I don't want to be crown princess

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

27 161

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

285 7494

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 32

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 248

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 190

Arc 02 : Cô ấy - Chương 01 : Vị hôn thê của cô ấy~( Her Fiance )

Vào lúc này đây bản thân tôi đang bị dồn vào chân tường, trong một tình trạng vô cùng tiến thoái lưỡng nan

Vị hôn phu tự xưng của tôi (ah không, anh ấy thực sự là vị hôn phu của tôi mới đúng), Thái Tử Điện Hạ Friedrich hiện đang ôm chặt lấy cơ thể của tôi và từ chối việc buông tôi ra. Thêm vào đó, thì cái cách mà anh ta đang di chuyển bàn tay của mình nó có phần hơi đáng ngờ.

「…… Xin anh làm ơn hãy thả tôi ra được không?」

"Tại sao vậy ? Bộ có điều gì đó không ổn khi mà ta không thể ôm lấy vị hôn thê của mình ư? 」

「……」

Vì cái cách nói chuyện được diễn ra theo một chiều hướng táo bạo trong tình huống như thế này, nên lẽ dĩ nhiên đó là một điều mà tôi không thể xử lý được.

Mà kể cả bằng một cách nào đó, nếu tôi cố gắng vùng vẫy để thoát khỏi vòng tay anh ấy, thì tôi đoán rằng đó chỉ là một sự chống cự yếu ớt của tôi và anh ấy sẽ càng ôm chặt lấy tôi hơn mà thôi, với mức độ sức mạnh của bản thân tôi thì lẽ dĩ nhiên là anh ấy sẽ không bị lay chuyển cho dù chỉ một chút.

Để mà nói đúng hơn thì, có vẻ như anh ấy đang kiềm chế bản thân lại và đang trêu đùa với tôi

…… Điều đó chắc chắn đúng。 Ý tôi là trong đôi mắt anh ấy vào lúc này đang thể hiện sự vui vẻ.

Anh ta là kiểu người đàn ông như vậy, đột nhiên anh ấy luồn tay qua khe hở ở phần đùi tôi và bắt đầu sờ soạng ở nơi đó .

「…… Hiaa ~~!」

Trước khi tôi kịp nhận thức được điều anh ấy đang làm, anh ta đã cuộn váy của tôi lên.

…… Cái thể loại thao tác nhanh nhẹn đó là gì vậy ? Ahhh, bây giờ nghĩ lại về điều đó thì không phải ngày hôm qua anh ấy đã rất điêu luyện trong việc cởi quần áo của tôi nhỉ ? Vừa mới đây thôi nó không phải là do trí tưởng tượng của tôi đúng không ?

Nhưng, tôi không thể phớt lờ đôi bàn tay tràn đầy dục vọng của anh ấy – thứ đang vuốt ve đùi tôi và đang càng lúc càng tiền gần hơn đến vùng nhạy cảm của bản thân .

Với tất cả khả năng của mình, tôi quắc mắt nhìn anh ta.

"……Làm ơn hãy dừng lại."

Thái Tử khi nghe điều đó lại càng nở một nụ cười tỏa nắng , ôi trời đất thật không công bằng tôi không thể cưỡng lại được vẻ đẹp đó và trong lòng tôi lúc này có vẻ như đang hét lên vì sung sướng khi nhìn thấy nụ cười đó.

…… Người đàn ông này, anh ta thực sự đang có một ý định không được “Tốt” nào đó trong đầu。

「Giống như những gì mà ta đã nói “Tại sao” ? Bộ có điều gì đó không ổn khi mà ta không thể ôm lấy vị hôn thê của mình ư? Hơn nữa vào ngày hôm qua ta thực sự là đã không được thỏa mãn cho lắm …… Em có thể cho ta được cảm nhận cơ thể của em thêm một chút nữa được không , Lidi? 」

「" Không hề thỏa mãn ư "? Ngay cả sau tất cả những gì chúng ta đã làm hôm qua sao !? 」

Nếu như tôi gạt bỏ qua những lời bào chữa khó hiểu đấy. Thì ngay lúc ấy, anh ta liền đặt một nụ hôn lên cổ tôi

Cái chạm môi của anh ở cổ khiến cơ thể tôi co giật theo phản ứng với hành động đó. Tôi có thể cảm nhận hơi thở nóng hổi của anh ấy phả qua tai và cổ mình.

「…… Chỉ mới bấy nhiêu đấy thôi, thì ta nghĩ rằng nó hoàn toàn không bao giờ là đủ. Đêm qua vì là lần đầu tiên của Lidi nên ta nghĩ rằng bản thân sẽ phải kiềm chế ham muốn lại, nên ta nghĩ đó là một đặc ân của sự chu đáo đến từ ta. Từ thời điểm đó cho đến tận bây giờ ta đã vẫn luôn thèm khát Lidi …… Này? Điều này có ổn với em không ? 」

…… Từ lúc đó ư ? Ý của anh ta như muốn nói rằng bản thân đã rất chu đáo khi nghĩ cho tôi nên đã kiềm chế dục vọng bản thân lại ư !?

Anh ta thản nhiên nói ra những lời bào chữa nghe thật kinh hoàng đến mức tôi nghi ngờ vào tai mình có đang nghe đúng những gì mà anh ấy mới nói hay không .

Bất giác anh ta lùi lại một bước, nở một cười và lại hôn lên cổ tôi.

Khi nhớ lại những cảm giác đó, một cơn ớn lạnh chạy dọc cột sống lưng tôi.

Có vẻ như anh ấy đang mong đợi kiểu phản ứng phản ứng đó đến từ tôi. Chắc từ tận đáy lòng bản thân của anh ấy hẳn đang tận hưởng điều đó thông qua việc âu yếm tôi

Nhưng bởi vì hai điều này nó hoàn toàn khác nhau !! Có một vài điều kiện đơn giản để làm thay đổi dòng suy nghĩ của người khác !! Tuy nhiên việc cố gắng để mà làm cho anh ấy hiểu tất cả mọi việc chỉ là một sự hiểu lầm vô cùng lớn, cùng với việc mà bàn tay anh ấy đang nhẹ nhàng vuốt ve dọc theo đùi đến vùng nhạy cảm của bản thân mình, một âm thanh rất lạ thốt ra từ miệng tôi.

「…… Hiyaa ~~ !! …… Đó là lý do tại sao …… Điều đó là không thể nào !! …… Nói về mức độ thấp, ngay cả sau khi đã nói chuyện với cha tôi !! Chính xác thì anh đang nghĩ cái quái gì vậy …… !! 」

「Hmm? Ta chỉ nghĩ về một mình Lidi mà thôi. Liệu còn có thứ gì gọi là cần thiết nữa không ? 」

Trong khi cười khúc khích, bàn tay của anh ấy đang từ từ xâm nhập vào phần trong cùng của đùi tôi.

Cơ thể tôi bị ép sát vào tường, trước khi tôi kịp nhận ra điều đó thì bàn tay còn lại của anh ấy đã nhẹ nhàng mò mẫm sờ nắn một bên ngực của tôi.

Bàn tay của anh ấy lần mò vào tận sâu trong nơi kín đáo nhất của tôi… . từ kẽ hỡ của chiếc quần lót bàn tay anh ấy nhẹ nhàng luồn qua và vuốt ve vùng nhạy cảm nhất của tôi.

Cứ như thể dục vọng trong cơ thể tôi đang trỗi dậy bởi hành động đó, tôi vô thức rên lên.

「Fuaa ~~ !! …… ah ~~ !!! Đ ~ Điện Hạ !! Xin làm ơn hãy dừng lại!!"

Tôi nhanh chóng lấy lại sự tự chủ của mình, và cố gắng hết sức trong tuyệt vọng để ngăn cản anh ta, trời đất anh ta thậm chí còn không thèm để ý đến sự phản kháng yếu ớt đó của tôi nữa.

Trong khi đó, những ngón tay của anh ấy đang di chuyển xung quanh theo ý mà chủ nhân nó muốn.

Phải nói thật thì cảm giác khi anh ấy đụng chạm cơ thể tôi nó không hề mang đến bất cứ cảm giác ghê tởm nào dù chỉ là một chút , trái lại tôi đang cảm thấy cơ thể trở nên rạo rực hơn trước nếu không muốn nói là “sướng” , mà trước khi kịp nhận ra thì tôi đã không nghĩ rằng cơ thể tôi như thể nó đã được hoàn toàn giao phó lại cho anh ấy ngay cả khi tôi đã lấy lại ý thức. …… Thật vô ích. Tôi phải giữ ý thức bản thân mình lại.

Nếu mà cứ như thế này, tôi thực sự sẽ hoàn toàn bị cuốn theo dục vọng của bản thân mình mất !!

「Điện Hạ!!」

「Hmm? Mặc dù Lidi không muốn được thỏa mãn hơn nữa…. Dẫu vậy, ta sẽ không dừng lại …. Nếu như, em gọi ta là Freed, ta sẽ dừng lại. 」

Giọng nói của anh thật ngọt ngào và quyến rũ. Nếu như anh ấy ngẩng mặt lên vào lúc này cùng với đôi mắt xanh đẹp tựa như đại dương chứa đầy sự tham lam đó nhìn vào tôi thì chắc chắn tâm trí tôi sẽ hoàn toàn thuộc về anh ấy mất.

Ngón tay anh ấy không ngừng vuốt ve, mơn trớn không biết bao nhiêu lần ‘nơi bí mật’ đó của tôi và mỗi lần như vậy cơ thể tôi lại run lên vì khoái cảm và cảm giác sung sướng mà nó mang lại.

Có phải là do cơ thể của tôi vẫn còn ghi nhớ hành động “mặn nồng" của cả hai vào ngày hôm qua không? Cứ như thể cơ thể tôi tự phản ứng mặc kệ ý chí của bản thân mình.

Bằng một cách nào đó, tôi sẽ bắt anh ta phải dừng lại hành động đang làm bằng cách nắm lấy cánh tay anh ấy, nhưng nếu không có bất kỳ sức mạnh nào thì làm một điều như vậy là một sự vô nghĩa. Nhưng dù vậy, đó là tất cả những gì mà tôi có thể làm trước hành động “tán tỉnh” đó của anh ấy .

「Nó đang …… Tôi đã “ra” mất rồi ……」

Ngay cả từ phần bên trên cùng của quần lót trong bản thân, tôi cũng có thể hiểu được điều đó, phía bên trong âm đạo của tôi đang bị kích thích khiến cho “Dâm thủy” không ngừng tuôn ra. Sự ướt át và bám dính ở quần lót không khỏi tạo nên một cảm giác vô cùng khó chịu.

「Ne ~? Hãy gọi ta bằng tên chứ không phải là “Điện Hạ” nữa …… Nếu em không gọi ta bằng tên của mình, với cái đà mà cứ như thế này, chúng ta sẽ hoàn toàn làm điều “đó” đấy, em biết không? 」

Anh ta thì thầm với một âm giọng ngọt ngào quyến rũ truyền thẳng vào tai tôi như thể anh ta sắp sửa làm điều “đó” vậy . Không một chút do dự, khi ngón tay anh ấy lọt qua khe hở trên quần lót của tôi, tôi có thể hiểu ngay những gì anh ấy định làm khi những ngón tay đó đang thâm nhập vào bên trong tôi, và điều đó khiến tôi rên lên. Quả nhiên là điều này nó khá rắc rối.

「Freed !! Tôi cầu xin anh,Làm ơn hãy dừng lại !! 」

「Được rồi。Em làm tốt lắm」

Khi tôi cầu xin anh ấy, anh ta ngay lập tức ngừng ngay việc sử dụng ngón tay của mình để thâm nhập vào bên trong tôi. Và rồi như thể không có bất cứ chuyện gì xảy ra, anh ta chỉnh sửa lại váy cho tôi. Cứ như vậy, điều đó khiến tôi chỉ biết đứng đó trơ mắt nhìn anh ta trong sự sững sờ của bản thân.

「Nn? Có chuyện gì vậy Lidi. Nhìn em như vậy, có phải là nhiêu đó vẫn chưa đủ khiến em thỏa mãn phải không ? 」

Anh ấy chăm chú nhìn tôi, và trong khi nghiêng đầu và nói điều gì đó nghe thật khó mà tin được.

「Không hề có chuyện đó đâu !!」

"Là vậy sao? Đáng tiếc thật đấy."

Thấy anh ta mỉm cười một cách đồng tình, tôi không mảy may nghi ngờ gì nữa.

Rõ ràng một điều rằng, tất cả những gì anh ấy muốn là được tôi gọi anh ấy bằng tên của mình.

Không phải xưng hô và gọi anh ấy trên danh nghĩa là “Điện Hạ” mà gọi nhau bằng tên của bản thân, bộ điều này quan trọng với anh ấy đến mức nào vậy chứ ?

Mà còn chưa kể đến với lý do chỉ là vì mục đích đó, anh ta cố tình làm những việc như vậy để được sờ soạng cơ thể tôi…. Khi hiểu được ý định thực sự của anh ta, tôi cắn môi và quắc mắt nhìn Freed.

Anh ấy có một tính khí khá tệ, nếu như vừa mới đây mà tôi không gọi tên của người đàn ông này, anh ta chắc chắn sẽ lại đè tôi xuống và . . . chắc không cần phải nói về vế sau đâu nhỉ.

Trước đó, không chút nghi ngờ gì Freed đã rất nghiêm túc cùng với lời nói của mình. Trong đôi mắt đó là ánh mắt của một kẻ săn mồi.

「Ta sẽ nói với em điều này, nếu như điều này chỉ xảy ra một lần thì nó không phải là điều mà ta sẽ cho phép, hiểu chứ. Nếu như em gọi tên của ta một cách không chính xác, ta sẽ không đáp lại …… Và lần sau, ta sẽ không tử tế đến mức là sẽ dừng lại đâu. Lidi chắc hẳn cũng không thích bị bắt phải làm một việc mà bản thân không hề thích đúng chứ ? Ta nghĩ bản thân ta cũng vậy, nếu như ta không nghe thấy em gọi tên ta một cách “chuẩn xác” thì đó sẽ lại là một câu chuyện hoàn toàn khác đấy. Cho đến khi em không còn dám gọi sai tên ta nữa ta sẽ dùng toàn sức ôm chặt lấy cơ thể em đấy, vậy nên hãy chuẩn bị tinh thần đi…. Được chứ ?"

"……Eh"

Một điều gì đó như là một câu trả lời dành cho yêu cầu vô lý như vậy là không thể nào , mặt tôi không khỏi cứng lại khi nghe thấy điều đó từ anh ấy.

Freed hoàn toàn không khoan nhượng một chút nào cả.

「Lidi, câu trả lời của em là gì ? Nếu mà em không trả lời, tại thời điểm này, chúng ta sẽ tiếp tục làm điều “đó” đấy em biết không? Dù em có chọn gì đi chăng nữa, nó cũng không ảnh hưởng đến ta đâu . 」

「… .. Tôi, tôi hiểu rồi…」

Khi bị nhìn chằm chằm bởi đôi mắt đã từng được kỳ vọng sẽ bị dập tắt bởi sự phấn khích của họ, tôi chỉ có thể chịu thua.

Con người này, tuy tính tôi không thể chống cự, nhưng người đàn ông này thật quá mức vũ phu.

Thái Tử, thực ra là người như vậy hả… .。

Những tin đồn thực sự đầy rẫy sự dối trá, điều đó tôi biết.

Với tôi, người đã gật đầu trong sự miễn cưỡng, Freed bảo tôi một lần nữa ngồi xuống để nói chuyện.

Trong khi tập trung hết sức cảnh giác, tôi ngoan ngoãn quay trở lại ngồi trên ghế sofa.

Giữa lúc tôi đang cảm thấy hoàn toàn bất lực, Freed như thể hiện ra trên khuôn mặt mình một câu kiểu như ‘à tôi vừa mới nhớ ra một điều gì đó’, và tiếp tục thả một quả bom vào mặt tôi.

「Lễ cưới của chúng ta sẽ được tổ chức sau nửa năm kể từ thời điểm lúc này và ta nghĩ là em nên biết điều đó. Cho đến lúc đó, vì có rất nhiều công đoạn chuẩn bị khác nhau phải được thực hiện, nên sẽ hoàn toàn không có vấn đề gì để cho Lidi có thể được bước chân vào cung điện hoàng gia trước. 」

"V-Vâng?"

