Chap 38: Kuzmigo, một người lính của vương quốc Erivan.
Trans: Midz
Edit: まつりまつられ
★
Khi chúng tôi tìm thấy một ô đất vuông ở giữa Lạc Lâm, Elt và đồng đội của anh quyết định cắm trại ở khu vực đó.
Mặt trời cũng đã lặn, và lửa trại được nhón lên ở nhiều vị trí khác nhau.
Quanh những đống lửa, những mạo hiểm giả khác và Elt, người đã hoạt động tích cực ngày hôm nay đang cố gắng thư giãn.
「Tôi xin lỗi vì đã phải để cô nấu ăn cho chúng tôi như thế này.」
Russell đưa một tay lên cao và nói với Serena như thể đang tôn thờ cô ấy vậy.
「Tôi không thấy phiền đâu. Sau cùng thì, hôm nay chúng ta không hề tham gia chiến đấu.」
Khi tiến vào khu vực Lạc Lâm, họ đã chạm trán những con quái vật mà thường không xuất hiện ở bìa rừng, nhưng Elt và những nhà mạo hiểm giả khác đã đánh bại chúng.
Nhờ vào điều này, lực lượng dự bị không cần phải ra quân, và khu vực đông nam cũng như các đội ở khu vực trung tâm có nhiều năng lượng hơn để canh gác.
「Hơn nữa, tôi thích nấu ăn.」
Công bằng mà nói, cô ấy thích làm việc này bởi vì cô ấy thấy rất vui vì Elt sẽ ăn những món mà cô nấu.
Serena ra lệnh Tinh Linh Nước đổ nước sạch vào trong nồi.
「Giờ thì, hãy hầm thịt của con Sói Rừng mà chúng ta đã đánh bại.」
Serena đang làm một món hầm sử dụng thịt từ con Sói Rừng chúng tôi đã giết ngày hôm nay.
Cô ấy bỏ vào nồi những cây cỏ dại có thể ăn được vào trong nồi.
Thảo dược và những nguyên liệu khác đóng vai trò quan trọng trong việc nêm nếm, tăng cường hương vị trong khi loại bỏ mùi hôi của thịt đi.
「Nhưng mình không thể để cho những người còn lại trong đội chứng kiến được cảnh này. Mình không biết rằng chúng ta có thể có đồ ăn như thế này tại vùng hoang dã được…….」
Russell nói như vậy, nhìn vào cái nồi đang tỏa hương thơm ngào ngạt. Khi mà nó gần như đã được nấu xong……….
「Thôi nào, nhanh tay lên? Cô định bắt chúng ta đợi thêm bao nhiêu lâu nữa đây?」
Cô ấy nhìn xung quanh và thấy những người lính của vương quốc đang đứng ở đó.
Hắn ta hoàn toàn coi thường các mạo hiểm giả ở đây.
「Tại sao ta, một người lính của vương quốc, phải tới cái khu rừng nguy hiểm như thế này? Và mấy người muốn ta ở lại cái chốn hoang dã như này á?」
Hình như, họ không mấy vui vẻ với cuộc điều tra này. Hiếm thấy một người lính vốn đã quen làm việc trong lâu đài ra bên ngoài thành phố. Tuy nhiên, có một yêu cầu từ môtj quốc gia khác, vì thế họ không thể nào hoàn toàn giao phó cho những mạo hiểm giả khác được.
Kết quả những người không gây cản trở vì sự vắng mặt của họ ở lâu đài được chọn đi đến khu rừng này và tiến hành điều tra.
「Có lẽ nó đã nấu xong rồi. Sao không để tôi ăn thử món đấy đi?」
Một trong những người lính đến chỗ của cô ấy và cố gắng thưởng thức món hầm.
「Này, hãy ưu tiên những người đã mệt mỏi vì phải chiến đấu cả ngày ấy.」
Serena đáp lại, thấy phiền phức bởi thái độ của những người lính của vương quốc.
