"Này, thằng khuân vác! Ngươi không nhanh cái chân được lên à!?"
"À, vâng. Tôi xin lỗi."
Vì lí do quái quỷ nào đấy, đã 2 năm từ lần đầu tiên tôi bước chân trên cái thế giới này.
Với tư cách là một người khuân vác, tôi là người đảm nhận việc quản lý hành lý của cả nhóm, tôi siết chặt quai của túi hành lí và xin lỗi người phụ nữ đang la hét ở phía trước.
"Đừng có xin lỗi suông mà lo đi nhanh lên. Nãy giờ bọn ta phải trì hoãn cuộc đột kích ngục tối chỉ vì ngươi đấy!"
"À vâng, tôi xin lỗi, chân tôi hơi chậm."
Việc vừa phải cố làm nguôi cơn giận của con nhỏ này vừa phải gồng gánh hết đống hành lý chắc chắn là khó chịu. Nhưng vì miếng cơm manh áo, tôi đành phải nghiến răng mà chịu đựng.
Khoảng thời gian đầu, tôi đã gặp kha khá khách hàng khó tính, nên tôi biết làm việc trong ngành này có thể khó khăn như nào. Vì thế, tôi hoàn toàn có thể hiểu tại sao tôi, một tên khuân vác lại bị đối xử như thế này.
Tuy nhiên, nếu có thể thì tôi ước rằng con nhỏ này chịu gọi tôi bằng tên thật.
"Nhưng, ờ... đội trưởng? Tôi vẫn có tên riêng mà , và nó là Woo Hyo-sung."
Họ của cha tôi là Woo và tên của tôi được ghép từ hay từ là Hyo nghĩa là cộng hưởng và Sung nghĩa là âm thanh.
Tôi đã được đặt cái tên này với mong muốn rằng tôi sẽ luôn giữ vững niềm tin và biết tự nói lên tiếng lòng của mình.
Nhưng thành thật mà nói, sau khi đến thế giới này, sự tự tin của tôi đã bay gần hết và tôi dần trở nên thụ động hơn nhưng nếu có cơ hội tôi vẫn muốn được sống một cách kiêu hãnh và làm mọi người phải lắng nghe lời tôi nói.
"Hả? Thế thì sao?"
Nhưng cấp trên của tôi hiện tại, một pháp sư, đang nhìn tôi với ánh mắt khinh miệt.
"Người nghĩ một người như ta phải có trách nhiệm nhớ tên của một con sâu bọ tầm thường à?"
"K-Không phải trách nhiệm hay gì cả, nhưng vì chúng ta hiện vẫn đang đồng hành nên tôi nghĩ rằng tôi vẫn nên được gọ-"
"Câm mồm lại và làm theo lời ta nói. Nếu ngươi cứ thích cãi lại thì ta sẽ báo cáo lên công hội nên liệu hồn mà biết điều."
Con nhỏ pháp sư lèm bèm rồi đi sâu hơn vào trong ngục tối.
Theo lẽ thường thì pháp sư thường sẽ phải đứng ở hậu phương chứ không phải ngược lại, nhưng cô ta thì khác, cô ta được cả thế giới công nhận khác hoàn toàn so với một thằng khuân vác tầm thường như tôi.
Giống như là đang so sánh một con kiến với một con voi vậy.
Ngay cả khi một người chỉ đặc biệt về khía cạnh thể chất thì họ vẫn có quyền để kiêu ngạo trước những người yếu hơn họ.
"Chậc, chậc, có vẻ như anh hùng của nhóm này thực sự là một người phiền phức."
"Bọn tôi cũng chẳng biết nói gì... sau cùng có vẻ như chúng ta là những người cùng khổ."
Điều may mắn là, không như con nhỏ kia, một "anh hùng", đa số cư dân của thế giới này không phải lúc nào cũng khinh rẻ tôi.
Trên thực tế, cách cô ta đối xử với họ cũng chả khác tôi là mấy nên chúng tôi cũng khá là gần gũi.
"Haha, bọn tôi có thể làm được gì chứ? Là một lao động nhập cư thì việc được phục vụ anh hùng đã là một vinh dự."
"Hehe, với việc cậu có thể chịu đựng được nhiều như này nên ngay cả khi cô ta không nhớ tên cậu thì có vẻ sau này cậu sẽ đối xử rất tốt với vợ mình."
"Chà, theo những gì tôi đang thấy thì ông sắp bị hốt rồi đấy."
Trong khi đang theo sau pháp sư, ông chú tiên phong trung niên và tên cung thủ đang trao đổi mấy câu đùa với giọng cười chế giễu.
Tôi chỉ có thể miễn cưỡng nhìn theo họ và suy ngẫm về những gì họ đã nói.
Một cô gái thậm chí không nhớ nổi tên tôi. Ờ thì...
Câu đấy khá chắc chắn là sai.
"Cửa sổ trạng thái!"
Vậy là đã đến giờ nghỉ ngơi.
Tôi ngồi xuống sau khi đặt cái túi hành lý sang một bên và dành chút thời gian để kiểm tra trạng thái của mình, khả năng mà tôi đã thức tỉnh được ở thế giới này hay còn được gọi là "khả năng đặc biệt".
"Ồ, cậu đang nghịch cái gì ở chỗ đó à?"
Và giống như khi những bóng ma ngửi thấy mùi máu, các đồng đội của tôi tỏ ra tò mò.
"Ài, ông ra chỗ khác ngồi đi. Sao cứ cố xem thông tin cá nhân của tôi thế?"
"Hehe, nhạy cảm quá làm cái gì? Dù sao thì tôi cũng có hiểu được từ nào đâu."
"Cái đấy là gì? Spicy hay SexState? Cái gì được viết gì ở đó vậy? Tôi được nghe rằng những người ở thế giới khác thường có mấy cái khả năng đặc biệt."
"Bớt tò mò về thông tin cá nhân của tôi đi."
Lũ khốn tọc mạch.
Bọn họ cười khúc khích và tiếp tục tinh chỉnh trang bị của mình, không hề có một tí nao núng trước lời đe dọa suông của tôi.
Tôi rời mắt khỏi họ và tiếp tục nhìn vào cửa sổ trạng thái ở trước mặt.
Chuyển sinh giả Woo Hyon Sung
Lớp: Trinh sát
Kỹ năng đặc biệt: Dấu ấn về sự tồn tại
Xếp hạng chỉ số
Thể chất: C+++
Khéo léo: C++
Trí thông minh: C-
Giác quan: C+
Tinh thần: A
Thần bí: F
"Ầu , đây thực sự là một cái gì đấy..."
Nếu chỉ ngó sơ qua thì những gì trên cửa sổ trạng thái này khá là tầm thường.
Cũng không phải là vì lớp ẩn , vì người ta có thể sẽ có được một cái khi tham gia một bang hội nên là... bỏ qua đi.
Thứ đáng chú ý ở đây là những khả năng đặc biệt và phần chỉ số.
Xếp hạng chỉ số còn có cả ở những cư dân bản địa ở thế giới này, tương tự như trạng thái trong game nhưng không liên quan đến hệ thống tăng cấp.
Nói đơn giản thì các chỉ số của một người sẽ được xếp hạng theo thứ bậc... Nói cách khác, nếu bạn mạnh mẽ hơn thì chỉ số thể chất của bạn có thể sẽ tăng, nếu bạn càng khéo léo hay có kỹ năng hơn thì chỉ số khéo léo của bạn cũng có thể sẽ tăng, nó hoạt động tương tự với các chỉ số còn lại kể cả trí thông minh.
Lấy chỉ số thể chất làm ví dụ , nếu một người đàn ông trưởng thành và đã có kinh nghiệm lao động chân tay, cụ thể là tôi thì sẽ vào khoảng hạng C.
Dựa trên những cuộc gặp gỡ mà tôi đã có, mặc dù không phải 100% nhưng có vẻ như các vận động viên hoặc binh lính đã qua đào tạo thì có thể là hạng B, và những người có năng khiếu bẩm sinh về chiến đấu như là lực lượng đặc nhiệm thì sẽ quanh hạng A. Những cá nhân mạnh nhất loài người hoặc hơn thế sẽ có thể được ước tính là hạng S.
Lấy tôi làm ví dụ, ban đầu thì chỉ số thể chất chỉ ở hạng C nhưng bây giờ đã tăng lên hai bậc là C++ sau hai năm lao động chân tay.
Điều này là ví dụ rõ ràng cho việc xếp hạng chỉ số sẽ tăng lên khi có sự tiến bộ ở chính nó... Con mẹ nó, càng nghĩ thì tôi càng thấy mấy cái chỉ số này không ổn tí nào.
Thứ duy nhất đặt biệt là chỉ số Tinh thần được xếp hạng A, thế nhưng các chỉ số như Thể chất, Khéo léo và Trí thông minh, những thứ cần thiết cho việc chiến đấu lại lẹt đẹt ở hạng C, chắc chắn là không đạt chỉ tiêu.
Nhưng tại sao trí thông minh của tôi lại chỉ ở hạng C- ?
Nếu điểm SAT của tôi thuộc top 20% thì phải ở hạng B chứ? Thế giới này kì thị những người không đạt điểm tối đa à?
"Haiya~ sao SAT lúc nào cũng làm mình đau đầu vậy trời, qua thế giới mới rồi mà nó vẫn cố đeo bám"
Tất nhiên, việc được chuyển sinh sang thế giới khác có thể giúp người ta lên được đỉnh xã hội nếu may mắn, nhưng... ngay cả nó tôi cũng không có.
Đó là vì cái đặc điểm độc nhất này.
Một khả năng đặc biệt mà chỉ những người được chuyển sinh thế giới này mới có, lý do chính mà cư dân của thế giới này lại say mê với những người chuyển sinh đến vậy.
Đặc điểm độc nhất - Dấu ấn về sự tồn tại
Những người mà bạn đã gặp sẽ không bao giờ quên về sự tồn tại của bạn. Bất kể họ có là ai hay có chuyện gì xảy ra.
Ừ... thứ mà tôi có thể làm là khiến mọi người nhớ tên mình.
Đây là cái gì?
Tôi có thể làm thứ quái gì với nó?
"Ê, thằng khuân vác . Cầm đống này lên và đi tiếp thôi."
Khi tôi nhăn nhó nhìn vào cửa sổ trạng thái, đột nhiên có thứ gì đó rơi xuống trước mặt tôi.
Nhìn xuống thì đấy là chiến lợi phẩm mà con nhỏ pháp sư kia đã kiếm được, cô ta vẫn lang thang trong ngục tối ngay cả khi đang trong giờ nghỉ.
Một chiếc răng nanh to bằng nắm tay, mấy tấm da với cả những viên ma thạch khá lớn... Trời ạ, con nhỏ đấy vừa tự tay tiêu diệt cả một đàn quái vật à?
Đây chính là lí do mà cư dân của thế giới này lại say mê những người chuyển sinh có năng lực mạnh mẽ.
"Ngươi cứ ngồi yên đấy làm cái gì? Lo mà đi gói ghém đồ đạc."
"Vâng, vâng ~ tôi sẽ nghe theo lời cô bảo ~"
"Giọng của ngươi đang nghe khó chịu lắm đấy. Có vấn đề gì với ta à?"
"Dạ thưa , tôi nào có dám phàn nàn? ~ Sao tôi dám làm thế thay vì biết ơn vì có thức ăn và nơi ở? ~"
"... Vậy thì hãy nhớ mấy lời đấy và đi theo ta."
Chậc, cô ta tặc lưỡi, quay lưng lại với chúng tôi rồi bỏ đi.
Cuối cùng, sau một hồi cố gắng làm lành , các đồng đội của tôi gượng gạo đi theo cô ta và cố lấy lòng.
"Ừm, đội trưởng? Có vẻ như cô đã hơi quá sức trong lúc chúng ta nghỉ giải lao. Chẳng phải sẽ tốt hơn nếu ta nghỉ tiếp sao? Cô hẳn là đã cạn kiệt năng lượng ma thuật rồi."
"Đừng có quan tâm về nó, ta có rất nhiều. Nên cứ ngậm mồm và đi theo đi. Việc duy nhất các ngươi cần làm là tuân lệnh ta, một anh hùng."
~ Vâng ~ vâng ~ mấy kẻ vô danh như bọn tôi chỉ nên liệu hồn mà nghe theo lời của mấy vị anh hùng cao quý mà thôi.
Mặc dù chế giễu cô ta trong đầu, nhưng điều đó cũng chỉ làm tôi ghét bản thân mình hơn.
"Hah, tại sao mình lại bị đối xử như lao động nhập cư thế này?"
Thật vậy, cô ta, người đã thức tỉnh được một sức mạnh to lớn qua việc chuyển sinh, là một người được gọi với cái danh anh hùng, còn tôi , một tên chỉ có cái khả năng tầm thường không gì hơn ngoài một tay lao động từ thế giới khác, chung quy thì chẳng khác gì lao động nhập cư là mấy trừ việc nó tầm cỡ vụ trũ mà thôi.
Nghĩ đến việc dù đã được chuyển sinh vào thế giới khác nhưng lại bị đối xử như này vì mình thiếu may mắn. Cuộc đời đúng là khó lường... nhưng ít ra cũng phải nên có giới hạn thôi ch-
"Kyaaa!!!"
Trong lúc đang lạc trôi trong đầu thì tôi nghe thấy một tiếng hét từ phía trước.
Tôi giật mình rồi nhìn về hướng đấy thì thấy con nhỏ pháp sư , người đã tự tin đi đầu , giờ lại bị quấn quanh bởi các xúc tu nhô ra từ dưới mặt đất.
Con điên đấy, cứ thích đi đầu vì tự tin vào khả năng của mình nhưng thậm chí còn không thèm kiểm tra là có mai phục hay gì nguy hiểm ở phía trước không.
"Hả?! Đống quá gở gì đây?! Mau bỏ tao ra!!!"
"Ôi không! Đội trưởng đã bị bắt rồi! Đống xúc tu này cũng rất dày đặc, chúng ta gần như không thể tiếp cận!"
Những chiếc xúc tu khổng lồ và dày đặc đang trải rộng ra mọi hướng. Trước khi chúng tôi kịp làm gì thì chân tay của cô ta đang dần bị siết chặt bởi mấy cái xúc tu kinh tởm đó.
Nhận ra mình đang trong tình thế nguy hiểm, gã chiến binh kỳ cựu trong nhóm nhìn sang tôi với vẻ mặt tuyệt vọng và hét lên.
"Chết tiệt, mình cũng sẽ bị bắt nếu dám vào đấy. Ê! Cậu khuân vác, cậu không có cách nào để cứu cô gái đó à?"
"Hả? Cho dù có cái danh anh hùng đi chăng nữa thì sau cùng cô ta vẫn là một con khốn, chúng ta cứ bỏ đi không được sao?"
"Đúng như cậu nói, vị" anh hùng " này lúc nào cũng chửi thề, kiêu ngạo và phung phí số tiền đã kiếm được, không khác gì một con nhỏ giang hồ chỉ được cái đẹp với ngực bự. Nhưng dù vậy, không phải cô ta sau cùng vẫn là một người xinh đẹp và có điện nước đầy đủ sao? Nếu cậu cứu được cô ấy, có khi cậu còn được chạm bộ ngực đấy một lần!"
Lý luận của ông chú này ... làm tôi bối rối.
Liệu mạng sống của ông ta có đáng để đổi lấy cơ hội được chạm vào ngực của con nhỏ đó không?
Vậy, nếu một người đàn ông vừa đẹp trai vừa có "của quý" lớn thì là ổn à?
Mà... nghĩ lại thì nó cũng khá đúng.
"Hyiik, con quái vật này!"
Nhưng trong lúc tôi đang có mấy cái suy nghĩ đấy thì cô ta đã bị mấy cái xúc tu trói chặt hoàn toàn.
"Không lẽ là..."
Ngay lúc tôi nhận ra mấy cái mấy cái xúc tu đang quằn quại một cách kì lạ trước mặt mình thì khuôn mặt của cô đã hoàn toàn tái nhợt vì sợ hãi.
"C-Cái thứ kinh tởm này ! Đừng nói là nó định làm ô uế mình chứ?!"
-Pặc!
Trước khi kịp làm bất cứ thứ gì, thì tứ chi của cô ta đã ngay lập tức bị xé toạc bởi những chiếc xúc tu.
"Gừ gừ..."
Đôi mắt của cô ta trợn ngược lên rồi gục đầu xuống.
Đó hoàn toàn là một cái chết tức thì.
"Uahhhhhh!!! Đó là một con quái vật đầy xúc tu và có thể xé nát chân tay của người khác!!!"
Một tiếng hét vang lên theo phản xạ khi tôi vội chạy về hướng ngược lại với con quái vật.
------------------------------------------------------------
- Leak nhỏ một đoạn sẽ có trong chương sau :Đ -
"Ài chết tiệt, đến một thằng béo muốn giở trò thôi miên với phụ nữ còn có cả bạn gái..."
Vậy đến lúc nào thì tôi mới được nhìn thấy tình yêu của đời mình?
- Leak end (=`ω´=) -
đoạn này thật ra bên bản anh nó được ghi là “Well, from what I see, it looks like you’re the one who’s going to be caught.” Nhưng t lại không biết dịch sao cho hợp lý nên kết quả là cái này . Ai có lựa chọn nào tốt hơn thì giúp với :Đ Wao , not what i expected but ... good enough , ehehehehe . Có nhất thiết phải hét lên không a zai ?