Chap 47: Càng nhiều thêm những sự hiểu nhầm
Trans: Midz
Edit: Bakari
「Ra đây là phòng khách của lâu đài…. Nó đơn giản và chật chội hơn tôi nghĩ.」
Sau khi hoàn thành xong cuộc khảo sát, chúng tôi đi đến lâu đài của thị trấn để nhận thưởng.
Hầu hết những mạo hiểm giả tham gia vào nhiệm vụ đã hoàn thành công việc của họ và trở về thị trấn.
Nhưng Serena và tôi, cả Russell-san, chúng tôi cần phải ở lại lâu đài như thế này mà không được đi nơi nào khác.
「Em nghe nói rằng đây là nơi ở cho quân lính.」
Tôi đã bị thuyết phục bởi những lời lẽ của Serena.
Chỉ có duy một chiếc giường cũ, một cái bàn, và một chiếc tủ quần áo ở trong căn phòng này. Như thế là đủ cho quân lính làm việc tại lâu đài có một giấc ngủ ngắn.
「Dù sao thì, chúng ta cần phải dành thêm một vài ngày nữa ở đây à? Em muốn nhanh chóng quay trở lại thành phố.」
「Không còn cách nào khác rồi. Cô không thể đổ lỗi cho bọn họ. Chúng ta là những người đã đánh bại Ác Ma, và họ nói rằng họ có rất nhiều nhiều điều muốn biết.」
Họ hiện tại đang tổng kết những kết quả mà họ nhận được ở trong cuộc điều tra, và chúng ta chẳng thể làm gì được với điều đó cả.
Thêm vào đó, những hiệp sĩ đã yêu cầu tôi sử dụng phap cụ để xác minh xem liệu đó là thật và hỏi một số câu hỏi về Kuzmigo.
「Nó sẽ thật tốt biết bao nếu chúng ta có thể ít nhất đi quanh lâu đài…….」
Vì tôi cũng đã được trả công để ở đây, chờ đợi thế này giống như một phần của công việc của tôi vậy.
「Không sao cả. Chú vẫn còn được đối xử tốt hơn gã Kuzmigo.」
Anh ấy có lẽ nói đúng. Trong khi chúng tôi đang chờ đợi như này, chúng tôi luôn được ăn đúng bữa và có thể được nghỉ ngơi trên chính chiếc giường của mình.
Kuzmigo hiện tại đang ở trong tù vì tội báo cáo hàm hồ và bị buộc tội bỏ chạy trước mặt kẻ địch.
Tôi không hề cảm thấy có thương cảm cho hắn vì hắn ta xứng đáng với điều đó.
「Chúng ta sẽ dành thời gian khám phá lâu đài khi vấn đề này được giải quyết êm đẹp.」
Serena mỉm cười với tôi khi cô ấy nhấc người dậy khỏi giường. Sau đó….
「Chuyện gì thế?」
Cô ấy nhìn tôi ngơ ngác, và rồi mặt cô ấy lại đỏ lựng lên…….
「Anh biết đấy, khi chúng ta làm cuộc khảo sát ?」
「Ờ, có vấn đề gì à?」
Chậm rãi, Serena liếc nhìn tôi.
「Khi mà cuộc điều tra kết thúc, anh nói rằng anh muốn….làm lành với em……」
Trái tim của tôi chệch đi một nhịp trước cử chỉ của cô ấy. Không phải làm việc đó ở trong lâu đài khá là vô vị sao?
Mặc cho những dòng suy nghĩ trong đầu, Serena tiến gần rồi ôm chầm lấy tôi.
「Ehehehehehe, chừng này là được rồi, đúng không?」
Mặt của Serena giờ đỏ bừng lên khi mà nó quá xấu hổ để quan sát gương mặt cô ấy bây giờ, và rồi cô ấy dựa vào lưng tôi với một cảm xúc hạnh phúc lộ rõ trên gương mặt của cô ấy.
★
「Alice-sama. Liệu người có nghe những gì thần đang nói không thế?」
「….Eh? Gì cơ?」
Kể từ khi công chúa quay trở lại lâu đài, Alice-sama đã cư xử rất lạ lùng.
Khi mà ngài ấy quay trở lại với một kỵ sĩ ở thị trấn, ngài ấy trả lời lại rằng không có gì đặc biệt về nó cả.
「Đó chính là việc chờ đợi cho kết quả của cuộc báo cáo sau vụ điều tra ấy.」
Có vẻ như rằng đó là một vấn đề nghiêm trọng đã diễn ra trong cuộc điều tra này, và một cuộc họp hiện tại đang được diễn ra ngay chính vương quốc Erivan.
Chúng tôi được xếp chờ đợi ở trong một căn phòng nghỉ dành cho khách, và đang đợi để được báo cáo lại về kết quả của cuộc họp một ngày sau đó.
「Oh, Ý cô là cái đó á?」
Khi tôi nhìn thấy cái nhìn lơ đãng của Alice, tôi không làm được gù khác ngoài………
「Ừm,Alice-sama. Liệu có chuyện gì đã xảy ra tại con suối à?」
Tôi hỏi ngài ấy. Ngài ấy đáp lại…..
「Thật ra, Ta đã đánh nhau với một người đàn ông người mà ta nghĩ là một mạo hiểm giả của đất nước này.」
「Chẳng phải chuyện này nghiêm trọng hay sao?」
Một mạo hiểm giả của vương quốc này, ngay cả khi anh ta từng được gọi là một mạo hiểm giả, họ nhìn trom công chúa đang gột rửa và sau đó còn khiêu chiến với cô ấy. Đây chính là một sự việc đáng bị trừng phạt bởi sự thiếu tôn trọng.
「Không, nó không phải là một vấn đề to tát bởi vì đó đơn thuần chỉ là một sự hiểu nhầm lẫn nhau mà thôi. Đó là lý do tại sao ta nói dối với cô về việc này khi mà ta quay trở lại」
Đó đúng là một quyết định sáng suốt. nếu một kỵ sĩ từ đất nước của chúng tôi đã chứng kiến thấy cảnh tượng này, nó sẽ trở thành một vấn đề mang tính nghiêm trọng cỡ quốc gia.
「Vậy đó là nguyên do khiến người cư xử một cách bất thường?」
Tôi cuối cùng cũng bị thuyết phục.
「Ngay cả như vậy, để nghĩ được rằng có một người tài năng có thể chặn được đòn đánh của Alice-sama.」
Tôi biết về năng lực của Alice-sama có bởi vì tôi đã quan sát ngài ấy trên đường du hành rồi.
Cô ấy đã luyện tập với các kỵ sĩ trong thời gian nghỉ ngơi, nhưng cô ấy mạnh hơn bọn họ nhiều.
Tôi không khỏi cười khúc khích trước sự thật khó hiểu rằng mục tiêu mà tôi đang bảo vệ chính là người mạnh nhất.
Nó có vẻ như rằng những đối thủ cũng khá điêu luyện để có thể chống trả lại Alice-sama.
「Alice-sama?」
Tuy nhiên, Alice-sama lại thể hiện ra cảm giác buồn chán ở trên gương mặt của cô ấy.
「Và cô biết đấy, ta không thể nào đánh được lại anh ấy」
Alice-sama tỏ thái độ rất bất mãn rồi úp vào gối. Thật là một hành động trẻ con đến mức cô ấy không muốn thể hiện ra khi những người khác đang ở xung quanh.
「Eh? Người thua á, Alice-sama?」
Tôi không thể tin nổi, vì thế tôi hỏi lại ngài ấy một cách thẳng thắn, và công chúa lườm lại tôi.
「Đúng thế! Ta thực sự đã bị áp đảo hoàn toàn và không có cách nào để chiến thắng cả. Hơn nữa, cô biết gì không Alicia? Càng nhiều chiêu thức tung ra, sức phong thủ của ta càng khó theo kịp, thế mà anh ta vẫn chưa hề tung toàn bộ sức mạnh của mình!」
Cô ấy có vẻ như khá hứng thú. Giống như là một sự ngưỡng mộ hơn là căm ghét.
Đó là lý do tại sao Alice lại cư xử lạ lùng như thế này bởi vì cô ấy đang nghĩ đến người mà đã đánh bại cô.
「Này,Alicia. Cô có chút ý tưởng nào về việc đoán xem người đó có thể là ai không?」
Khi mà Alice đang ở trong tình trạng như hiện tại, tôi đã lắng nghe cô ấy nói về những việc đã trao đổi lại với phía vương quốc Erivan.
Tôi nhớ đến có một cái tên mà tôi đã thoáng nghe qua được cái tên có mặt trong tất cả quá trình điều tra.
「Thần nghe rằng có một mạo hiểm giả, đã đảm nhận vai trò lãnh đạo của cuộc điều tra lần này sẽ được hứa hẹn tiến cử lên vị trí trở thành một quân nhân. Thần khá chắc rằng tên của anh ta là……..Russell.」
「Đúng vậy! Anh ta mạnh tới mức mà, vương quốc Erivan đã chứng kiến những khả năng mà anh ấy có thể làm được và rồi muốn đưa anh ta làm việc trong chính bộ máy chính quyền của họ」
Có lẽ nó là như vậy. Nó chắc hẳn là một con đường sự nghiệp đã được trải khá rộng để có thể thăng tiến từ một mạo hiểm giả trở thành một người lính ở vương quốc này. Nó đúng là một sự kiện khá hiếm có thể xảy ra, vì thế tôi khá chắc rằng mạo hiểm giả đã đánh bại Alice chính là người đã xử lý được vụ việc lần này.
「Theo như những gì thần nhớ, một vài người, bao gồm cả Russell, sẽ phải trả lời những câu hỏi qua việc sử dụng Quả Cầu Sự Thật trong một vài ngày tới.」
Tôi truyền đạt lại thông tin mà tôi đã nghe ngóng được cho Alice…..
「Ta sẽ đi xem xem liệu ta có thể thương lượng với vương quốc bọn họ để ta có thể tham gia vào cuộc tra hỏi này không!」
Alice bước ra khỏi căn phòng với tiếng đóng rầm cửa mạnh.
Bang!
「Haaa…..Elt. Em tự hỏi liệu tới khi nào em mới được gặp lại anh lần nữa.」
Khi mà tôi thấy Alice rời đi, người mà có vẻ đã khơi dậy được sự hứng thú của bản thân với một ai đó mà người thấy ấn tượng. Tôi nghĩ đến người bạn thanh mai trúc mã của mình, người mà tôi đã phải chia ly.