「Cô nghĩ là cô đang làm cái gì? Cô dám cãi lệnh ta! Cô cũng chỉ là một con Elf mà thôi!」
Tuy nhiên, thái độ của Serena có lẽ vô tình xúc phạm người lính, và anh ta cứ thể nổi điên lên.
「Chà, chà, anh lính này. Thật khó mà hợp tác được với anh ở cái nơi khỉ gió này đấy..」
「Đúng vậy. Nó không phải là mỗi ngày đều được ăn món Thịt Sói Rừng đâu, vậy nên, cậu tốt nhất ăn cho no vào」
Một mạo hiểm giả từ đội của Russell nhanh chóng can thiệp.
「Oi! Ngươi…….」
Serena hiện giờ trông khá đáng sợ và cố gắng nói gì đó để đáp trả lại…….
「Bình Tĩnh đi.」
Elt đã ngăn cản lại cô ấy với một cái vỗ vai nhẹ.
「Elt, nhưng…...」
Tại sao anh lại ngăn em lại?
Một ánh hình buồn bã thoáng hiện lên trên khuôn mặt của Serena.
「Bởi vì việc thăng hạng của Russell nằm hết trong tay người đàn ông này.」
Xét về tuổi tác, nếu để lỡ mất cơ hội này, sẽ không còn cách nào khác để cho Russell có thể thăng tiến.
Đó là lý do tại sao những người bạn của Russell cũng đang ở trong tình thế tồi tệ.
Serena giao tiếp bằng ánh mắt với Elt.Và khi cô ấy nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt của anh , cô ấy đã bình tĩnh lại…….
「Được rồi. Em sẽ bắt đầu với những người lính trước.」
Cô ấy nói như vậy và bắt đầu phân phát đồ ăn.
「Làm việc trong chính phủ nhàn thật đấy. Khi mà tất cả những gì ta cần phải làm chỉ là ra lệnh.」
Những người lính ăn món hầm của họ và cố tình phàn nàn thật lớn.
「Kuzmigo-dono, Đây chính là lạc lâm. Nếu ngài phát ra quá nhiều tiếng ồn, những con quái vật sẽ tìm tới ngài đấy.」
Những quái vật hành động nhiều hơn vào ban đêm. Nhưng nếu có nhiều người ở đây, chúng có lẽ sẽ cảnh giác và không tấn công, nhưng xét đến độ kỳ lạ của Lạc Lâm, Bạn không thể quá cẩn thận được. Russell cũng đã cẩn thận rồi, nhưng…..
「Mấy người đang làm cái quái gì thế, ta có quyền đánh giá kết quả đấy!」
Bởi những lời nói này, ánh mắt của mọi người xung quanh họ đều đổ dồn về phía Kuzmigo.
「Đồ ăn thì chẳng ngon như ta nghĩ, và thái độ của ngươi thật đáng kinh tởm. Chúng ta không thuê mấy người cắm trại trong khu vực của vương quốc. Nếu mấy người còn có ý định phàn nàn, tại sao mất người không đi quanh và giết mấy con quái vật khi gặp được chúng đi!」
「…. Đồ khốn nạn!」
Serena lẩm bẩm với bản thân cô ấy.
Tất cả mọi người ở nơi này muốn Russell được thăng tiến và không thể nào đứng lên chống lại hắn ta.
Kuzmigo biết điều này, và rồi càng lợi dụng chức vụ của anh ta hơn.
「Hiểu rồi chứ? Đừng có nói gì khi chúng ta quay trở lại căn cứ. Dù sao, sẽ không ai tin bất cứ một lời nào của mấy mạo hiểm giả các người cả .」
Hắn ta nói thế như thể đã biết được rằng hắn ta không được mọi người ở đây ưa thích.
Cuối cùng, Kuzmigo tiếp tục phàn nàn về những người xung quanh hắn, nhưng khi hắn uống rượu của những mạo hiểm giả, hắn ta say bí tỉ rồi ngủ mất.
Thế là, ngày đầu tiên của cuộc viễn chinh đã trôi qua với cảm giác không các gì một mớ hỗn độn…….