Chỉ với những lời nói đột ngột đó, một lần nữa thời gian chợt như bị ngừng lại vậy.

「Tất nhiên, ta không hề có ý định là sẽ giam giữ em trong nội cung hoặc ở phòng khách, vì vậy em không cần phải lo lắng đâu. Cho đến khi phòng đôi của chúng ta được sẵn sàng, cả hai có thể để dành thời gian trong phòng của ta. Sẽ không sao đâu, chiếc giường trong phòng ngủ đủ rộng để hai người ngủ trên đó. 」

「Đó không phải 、 umm ……」

Vấn đề không phải nằm ở đó.

Uh không, nếu bạn nói đó là một vấn đề thì đó đúng là một vấn đề, nhưng quan trọng hơn là… .. Một lễ cưới, trong vòng nửa năm nữa theo như lời anh ấy vừa nói ư? Cái gì cơ? Tại sao lại đột ngột như vậy?

Theo luật lệ của Hoàng gia thông thường, đối với Thái Tử, nửa năm không phải là gần như đã đủ thời gian để chuẩn bị mọi thứ, không phải điều đó là quá rõ ràng rồi sao?

Có phải sự nghi ngờ của tôi đang hiện rõ trên khuôn mặt của mình không ?, Freed mừng rỡ khi nói.

「Bởi vì ta đã có được sự cho phép của đức vua, Lidi, em không cần phải lo lắng đâu. Ta muốn nhanh chóng biến Lidi trở thành nữ hoàng của bản thân càng sớm càng tốt. Dù chỉ là nửa năm diễn ra khá ngắn ngủi, nhưng nếu ta không thể chờ đợi được trong khoảng thời gian đó, thì bên phía hoàng gia sẽ gặp rắc rối, em biết đấy. Mặc dù vào lúc này đây ta chỉ muốn cùng em dắt tay nhau đến nhà thờ để thực hiện hôn lễ càng sớm càng tốt. 」

Ngay bây giờ, ngay lúc này tôi gần như đã hoàn toàn phớt lờ người đàn ông trước mặt đang nói với tôi rằng anh ta muốn đưa tôi về nhà anh ấy và yêu thương tôi trong khi đang nở một cụ cười tỏa nắng tràn ngập niềm vui sướng.

Trong khi đó tôi chỉ thì thào, nửa bàng hoàng lẫn bất ngờ.

「Hoàng Đế bệ hạ …… Đã Cho Phép ư?」

Khi được nhắc lại điều đó, Freed đã nói ‘Đúng vậy!’ Và gật đầu.

……Đợi một chút đã nào.

Nhưng, tại sao cái kiểu diễn biến cuộc nói chuyện này cứ tiếp diễn như vậy chứ.

Tất nhiên, với một cái gì đó giống như cuộc hôn nhân của một người phụ nữ quý tộc, tôi biết họ không có quyền về tự do cá nhân.

Đi đến một nơi nào đó mà tôi không hề biết, trước khi tôi kịp nhận ra thì mọi thứ đã được quyết định, kể cả khi bản thân tôi vốn là một người đã từng sống ở một đất nước hiện đại có kiến thức về kiếp trước, nhưng cũng có những điều mà ngay cả bản thân tôi cũng thậm chí còn không thể hiểu được.

Nhưng, bằng bất cứ giá nào, liệu sẽ có điều gì tốt đẹp không nếu như cứ chỉ gấp rút làm mọi thứ trong một bước nhảy vọt (Kiểu như chưa tập đi đã tập chạy)?

Cha tôi đã bằng một cách nào đó đã quyết định trước việc đính hôn này mà tôi không hề hay biết.

「Nhân tiện thì, nguyên do là ngài Thủ Tướng cũng tác động vào sự việc nên Đức Vua đã cho phép. Nó không phải giống như ta chỉ hành động theo thẩm quyền của mình, em biết đấy. 」

Ngay lúc này, tôi hoàn toàn không thể nhận thức được bất kì điều gì nữa trước những lời nói đó của anh ấy, tôi ngước mắt lên nhìn Freed, nụ cười tỏa nắng anh ta đang nở ra trên khuôn mặt bản thân dễ dàng giáng một đòn chí tử vào tôi.…. Ummm.

Cảm giác chóng mặt như thể bạn vừa mới tỉnh dậy từ một giấc mơ trong khi bản thân tôi đang bị đùa giỡn, tôi hiện chỉ được cung cấp những thông tin có sẵn mà không hề hay biết về nó.

…… Tóm lại, tại vào thời điểm này nếu tình hình cứ diễn ra như thế này, tôi, thực sự sẽ phải kết hôn với Thái Tử.

Tôi tự hỏi liệu điều này có thực sự ổn không.

Ngay cả khi tôi đã tham dự buổi dạ tiệc hóa trang kia nhằm để trốn thoát khỏi hôn ước này, thậm chí còn đi xa đến mức là chấp nhận việc bị mất đi trinh tiết của mình, thì những điều đó cũng chẳng có nghĩa lý gì cả trước quyền lực, địa vị.

―――― aaah 、 Làm sao chuyện này lại có thể xảy ra được。

Tất cả mọi sự kiện này đồng thời xảy ra cùng một lúc, khiến sự hối hận cứ như đang quay cuồng gào thét trong lồng ngực tôi lúc này vậy.

Quả đúng thật đây là lỗi của tôi khi không tham dự các sự kiện xã hội, tôi hoàn toàn bị người đàn ông này bắt quả tang.

Đó quả là một sai lầm. Nhưng, bản thân tôi cũng muốn thử và nghĩ xem, ai mà có thể nghĩ rằng Hoàng Thái Tử quyền cao chức trọng của đất nước này lại ở một nơi như vậy chứ ?

…… và ,ôi trời đất đầu tôi bắt đầu trở nên quay cuồng rồi đây. Mà khoan, tôi vẫn còn con át chủ bài này.

Giao phó toàn bộ hy vọng và mong muốn cuối cùng của mình, làm nên một khuôn mặt duy nhất mà chỉ mình tôi có thể làm, một khuôn mặt tràn đầy sự thất vọng, tôi đối mặt với Freed.

「Freed, tôi thực sự nghĩ rằng chúng ta không nên kết hôn. Chắc chắn một điều rằng đêm qua tôi đã trao trinh tiết của bản thân mình cho anh, nhưng không có khả năng là tôi có thể có thai và cũng không có bằng chứng nào có thể chứng minh về điều đó. Trải qua lễ cưới và cũng như là lời chào đêm tân hôn. Anh định giải thích nó với người ngoài như thế nào, với đức vua như thế nào đây ? Nếu không có bằng chứng nào còn sót lại từ việc hai chúng ta làm tình, sẽ không đời nào tôi được công nhận là Thái Tử Phi . 」

Đúng vậy, ngay cả anh ấy cũng sẽ 。

biết được điều này

Ngay cả là từ kiếp trước của tôi, đó là một cảnh tượng mà tôi vẫn thường thấy trên TV.

Vào đêm tân hôn, để có thể xác định được một người con gái có còn trinh tiết hay không thì vào sáng ngày hôm sau chắc chắn sẽ phải nhìn thấy bằng chứng đúng không? Cho dù đó có là người thuộc hoàng gia hay không thì điều này vốn là điều hiển nhiên, không thể chối cãi!!

Tuy nhiên giờ đây thì điều đó đã là quá muộn, tôi đã không còn là một trinh nữ nữa, và hiển nhiên là tôi sẽ không thể để lại bằng chứng, cố ý để lại vết máu trên tấm chăn cũng không hề ổn chút nào. Thế giới này vốn tồn tại ma thuật. Nếu như nó được điều tra dưới sự phán xét của ma thuật, nó sẽ dễ dàng bị phát hiện …… Nó thật hoàn hảo.

Không hề phá vỡ vẻ bề ngoài vốn là một thái độ tràn đầy sự thất vọng, tuy nhiên thì trong tâm trí mình tôi lại đang hét lên vì sung sướng khi đưa mắt nhìn Freed.

Tôi muốn biết loại phản ứng nào sẽ được thể hiện trên khuôn mặt anh ấy khi nghe được điều này.

Nhưng không, Freed không hề có một biểu hiện gọi là “bối rối” sau khi nghe những lời đó, “Geez”, anh ta chỉ thở dài với vẻ đầy sự thất vọng.

