Koyomi’s POV
“Oh? Là Koyomi! Lâu không gặp –! Em đang hẹn hò với bạn trai mời của mình à?”
Lẽ ra tôi đã quên nó, giọng nói mà lẽ ra tôi đã phong ấn nó từ lâu rồi lại đang vang lên phía sau tôi.
Đây……Không….!
Tại sao……? Tại sao lại vào lúc này?
Mặc dù tôi đã sắp có thể vượt qua được nỗi đau này, chỉ cần một bước nữa thôi…chỉ cần một chút nữa thôi…..nếu đó là Kiyama……là Kiyama…….!
……………Không…..!
Tôi không muốn quay lại phía sau….! Tôi sẽ không…….nhận ra nó……!
Tôi chỉ muốn phớt lờ nó mà bước tiếp!
……..Mặc cho những cảm giác đó, cơ thể tôi vô thức nhìn lại……..
Aah, đúng như tôi lo sợ….là hắn….chắc chắn là hắn ta……..
Khoảnh khắc hắn ta nhìn vào khuôn mặt tôi, hắn mỉm cười……
Sao anh dám………!
Cảm giác phẫn nộ bùng lên trong tôi.
Hắn ta lại gần tôi với nụ cười đó.
Không….! Đừng có tới đây!
Giọng của tôi không thể thoát ra. Trong khi cơ thể tôi thì đang run rẩy, những ký ức mà tôi muốn quên đi đang trỗi dậy một lần nữa.
Aah, mọi thứ hết rồi…….bây giờ không còn cách nào cả….
Không thể làm được gì lúc này hết…….
“Cậu là, bạn trai mới của Koyomi sao?”
Hắn ta không nói với tôi mà thay vào đó là Kiyama.
Tại sao?
Chẳng lẽ hắn ta định luyên thuyên về quá khứ của tôi sao?
Haha!........Cậu ấy có thể sẽ rất thất vọng về tôi……
“Hừm, đúng vậy…….thì sao? Anh là một sinh viên đại học?
“Aah, tôi là Sakai Shou. 21 tuổi và là sinh viên năm 3 –“
…….Phew………..21 tuổi!
Tôi cảm giác như là Kiyama nói điều đó bên cạnh tôi, nhưng tôi không chắm lắm.
“Heee –, anh là bạn của Tachibana?”
“Chà, tôi cũng là bạn của em ấy nhưng……”
Làm gì có ai muốn làm bạn với loại người như anh……!
“Ngày xưa, bọn tôi đã từng chơi với nhau như những người bạn thuở nhỏ…….”
Tôi đã vứt bỏ quá khứ đó rồi!
Tôi muốn hét lên để chối bỏ nó, nhưng giọng của tôi sau tất cả lại không cất lên được.
Tôi không thể ngừng run rẩy………
“Là bạn trai cũ của em ấy!”
Hắn ta đã nói ra…….
“Eh! Thiếu tế nhị quá đó! Anh có phải là bạn của cậu ấy không vậy? Nó thực sự tạo ra bầu không khí khó sử đó”
“Vậy à, dù gì thì bọn tôi cũng là bạn thuở nhỏ. Và người đã đá em ấy là tôi, tôi không phải kiểu sẽ bận tâm tới điều đó cho lắm!''
Không…người đã vứt bỏ anh trước là tôi. Nhưng người đầu tiên chà đạp lên tất cả chính là anh….!
Nó, cứ như chưa từng có chuyện gì xảy ra……!
“Hee –, cậu khá bình tĩnh nhỉ, huh. Được rồi.”
Đây là một cơ hội. Tôi vừa định rời khỏi đây một cách nhanh nhất có thể,……
“Nào nào, đã lâu rồi chúng ta không gặp lại nhau –. Nói chuyện một chút đi.”
“Ah, vậy à. Vậy giờ hãy tới quán cafe trước đã.”
Cậu ấy nhìn tôi sau khi nói, cậu ấy đang định đi.
Chờ đã! Đừng bỏ mình lại!
Cậu có thể thất vọng về mình……nhưng mình nghĩ rằng mình không thể giải quyết trong tình huống này……..
Hơn nữa, có lẽ bản thân mình đang mong đợi điều gì đó từ cậu……
Nếu đó là Kiyama, có thể cậu ấy sẽ tốt bụng và chấp nhận tôi.
Nhưng đó là không thể. Không thể nào cậu ấy sẽ chấp nhận tôi.
“Đợi chút nào. Tôi sẽ kể cho cậu nghe về một câu chuyện thú vị -, cậu sẽ nghe chứ? Được không?!”
“Haha, haha. Tôi hiểu rồi. Vậy?”
“Hee –, là vậy đó hả.”
“Con bé này biết nhà của tôi đó, vì vậy khi mà nó lên lớp 5, con bé đã nhìn thấy tôi và bạn gái của mình đang ch*ch.”
“Ồ, khó khăn quá nhỉ.”
“Và, con bé này đã ngây thơ đến mức mà nó thực sự không biết rằng bọn tôi đang làm gì. Đoán xem em ấy đã nói gì vào hôm sau?”
“Rồi?”
“Nhìn anh có vẻ như đang rất vui nhỉ vậy hãy làm điều đó cùng em đi. Chẳng phải nó rất thú vị sao? Con bé đó thật biến thái có phải không!”
“Chà, nhưng tôi không có hứng thú làm chuyện đó với học sinh tiểu học! Và sau đó, khi mà bắt đầu có thêm kiến thức, mặc dù con bé đã hiểu điều đó là gì, nó vẫn nói rằng nó thích tôi. Và khi mà tôi đang độc thân, con bé này đã đến tỏ tình với tôi khi mà nó học lớp 8. Lời tỏ tình cũng khá là thú vị đó…………”
Tôi thấy chóng mặt. Tôi không thể những gì họ đang nói.
Để không bị nhìn thấy những giọt nước mắt, tôi chỉ có thể nhìn xuống và quay đầu đi.
Kiyama vẫn tiếp tục nói với Sakai.
Mặc dù cậu chỉ chế giễu tôi bằng những lời như, “Wow, thú vị đó.”
Tôi đã được chấp nhận. Thật ngu ngốc khi nghĩ như vậy.
Chưa nói đến bạn bè. Kiểu nói chuyện này chắc chắn sẽ khiến bạn trai mình thất vọng.
Tôi hồi cấp hai…..Tôi đã tự hủy hoại khi hẹn hò với Sakai. Mặc dù bản thân tôi nghĩ vậy.
“Anh Shou!”
“Anh Shou, cùng chơi đi!”
“Anh Shou, nhìn này!”
Ký ức khi tôi còn là một đưa trẻ.
Sakai là người duy nhất mà chơi với tôi, trước khi tôi biết được điều đó, tôi đã yêu hắn ta.
Tôi tiếp tục giữ trong mình cái tính đó cho đến cấp hai.
Tôi là một người có rất ít bạn, tôi đã luôn thích Sakai. Nếu anh Shou muốn làm điều đó……….Thật ngu xuẩn.
Và rồi một ngày, là khi Sakai chia tay với bạn gái, tôi đã tỏ tình hắn ta.
Bởi vì tình cách của mình, tôi tự nhận thức được mình không giỏi giao tiếp và vì thế tôi đã gửi một bức thư.
Tôi nghĩ rằng điều tốt nhất tôi có thể làm là viết. Tôi đã cố gắng bằng tất cả những gì tôi có thể.
Bức thư rất dài, và chỉ cần nghĩ đến nó thôi đã khiến tôi xấu hổ tới tận bây giờ.
Nhưng, Tôi đã không nghĩ bất kỳ điều gì vì tôi đã thành công.
Sakai là kiểu người thích tán tỉnh.
Hiểu rằng hắn ta là kiểu người như vậy, tôi đã nỗ lực thay đổi tính cách của mình, và cùng với những khả năng của mình, tôi đã sớm hòa nhập với lớp và kết bạn.
Ena, Akira và Manamoto đặc biệt thân thiết với nhau.
Nhưng rồi cuối cùng, tính cách đó chỉ là giả tạo.
Khi phát hiện ra Sakai ngoại tình, tôi đã không nói với bất kỳ ai.
Ít ra thì, tôi là người đến trước! Tự thúc giục bản thân mình phải nỗ lực hơn nữa. Tôi ép mình vui vẻ, và thậm chí còn trở nên dễ dãi hơn. Tôi đã bị gò bó.
Này, hãy nhìn đi. Hãy nhìn vào em đi.
Đó là những gì tôi nghĩ, nhưng tôi đã tới giới hạn.
Sau giờ học trên lớp, tôi đã khóc. Tôi thậm chí còn không nhận ra là mình đã như vậy.
Lúc đó, tình cờ 3 người kia đã hỏi chuyện tôi. Đó là lần đầu tiên mà tôi nói về bản thân mình.
Khi mà Ena nghe được, cô ấy đã nói ‘’Nó không đúng!’’
Tôi đã rất hạnh phúc khi họ phán pháo về điều đó. Tôi chắc chắn rằng bản thân luôn cầu mong một ai đó ngăn mình lại.
Và như vậy, tôi đã chia tay Sakai.
Nhưng nó không có đơn giản như vậy.
Tôi…..sợ…….. Tôi không muốn nhớ lại……..
Bất ngờ tôi nghe được giọng nói.
“Và cậu biết điều gì đã xảy ra sau khi con bé nói chia tay với tôi không? Nó thật buồn cười! Nó đã…..’’
Đừng……! Làm ơn đừng nói thêm gì nữa…….!
Khuôn mặt của Kiyama lúc này như nào? Cậu ấy đang cười? Cậu ấy bị sốc?
Tôi quá sợ hãi để nhing vào mặt cậu ấy.
“ -----------------Um, xin lỗi. Tôi không nghĩ rằng mình tiếp thu được những gì anh đang lảm nhảm.’’
Một giọng nói cắt ngang lời của Sakai.