I Work As A Healer In Another World’s Labyrinth City

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

(Đang ra)

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

Xúc Tu san - 触手桑

Tóm lại, làm tròn số chính là trở thành một linh vật cao cấp hai mang được người người yêu mến!

29 26

Sau Khi Tẩn Nhừ Tử Thiên Sứ Dẫn Đường, Tôi Đã Trở Thành Chiêu Hồn Sư

(Đang ra)

Sau Khi Tẩn Nhừ Tử Thiên Sứ Dẫn Đường, Tôi Đã Trở Thành Chiêu Hồn Sư

Elise

Một tân binh cấp Thiên Tai hoàn toàn không tự nhận thức được sức mạnh của mình, người luôn xông pha nơi tiền tuyến, đã ra đời như thế!!

5 5

Vốn Chỉ Muốn Làm Một Phù Thủy Sống An Nhàn Tự Tại, Lại Bị Thánh Trượng Mạnh Nhất Lịch Sử Chọn Trúng. Tại Sao Chứ!?

(Đang ra)

Vốn Chỉ Muốn Làm Một Phù Thủy Sống An Nhàn Tự Tại, Lại Bị Thánh Trượng Mạnh Nhất Lịch Sử Chọn Trúng. Tại Sao Chứ!?

Myojin Katou

Đây là câu chuyện fantasy về một cô gái tùy hứng dùng sức mạnh vô song để kết bạn!

4 5

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

51 315

Thanh trường kiếm cùn và một gã dân làng thất tình

(Đang ra)

Thanh trường kiếm cùn và một gã dân làng thất tình

Vị Diện Táo - 位面苹果

Anh chỉ là một phàm nhân thuần túy, tên gọi Brey.

217 774

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

(Đang ra)

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

Nabeshiki

Cuối cùng, người đàn ông ấy, giờ đây đã có thể đỡ được cả ngàn nhát kiếm gỗ mà không cần phải vung kiếm, chợt nghĩ.Dù có nỗ lực đến mức nào đi chăng nữa, mình cũng không thể đạt được kết quả mà mình m

40 344

Web Novel - Chương 57

Nhìn qua là biết hai người phụ nữ này không phải thường dân.

Tôi có thể nhận ra ngay mối quan hệ chủ-tớ của họ, cũng giống như tôi và Aristy.

Người phụ nữ đứng bên trái, theo hướng nhìn của tôi, vận trang phục của một kỵ sĩ. Mái tóc xanh dương buộc đuôi ngựa, đôi mắt màu vàng. Cô toát ra khí chất của một chiến binh mà bất cứ ai luyện võ cũng có thể nhận ra. Ánh mắt sắc lẻm hướng về phía này. Rõ ràng là đang cảnh giác.

Ngược lại, người phụ nữ đứng bên phải lại mặc một bộ váy quý tộc. Mái tóc bob màu đỏ dài ngang vai. Đôi mắt tựa như ngọc topaz. Dưới ánh hoàng hôn, mái tóc và đôi mắt cô ấy tỏa sáng một cách tuyệt đẹp.

Chắc chắn một điều, thân phận của người phụ nữ này cao quý hơn tôi. Bản thân tôi, Erine Blangier, cũng xuất thân quý tộc, nên cũng có cốt cách của giới thượng lưu. Nhưng dù vậy, vẫn còn kém xa. Người phụ nữ kia mới là một quý tộc thực thụ, khoác trên mình sự thanh cao.

Có lẽ là một tiểu thư có địa vị tôn quý. Hầu tước, công tước... hoặc thậm chí còn cao hơn nữa.

(Vì đây là lãnh địa của hầu tước, có thể cô ấy là con gái của một hầu tước. Nhưng tại sao lại ở một nơi sâu trong rừng thế này...?)

Không rõ nữa. Tuy nhiên, mình phải tránh tỏ ra thất lễ.

Nghĩ vậy, ngay khi tôi định lên tiếng chào hỏi xã giao, vị tiểu thư tóc đỏ đã cất lời:

"Một bữa ăn bên hồ... hai vị đang có một buổi tụ họp thật tao nhã."

Tiếng Liznis.

Erine Blangier tôi đây đã được học tiếng Liznis qua chương trình giáo dục tinh hoa. Vì vậy, tôi vội vàng chuyển mạch não bộ của mình từ tiếng Ranverl sang tiếng Liznis.

Rồi lúng túng đáp lại.

"Ờm... vâng, cũng có thể nói là vậy."

Vị tiểu thư nhún người nhấc nhẹ gấu váy và chào.

"Xin lỗi vì đã làm phiền bữa ăn của hai vị. Tôi là Charlotte. Còn đây là người hầu của tôi, Yuleila."

Nữ kỵ sĩ được giới thiệu là Yuleila trông có vẻ không vui nhưng vẫn khẽ cúi đầu.

Vì họ đã cho biết tên, tôi cũng phải đáp lễ, thế nên tôi và Aristy cùng đứng dậy.

"Tôi là Erine. Đây là hầu gái Aristy."

Aristy cúi chào.

Charlotte-san hỏi:

"Mùi thơm ngon quá. Hai vị đang dùng món gì vậy?"

Vừa nói, cô ấy vừa định bước lại gần thì bị Yuleila-san ngăn lại.

"Charlotte-sama. Người không được bất cẩn đến gần họ."

"Hửm... Yuleila? Em không cần phải cảnh giác đến thế đâu, phải không? Họ chỉ đang dùng bữa thôi mà."

"Có thể là vậy nhưng... thực ra, tôi nhận ra cô hầu gái kia."

...!

Tôi giật mình.

Yuleila-san vừa lườm Aristy vừa nói:

"Aristy Flearose. Một hầu gái quân nhân khá nổi tiếng."

"Ồ, một người nổi tiếng sao?"

Khi Charlotte-san hỏi, Yuleila-san đáp:

"Vâng. Có khoảng sáu chiến binh mà chúng tôi được dặn là không bao giờ được giao chiến dù có gặp trên chiến trường, và cô ta là một trong số đó. Tôi đã từng thấy mặt cô ta, nên không thể nhầm được."

Ra vậy.

Nhìn trang phục thì Yuleila-san có vẻ là một kỵ sĩ, vậy nên chắc cô ấy có kinh nghiệm chiến trường. Thế thì việc biết Aristy cũng không có gì lạ.

"Cô ta được mệnh danh là [Cỗ Máy Công Thành Di Động] vì sức mạnh tấn công phi thường có thể phá hủy cổng thành bằng tay không. Thậm chí còn có giai thoại về việc cô ta một mình tiêu diệt 3000 binh lính."

"Trời, mạnh thật! Cô ấy mạnh thật đấy!"

Charlotte-san trông có vẻ phấn khích.

Khoan đã, thông tin này tôi mới nghe lần đầu.

Tôi quay sang xác nhận với Aristy.

"Cô thật sự đã một mình tiêu diệt 3000 người sao?"

Nghe vậy, Aristy làm vẻ mặt khó xử rồi trả lời: