Chap 58: Buổi hội đàm quốc tế khẩn cấp
Trans: Midz
Edit: Snökari
「Trân trọng cảm ơn tất cả mọi người đã dành chút thời gian trong lịch trình kín mít của mình ngày hôm nay để tham gia vào cuộc họp này.」
Hình ảnh phản chiếu 12 con người ,đang lơ lửng ngay trước mặt tôi. Đây là ma cụ từ nền văn minh xưa còn sót lại, một công cụ giúp cho việc giao tiếp được với những người ở những nơi xa.
Trong mỗi hình ảnh được chiếu lại, có một người đại diện của mỗi quốc gia trên lục địa này.
「Ta được báo cáo lại rằng đây là một cuộc họp khẩn. Và có cả chữ ký của ngôi đền nữa? Liệu có chuyện gì đã xảy ra với con à, con gái của ta, có phải vậy không?」
Cha của Alice, Nhà vua của Ilkut, nhướng mày lên với thái độ rất lo lắng.
「Thưa cha, người không cần lo lắng. Như người có thể thấy. Con vẫn rất ổn.」
Trước khi Nhà vua của Erivan có thể nói thêm chuyện gì khác, Alice khẳng định rằng mình vẫn ổn.
「Mmm.Ta mừng vì thấy con vẫn rất khỏe. Ta hi vọng rằng không còn vấn đề gì khác chứ?」
Ánh mắt của nhà vua của Irkutu trở nên sắc bén hơn và ông ta hỏi Alice .
「Con sẽ kể với cha tất cả mọi thứ bây giờ, bao gồm cả chuyện đó.」Những người đại diện của mỗi quốc gia đều tập trung khi nghe được giọng điệu nghiêm túc của Alice.
「Cái….gì….」
「Ma Thần…đã bị đánh bại?」
「Và người đã làm chuyện đó chính là một chàng thanh niên đến từ Vương Quốc Ilkut?」
Trong số những hình ảnh phản chiếu đang lơ lửng đều tái hiện rõ rệt bộ mặt mất hồn của những người đại diện cho mỗi quốc gia. Họ đều là những người nắm giữ tránh nhiệm điều hành vương quốc mà họ phục vụ hay trị vì. Họ biết làm cách nào để có thể quản lý được cảm xúc của bản thân ngay cả khi đối mặt với những tình huống chưa bao giờ lường trước được. Ngay cả bọn họ cũng không tin nổi câu chuyện mà Alice kể lại với họ.
「Tôi, nó không phải là một sự hiểu nhầm giữa vua Ervian và công chúa Alice? Hay là quả cầu của mục sư Hugo bị hỏng sao?」
「Chúng tôi cũng nghi ngờ chuyện này. Nhưng câu hỏi của nhà vua đã cho thấy rằng nó không hề bị hỏng……」
Mục sư Hugo trả lời với giọng điệu mệt mỏi.
「Khoan,Khoan đợi một phút đã nào! Vậy thì, vào khoảng thời gian hiến tế sắp tới hạn nhưng vòng tròn ma thuật dịch chuyển vẫn chưa xuất hiện ở đất nước chúng tôi….」
Người vừa nói chính là người đại diện của vương quốc Carillon.
「Theo trí nhớ của tôi, Carillon chính là vương quốc tiếp theo phải chọn vật tế, đúng không?」
「Phải, đúng là như vậy. Năm nay, tuy nhiên, không có bất cứ lời hồi đáp nào cả, và tất cả chúng tôi đang thảo luận xem nên làm gì tiếp theo.」
Những người đại diện khác đều xôn xao bàn luận thêm một lần nữa trước lời trình bày của vua Carillon, bởi vì nếu nó đúng là sự thật, chuyện này sẽ khiến cho câu chuyện Ma Thần bị đánh bại trở nên đáng tin hơn.
「Tôi muốn nói về việc sự thật có phải ma thần đã bị đánh bại hay không trước tiên, liệu chuyện này có hợp lý với tất cả mọi người không?」
Lời của mục sư Hugo khiến đám đông trở nên im lặng.
「Vậy, Nếu Ma Thần thực sự bị đánh bại, chàng thanh niên trẻ tuổi đến từ vương quốc Ilkut, đúng không? Liệu các người có định phong cậu ta làm Anh hùng??」
Người đại diện cho vương quốc Orlando nhìn nhà vua của Ilkut với ánh mắt sắc bén. Nhà vua của Irkutu nhướng mày của ông lên và…..
「Thông tin về chàng thanh niên đã đánh bại ma thần hiện vẫn là thông tin mật của đất nước ta.Ban đầu, ta cử con gái của ta tới vương quốc Erivan bởi vì nhà tiên tri của chúng ta đã tiên đoán rằng chàng trai trẻ người mà bị hiến tế vẫn còn sống. Nếu có thể bảo vệ sự an toàn của cậu ta, chúng tôi sẽ tổ chức tiệc mừng khắp vương quốc và để anh ta sống một cuộc sống không phải lo nghĩ sau này.」
Nhà vua của Irkutu nói ra những gì đã được bàn luận trong cuộc họp nội bộ ở trong nước.
「Nhưng, Thưa cha. Đó không phải là chuyện dễ vì chúng ta đang nói về một sát thần.」
Xét đến vấn đề cân bằng giữa các quốc gia, chúng ta không thể để họ động tay.
「Chúng tôi, nhưng người ở ngôi đền dự định tôn cậu ta người đã tiêu diệt ma thần làm Thánh nhân.」
Khi mà mục sư Hugo thông báo chuyện này cho toàn thể các quốc gia có mặt trong cuộc họp, tất cả mọi người chìm vào trong im lặng.
Danh Hiệu thánh nhân chính là biểu tượng của lễ hội của đền thờ.
Chỉ có một người anh hùng từng được trao tặng danh hiệu này, người anh hùng đã đánh bại được Cổ Long, thứ đã tàn phá thế giới này hàng nghìn năm về trước.
Đền đã quyết định trao tặng danh hiệu này lại cho Elt.
「Thêm vào đó, chúng tôi cũng dự định trao tặng cho anh ta một phần thưởng vì đánh bại được Ma Thần, cũng như tiền thưởng dành cho việc treo giải giết Ma Thần vốn được tích lũy cao dần theo năm tháng.」
Số tiền thưởng mà ngôi đền tích lũy từ trong quá khứ chính là số tiền của những người đã phải chịu đựng sự hành hạ khốn cùng bởi Ma Thần. Và họ thẳng thừng tuyên bố sẽ giao toàn bộ số tiền đó cho Elt.
「Đó, Đó…. Là một số tiền khổng lồ, phải không?」
Rốt cuộc thì, ách thống trị của ma thần đã kéo dài hàng nghìn năm. Tiền thưởng tích lũy trong quãng thời gian đó vốn cũng chỉ dành cho người đã tiêu diệt được Ma Thần.
「Đương nhiên là, theo như ghi chép lại chúng tôi. Số tiền thưởng hiện tại, bằng tổng ngân sách của một quốc gia thuộc tầm trung dùng trong một thập kỷ.」
Số tiền nhiều đến mức có thể điều hành cả một vương quốc là quá nhiều đối với một người bình thường có thể sở hữu.
「Đó chính là ý kiến của ngôi đền chúng tôi.」
Mục sư Hugo, toát hết mồ hôi lạnh khi thông báo quyết định của đền.
「Giờ chúng ta nên ban thưởng gì cho người thanh niên đã đánh bại Ma Thần khi hiện giờ thanh niên này đang có một khối gia sản khổng lồ trong tay đây?」
Đối phương là một tồn tại vượt qua cả Ma Thần và không nên chọc giận bằng bất cứ giá nào.
Những người đại diện của mỗi quốc gia đều đau đầu không biết làm gì để đáp lại được những lời mà ngôi đền vừa tuyên bố.