Trans: Naofumi Iwatani
Edit: Scorpius
Hình như cho nữ chính ra hơi muộn :))))))
_____________________
Hôm qua là ngày mà mọi thứ đối với tôi đều thay đổi.
Về cách mọi người nhìn tôi và cả cuộc sống học đường của tôi. Tôi đã chia tay với Yuina và bắt đầu hẹn hò với Igarashi-san (tạm thời).
Khi nhìn vào gương, tôi quyết định từ giờ trở đi đây chính là cuộc sống thật sụ của Saeki Ryouma, không có bất kì gọng kìm nào nữa
Giống như ngày hôm qua, khi bước vào phòng khách, mẹ cất tiếng.
“Chào buổi sáng, Ryouma, fufu, trông con còn bóng loáng hơn cả hôm qua nữa nha.”
“Chào buổi sáng, mẹ. À, hôm qua nhiều thứ phải giải quyết quá nên con sốc lại tinh thần của mình thôi mà.”
“Hmm vậy sao, hôm nay hãy cố gắng nữa nhé. Được rồi, bữa trưa của con đây.”
“Cảm ơn mẹ.”
Tôi lấy hộp cơm trưa, quay sang xoa đầu Ayaka hẵng còn đang mơ màng ăn bánh mì nướng. Rời khỏi nhà, tôi rảo bước đi đến trường.
Hôm nay cũng như thế, vừa mới đặt chân tới trường đã có một tá ánh mắt chĩa về phía tôi. Đặc biệt là khi tôi mở tủ để giày ra, một đống thư rớt ra ngoài.
“Hử? Thư đe dọa à...? Chắc không phải đâu nhỉ...?”
Tôi đứng hình mất năm giây vì chẳng hiểu mô tê gì đang xảy ra. Là thư tình, trên thư có gắn hình trái tim.
“Không hổ danh là Saeki-kun~, lại thành một anh chàng đẹp mã rồi ha~?
“Hai cậu đừng có trêu tớ nữa. Haaa... bố tớ nói y chang luôn..”
Tôi lẩm bẩm một mình rồi tự hỏi, làm sao để giải quyết đống thư đó đây. Đột nhiên Akari-chan giật lấy và nhét đống thư đó vào cặp tôi.
“Chờ đã, Akari-chan?”
Tôi bất ngờ bởi vì hành động kì lạ của Akari-chan. Chẳng hiểu sao cổ lại thấy thỏa mãn nữa chứ
“Yosh. Cậu biết gì không, Saeki-kun? Nhớ đọc nó đàng hoàng đấy nhá~? Ngoài kia nhiều cô gái nghĩ cái ngoại hình mới toanh này của cậu đẹp trai lắm à nha! Fufufu~ phải rồi! Kể cho Koharu-chan thôi nào~!
Tôi nhìn Akari đang cười khúc khích chạy mất dạng. Asahi nhìn tôi đầy thương hại như muốn nói: “Thôi từ bỏ đi cu.”
“Akari đã nói vậy hử? Mày hãy làm theo những gì cô ấy nói đi. Cổ nói vậy tao cũng theo mà.”
“Được rồi, dù gì họ cũng đã viết nó bằng cả tấm lòng nên tao sẽ đọc thôi.”
Tôi vừa nói vừa vỗ vỗ cái cặp của mình rồi đi vào lớp cùng với Asahi.
“Chào buổi sáng.”
Theo chân Asahi vừa vào lớp vào cất tiếng chào mọi người như bình thường, tôi cũng vào lớp và chào bọn họ.
“Chào.”
“Ah, chào buổi sáng Kikuchi-kun và cả Saeki-kun nữa~!”
“C-chào buổi sáng~. Đúng thật ha, Saeki-kun thế này làm tớ thấy lạ lắm. ”
“Chào buổi sáng Saeki-kun. Này, tớ có thể nói chuyện bình thường với cậu từ giờ được chứ?? Ah, Chào buổi sáng Kikuchi-kun.”
Khi những người bạn của Asahi cất tiếng chào tôi, tôi cũng chào lại bọn họ từng người một.
“Chào buổi sáng Kijima-san."
“Noda-san cũng thế, chào buổi sáng. Oioi, cậu đã có cả ngày hôm qua đó, hãy quen với nó đi.”
“Ah, Hiiragi-san. Cứ nói chuyện với tớ bình thường là được. Hãy trở thành bạn tốt của nhau nào.”
Sau khi chào ba người họ, Asahi ngạc nhiên nhìn tôi.
“Ryouma, mày biết tên cả ba cậu ấy à?”
“Hm? Phải. Tao nhớ từ lúc họ giới thiệu trước lớp rồi.”
Tôi nói điều hiển nhiên đó với Asahi.
“Này, cậu có biết tên tớ không?”
“Tớ, còn tớ thì sao~?”
Sau cuộc trò chuyện của chúng tôi vang lên, gần như cả lớp vây lấy quanh tôi, đâm ra nóthành một trò chơi đoán tên các bạn cùng lớp luôn.
Họ là bạn cùng lớp cho nên cũng có cả Yuina. Tôi không biết Yuina đã nói gì khi tôi đến lớp nhưng thấy đôi mắt sưng lên ấy, tôi cũng chẳng biết cổ bị làm sao nữa. Nhưng tôi không quan tâm mà tiếp tục tán nhảm với mấy người bạn xung quanh.
-------------------------------------------------------------------------------------------------
“Ryouma~ đi ăn trưa với Akari và những người khác nào~. “
“Đã rõ~”
Chúng tôi lại xuống sân trường sau khi Asahi mời tôi ăn trưa như mọi khi.
Chúng tôi gặp Akari và bạn của cô ây. Sau đó, tất cả bắt đầu dùng bữa.
Ăn được một lúc, tôi bắt đầu kể cho ba người họ những gì đã xảy ra hôm qua.
“Hôm qua, tớ đã nói chuyện với Yuina sau khi tan học. Hôm nay cô ta không nói chuyện với tớ, chắc là cổ cũng từ bỏ được một chút rồi. Nhưng tớ lại nói với cô ta là tớ có bạn gái, thành ra lại liên lụy tới Igarashi-san rồi. Thật lòng xin lỗi cậu.”
Tôi nói với họ rằng hôm qua mình đã cắt đứt mối quan hệ với Yuina, tôi cúi đầu xuống mà nói rằng chuyện giả làm bạn gái này sẽ còn tiếp diễn thêm một thời gian nữa.
Sau đó, Igarashi-san lúc lắc tay và bảo tôi hãy ngẩng đầu lên.
“Không sao đâu, tớ không phiền đâu. Vì tớ là người đã quyết định tham gia mà, cho nên tớ sẽ hợp tác với cậu cho đến khi mọi chuyện được giải quyết, Saeki-san!”
“Ah, cảm ơn cậu rất nhiều. Cậu cứu tớ rồi.”
Nhìn thấy tôi thở ra nhẹ nhõm, cặp đôi ngốc nghếch kia nhìn chúng tôi mà cười toe toét.
Đúng là tướng phu thê.
Giờ nghỉ trưa kết thúc. Vừa mới nhấc chân chuẩn bị về lớp thì bàn tay tôi bị ai đó nắm lấy, làm tim tôi như muốn rớt ra ngoài.
“Ể, Sao thế? Igarashi-san???”
Cô nàng nắm lấy tay tôi mà tôi bối rối tột độ. Igarashi-san nhìn thẳng vào mắt tôi mà hỏi.
“Tớ đã nghe từ Akari-chan rồi, có phải cậu được mọi người gửi thư tình không vậy...?”
“Ah~ đúng là vậy. Đang rảnh nên tớ định đọc, sao thế?
“Tớ hỏi để biết thôi! Nếu có người viết thư để thổ lộ với cậu, cậu sẽ làm gì...”
“Hả? Tớ đã có cậu rồi mà, Igarashi-san, nên đương nhiên tớ sẽ nói không rồi. Sau chuyện với Yuina kia, lúc này tớ không muốn hẹn hò với ai nữa đâu.
Tôi hoàn toàn không có dự định hèn hò với bất kì ai nên tôi sẽ từ chối nó.
“Vậy tớ đủ tốt với cậu ư...?”
“’Ahhh, đúng vậy. Nghĩ lại đi nào, Igarashi-san đang là bạn gái của tớ mà, nên tớ sẽ không nói những điều như thế với cậu đâu. Nhưng-”
“P-phải đó...ưh...T-tớ xin lỗi vì lỡ hỏi kì lạ nhé! Về lớp thôi, Akari-chan!”
“Ểhhh!? Koharu-chan~! Chờ tớ với~ !”
“Ah, chờ đã...”
Tôi chưa kịp kết thúc cuộc trò chuyện thì họ đã chạy đi mất
“Ryouma thân mến à, mày tồi số hai không ai số một đâu đấy.”
Tôi thấy khó chịu vì lời trêu chọc đầy ẩn ý của Asahi. Tôi cho nó một cú đá rồi cứ thế đi về lớp trước.
[Jeez. Từ lúc ăn mặc kiểu này bị trêu nhiều thật. Nhưng mà, cái nhìn hếch lên ấy sát thương cao quá mà. Đúng là cô gái xinh nhất khóa có khác.]
Tôi có phần bối rối đôi chút vì cái tình huống oái oăm mà mình đang mắc phải.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại