Chương 6 – Đi tới thành phố ở thế giới khác
Phần 2
◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈
Một ngày sau khi giải đấu bóng kết thúc. Và đây là kì nghỉ bù cũng như từ mai sẽ là ba ngày cuối tuần nên tôi quyết định nhân cơ hội này để đi tới lâu đài hoàng gia.
Nếu bỏ lỡ lần này, tôi sẽ không còn cơ hội để đến đó nữa. Tôi đã kể với Usagi-san, người cũng xuất hiện trong căn nhà ở thế giới khác vào hôm đó, rằng mình sẽ tới thăm lâu đài hoàng gia.
(Ta hiểu rồi. Nếu cậu có việc cần làm thì cũng chẳng khác được. Bên cạnh đó, ta đã dạy cậu những thứ cơ bản. Vấn đề giờ chỉ là cách cậu luyện tập chúng)
Đó là những gì ngài ấy nói khi tôi xin phép tạm dừng việc luyện tập của mình.
“Vậy đi tới lâu đài hoàng gia luôn hôm nay thôi!”
“Woof!”
“Buhi!”
Cả Night và Akatsuki đều đáp lại bằng cách giơ chân của chúng lên. Yeah, cả hai vẫn luôn dễ thương như vậy.
“Oh, nhưng mình không có tiền của thế giới này … nên làm gì đây?”
Nếu nghĩ về nó thì đây là lần đầu tiên tôi tới một thành phố ở thế giới khác. Với tình hình hiện tại, không đời nào tôi có thể mua bất cứ thứ gì nếu chẳng có tiền. Nếu được, tôi muốn có một tấm bản đồ dẫn tới lâu đài hoàng gia và trong trường hợp tệ nhất là không có thì một thứ hoạt động như xe bus hay taxi ở Trái Đất cũng sẽ cần đến tiền.
Có vài loại nguyên liệu trong hộp vật phẩm có thể đổi ra tiền mặt nhưng tôi không rõ liệu có an toàn khi đổi chúng thành tiền. Giờ tôi đã biết nhưng theo lời Owen-san và mọi người cũng như từ quyển sách của hiền nhân-san thì lũ quái vật cư ngụ trong khu rừng này là một trong những sinh vật mạnh mẽ nhất trên thế giới. Nếu tôi bán nguyên liệu của những quái vật như vậy, có lẽ nó sẽ thu hút những sự tò mò không cần thiết.
“Hmm … làm thế nào để mình kiếm tiền đây …”
Với tác dụng từ Cánh cửa tới thế giới khác, mọi nguyên liệu không được sử dụng như ma thạch có thể chuyển đổi sang Yên Nhật nhưng điều ngược lại là không thể. Trong lúc đang cân nhắc về vấn đề này, một ý tưởng chợt nảy ra trong tâm trí tôi.
“Huh? Nếu nguyên liệu từ thế giới khác có thể chuyển sang Yên Nhật bằng cánh cửa thì ngược lại, nếu Yên Nhật và những thứ từ Nhật Bản không thể chuyển thành tiền thì … tại sao mình không thử bán những vật phẩm của Nhật Bản ở thế giới này?”
“Woof?”
Tôi hỏi Night và Akatsuki đang ở gần đó nhưng cả hai chỉ nghiêng đầu như muốn nói “Em không biết”. Nhưng tôi có cảm giác rằng đây không phải một ý kiến tồi. Chỉ vì không thể đổi tiền tại cánh cửa không có nghĩa là tôi không thể đổi tiền ở các cửa hàng tại thế giới khác.
Tuy nhiên, vì vật phẩm ở thế giới khác, chẳng hạn như vũ khí và ma cụ là những vật phẩm kì lạ mà mọi người thường sở hữu nên về cơ bản khá khó để đổi chúng với một thứ gì đó khác tại cánh cửa. Chà, trang phục, áo giáp, bát đĩa có lẽ sẽ bán được dưới dạng đồ cổ.
Tôi không rõ mức độ văn minh ở thế giới này nên không thể chắc chắn. Tuy nhiên dựa vào cảm giác của ngôi nhà mà hiền nhân-san đã để lại cũng như bộ áo giáp mà Owen-san mặc thì tôi nghĩ nền văn minh này là ở thời trung cổ. Miễn là vật phẩm phù hợp với khoảng thời gian này và không có thiết bị điện tử hay thứ gì như vậy thì tôi nghĩ là chúng sẽ bán được.
Trong trường hợp đó, những vật phẩm được bán trên Trái Đất như hạt tiêu có giá trị ngang với vàng vào thời trung cổ hay như những thứ khác như xà phòng và gương. Trong quá khứ, họ không được sạch sẽ như bây giờ nên ngay cả một nhúm xà phòng ngày nay cũng có thể tẩy bay bụi bẩn và để lại một mùi hương dễ chịu.
Tuy nhiên vì có thứ được gọi là vật phẩm rơi ra (drop item) ở thế giới này nên tôi không thực sự rõ những thứ từ Trái Đất có thể được sử dụng đến đâu.
“… Mà dù nghĩ về nó thì cũng chẳng có ích gì nên cứ chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng thôi”
Vì có chút tiền Yên Nhật nhờ vào những vật phẩm rơi ra từ thế giới khác nên tôi đã mua mười lọ hạt tiêu, mười bánh xà phòng và mười chiếc gương cầm tay từ siêu thị gần nhất.
“Rồi nếu có thiếu thứ gì thì mình chỉ cần về nhà và lấy chúng”
“Woof”
“Buhi”
Cuối cùng chúng tôi cũng lên đường đi tới thành phố. Cả nhóm thường xuyên đi săn lũ quái vật quanh khu vực lối vào cũng như hộ tống Lexia và mọi người quay về nên chúng tôi không phải lo lắng về việc bị lạc cho đến khi đi tới lối ra.
Trong lúc tôi đi bộ dọc theo con đường, hạ gục lũ Goblin Elite hay những quái vật khác thì Night đã tìm ra một con quái vật mà trước đó tôi chưa từng thấy.
“Woof! Woof!”
“Hmm? Có gì sao?”
“Woof”
Và khi nhìn về hướng mà Night đang chỉ, tôi có thể thấy một con cừu với bộ lông trắng muốt đang từ tốn ăn cỏ. Sau khi ăn một lượng cỏ nhất định, nó bắt đầu ngủ một cách không phòng bị ngay tại chỗ.
“L-Loại cừu gì thế vậy …”
Và đó là lúc tôi kích hoạt [Nhận biết].
[Mộng Miên Dương]
Level: 400
Pháp thuật: 10.000
Công kích: 7.000
Phòng thủ: 8.000
Nhanh nhẹn: 3.000
Trí lực: 10.000
May mắn: 500
[Kỹ năng]
Mộng ma pháp (R), Đột kích (N), Mộng trị liệu (SR), Phát hiện ma pháp (R)
Quả là một chỉ số khó có thể diễn tả. Nó sẽ là mối đe dọa khó lường với tôi lúc trước nhưng việc luyện tập cùng Usagi-san đã khiến tôi phải chiến đấu với những cá thể còn nguy hiểm hơn rất nhiều lần thế này. Và quan trọng hơn, chỉ số hiện giờ của tôi còn cao hơn cả con cừu trước mặt nhờ vào sự phát triển.
Hơn thế nữa, thực tế với sức mạnh phép thuật và trí lực hơn 10.000, vượt trội so với các chỉ số khác nên tôi đã nghĩ nó có thể sử dụng ma thuật và quả đúng như dự đoán. Nhân tiện, mộng ma pháp, như cái tên của nó thì ma thuật này có liên quan đến giấc ngủ? Trước giờ tôi chưa từng thấy một kỹ năng nào được gọi là [Mộng trị liệu] cả và nó có hơi bất thường.
Trong lúc tôi đang nghĩ vậy, con cừu đột nhiên mở mắt và hướng ánh nhìn về phía tôi. Dường như kỹ năng [Phát hiện ma pháp] của nó đã nhìn thấu [Đồng hóa] của tôi.
Và khi tôi còn đang nghĩ vậy thì con cừu đã ngay lập tức đứng dậy và lao đến. Tuy nhiên với trải nghiệm của tôi trước cú húc của Vua lợn rừng Mithril thì chuyển động của nó rất chậm nên tôi còn khá nhiều thời gian trước khi quyết định giải quyết con quái vật.
Làm [Vô hình Cung] xuất hiện trên tay, tôi đặt mũi tên lên dây cung và kéo căng nó. Nếu để nhắm vào thì phần cơ thể to lớn của con cừu sẽ là mục tiêu nhưng tôi có cảm giác mũi tên sẽ bị văng ra bằng một cách nào đó nên tôi sẽ loại trừ phương án này. Sẽ không có vấn đề gì nếu là một cú đá nhưng giờ con quái vật đang tiếp cận từ phía bên kia, không cần thiết phải nhảy vào nguy hiểm. Dùng cước là một hình thức luyện tập nhưng tôi cũng muốn luyện tập với các loại vũ khí khác nữa.
Như để xác nhận lại những suy nghĩ của bản thân, trực giác mách bảo tôi rằng đừng nên ngắm vào cơ thể con quái vật. Cùng lúc đó tôi cũng kiểm tra điểm yếu của con cừu bằng kỹ năng [Mắt thần ● Dò xét] và kết quả chỉ ra rằng nhắm vào trán con quái vật là tốt nhất nên tôi quyết định nhắm vào nó một cách lặng lẽ.
Trong một nhịp thở ---- cùng một mũi tên duy nhất.
“Huh!”
“!? M-mmeeeeee!”
Kết hợp với đà lao tới của con cừu, mũi tên xuyên qua phần trán con quái vật với một lực đủ để đâm thẳng vào não nó. Và rồi con cừu gào lên, phát cuồng ngay tại chỗ nhưng cuối cùng nó cũng tan thành những mảnh ánh sáng và biến mất.
“Phew … Mình đã kết thúc nó với một đòn tấn công tầm xa”
“Woof”
Và khi lại gần đống vật phẩm, tôi thấy có một viên ma thạch có kích thước bằng lòng bàn tay, thịt cùng những vật phẩm khác và --- một tấm futon đã rơi ra.
“Sao lại thế?”
Dù sao khi thử kiểm tra viên ma thạch với [Nhận biết], nó được xác định là hạng B nên hẳn con cừu đó cũng là quái vật hạng B.
[Thịt Mộng Miên Dương] :: Thịt từ Mộng Miên Dương. Nó có một kết cấu dính và đặc biệt rắn chắc. Hương vị của nó có thể thay đổi nếu nấu nướng bình thường. Tuy nhiên loại thịt này hun khói là một món rất nổi tiếng được dân nhậu ưa chuộng.
[Len Mộng Miên Dương] :: Lông của Mộng Miên Dương. Nó có đặc tính hấp thụ nhiệt độ và độ ẩm tuyệt vời, rất thoải mái khi chạm vào, chính vì vậy chăn ga gối đệm cùng trang phục được làm từ loại len này rất được giới quý tộc ưa chuộng. Tuy nhiên vì bản thân Mộng Miên Dương cực kì quý hiếm nên giá của nó rất cao.
[Sừng Mộng Miên Dương] :: Không thể sử dụng làm nguyên liệu cho vũ khí nhưng nếu được làm thành bột, nó có thể được sử dụng như một loại thuốc ngủ để tạo ra một giấc ngủ thoải mái. Vì lý do này, đôi khi nó được sử dụng bởi những người muốn tự sát.
Thật khó để sử dụng bất kì nguyên liệu nào trong số này. Không, tất nhiên thịt thì ổn vì cá nhân tôi không thực sự quan tâm đến hương vị nhưng lông và sừng thì … đặc biệt là chiếc sừng, cách sử dụng của nó có hơi đáng sợ.
“Mà cũng được. Ngoài đống nguyên liệu này ra thì dù có nhìn thế nào đi nữa vấn đề ở đây cũng vẫn là tấm futon”
“Fugo? Fugo-?”
Nó nhìn trông rất giống một tấm futon thông thường; ngay cả chiếc chăn cũng nằm trong bộ. Tuy nhiên tôi ngay lập tức biết rằng đó không phải futon thông thường vì Akatsuki, người đã lao vào nó liền lộ rõ vẻ mặt đờ đẫn.
Lúc này tôi sẽ kiểm tra xem nó là cái gì như thường lệ và kích hoạt [Nhận biết].
[Futon lạc thú] :: Một vật phẩm hiếm nhận được từ Mộng Miên Dương. Nó luôn sạch sẽ và không cần giặt giũ. Ấm áp vào mùa đông và luôn thoải mái khi hè tới mà không làm nhớp nháp mồ hôi. Nó cũng có thể được sử dụng ngoài trời. Có hai chế độ: Chế độ ngủ quán tính và Chế độ ngủ thoải mái. Chế độ ngủ quán tính khiến bạn cảm thấy như thể đang ở trên thiên đường còn Chế độ ngủ thoải mái sẽ ru bạn vào giấc ngủ thoải mái ngay khi bạn chui vào futon, cho phép bạn trải nghiệm một giấc ngủ có chất lượng vượt trội cũng như sảng khoái khi thức dậy vào buổi sáng. Kết cấu của futon vô cùng đặc biệt, chỉ cầm chạm vào cũng khiến bạn cảm thấy hạnh phúc. Trong khi ngủ, HP và MP của bạn sẽ được tăng lên dù chỉ một chút.
Như mọi khi, series Vật phẩm cần thiết hằng ngày. Dù không còn kinh ngạc nữa nhưng series Vật phẩm cần thiết hằng ngày vẫn là một chấn động. Không có gì ngạc nhiên khi Akatsuki trở nên đờ đẫn đến vậy. Và thật may mắn khi nó có thể sử dụng được ngoài trời.
“Quả là một điềm lành!”
“Woof”
“Buhi-”
“… Akatsuki, đến lúc đi rồi”
“Buhi? B-buhi …”
Akatsuki quay trở lại dưới chân tôi với vẻ chán nản, thể hiện sự tiếc nuối của cu cậu.
“Đừng thất vọng vậy. Khi đi ngủ, chúng ta sẽ cùng nhau ngủ trong chiếc futon đó mà”
“Woof!”
“Buhi? Buhi!”
Với lời hứa đó, chúng tôi tiếp tục đi tiếp và cuối cùng cũng tới lối ra của khu rừng.
“Cuối cùng cũng tới đây!”
“Woof!”
“Buhi!”
Chà, nó thật dài và cũng thật ngắn ngủi …
Sau đó chúng tôi lại tiếp tục tìm thấy Mộng Miên Dương và vì chúng đứng theo đàn nên chúng tôi đã có thêm khoảng 10 bộ chăn ga nữa. Chà, không quan trọng là có thêm bao nhiêu … không phải là chúng tôi có vấn đề với chuyện đó nhưng xét tới việc cả nhóm đã có sẵn một bộ thì …
… Hmm? Nếu sử dụng ma pháp dịch chuyển tới địa điểm này, chúng tôi có thể di chuyển nhanh hơn và không bị bầy Mộng Miên dương tấn công nữa …
……
“Không, đây là một trong những cảm giác hồi hộp của việc này! Yup, yup”
“Woof?”
“Fugo?”
Thấy tôi bằng cách nào đó lại tự gật đầu với chính mình, Night và Akatsuki cũng nghiêng nghiêng cái đầu.
“Chà, như mình nhớ thì Owen-san và mọi người đã đi theo … hướng đó, phải không?”
Tôi cũng đang tự hỏi có gì ở phía bên kia con phố nơi Owen-san và những người khác đi tới nhưng lúc này cứ đến thị trấn được cho là ở gần Đại ma cảnh này đã. Trong lúc tôi chăm sóc Luna thì dường như Owen-san và mọi người đã mua sắm thức ăn và những thứ khác tại đó.
Rồi tôi sẽ kiếm chút tiền của thế giới này hoặc thứ gì đó trước khi đi tới thủ đô.
“Được rồi, bắt đầu thôi!”
“Woof!”
“Buhi!”
Vậy là chúng tôi lên đường đi tới thành phố của thế giới khác.