I don't want to be crown princess

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

(Hoàn thành)

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

Mikami Kota

Trong lớp học, trước mắt tôi cô ấy cứ như là một con mèo giả nai vậy, thật ra mọi hành động và lời nói của một người tự yêu bản thân này quả thật quá là phiền phức.

22 103

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

252 5324

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

268 9143

Tôi bắt gặp một cô gái xinh đẹp vô cảm trước cửa nhà

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

Roy

Dưới sự bảo vệ của các vị thần, một cuộc sống dễ chịu cùng với loài slime ở một thế giới khác bắt đầu!

160 10040

Arc 1: Anh ấy - Chương 9: Nàng công chúa của anh ấy~(His Princess)

Vào lúc đấy ta hoàn toàn không thể thốt ra được bất cứ câu nào, ta tiếp tục nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Glen và bức chân dung mà bản thân đang cầm trên tay.

Không thể nào nhầm lẫn được nữa, bức chân dung trên tay ta chính là người phụ nữ mà ta đem lòng yêu thương. Và cái tên được viết ở góc trên cùng ở bên phải là 『Lidiana von Vivorie』

Tên của nàng ấy có nghĩa rằng nàng ấy là cô con gái đầu tiên của gia đình hoàng gia Công tước Vivorie.

Con gái của Thủ tướng chính phủ của cả đất nước, và cũng là vị hôn thê của ta.

…… Và ngay lúc này, sau khi biết được danh tính thực sự của tinh yêu đời mình. Ta, với tư cách là vị hôn phu của chính nàng ấy, ngay vừa mới đây thôi đang cố gắng hủy bỏ hôn ước của cả hai.

Ngay sau khi cảm giác bàng hoàng và sốc rời bỏ khỏi cơ thể ta, Glen từ từ gọi tên ta người hiện vẫn đang chìm trong im lặng.

[…… Nói theo cách khác thì vị tiểu thư mà cậu đem lòng yêu thương lại chính là vị hôn thê của bản thân, Công chúa Lidiana, có phải mọi chuyện là như vậy không?]

Ta gật đầu trong sự im lặng nhằm xác nhận điều đó

Có một thực tế là bản thân ta thậm chí còn chưa bao giờ được gặp mặt vị hôn thê của mình và điều đó khá là kỳ lạ.

Điều này chắc phải lí giải cho lý do vì sao mà ta không thể nhớ khuôn mặt của nàng ấy.

Cả hai còn chưa từng được gặp mặt nhau một lần nào, nên nó cũng là điều dễ hiểu khi mà ta sẽ không thể nào mà nhớ được khuôn mặt của nàng ấy.

—- Nàng ấy là vị hôn thê của ta.

Khi sự thật đó ấp đến và khiến ta rơi vào sự bối rối không sao tả xiết theo cùng với đó là mọi thứ đã trở nên rõ ràng hơn với ta.

Một cơn ớn lạnh chạy dọc cột sống lưng.

…… Suýt chút nữa thì.

Chỉ một chút nữa thôi, là có thể ta đã hủy bỏ hôn ước của cả hai mà không cần mảy may suy nghĩ quá nhiều .

Ta gồng ngực mình để cố gắng trấn tĩnh bản thân, trước khi bản thân ta kịp nhận ra là mình đang bị choáng váng trước việc này.

Ta hít một hơi thật sâu và thở ra , cố gắng lấy lại nhịp thở của mình.

Nếu điều đó là sự thật, ta sẵn lòng dâng lời cầu nguyện và những lời chúc tốt đẹp của bân thân lên Chúa khi mà cơ thể bản thân đang tràn ngập trong niềm hân hoan vui sướng.

Ta không bao giờ mà lại có thể nghĩ rằng một tinh thế xoay chuyển như thế này lại có thể xảy ra, môi ta bất giác ngoác ra thành một nụ cười.

Với cái cách mà nó đang diễn ra, ta nghĩ rằng sự chuyển biến về một tinh huống như thế này quả thực nên được gọi là định mệnh.

Tuy nhiên, trong khi bản thân ta đang suy nghĩ về điều này, ta không khỏi tự hỏi bản thân mình.

Ta tự hỏi tại sao mà bản thân mình lại không thể được gặp nàng ấy sớm hơn.

Cho đến tận thời điểm bây giờ, ta tự hỏi đã bao nhiêu lần mà cả hai có thể nghĩ ra một kế hoạch để có thể gặp mặt nhau nhưng điều đó đều không xảy ra .

Ngài Thủ Tướng là một người rất thông mình và chắc chắn là ông ấy có thể nghĩ ra được vô vàn kế sách khác nhau , để cố gắng khiến chúng ta được gặp mặt nhau. Nhưng cái “ta” của ngày trước lại thật sự ngu dốt khi mà đã không nghe theo và thực sự đó là một điều đáng tiếc.

Nếu như mà ta chỉ cần được gặp mặt nàng ấy một lần, ta chắc chắn sẽ rơi vào lưới tinh với nàng ấy ngay lập tức.

Sau đó, chúng ta sẽ có thể nhanh chóng đính hôn và đến tại thời điểm này, có lẽ cả hai hiện sẽ đang tận hưởng cuộc sống hạnh phúc khi mới cưới.

Càng nghĩ về điều đó, ta lại càng chỉ muốn xoá bỏ hoàn toàn cái quá khứ ngu ngốc của bản mình.

Với những cung cách hành xử đúng đắn và cách cư xử tao nhã mà thanh cao của nàng ấy, với tư cách là vị hôn thê của ta, ta đã bị thuyết phục rằng nàng ấy chính là cô con gái của Ngài Thủ tướng.

Theo tiêu chuẩn của Ngài Thủ Tướng. Chắc hẳn ông ấy đã sắp xếp khá là nhiều bài học đa dạng cho vị trí làm Nữ Hoàng trong tương lai, đó là điều chắc chắn.

Ngay cả khi là một người tài giỏi, không có một nữ nhân nào có thể thích hợp hơn nàng ấy để có thể trở thành Thái Tử Phi.

Mọi thứ dường như là do ông trời đã sắp đặt cho ta và nàng ấy được gặp mặt nhau.

Ta vô cùng hài lòng và mãn nguyện vì giờ đây đã không còn có bất cứ trở ngại nào giữa cả hai nữa.

Ta bất giác cùng với những cảm xúc kia mà nở thành một nụ cười, Glen

ngượng ngùng đưa ra một câu hỏi.

[……. Thật ghét khi phải phá vỡ trí tưởng tượng ngày càng tăng và có phần hưởng thụ của cậu, nhưng …… Freed, đó có thực sự là Công chúa Lidiana mà cậu đã gặp tại buổi dạ hội hóa trang đêm qua không?]

[…… Goho !! ……. Glen !! Cậu vừa mới nói- !!]

Trong một thoáng qua, ta hoàn toàn nghĩ rằng bản thân đã nghe thấy từ 『ảo tưởng』chứ không phải 『tưởng tượng』.

Glen quay đầu lại, cười, rồi cậu ấy gật đầu nhìn tôi với đôi mắt đẫm lệ.

[Tớ đã đoán đúng, phải không? Xin thứ lỗi cho tớ . …… Tớ chỉ đang nghĩ rằng không hiểu tại sao mà một người như Công chúa Lidiana lại tham gia buổi dạ tiệc hoá trang đó …… Đối với tớ mà nói, tớ không tin rằng đó là một hành động thích hợp đối với một vị tiểu thư trẻ tuổi người mà đã có hôn ước với Thái Tử. .]

Trước sự nghi ngờ này của Glen làm ta nhớ đến nàng ấy vào đêm qua.

Quả thật là vậy, nếu mà bạn suy nghĩ về nó một cách cẩn thận, nàng ấy không nên xuất hiện ở một nơi như vậy.

Nếu nàng ấy lang thang ở một nơi như vậy, ai mà biết sẽ có chyện gì xảy ra với nàng ấy, ta có thể tưởng tượng được ra cái viễn cảnh đó chỉ bằng cách nghĩ về nó.

Thật là bất cẩn quá.

Khoan đã nào, điều này khiến ta gợi nhớ lại về tình huống của nàng ấy vào đêm qua.

Đúng, phải rồi, nàng ấy chắc chắn là rất ghét về cuộc đính hôn của bản thân .

Vào thời điểm lúc đó, ta không hề biết rằng ai là vị hôn thê của nàng ấy và ta đã rất vui sướng vì nàng ấy không thích kết hôn với tên đó, đó là lý do tại sao ……

Lông mày ta chau lại khi mà ta đã hiểu rõ mọi sự.

Ta thì thầm những từ đó, qua miệng.

[…… Nàng ấy không muốn kết hôn với tớ ……]

Glen với với vẻ mặt ngạc nhiên hiện hữu rất rõ rang, nói.

[Là vậy sao? Mặc dù cha cô ấy là ngài Thủ Tướng lại rất háo hức về điều đó ……?]

[Đúng vậy. Chính ông ấy là người luôn kiên trì giới thiệu cô con gái mình …… nhưng, tớ hiểu rồi-]

Ta nhớ lại hành vi và lời nói của nàng ấy vào ngày hôm qua, đột nhiên một linh cảm khó chịu chợt thoáng xuất hiện trong lòng bản thân.

[Glen, có phải cậu đã nói rằng cô ấy hầu như không tham dự vào bất kỳ bữa tiệc tối nào phải vậy không .]

[Đúng là vậy. Vì lý do đó, tớ nghĩ rằng nó thực sự kỳ lạ. Ngay cả đối với một bữa tiệc buổi tối thông thường, cô ấy cũng sẽ hiếm khi tham gia, vậy tại sao công chúa bóng ma lại xuất hiện trong một bữa tiệc, chẳng hạn như buổi dạ hội hoá trang của ngày hôm qua ……]

Nếu mà ta nghĩ lại thì, ta có nhớ nàng ấy rõ ràng là khá thiếu kiên nhẫn trong việc muốn vứt bỏ trinh tiết của bản thân mình.

Tôi thấy nàng ấy thể hiện một biểu cảm khá nhẹ nhõm khi mà ta “thâm nhập” vào bên trong nàng ấy.

[…… Có phải là vì nàng ấy không muốn kết hôn với người trong hoàng tộc?]

Nói to những lời đó khiến bản thân nó nghe càng đáng tin hơn.

[Eh?]

Glen's há hốc mồm.

[Nếu như mà tớ nhớ không nhầm thì một người phụ nữ sẽ không thể trở thành là Thái Tử Phi khi mà bản thân cô ấy không còn là một trinh nữ. Tất nhiên, tớ cũng không tin rằng ngài Thủ Tướng cũng sẽ không tha thứ cho nàng ấy …… Để mà làm đến mức đó, nàng ấy sẽ làm bất cứ điều gì để có thể tránh khỏi việc phải kết hôn với tớ ư?]

[Không thể nào …… Không cần biết bao nhiêu– …… Không, nhưng mà điều đó sẽ giải thích cho tất cả mọi thứ sau đó. Tớ không nghĩ rằng công chúa bóng ma là người mà không thực sự tham dự các bữa tiệc buổi tối, đặc biệt là những buổi tiệc như Dạ Tiệc Hoá Trang lại xuất hiện với mục đích đó trong tâm trí.]

Chắc hẳn là vậy rồi, ta lưỡng lự đồng ý với Glen trong khi bản thân không khỏi cảm thấy chán nản, và đành gật đầu đáp lại.

Theo lẽ tự nhiên, ta đưa ra một tiếng thở dài thườn thượt.

[…… Khi nói đến việc để mà có thể đạt được mục đích của mình, chắc chắn là nàng ấy rất giỏi về điều này ……]

[Quả thực là vậy, cô ấy giờ đây đã không còn là một trinh nữ nữa …… Tuy nhiên, Freed cậu có nói rằng là cậu đã trao cho cô ấy (Hoa Vương Giả) 『King’s Flower』]

[Aah.]

Vào khoảng khắc khi đó, ta mới nhận ra là ta chỉ muốn tự khen ngợi bản thân vì đã không ngần ngại trao cho nàng ấy điều đó.

Nhờ một điều như vậy, giờ đây nàng ấy sẽ hoàn toàn thuộc về ta.

[Giá như là vào khoảng thời điểm này mà tớ đã biết rõ về khuôn mặt của nàng ấy …… Tớ sẽ không phải cho đi long vòng cho đến tận thời điểm bây giờ. Bằng mọi giá, tớ biết là bản thân không thể cho phép nàng ấy chạy trốn.]

Vì lý do đó, ta đã trao cho nàng ấy Hoa Vương Giả và ta không hề cảm thấy hối hận với quyết định đó. Ta vui vẻ nói một điều như vật trong khi Glen gật đầu.

[『Hoa Vương Giả』 quả thực là bằng chứng không thể chối cãi rằng vị tiểu thư đó đang mang trong mình ngôi vị Thái Tử Phi tương lai . Tuy nhiên, có một sự thật hiển nhiên thì đối với vị hôn thê của cậu, mặc dù cô ấy đã “làm tình” với cậu ở một nơi như vậy, nhưng bản thân cậu cũng đã đưa ra một quyết định khá lớn.]

[Sẽ không có vấn đề gì, bằng bất cứ giá nào đi chăng nữa tớ đã nghĩ rằng bản thân sẽ không để nàng ấy đi. Vậy cậu có nghĩ ra được cách nào tốt hơn để trói buộc nàng ấy với tớ không ?]

[…… Điều đó thì về cơ bản là đúng. Dẫu vậy, vị công chúa đó sẽ không tức giận với cậu vì cô ấy không hề biết rằng bản thân mình đã được phong với tước vị Thái Tử Phi ?]

[Vị hôn thê của tớ chắc cho đến thời điểm này vẫn chưa nhận ra điều đó, trong trường hợp này, tỡ vẫn sẽ giữ im lặng cho đến khi nàng ấy nhận ra. Và ngoài ra, ngay từ ban đầu nàng ấy đã là người cốgắng chạy trốn. …… Nếu nàng ấy là một đứa trẻ ngoan và đợi đến buổi gặp mặt đính hôn của cả hai, bản thân tớ sẽ không cần dùng đến một phương pháp như vậy. Và sau đó tớ sẽ chỉ ngoan ngoãn ngồi đợi đến đêm tân hôn của cả hai]

Có lẽ, ta đã nói thêm mắm thêm muối. Nếu mà phải nói thật, ta cũng không cảm thấy là bản thân có thể đợi được nàng ấy.

Và như một sự thật hiển nhiên, nếu không phải là vì buổi tối hôm qua, ta đã lập tức rời khỏi nơi đó. Sau đó, ta sẽ quay trở lại lâu đài để vô tình chấp nhận lời đính hôn dành cho mình.

Mặt khác, nếu ta được gặp nàng ấy trong lễ đính hôn của cả hai, ta chắc chắn sẽ hoàn toàn yêu nàng ấy. Nếu điều đó xảy ra, thì buổi lễ đính hôn của cả hai sẽ diễn ra một cách tích cực nhất theo đúng như kế hoạch. Và sau cùng, trong một tương lai không xa, nàng ấy sẽ mang trên mình danh phận với tư cách là vị Thái Tử Phi của ta.

Nói theo một cách khác, dù là bằng cách nào đi chăng nữa thì kết cục sẽ không hề thay đổi.

Lần này, có vẻ như cả hai đã chỉ bỏ qua một vài công đoạn.

Nếu ta phải nói thì nó thực sự tốt hơn theo cách này. Trên tất cả, ta rất vui vì đã không bỏ lỡ buổi dạ tiệc hóa trang ngày hôm qua.

Giả sử, nếu như mà ta lại không ở đó trong một tinh huống như vậy, ta bất chợt cảm thấy rùng mình khi nghĩ đến viễn cảnh đó.

Nếu những tên đàn ông khác mà chạm vào nàng ấy, mọi thứ sẽ là dấu chấm hết.

Trước khi mà ta nhận ra, chỉ khi nghĩ đến cái viễn cảnh mà bản thân ta sẽ mất nàng ấy mãi mãi, riêng điều đó thôi không khỏi khiến ta cảm thấy rùng mình .

[Được rồi, Vậy . . . bước tiếp theo của cậu là gì?]

[Nn?]

Đột nhiên, Glen hỏi bước tiếp theo của ta là gì với ánh mắt dò hỏi của cậu ấy.

[Tớ đang nói về Công chúa Lidina. Sau cùng thì chúng ta cũng đã tìm ra được danh tính thực sự của cô ấy, vậy thì sau chuyện này, cậu dự định sẽ làm gì tiếp đây ?]

[Bởi vì tớ chỉ nói chuyện với nàng ấy trong khi bản thân vẫn đeo mặt nạ. Nàng ấy chắc có lẽ vẫn chưa biết tớ là ai, vì vậy ít nhất một lời chào sẽ là… Khoan, chờ chút ?]

Tình cờ, ta bất giác nhớ ra là có một vấn đề.

Nàng ấy không hề biết rằng là bản thân đã “lên giường” với ta.

Có lẽ, nàng ấy thậm chí còn không muốn biết danh tính của ta là ai.

Lý do là vì, mục đích duy nhất của nàng ấy là nhằm đánh mất đi trinh tiết của bản thân.

Nếu đúng là như vậy, với việc mong muốn của nàng ấy giờ đây đã thành hiện thực, thì động thái tiếp theo của nàng ấy sẽ là gì ?

Đoán được động thái tiếp theo của nàng ấy, ta tặc lưỡi.

[…… Điều này thật tệ. Glen, cậu hãy ngay lập tức sắp xếp một cuộc gặp mặt giữa tớ và Ngài Thủ Tướng nhanh lên!]

[Với Ngài Thủ Tướng ư?]

Glen nhìn ta với vẻ mặt khó hiểu.

[Đúng vậy, với Ngài Thủ tướng. Nếu mà cứ để mọi chuyện diễn ra như thế này, thông qua cha, nàng ấy sẽ yêu cầu tớ phá bỏ hôn ước.]

[Cậu vừa mới nói cái gì cơ!?]

Glen thốt lên khi ta nhanh chóng giải thích.

[Lý do phá vỡ hôn ước của nàng ấy là vì nàng ấy giờ đây không còn là một trinh nữ nữa. Trong mọi trường hợp, vì lợi ích đó của bản thân, nàng ấy đã đi xa tới mức như thế này …… Chà, nếu tớ tự nói như vậy, thế nên tớ nghĩ rằng chắc chắn sẽ không có cách nào hiệu quả hơn thế.]

Ta bày tỏ suy nghĩ của mình về vấn đề này với những cung bậc cảm xúc phức tạp, và Glen rõ ràng đã trở nên bối rối.

[Ngay cả khi chính cậu đã tặng 『Hoa Vương Giả』 cho vị hôn thê của mình? Hãy dừng ngay lại với những trò đùa như thế này nữa đi. Chỉ cần 『Hoa Vương Giả』 còn ở trong cơ thể cô ấy, thì sẽ không có bất cứ ai có thể nghe những lời nói kiểu đó đâu.]

[Nàng ấy không hề biết điều đó.]

Tôi bình tĩnh chỉ ra điều đó, khi sắc mặt Glen thay đổi.

[…… Tớ nghĩ nó sẽ hơi rắc rối một chút nhưng, …. được tớ hiểu rồi. Tớ sẽ nhanh chóng nhận được sự đồng ý của ngài Thủ Tướng.]

Hoàn toàn hiểu được thứ mà ta đang muốn nói tới ở đây là gì, Glen quay gót và vội vã rời khỏi văn phòng.

Ta vẫn ở trong văn phòng, trong khi nhìn chằm chằm vào bức chân dung mà bản thân đang cầm trên tay.

Trong trường hợp mà cứ cho là kể cả khi nàng ấy đã thuyết phục được ngài Thủ Tướng nhằm phá vỡ hôn ước, tất nhiên, cuộc gặp mặt sẽ không diễn ra.

Nếu nó vẫn không đủ thuyết phục, thì ta sẽ cho họ xem bằng chứng rằng đối tác của nàng ấy là ta.

Nhưng, nó không thực sự làm phiền đến ta.

Để không nảy sinh bất cứ thắc mắc nào, mọi việc nên được giải quyết một cách khéo léo.

Vì vậy, hơn bất cứ điều gì khác, ta phải gặp mặt được nàng ấy.

Bằng cách tiết lộ danh tính thật của ta cho nàng ấy, ta sẽ khiến nàng ấy hiểu được tình hiện hiện tại mà cả hai đã vướng vào. Nếu nàng ấy hiểu rằng bản thân chỉ đang kháng cự một cách vô nghĩa trước điều này, ta mong rằng nàng ấy sẽ không làm bất cứ điều gì xa hơn thế.

Điểm chính ở đây là ta đã trao cho nàng ấy danh hiệu Hoa Vương Giả, và bất cứ điều gì nàng ấy làm, vị trí Thái Tử Phi đó sẽ là một điều không thể thay đổi được.

…… Tuy nhiên, ta thật sự không thể hiểu được.

Vì lý do gì mà nàng ấy lại cố gắng từ chối cuộc hôn nhân với ta.

Ta không hề muốn nghĩ như vậy nhưng có lẽ có một số người đàn ông khác mà nàng ấy đem long yêu thích.

Nhưng từ giờ trở đi nàng ấy sẽ không thể quay lại cũng như sẽ không có kế hoạch nào để mà có thể làm như vậy.

Cho dù nàng ấy khóc lóc hay chống cứ bằng cách nào đi chăng nữa, cuối cùng, ta không hề có một chút ý định là sẽ để nàng ấy rời đi.

Ta phớt lờ nỗi đau nhỏ đang xuất hiện bên trong cơ thể mình, khi đối mặt với tiếng thì thầm của nàng ấy,

[Anh xin lỗi, nhưng anh sẽ không thể để em chạy thoát khỏi anh một lần nào nữa.]

Ta đã định là bản thân sẽ không tiếc công sức để khiến nàng ấy rơi vào lưới tinh với ta, nhưng ngay cả khi điều đó vẫn không được, tình yêu của ta dành cho nàng ấy sẽ vẫn còn đó.

Sau chuyện này, ta đã thề rằng cả đời này, ta sẽ chỉ yêu mỗi một mình nàng ấy.

Cùng với những suy nghĩ đó trong đầu, ta hôn lên bức chân dung của nàng ấy.