Chương 1 – Luna và Lexia
Phần 1
◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈
Dưới sức ép của công chúa Lexia, Luna đã bị ép phải phục vụ cô ấy.
“C-Cô thực sự chắc chứ?”
“Geez, cô đúng là một kẻ hay nghĩ ngợi. Tôi đã nói là ổn mà, đúng không? Và bên cạnh đó, tôi cũng sẽ gọi cô là Luna nữa. Cô có thể gọi tôi là Lexia. Đây cũng là quyết định của tôi”
“… Cô là kiểu công chúa độc tài gì vậy”
Tôi không thể trực tiếp nói nhưng … Owen-san, cảm ơn vì đã chăm chỉ làm việc suốt thời gian qua. Trong khi tôi đang chân thành cảm ơn Owen-san trong tâm trí, Lexia-san đột nhiên nổi cáu với Luna như thể cô ấy vừa nhớ ra việc gì đó.
“Ah, đúng rồi! Lúc trước khi đề cập đến làn da mịn màng của Luna, chẳng phải trong thoáng chốc tên của Yuuya-sama đã xuất hiện sao? Điều đó nghĩ là gì?”
“Uee?”
Không thể ngờ việc này sẽ được nhắc đến, tôi hoàn toàn mất cảnh giác và thốt ra một âm thanh kì quái. Và rồi thay vì tôi, Luna bắt đầu kể một cách đầy tự hào.
“Nghe và ngạc nhiên đi. Yuuya đã thu thập được và sở hữu một chiếc bồn tắm, thứ vật phẩm rơi ra từ quái vật trong Đại ma cảnh! Nếu tắm trong nó, cô có thể thoát khỏi mệt mỏi, hồi phục ma lực và như cô có thể thấy, nó thậm chí còn có tác dụng làm đẹp!”
“Gì thế vậy? Thật không công bằng! Để em vào tắm với! Yuuya-sama, có được không?”
“Đ-được rồi!”
“Yay! Luna, tắm cùng nhau nào!”
“C-Cái gì?”
“Ổn mà; ổn mà!”
Theo lời Lexia-san nói, tôi lấy bồn tắm ra khỏi hộp phẩm vật và Lexia-san bất chợt lên tiếng hỏi.
“Oh, ngài có muốn vào cùng với chúng em luôn không, Yuuya-sama?”
“H-huh?”
“N-n-này, Lexia! Cô biết Yuuya là đàn ông mà! Và c-cô là một công chúa! Cô cần phải có chút tự chủ chứ!”
Luna. Dù có nói thế thì không phải cô ấy cũng đã vào trong lúc mình tắm sao? Vì lý do gì đó, Lexia-san chỉ nghiêng đầu thắc mắc khi Luna nói trong lúc gác lại việc riêng của mình.
“Ổn mà. Dù sao chúng tôi cũng sẽ kết hôn thôi”
“Đợi, đợi, đợi đã. Cô sẽ kết hôn với Yuuya? Đừng có nói nhảm!”
“Đó không phải một vấn đề, cô biết đấy! Tôi đã quyết định rồi!”
“Cô thật cố chấp, cô công chúa nhỏ ạ …”
Nhìn Luna đang phải lấy tay ôm đầu, tôi dành cho Owen-san thêm một lời cảm phục nữa. Thực sự cảm ơn vì đã chăm chỉ suốt thời gian qua. Và với Lexia-san, tôi nghĩ mình cũng đã từ chối lời cầu hôn đó một lần …
“Thì, uh, … tôi xin kiếu việc đó”
Tôi cười khổ và lấy bồn tắm ra.
“Ara, chán nhỉ. Vậy thì Luna, nhanh vào thôi!”
Nói xong Lexia-san kéo tay Luna vào thẳng phòng thay đồ.
▼▼▼
“Wow! Đây là chiếc bồn tắm mà Yuuya-sama sở hữu sao? Bồn tắm trong lâu đài hoàng gia còn không thể sánh bằng thứ này!”
“Tôi không chắc khi bồn tắm của Yuuya còn xịn hơn cả cái trong lâu đài hoàng gia nữa. Việc này càng lúc càng trở nên huyền bí …”
Lexia cùng Luna tiến vào bồn tắm mà Yuuya đã chuẩn bị và rồi họ đắm chìm trong việc tận hưởng chiếc bồn.
“… Cảm giác thật tuyệt. Đúng như tôi nghĩ, sau cùng bồn tắm của Yuuya vẫn là nhất …”
“Thực sự tuyệt vời … đúng như Luna nói, tôi cảm thấy ma lực của mình đang được phục hồi …”
Lexia choáng ngợp trước tác dụng mà bồn tắm của Yuuya mang lại nhưng cô đã sớm đầu hàng trước sự dễ chịu của nó.
“--- Vậy, Luna thích Yuuya-sama?”
“Buh!”
Luna phì ra trước những lời nói đột ngột và cô hướng về phía Lexia với khuôn mặt đỏ ửng.
“C-Cô đang nói gì thế vậy? Như đã nói khi trước, Yuuya và tôi, ừm … là … bạn bè!”
“Cô chắc về việc đó chứ? Tôi không thực sự thấy nó theo cách ấy. Tôi cảm thấy có một sự quý mến mờ nhạt trong cuộc trao đổi giữa cô và Yuuya-sama. Chà, tôi không chắc liệu Yuuya-sama có nhận ra điều ấy”
“… Có lẽ đó chỉ là tưởng tượng của cô. Hơn nữa thích bạn bè của mình là một chuyện bình thường”
“Ara, vậy sao? Thế không vấn đề gì nếu tôi kết hôn với Yuuya-sama nhỉ!”
“V-Việc đó không được! Huh?” Luna vội vàng che miệng sau khi thốt ra điều đó nhưng đã quá trễ cho bất kì điều gì.
“Hah … nếu chỉ là một người bạn thì chẳng vấn đề gì nếu tôi và Yuuya-sama kết hôn đúng không? Và lời phủ nhận đó … cô không cần phải nói với tôi nhỉ?”
“Uh …”
Trong vài giây, Luna thoáng hé miệng như định nói gì đó nhưng cuối cùng cô thở dài một hơi như thể đã đầu hàng.
“… Chà, thành thật thì tôi chẳng biết phải nói gì. Tôi thực sự đã dành thời gian cùng Yuuya như một đối tác luyện tập … nhưng trước khi tấn công cô, tôi chắc chắn đã quý trọng thời gian của mình với Yuuya. Từ tận đáy lòng, tôi biết khoảng thời gian ấy là vô giá”
“Là vậy sao …?”
Lexia khẽ gật đầu trước những lời Luna nói rồi im lặng. Và rồi …
“… Un, tôi quyết định rồi!”
“Eh?”
Đột nhiên, Lexia đứng thẳng dậy từ bồn tắm và chỉ tay vào Luna.
“Tôi sẽ tuyên chiến với cô!”
“T-Tuyên chiến?”
“Đúng vậy! Cô không nhận ra nhưng nếu cô bị thu hút bởi Yuuya-sama dù chỉ một chút, điều đó có nghĩa là cô đang yêu ngài ấy! Và tôi cũng yêu Yuuya-sama”
“Ý-ý cô là gì khi nói yêu …”
“Luna có thể phủ nhận rằng cô ấy không yêu nhưng tôi tin Luna đang rơi vào lưới tình với Yuuya-sama. Và sau chuyện này, chúng ta sẽ hành động, được chứ?”
“Ý-ý cô là gì khi nói yêu …”
“Ý tôi là! Tôi sẽ làm hết sức để không thua Luna và khiến Yuuya-sama nhìn về phía mình! Tôi sẽ không từ bỏ dù Luna có nói gì! Tất nhiên, nếu tôi có thể kết hôn với Yuuya-sama, tôi sẽ là người chiến thắng!”
“Cái-!”
“Giờ cô sẽ làm gì? Cô có muốn tôi mang Yuuya-sama ra xa khỏi vòng tay cô?”
Lexia nhìn thẳng vào Luna, ánh mắt cô khiến Luna cảm thấy áp lực. Và rồi Luna tưởng tượng ra viễn cảnh Lexia và Yuuya sẽ kết hôn. Vì lý do gì đó, viễn cảnh ấy khiến Luna như muốn khóc và rồi cô thốt lên cảm xúc rõ ràng của mình.
“… Tôi không muốn điều đó”
“Hmm?”
“T-tôi không muốn! Yuuya là … c-cậu ấy là của tôi!”
Lúc này Luna vẫn chưa biết tên của những cảm xúc đang nảy sinh trong tâm trí. Tuy nhiên cô biết rõ rằng mình không muốn Yuuya bị một ai đó lấy đi.
“Điều đó có nghĩa là cô sẽ chấp nhận lời khiêu chiến của tôi?”
“Cứ đến đây”
Lexia mỉm cười trước ánh mắt của Luna, thứ tràn ngập ý chí rõ ràng, không giống như trước khi họ bước vào bồn tắm.
“Được rồi. Vậy từ giờ cô sẽ là vệ sĩ và đối thủ của tôi!”
“Được. Sau này đừng có khóc khi thua nhé?”
--- Bằng cách này, Luna và Lexia đã có thể tránh xa khỏi mối quan hệ giữa giữa kẻ tấn công và mục tiêu theo đúng nghĩa.
▼▼▼
Lexia-san cùng Luna đã ra khỏi bồn tắm và tôi quyết định sẽ thảo luận về tương lai với hai người bọn họ.
“Um, Lexia-san. Giờ Luna đã tỉnh lại, vậy chúng ta quay lại chỗ Owen-san trong lúc này thì sao?”
Với động lực khiến tôi ở đây cũng như với hai người bọn họ, Luna, người tấn công và Lexia-san, công chúa, đúng như dự đoán, chúng tôi đã không giải thích cặn kẽ. Theo góc nhìn của Owen-san và những người khác, họ sẽ trở nên lo lắng và quan trọng hơn, tôi muốn thảo luận về việc đi tới lâu đài hoàng gia.
“Eeh? Không! Em sẽ ở đây! Bên cạnh đó, sức khỏe của Luna cũng chưa hoàn toàn hồi phục, phải không?”
“Muh Không đâ---”
“Im đi, Luna!”
“Eeh …?”
Luna hoàn toàn bối rối trước những lời vô lý của Lexia-san. Không, không phải điều đó thật sự quá phi lý sao …? Tuy nhiên Lexia-san cũng có điểm đúng. Dù [Nước ép cỏ phục hồi toàn phần] có thể chữa lành vết thương và bệnh tật nhưng nó cũng không thể hồi phục thể lực về trạng thái ban đầu.
Tôi suy nghĩ đôi chút về điều này nhưng khi bị Lexia-san nhìn chằm chằm vào, tôi đã đầu hàng trước ánh mắt ấy.
“… Haiz. Tôi hiểu rồi. Nhưng bù lại, chỉ cho hôm nay thôi, được không? Oh và sau nhớ giải thích lại cho Owen-san đấy”
“Tất nhiên! Chúng ta làm được rồi, Luna!”
“Y-yeah”
“Woof”
Night cũng rất vui khi ở bên Luna. Cậu nhóc cất một tiếng sủa đáng yêu trong lúc lắc lư cái đuôi.
“Vậy thì tôi sẽ chuẩn bị một bữa ăn cho Luna để cô ấy có thể lấy lại sức càng sớm càng tốt”
Cùng lúc, Lexia-san giơ tay lên với đôi mắt lấp lánh khi thấy tôi chuẩn bị đi vào bếp trong căn nhà ở thế giới khác.
“Vâng! Yuuya-sama!”
“Huh? Um, có chuyện gì sao?”
“Hãy để em nấu ạ”
“Eh?”
Không chỉ tôi mà cả Luna cũng bất ngờ trước những lời Lexia-san nói. Tuy nhiên mặc kệ chúng tôi, Lexia-san vẫn đang tràn đầy nhiệt huyết.
“Nếu em thể hiện được kỹ năng nấu nướng tại đây, Yuuya-sama sẽ điên cuồng rơi vào lưới tình với em!”
“Tôi nghĩ cô đang để lộ suy nghĩ ra kìa”
Bất kể lý do là gì, tôi đã bỏ cuộc vì Lexia-san nói mình sẽ làm được và chẳng buồn nghe lời tôi nói. Đúng như dự đoán, tôi chẳng thể phàn nàn với một người hoàng tộc … Huh? … Huh? Không phải còn bất lịch sự hơn nếu để một hoàng tộc nấu nướng sao …?
Tôi suy nghĩ về điều này điều kia nhưng vì không rõ thường thức ở thế giới này nên tôi quyết định để Lexia-san nấu cho cả nhóm, chỉ lần này. Và tôi dẫn cô ấy vào bếp, chuẩn bị các nguyên liệu, gia vị cũng như đồ dùng nấu nướng.
“Cô có thể dùng bất cứ thứ gì ở đây”
“Ôi trời! Quả nhiên không to bằng căn bếp ở lâu đài hoàng gia nhưng nó thật nó thật xinh đẹp!”
Mặc dù là nhà của hiền nhân-san nhưng tôi không nghĩ nó có thể so sánh với một lâu đài. Sau khi kiểm tra các nguyên liệu và dụng cụ, Lexia-san lấy khoai tây, đặt chúng lên thớt và lấy một con dao rồi sau đó ---.
“Eeii!”
--- Cô ấy chém nó xuống với một lực rất mạnh.
“Ara? Trượt mất rồi. Nó khó hơn em nghĩ đấy”
“U-uhm, Lexia-san? Lexia-saan?”
Tôi lên tiếng gọi Lexia-san hết lần này đến lần khác trong mồ hôi lạnh nhưng cô ấy không hề để tâm tới giọng nói của tôi mà chỉ chăm chăm chiến đấu với củ khoai tây.
“Geez! Tại sao em không thể chém trúng nó …Allri! Ara?”
“Hyii!”
Con dao mà Lexia-san đang vung vẩy hoàn toàn trượt trượt khỏi tay cô ấy, nó lướt qua má tôi và cắm thẳng lên tường. Thật đáng sợ!!!!!!
“… Này, Yuuya. Cậu có chắc sẽ an toàn khi giao việc nấu nướng lại cho Lexia? Nó có thể khiến chúng ta mất mạng đấy”
Luna, người đã đứng dậy khỏi giường và đang quan sát cảnh Lexia-san nấu nướng giống như tôi, lên tiếng với gò má giần giận.
“T-Tôi sẽ lấy nó lạiiiiiiii!”
Đúng như dự đoán từ mọi người, tôi vội vàng lấy lại con dao đang cắm lên tường và tiến tới thuyết phục Lexia-san.
“Le-Lexia-san! Lexia-san, cô từng có kinh nghiệm nấu nướng gì chưa …?”
“Eh? Đây là lần đầu tiên của em đấy ạ. Có gì sao?”
“Okay, cô bị loại”
Lẽ ra tôi nên hỏi cô ấy trước! Là lỗi của tôi!
“Lexia-san, rất xin lỗi nhưng có phiền không khi để tôi nấu nướng vào ngày hôm nay?”
“Eh? Tại sao?”
“Vì … tôi muốn nhanh chóng chuẩn bị thức ăn cho Luna để cô ấy sớm ấy hồi phục thể lực cũng như các loại nguyên liệu ở đây đều đến từ Đại ma cảnh nên tôi nghĩ sẽ nhanh hơn khi để tôi, người đã quen với chúng xử lý …”
“Ha. Tôi chết đói rồi. Không đợi để ăn được nữa”
Luna gật đầu với tất cả những gì có thể và hùa theo ý định của tôi.
“L-Là vậy sao? Thế thì em đoán chẳng còn cách nào khác rồi”
Lexia-san không thể bỏ ngoài tai những lời Luna nói. Tuy không được hoàn hảo như dự kiến và mặc dù có vẻ miễn cưỡng nhưng cuối cùng Lexia-san cũng trao lại trách nhiệm nấu nướng cho tôi.
“Nhưng lần sau em sẽ nấu! Hai người nên mong chờ nó đi!”
“V-vâng, ahahaha …”
“… Chà, giờ chúng ta đã an toàn nhưng có vẻ cô công chúa đó sẽ hạ sát chúng ta vào lần tới. Thật đáng tiếc”
Đừng nói vậy! Nhìn đi, nếu cô ấy học được từ một đầu bếp trong lâu đài hay ai đó, có lẽ chúng ta sẽ ổn thôi!
Trong khi trao đổi lời hứa không thể tránh khỏi với Lexia-san, tôi nhanh chóng bắt tay vào nấu nướng. Tôi rất cẩn trọng với các nguyên liệu chẳng hạn như sử dụng thịt “Vua Orc” sẽ giúp việc hồi sức trở nên dễ dàng hơn.
Và như thế Lexia-san và Luna tiếp tục quan sát tôi nấu nướng.
“Yuuya-sama, ngài còn giỏi cả khoản nấu ăn nữa …”
“Càng lúc tôi càng hiểu Yuuya ít đi … làm thế nào mà cậu ấy có thể làm mọi thứ như vậy? Cậu ấy thực sự là con người như chúng ta sao?”
Ugh … Mình không quen với việc nấu ăn trong lúc bị mọi người quan sát như khi đi thực địa. Nó khiến mình lo lắng … có gì không đúng sao? Dù sao thì tôi cũng muốn hai người họ được ăn một thứ gì đó thật ngon nên tôi đã chế biến nó trong lúc tận dụng toàn bộ kỹ năng [Nấu nướng] của mình. Sau khi làm xong, mặc dù còn lo lắng hơn bình thường, tôi vẫn đặt thức ăn xuống trước hai người họ và Night.
“Giờ thì ăn thôi”
“Woof!”
“Nó trông thực sự ngon miệng”
“Yeah … Giờ tôi đói lắm rồi”
Rất may cả hai đều có vẻ thích món ăn tôi nấu và thật nhẹ nhõm khi thấy hai người họ mong chờ nó đến vậy.
“Hmm-! Ngon tuyệt! Đúng như mong đợi từ Yuuya-sama của em!”
“Ueee!?”
Nói rồi Lexia-san đột nhiên ôm lấy tay tôi. Le-Lexia-san?
“N-này, Lexia! Tránh xa khỏi Yuuya ra!”
Thay vì cứng đờ người như tôi, Luna kéo Lexia-san, tách cô ấy rời khỏi tôi. Th-thực sự thì Lexia-san rất táo bạo …
“C-chà … tôi mừng là nó hợp với khẩu vị mọi người”
Dù sao thì tôi nghĩ mình đã làm tốt nhưng thực ra tôi rất vui khi nghe lời khen đó. Trong lúc tôi mỉm cười với lời nói của Lexia-san, Luna quan sát đĩa thức ăn với khuôn mặt trầm ngâm.
“Hmm? Luna, sao vậy?”
Tôi lên tiếng gọi nhưng Luna không hề phản ứng mà cô tiếp tục lẩm bẩm điều gì đó.
“… Mình phải ngăn Lexia chiếm lấy Yuuya …”
“Hmm?”
“Yu-Yuuya!”
“V-Vâng!”
Luna đột nhiên gọi lớn tên tôi và quả nhiên tôi chẳng thể làm gì khác ngoài việc ngồi thẳng lưng dậy. Lexia-san cũng bất ngờ khi cố đưa thìa thức ăn lên miệng.
“Yuuya … um, cậu có thể đút cho tôi không?”
“Huh?”
“Này, Luna!”
“Tôi vẫn chưa lấy lại sức. Tôi quá yếu để làm bất cứ việc gì”
“Cô đang chém gió! Chuyện ăn uống không liên quan gì đến thể lực hay bất kì điều gì khác”
“Không đúng. Nếu tôi di chuyển quá nhiều, miệng vết thương sẽ hở ra. Yeah, chẳng còn cách nào khác. Cô không thể đổ lỗi cho tôi về việc này được; Yuuya sẽ đút cho tôi ăn là điều hiển nhiên”
Không, Luna-san. Mình tin rằng cô ấy đã di chuyển ổn lúc trước mà, phải không? Cô ấy đã di chuyển nhiều hơn chỉ là ăn. Gò má tôi co giật trong lúc nghĩ vậy và rồi Luna-san nhìn lên tôi.
“… Thế không được sao?”
“Ugh …”
Tôi không biết liệu đó có phải một việc không chấp nhận được hay …mà, nếu cô ấy thực sự không đủ sức để ăn và do tôi là người đã làm Luna bị thương …
“… Được rồi. Đây, há miệng ra nào”
“U-un, Aaahh …”
“Aargh!”
Lexia-san hét lớn bên cạnh Luna nhưng tôi không có thời gian để hướng sự chú ý về phía ấy vì việc này quá xấu hổ.
“… Thế nào?”
“… Hmm. Ngon lắm; món này … thực sự rất ngon”
Luna, người đang tận hưởng món ăn, nuốt một miếng và hướng ánh nhìn về phía Lexia-san.
“Fufu …”
“Mukii! Yuuya-sama! Em nữa, em cũng muốn được ngài đút như Luna!”
“Eeh? N-Nhưng … Lexia-san không hề bị thương …”
“Đây là mệnh lệnh của công chúa!”
“Hoàng tộc thật đáng sợ!”
Quyền lực chính trị là không thể tránh khỏi. Dù có cố gắng thế nào, tôi cũng không thể chống lại nó. Tôi chỉ là một công dân nhỏ bé. Tôi chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài việc đút cho Lexia-san giống như cách đã làm với Luna. Và lần này đến lượt Luna thúc giục tôi … Tôi còn chẳng có thời gian để ăn xuất của mình. Tại sao lại thành ra thế này?
Tôi xoay xở để cả hai ăn hết phần của họ và cuối cùng tôi cũng sẵn sàng để bắt đầu xuất ăn của mình.
“Được rồi phải không? Vậy giờ tôi sẽ bắt đầu ăn, đợi một ---”
“Không, Yuuya-sama! Giờ chúng em sẽ là người đút cho ngài, Yuuya-sama!”
“Huh?”
“Đúng vậy, Yuuya. Đây là lời cảm ơn cho việc vừa nãy”
“……”
Tôi không mở miệng trước sự hồi đáp này. Ý tôi là, Luna-san. Nếu cô có sức để đút cho tôi thì tại sao lại không tự ăn lấy? Mặc cho sự kinh ngạc của tôi, mỗi người họ đều mời tôi thức ăn từ trong bát.
“Vâng, ahhh!”
“Nào, ăn đi”
“…Vâng”
Tôi chỉ có thể nói một điều. Ngày hôm nay tôi ăn uống rất mệt.