Sau khi chuẩn bị đầy đủ trang bị cho nhiệm vụ, tôi chạy quanh thành phố và bắt đầu tìm kiếm Seria.
Thành phố này là thủ đô của Vương quốc Las Haal. Một lâu đài lộng lẫy được dựng lên ở phía bắc thành phố. Đó là nơi chỉ dành cho Quốc vương và những người trong hoàng tộc. Phía tây và phía đông nó là khu vực dành cho lãnh chúa và quý tộc. Nhân tiện, chỗ đó cũng là địa bàn hoạt động chủ yếu của tôi. Phía nam lâu đài là khu vực dành cho dân thường, tầng lớp chiếm khoảng 70% dân số và trải rộng mọi nơi trong thành phố. Và sau cùng, bên ngoài bốn khu vực là những bức tường thành kiên cố giống như một pháo đài.
Khu vực nông ngiệp được đặt bên ngoài tường thành, tôi cũng chả rõ ràng lắm về quy mô của nó. Tôi chỉ biết rằng nó khá lớn và vẫn đang tiếp tục được mở rộng phạm vi.
Vấn đề là công chúa Seria thường lẻn ra khỏi lâu đài và tới khu vực dành cho thường dân. Cô ấy cho rằng trên cương vị của một thành viên trong gia đình hoàng tộc, cô ấy phải có trách nhiệm giúp đỡ tất cả mọi người trong thành phố. Đó quả là một lý tưởng tuyệt vời. Tôi đã từng ước rằng một ngày nào đó, mấy gã quý tộc thối tha kia cũng học được chút gì đó từ Seria. Lần này thì vui rồi, cái lý tưởng vĩ đại này lại đang khiến tôi gặp rắc rối.
Phạm vi hoạt động của Seria rất rộng. Có vẻ như cô ấy sở hữu một lượng lớn ma lực, thế cho nên năng lực thể chất của Seria cũng khá hơn rất nhiều so với người bình thường. Đặc biệt là đôi chân của của cô ấy, nó sở hữu một tốc độ đáng kinh ngạc, ngay cả một hiệp sĩ được đào tạo bài bản cũng chỉ có thể hít khói khi chạy theo Seria.
Thỉnh thoảng Seria cũng tới chỗ sư phụ tôi, thế nhưng lúc ấy, tôi còn đang tuyệt vọng dưới sự tra tấn của những bài huấn luyện địa ngục nên không gặp được cô ấy. Từ đầu tuần đến cuối tuần, từ sáng sớm tới tôi mịt, tôi không biết gì khác ngoài việc ăn đòn. Tất cả những gì tôi có thể làm là chịu đựng và cố gắng thích ứng. Có thể vì lý do đó mà cho tới giờ tôi vẫn còn thở được trong cái thế giới đầy rẫy nguy hiểm rình rập này.
Mãi cho đến hoàng hôn, sau khi lục tung cả thành phố, cuối cùng tôi cũng thấy được Seria. Đôi mắt màu xanh nước biển cùng mái tóc màu bạc lấp lánh đó vẫn không thay đổi. Cô ấy đã cao thêm một chút, nhưng vẫn khá thấp so với tiêu chuẩn thông thường. Tuy nhiên, bộ ngực Seria đã phát triển tới một trình độ đáng ngưỡng mộ. Tuy không lớn như Katie, nhưng nó đã đủ lớn để tôi thấy nó ngay cả khi cô ấy đang khoác áo choàng. Nếu không phải vừa ban nãy tôi mới vui vẻ với Katie, có lẽ tôi đã không giữ được bình tĩnh mà đè cô ấy ra ngay lập tức.
Chỗ này là một trại trẻ mồ côi mà Seria hay tới thăm, và hình như cô ấy đang nói lời chào tạm biệt với bọn trẻ.
Kích hoạt kĩ năng tàng hình, tôi nhẹ nhàng tiếp cận và nghe lén cuộc hội thoại.
「Xin lỗi mấy em nha! Ngày mai chị có việc phải đi ra ngoài nên sẽ không tới đây chơi một khoảng thời gian. Chị nhất định sẽ tới sau khi hoàn thành công việc. Thế cho nên đừng lo lắng cho chị nhé. 」
Phản ứng của mấy đứa trẻ khá là đa dạng, đứa thì bày ra vẻ mặt cô đơn, đứa thì cau có không hài lòng, còn có một số đứa cố gắng giữ cô ấy lại. Tuy nhiên có một điều chắc chắn là mọi người đều yêu quý công chúa Seria.
Nhìn biểu hiện trên mặt đám nhỏ, Seria không ngừng nói lời xin lỗi. Đáng ngạc nhiên là trong đám trẻ nhỏ, có một cô bé đội chiếc mũ rộng vành lại có thái độ khá vui vẻ.
「Seria-sama, nhớ mang thật nhiều quà cho bọn em nhé! 」
Âm điệu trong trẻo của cô bé phá tan đi bầu không khí u ám xung quanh. Một nụ cười rạng rỡ cũng xuất hiện trên gương mặt Seria.
「Fufu, hãy kiên nhẫn chờ đi bởi vì sẽ có rất nhiều đấy. 」
Gương mặt mấy đứa trẻ sáng lên rực rỡ khi mà chúng nghe tới những hộp quà. Chúng hào hứng kể cho Seria về nguyện vọng của bản thân. Những cụm từ đại loại như “em muốn cái này”, “em thích cái kia” liên tục vang lên. Ooh, thằng nhóc đó khôn thật, xin thằng tiền luôn mới kinh,
Khi tất cả những đứa trẻ đều mỉm cười thỏa mãn, Seria xoay người, bước từng bước rời khỏi nơi đó.
Tôi khá tò mò về cái công chuyện mà công chúa Seria nhắc tới. Chẳng lẽ cô ấy sẽ rời thủ đô và đến nơi nào đó?
Thế cơ mà công chúa Seria vẫn chưa đủ tuổi để tham gia vào mấy vấn đề công vụ.
Tôi cũng không nhớ rằng mình đã nghe qua điều gì đó liên quan đến chuyện này. Phải chăng đây là điều khiến sư phụ lo lắng?
Tôi hủy năng lực tàng hình và tiếp tục bám đuôi cô ấy, không có chuyện gì xảy ra trên đường tới lâu đài. Bước qua cánh cửa lớn, Seria tiến vào bên trong lâu đài.
Tôi chưa từng bước chân qua cánh cửa đá của lâu đài bao giờ. Tuy nhiên tôi đã từng thu thập một vài thông tin an ninh về nó. Thậm chí dưới sự canh gác nghiêm ngặt như thế này, tôi vẫn tin tưởng mình có thể đột nhập vào được.
Tuy vẫn có chút phân vân, thế nhưng bây giờ thứ tôi muốn là thông tin. Mà thông tin lại nằm trong lâu đài.
Trấn tĩnh lại bản thân, tôi kích hoạt năng lực dịch chuyển.
Năng lực này có giới hạn số lần sử dụng. Tôi có thể sử dụng nó liên tục ba lần. Và mất ba ngày để hồi phục một lần.
Nếu tôi dùng một lần thì vẫn còn hai lần nữa. Sau ba ngày thì nó sẽ hồi phục lại thành ba lần. Nếu tôi dùng hết cả ba lần thì số lần có thể sử dụng là 0. Mất ba ngày để hồi phục một lần, thế nên sẽ mất chín ngày để tôi có thể hồi phục toàn bộ ba lần dịch chuyển sau khi dùng hết.
Để ra vào lâu đài, ít nhất tôi sẽ mất hai lần dịch chuyển. Điều này có nghĩa trong 6 ngày tới, tôi chỉ có thể sử dụng nó một lần duy nhât. Tôi sẽ không thể sử dụng nó một cách thiếu suy nghĩ được.
Nhân tiện nói thêm một chút, bằng năng lực này, tôi có thể di chuyển tới bất cứ nơi đâu trên thế giới mà không có bất kì giới hạn về khoảng cách, thế nhưng tôi không thể sử dụng nó để trở về thế giới cũ được.
Kết giới phòng thủ xung quanh lâu đài có thể chống lại các đòn tấn công vật lý lẫn ma pháp. Ngoài ra, để ngăn ngừa có người đột nhập, phía sau kết giới phòng thủ còn có một kết giới dò tìm dao động ma lực. Một khi có người lạ bước qua kết giới, chuông báo động sẽ ngay lập tức vang lên.
Nhưng đó chỉ là với những người bình thường!
Kết giới này được dựng lên khá tinh vi, nhưng hẳn là kẻ dựng lên nó chưa từng nghĩ tới việc sẽ tồn tại một kẻ không tồn tại bất cứ ma lực nào mà vẫn có thể dịch chuyển tức thời như tôi. Cảm biến dao động ma lực sẽ không có ý nghĩa gì trên người tôi. Xét về bản chất thì tất cả năng lực của tôi đều hoàn toàn khác biệt với ma thuật được sử dụng ở thế giới này. Tôi có thể ra vào kết giới thoải mái mà không sợ bị phát hiện.
Ngoài mấy cái kết giới ấy ra, tôi không nhớ là mình đã bước qua bao nhiêu cơ quan phòng vệ nữa. Thật may là tôi vẫn có thể thâm nhập thành công mà không bị phát hiện.
Trước hết phải kiểm tra phản ứng của đám lính canh đã! Có vẻ như không có ai phát hiện sự bất thường ở chỗ này.
Ngay cả khi đang đứng trong lâu đài, tôi vẫn có thể cảm nhận được một vài tồn tại sở hữu một lượng ma lực khủng bố.
Trong này có cả quái vật nữa à? Tôi có nên ngừng việc tiếp cận Seria không?
Công chúa Seria bước trên lối đi chính của lâu đài. Hai bên lối đi có một số lượng đáng kinh ngạc lính gác. Thật khó để tiếp tục đi tiếp mà không bị phát hiện dưới sự bảo vệ nghiêm ngặt như vây. Nhưng tôi có những năng lực đặc biêt.
Sử dụng kĩ năng tàng hình và bay, tôi tiếp tục bám theo Seria. Chẳng bao lâu sau, tôi đứng trước một cánh cửa lớn, đây là một căn phòng trong lâu đài.
Đặt tay lên cánh cửa sang trọng tới mức lãng phí ấy, Seria mở cửa và bước vào trong phòng. Tôi đoán đây là phòng riêng của cô ấy. Kích hoạt năng lực tàng hình, tôi theo Seria tiến vào phòng.
Năng lực tàng hình không chỉ đơn giản giúp tôi che dấu cơ thể của mình. Nó là năng lực biến cơ thể tôi thành một dạng phi vật chất giống như linh hồn. Trong trạng thái này, không những tôi không thể bị nhìn thấy, tất cả mọi thứ như âm thanh, mùi hay nhiệt độ cơ thể cũng hoàn toàn biến mất. Thêm vào đó, tôi không có một chút ma lực nào trong cơ thể, cho nên mọi ma thuật dò xét đối với tôi đều hoàn toàn vô dụng. Nói cách khác, sẽ không có ai có thể cảm nhận được sự tồn tại của tôi ngay cả khi tôi đứng trước mặt họ.
Đây là một năng lực tuyệt vời, nhưng đổi lại, nó cũng có một khuyết điểm rất lớn. Nó ăn mòn tâm trí của người sử dụng. Càng sử dụng nó trong thời gian dài, tâm trí tôi sẽ càng trở nên mơ hồ. Ngay cả bản ngã cũng không còn rõ ràng nữa. Nếu lạm dụng nó, tôi hoàn toàn có thể bị tan biến hoàn toàn.
Cái cảm giác đó tôi đã từng trải qua vào lần đầu tiên gặp Seria. Nếu lúc đó không gặp được cô ấy, có lẽ tôi game over luôn rồi.
Tùy thuộc vào trạng thái tinh thần mà thời gian tôi có thể sử dụng tàng hình sẽ có chút xê dịch. Tôi có thể tàng hình liên tục khoảng 30 phút khi trạng thái tinh thần ổn định nhất. Có thể coi đó là giới hạn tử vong cũng được. Dù sau khoảng đó tôi vẫn có thể cưỡng ép bản thân tỉnh lại đi chăng nữa, tôi sẽ rơi vào trạng thái ý thức không ổn định. Nếu là trên chiến trường, tôi chắc chắn sẽ chết khi ở tình trạng ấy.
Thật là một năng lực đầy rủi ro, thế nhưng không thể chối cãi rằng khả năng tàng hình tuyệt đối của nó quá tuyệt vời. Chỉ cần khống chế tốt thời gian, tôi có thể làm mọi thứ bằng cách sử dụng nó.
Giờ thì tôi đã thành công đột nhập vào phòng ngủ của công chúa Seria rồi!
Căn phòng khá là rộng rãi. Bên cạnh chiếc giường tán lớn có một tủ quần áo sang trọng. Còn có một bộ sofa được sắp xếp gọn gàng quanh một cái bàn trà dùng để tiếp khách. Thêm vào đó, bên ngoài hành lang còn có hai cánh cửa dẫn tới hai căn phòng nhỏ hơn. Thật là một căn phòng xa hoa xứng đáng với thân phận một trong những thành viên hoàng gia.
Công chúa Seria cởi bỏ chiếc áo choàng của mình. Uwawawawa…Nó đây rồi, thứ vĩ đại ẩn sau lớp áo dày ấy.
Chiếc váy cô ấy đang mặc được thiết kế tương đối đơn giản, thế nhưng chính điều đó lại tôn lên dáng người nổi bật của cô.
Với thiết kế để một dải trần nối liền hai bên nách, để lộ ra vùng ngực trên, cô ấy trông thực sự nóng bỏng dưới chiếc váy. Bộ ngực vĩ đại của cô ấy giống như đang muốn từ khe hở ấy xông ra ngoài. Đối với những kẻ có tâm hồn trong sáng như tôi, nó thực sự là một vũ khí có sức sát thương cực lớn.
Thật đáng buồn khi áo ngực không tồn tại trong cái thế giới này. Thay vào đó, họ sử dụng một dải băng quấn quanh bộ ngực giống như mẫu thời trang áo ống. Thế nhưng nó chỉ được mấy cô nàng chiến binh sử dụng. Một cô công chúa sẽ không bao giờ chấp nhận việc sử dụng thứ đó. Chính vì vậy, bộ ngực khủng bố của Seria chỉ được bảo vệ bằng lớp vải mỏng manh của cái váy.
Có vẻ như cái váy được thiết kế vừa khít theo dáng người cô ấy, thế nhưng dưới sự phát triển chóng mặt của hai thứ nguy hiểm kia, phần trước ngực cái váy có chút hơi chật. Tôi có thể thấy rõ bộ ngực cô ấy căng phồng lên dưới lớp váy. Ánh mắt của tôi dường như bị dán chặt lên nó.
Thế cơ mà tôi không thể ngây ngốc như thế mãi được. Năng lực tàng hình là một mối hiểm họa lớn, thế nên tôi nhanh chóng di chuyển đến điểm mù của căn phòng, giải trừ năng lực và đứng im ở đó. Từ bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu một trò chơi thách thức sự kiên nhẫn. Tôi sẽ quan sát Seria một cách cẩn thận mà không để cô ấy nhận ra sự tồn tại của mình.
Công chúa Seria tiến tới trước một căn phòng nhỏ. Khi cô mở cánh cửa ra, tôi có thể thấy những cái móc treo đầy quần áo. Không còn nghi ngờ gì nữa, đó là phòng thay đồ!
Trước đó cô ấy vừa đi ra ngoài, có vẻ như cái váy mà cô đang mặc đã bị bẩn và cô có ý định đổi một cái khác.
Thay đồ đi! THAY ĐỒ ĐI !! T・H・A・Y ・ Đ・Ồ ・ Đ・I !!!
Bỏ mẹ rồi! Bình tĩnh, bình tĩnh nào tôi ơi!
Chẳng phải mày vừa mới nói chúng ta đang chơi trò chơi thách thức kiên nhẫn sao. Đúng rồi, đây là trò chơi giữa lý trí và dục vọng! Mình phải kiên nhẫn, kiên nhẫn và kiên nhẫn!
Chết tiệt, nếu biết trước chuyện này thì tôi chắc chắn sẽ thuận theo Katie mà chơi thêm vài nháy nữa rồi. Ham muốn tình dục của tôi là cực kì mạnh mẽ. Mỗi ngày tôi đều phải thủ dâm ít nhất năm lần mới có thể nhảy nhót bình thường được. Mặc dù đã làm hai cuốc với Katie nhưng điều đó vẫn còn xa xa chưa đủ. Thằng em tôi đang ngóc đầu lên đòi hỏi chế độ.
Nếu cứ cái đà này, tôi sẽ không thể giữ được trọng trách một người bảo vệ thầm lặng cho công chúa Seria nữa. Nếu còn tiếp tục nhìn cô ấy thay quần áo, tôi sợ rằng sẽ không kìm được mà biến thành một con sói mất. Cho dù là công chúa mạnh hơn tôi đi nữa, điều đó cũng không có bao nhiêu tác dụng ngăn cản cái ý nghĩ muốn đè cô ấy xuống đang luẩn quẩn trong đầu tôi.
Waa! Cởi, cởi ra rồi!
Ngoại trừ cái quần lót, trên người Seria chẳng còn thứ gì khác che chắn. Làn da trắng mềm mại của cô ấy hoàn toàn lộ ra trước con mắt tôi. Cầm lấy một chiếc váy và ướm thử, Seria khẽ cau mày. Có vẻ như cô ấy đang không hài lòng lắm với cái váy vừa chọn.
Lại chọn cái khác rồi!
Đây rõ ràng là khiêu khích! Một sự khiêu khích trần trụi!
Cô muốn tôi tiếp tục ngồi ngắm mà không hành động gì á?
──Không thể nào, chuyện ấy tuyệt đối không thể nào!
Ngay từ lúc chiếc váy kia được cởi ra, tôi đã cực kì khát vọng muốn đè cô ấy xuống cái giường mềm mại kia mà làm những việc sai trái rồi. Làm sao tôi có thể tiếp tục ngồi im cơ chứ!
Nhưng cô ấy là thành viên hoàng gia. Sẽ rất tệ nếu tôi làm điều đó. Sẽ thực sự rất tệ!
Bên cạnh đó, cô ấy còn là ân nhân của tôi nữa. Tôi không thể lấy oán báo ân được. Dù cho trong bóng tối, tôi đã thực hiện không ít những phi vụ bẩn thỉu, thế nhưng cho dù là ai cũng có những thứ mà bản thân họ trân trọng. Và Seria là một trong những người như thế đối với tôi.
Cũng giống như lúc cô ấy còn là một cô bé, Dù đó là một cô gái xinh đẹp với cơ thể quyến rũ tới mức nào đi nữa, không một ai, không một kẻ nào có thể đặt bàn tay nhơ nhuốc lên người cô ấy.
Sự tương phản giữa một cô công chúa có vẻ đẹp ngây thơ thuần khiết và một loli sở hữu cơ thể nóng bỏng cùng bộ ngực khủng bố làm cho Seria trở nên hoàn hảo. Nếu cô ấy trở thành môt con bitch, giá trị của cô ấy sẽ giảm đi đáng kể.
Thử nghĩ xem, sẽ như thế nào nếu Seria trở nên giống với Katie? Một cô công chúa luôn thèm khát dương vật. Một cô công chúa vừa BJ vừa làm nhảm những thứ dâm dục. Một cô công chúa sẽ nứng lên mỗi lần bị tét mông. Hay là giống như…
*Gacha*
Tiếng kẽo kẹt của cánh cửa kéo tôi trở lại với thực tại. Chờ đã, tôi vừa mới tưởng tượng ra cái gì? Công chúa Seria trở nên giống như Katie? Thật là một suy nghĩ điên rồ! Bình tĩnh, bình tĩnh nào tôi ơi.
Bằng bất cứ giá nào cũng phải bỏ đi cái ý tưởng không lành mạnh này. Không thể có thêm một Katie nữa. Nếu chuyện này xảy ra, tôi sẽ bị bọn họ hút cạn mất.
Bỏ đi, bỏ đi! Vấn đề bây giờ là bám sát nhiệm vụ!
Cầm theo một chiếc váy lấy từ tủ quần áo, Seria đặt nó lên giường rồi bước tới căn phòng nhỏ còn lại.
OHHOOO!!! ĐÓ LÀ PHÒNG TẮM !!!
Ờm… ý tôi là cô ấy muốn làm sạch cơ thể trước khi thay một bộ đồ mới. Có lẽ ban nãy hoạt động quá nhiều làm cô ấy ra mồ hôi nên muốn đi tắm. Hẳn là thế. Tôi hiểu mà… tôi hiểu rất rõ mà.
Tức là… bây giờ cô ấy sẽ không mặc cái quần lót ấy nữa. Tức là… bên kia cánh cửa, cô ấy sẽ không mặc gì!? Seria sẽ khỏa thân!! KHỎA THÂN ĐÓ!!!
Lắng nghe một cách cẩn thận, tôi có thể nghe thấy tiếng ma sát sột soạt của quần áo lên da thịt. Sau đó là âm thanh cái quần chíp rơi trên mặt sàn.
Thiên đường đang rộng mở phía sau cánh cửa này!
──Toi rồi! Ý thức của tôi lại bay đi đâu mất rồi!
Hãy biến đi, những ham muốn trần tục! Ham muốn trần tục hãy biến đi!
Tại sao lúc xây dựng lâu đài, lão thiết kế lại đặt một cái phòng tắm cá nhân ở chỗ này cơ chứ? Lão ta bị tăng động à?
Với tư cách là một tài sản thừa kế của hoàng tộc, cái lâu đài này là một ý tưởng tệ hại! Nếu muốn biết nó tệ hại đến mức nào thì cứ nhìn đáy quần tôi là biết! Suốt từ nãy tới giờ thằng oắt con ấy liên tục ở trong trạng thái chiến đấu. Thêm nữa, vì thực hiện nhiệm vụ bí mật nên tôi đang mặc một bộ quần áo bó sát người. Cái cảm giác muốn lên mà không lên được này thực sự rất chi là đau đớn.
Tôi muốn điều chỉnh lại tư thế của nó, cơ mà một khi tôi trả tự do cho nó, dục vọng trong đầu tôi sẽ theo đó mà bùng nổ mất.
Cam chịu đi, thằng oắt con! Nếu bây giờ mà thả mày ra thì tao không tưởng tượng nổi chuyện gì sẽ diễn ra tiếp theo nữa. Có thể là tao với mày sẽ xong đời luôn!
Tính mạng của một mình tôi không là gì, thế nhưng nhiệm vụ lần này liên quan mật thiết đến ân nhân của tôi, liên quan tới tính mạng của Seria. Tôi sẽ không tự sát một cách vô ích ở một nơi như thế này.
「Haa, haa… 」
Tôi cảm thấy thật tự hào khi mà mình vẫn có thể giữ được bình tĩnh. Một gián điệp sẽ luôn phải làm chủ được cảm xúc của mình! Sự căng thẳng sẽ làm nên một gián điệp thất bại.
Tiếng nước chảy đã bắt đầu vang lên phía bên kia cánh cửa.
Cô ấy thật sự đang tắm!
Giống như Shizuka-chan, cô ấy thích sự sạch sẽ. Chỉ cần nhắc tới shizuka-chan, chúng ta nghĩ ngay tới cảnh tắm bồn. Thế cơ mà công chúa Seria thì thế nào nhỉ? Không biết cái cảnh tắm dưới vòi hoa sen của cô ấy sẽ như thế nào nhể?
Sau khi bị làm ướt, làn da mịn màng của công chúa Seria phản xạ lại những tia sáng le lói từ cái đèn trần. Cả cơ thể cô ấy giống như đang phát sáng rực rỡ. Dòng nước chảy từ cổ, đi qua xương đòn, sau đó bị chia cắt bởi hai ngọn đồi màu mỡ và rơi trên sàn đá. Một dòng nước khác chảy qua cái thung lũng sâu giữa hai quả đồi, băng qua cái rốn nhỏ dễ thương, tiến đến vùng đồng bằng bị cấm. Lại có một dòng nước tìm thấy một con đường khác nữa. Khước từ sự cám dỗ từ hai quả đồi, nó men theo mạng sườn, dọc theo vòng eo khiêm tốn, mơn trớn trên bờ mông nhỏ nhắn rồi trườn xuống đôi chân dài thon thả của Seria…
*Knock Knock*
Ôi mẹ nó, giật bắn cả mình.
Cánh cửa hành lang đột nhiên bị gõ. Có vẻ như chúng ta sẽ có thêm một vị khách.
=======================================
DG: Thực sự nếu không có cảnh rape ở chương 2, dịch xong chương này thấy main lý trí vãi cả hàng luôn :))