…… Huh 、 Không hiểu sao phản ứng của anh ấy lúc này lại khác so với những gì mà tôi đã nghĩ ……?

「…… Nghe này, quý cô có lẽ đã biết về điều này, nhưng trinh nữ không phải lúc nào họ cũng chảy máu khi “lần đầu” bị lấy đi, em biết không? Không đời nào em lại có thể lấy điều đó để làm bằng chứng đúng không? 」

"……Ah"

Anh ta chỉ ra một sự thật đơn giản đến như vậy làm tôi ngừng di chuyển bản thân trong thoáng chốc, tôi đã gặp rắc rối nhưng Freed chỉ đơn giản là tiếp tục cười.

「Nhưng quả là đáng ngạc nhiên thay là lại có rất nhiều người có lối suy nghĩ như vậy, em biết không. Một cuộc hôn nhân hoàng gia, trinh tiết của một người phụ nữ chỉ là một sự cân nhắc nghiêm túc về vấn đề đó. Nhưng điều đó lại không phải là thực tế. Phía Hoàng Gia sẽ không còn có lựa chọn nào khác, dù sao thì đó cũng chỉ là một nghi lễ, vì nó xuất hiện theo cách đó nên ta tự hỏi liệu nó có thể giúp ích được gì trong trường hợp này không. 」

Mặc dù bạn có thể nói rằng Lidi không phải là người đã mắc sai lầm khi nói những lời đó, nhưng những lời đó chả mang tính an ủi chút nào cả.

Nhưng, chắc chắn một điều là vừa mới đây thôi khi anh ấy đề cập đến vấn đề đó, anh ấy đã hoàn toàn đúng.

Từ rất lâu rồi, việc đọc quá nhiều tiểu thuyết và manga đã ảnh hưởng đến lối suy nghĩ của tôi quá nhiều …… Bị choáng ngợp bởi sự xấu hổ mà bản thân gây ra làm tôi chỉ muốn tung hê tất cả mà bỏ chạy.

…… Thật kinh hoàng. Bởi vì khi được nghe nói rằng trinh tiết là một thứ cần thiết tại vào thời điểm khi đó, nên tôi đã hoàn toàn đặt niềm tin vào nó.

Tôi cảm thấy rất xấu hổ, trong khi đưa mắt nhìn xuống, những nghi ngờ lại bắt đầu quay cuồng trong đầu tôi.

Nhưng, nếu đúng là như vậy thì làm sao họ có thể chứng minh được sự trong trắng của một ai đó vậy ?

Hay nó có thể thực sự chỉ là một hệ thống khai báo đơn giản?

Tôi tự hỏi liệu có phải mọi điều đều hoàn toàn phụ thuộc vào Freed hay không, kiểu kiểu như nếu anh ta chỉ cần nói một câu “Nàng ấy là một trinh nữ”. Và chỉ với nhiêu đó là xong giải quyết xong mọi chuyện ?

Cho dù tôi đã nghĩ về điều đó bao nhiêu lần đi chăng nữa ,thì một điều như vậy không thể nào xảy ra được.

Tôi ngừng suy nghĩ. Nhưng dù có thế nào đi chăng nữa thì vào lúc này tôi đang rơi vào thế bí, bởi vì hoàn cảnh này mà tôi cố hỏi trực tiếp anh ấy .

「…… Nếu đúng là như vậy, anh phải làm gì để chứng minh tôilà một trinh nữ ?」

Nếu tôi nghiêm túc lắng nghe xem đó có phải là một hệ thống tự đánh giá hay không, Freed lên giọng.

「À không, chắc chắn nó không phải là một thứ như vậy… .. Phải rồi, vì đây là một nghi lễ hoàng gia nên phương thức được sử dụng là một bí mật đối với những người bên ngoài mà chỉ người trong hoàng gia nắm giữ nó, nhưng ta sẽ chia sẻ điều này với Lidi. Và làm chỉ một số ít người không thuộc về Hoàng Gia biết về điều này… .. 」

Sau khi nói xong những lời đó, Freed đưa mắt nhìn tôi.

「…… Lidi, em có biết đến một thứ được gọi là『 Hoa Vương Giả 』không ?」

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage