Vào cuối tuần, Học viện Stella đóng cửa. Trong thời gian đó, hầu hết học sinh đều tự rèn luyện hoặc tham gia vào các hoạt động phát triển bản thân, trong khi những học sinh khác dành thời gian rảnh rỗi để tham gia sự kiện thể thao hay nhất mang tên 'Tinh linh đại chiến' trong thế giới ma pháp này.
Nhưng những thứ này dường như quá xa vời đối với tôi. Tôi thực sự muốn tham gia giải đấu, nhưng hiện tại sức mạnh của tôi chưa đủ. Tôi không cần phải học, và việc luyện tập cũng chỉ khiến tôi mạnh hơn đến một mức độ nhất định.
Đó là lý do tại sao tôi nhanh chóng rời khỏi Học viện vào cuối tuần. Thay vì đến Arcanium, tôi sử dụng ‘Cổng dịch chuyển’ để đi đến thành phố khác.
Shoo!
Trong khoảnh khắc, tôi có cảm giác như cơ thể đang rơi xuống từ vách đá, và khung cảnh xung quanh mờ đi.
– Chào mừng đến với Sân vận động Daegu!
Một giọng nói vang lên ngay bên tai. Đây là thông báo cho biết rằng tôi đã sử dụng cổng dịch chuyển thành công.
“Uh-huh, chóng mặt quá.”
Tôi lắc đầu, ngước nhìn lên và thấy một rào chắn màu hoa mai khổng lồ bao phủ bầu trời.
Sân vận động Daegu. Đây là sân khấu được dựng lên vào khoảng 100 năm trước dành cho ca sĩ xuất sắc nhất thế giới ‘Daegu’. Nhưng trong ngày biểu diễn đầu tiên, lũ hắc quỷ đã tiến hành đột kích, nên nó chưa bao giờ được sử dụng như một sân khấu mà thay vào đó được sử dụng như một pháo đài.
Ngày nay, bè lũ hắc quỷ đã rút lui, nhưng đâu đó vẫn còn một vài con quỷ chạy loạn.
Vừa bước xuống khỏi giàn giáo chống đỡ Cổng dịch chuyển, một pháp sư lao về phía tôi. Anh ta gật đầu khi nhìn thấy áo khoác đồng phục và chiếc đồng hồ bỏ túi bằng vàng trên thắt lưng của tôi.
“Chào mừng đến với Daegu, Pháp sư Baek Yu-Seol!”
“Tôi chưa phải là pháp sư chính thức, chỉ là một học viên mà thôi.”
“Haha, học viên của Stella xứng đáng được đối xử như những pháp sư thông thường.”
Đây chính là sức ảnh hưởng từ cái danh Học viện Stella.
Ta có thể sử dụng Cổng dịch chuyển miễn phí chỉ với thẻ học viên và chiếc đồng hồ bỏ túi bằng vàng của Stella làm minh chứng, trong khi đó một lần sử dụng Cổng thông thường có giá ít nhất 100.000 đồng. Hơn nữa, ta cũng sẽ được đối đãi tốt ngay cả khi ở ngoài lãnh thổ của Thánh quốc.
Trong thế giới này, các pháp sư về cơ bản được coi như những 'anh hùng', và Stella đào tạo ra những cá nhân ưu tú nhất trong giới pháp sư.
“Này, nhìn đằng đó kìa. Học sinh của Stella.”
“Đúng thế thật… Đây là lần đầu tiên tôi thấy đồng phục của Stella đấy.”
Đồng phục học viên Stella được thiết kế để bất kỳ ai cũng có thể nhận ra bởi chiếc áo choàng mang hình dáng một chiếc áo khoác dài, và biểu tượng ngôi sao năm cánh - vốn là biểu tượng của Stella, được thêu dệt lộng lẫy bằng vàng.
Tất cả như để khiến người mang khoe khoang về danh tính là học viên của Stella.
Với sự tự tin mới có được, tôi bước đi với đôi vai rộng mở, và thỉnh thoảng, tôi vẩy vạt áo khoác để tỏ ra cool ngầu. Không hiểu sao tôi có cảm giác như vai tôi căng rộng ra hết mức như một sân bóng đá vậy.
“Cậu muốn đi đến đâu? Nếu đây là lần đầu tiên đặt chân đến thành phố này, tôi có thể chỉ đường cho cậu.”
“Không cần. Tôi đã đến đây vài lần rồi.”
Đã vài tuần kể từ khi tôi bắt đầu sống ở Stella, và tôi sử dụng Cổng dịch chuyển vào mỗi cuối tuần để tham quan các thành phố xung quanh hoặc đi săn. Mục đích đằng sau những việc này là để xác nhận xem những kiến thức về game hồi còn ở Trái đất của tôi có áp dụng được hay không.
Kết quả thu được khá khả quan, và tôi biết được rằng, tuy có nhiều thay đổi do thế giới trong game đã trở thành hiện thực, phần lớn những chi tiết quan trọng vẫn được giữ nguyên.
Vì thế, tôi đã dành vài tuần qua cố gắng săn nhiều loại quái khác nhau được phân loại ở mức nguy hiểm cấp 1 – mức thấp nhất. Đây là công việc khá đơn giản. Tôi tin rằng nó xuất phát từ kinh nghiệm gần đây khi phải đối phó với những kẻ có ý định lấy mạng mình khi vừa tỉnh dậy ở thế giới này.
---------------------------------------------------------------------
Mục tiêu của hôm nay là thằn lằn lửa có mức nguy hiểm cấp 2. Mặc dù chỉ có sức chịu đựng và sức mạnh cao hơn một chút so với quái thú bình thường, chúng vẫn được xếp vào cấp 2. Điều đó có nghĩa là sức mạnh chiến đấu của chúng ít nhất là Cấp 2 trở lên do có khả năng phòng ngự ma pháp và tốc độ di chuyển nhanh.
Tôi đã tăng cường khả năng tấn công vật lý của mình, và tốc độ là thế mạnh của tôi.
‘Ở quanh đây thôi…’
Tôi rời khỏi sân vận động và lang thang rất lâu trong đầm lầy trước khi ánh nắng bị những hàng cây thẳng tắp che khuất.
Xung quanh rất tối, nhưng giác quan của tôi lại vô cùng nhạy bén.
Một con thằn lằn kích thước khoảng một mét với làn da đỏ lướt qua từ phía bên kia bụi rậm.
[Giác quan thứ sáu]
Tôi có thể cảm nhận được vị trí của nó một cách rõ ràng. Tất cả quái vật đều có một ít mana trong cơ thể, nên tất nhiên chúng không thể tránh được kỹ năng ‘Giác quan thứ sáu’của tôi.
Nó đang di chuyển nhanh hơn. Có nên dùng Tốc biến để đuổi theo không nhỉ? Không. Mặc dù vận tốc tức thời của nó chậm hơn của tôi, nhưng nếu xét quãng đường dài, vận tốc trung bình của nó lại lớn hơn.
Tốt hơn hết là cứ để nó coi tôi như con mồi.
Con thằn lằn lửa ngỡ tưởng cuối cùng cơ hội đã tới khi tôi giảm dần tốc độ, nên nó nhanh chóng quay người về phía tôi.
Paah!
Nó trèo lên một cái cây rồi phóng mình, lao về phía tôi với tốc độ cực nhanh.
Nhưng tôi thậm chí còn không rời mắt và rút Argento ra.
Kak!!
Keeek! Keek!
Lưỡi kiếm nằm gọn gàng giữa mõm của con thằn lằn.
Chỉ với một nhát, con quái được phân loại nguy hiểm cấp 2 đã chết.
“……..”
Sau khi tiêu diệt con thằn lằn, tôi bất động một lúc.
‘Ừm… Lúc nãy trông mình ngầu thật.’
Tôi rút thanh kiếm của mình ra và chém trúng con thằn lằn trên không mà không chút do dự. Tôi hẳn phải giống như một bậc thầy võ thuật thực sự.
Tôi muốn giữ tư thế tuyệt vời này lâu hơn một chút vì có thể có ai đó đang quan sát, nhưng việc gánh trọng lượng của con thằn lằn bằng một tay khó hơn tôi nghĩ nên tay tôi bắt đầu run rẩy.
“Ugh, con thằn lằn ngu ngốc, mày hốc cái gì mà nặng thế?"
Bất đắc dĩ, tôi thả con thằn lằn xuống đất rồi cắt đuôi nó.
“Khó chịu thật.”
Chỉ có một lượng nhỏ thằn lằn nằm rải rác ở khu vực này, khiến việc đi săn chúng rất khó khăn.
‘Nếu đến những nơi như Thị trấn Rekin, mình có thể tìm thấy những nguyên liệu này ở khắp mọi nơi.’
Tuy nhiên tôi sẽ mất rất lâu để di chuyển đến đó. Có nhiều nơi mà Cổng dịch chuyển chưa được thiết lập. Nếu phải so sánh với Hàn Quốc, nó giống như là KTX.
Tôi đứng dậy sau khi bảo quản cái đuôi thằn lằn trong chiếc ba lô đa chiều.
Lần đi săn này có độ khó không cao, nên không mất nhiều thời gian.
--------------------------------------------------------------------
Giả kim thuật không phải là môn học chính tại Stella. Nếu để so sánh, nơi đây giống như một khoa dệt may riêng trong trường mỹ thuật vậy.
Nếu đăng ký các lớp giả kim tại Stella, điều đó đa phần là do cá nhân đó đã chọn giả kim làm chuyên ngành chính và có mục tiêu trở thành một nhà giả kim trong tương lai.
Do đó, các giả kim thuật sư từ ‘Giả kim tháp’ sẽ đến để đánh giá kết quả của học sinh tại Stella. Đây là cơ hội tốt để trình diễn khả năng của bản thân.
“Mọi người đã chuẩn bị đủ nguyên liệu rồi chứ?”
Theo lời của Eisel, các thành viên trong nhóm lấy nguyên liệu họ đã chuẩn bị ra. Tôi cũng lấy ra một chiếc hộp gỗ đông lạnh rồi mở nắp.
“Đây là…….”
Eisel kiểm tra cái đuôi của con thằn lằn lửa mà tôi đã chuẩn bị. Vẻ bất ngờ hiện rõ trên gương mặt cô.
“Nó còn tươi… Đúng không……?”
“Tất nhiên”.
Tôi vừa săn nó ngày hôm qua. Nguyên liệu tươi sống trực tiếp từ nguồn luôn.
“……Cậu có mắt nhìn nguyên liệu khá tốt đấy.”
Eisel khẽ mỉm cười như thể hài lòng.
“Cậu đã nghiên cứu công thức từ trước chưa?”
“Rồi.”
“Tốt. Vậy bây giờ việc duy nhất cần phải làm là tiến hành các bước một cách hoàn hảo.”
Đột nhiên, cửa trước của lớp học mở ra và ba nhà giả kim đi cùng với trợ lý Alterisha và Giáo sư Maizen Tyren bước vào.
“Trước khi bài kiểm tra bắt đầu, thầy muốn giới thiệu với các em 3 nhà giả kim đến từ ‘Giả kim tháp’.”
Maizen giới thiệu từng người một, nhưng họ đều trông xa lạ với tôi. Tuy nhiên ánh mắt của các học sinh khác lại lấp lánh. Có vẻ như họ khá có tiếng trong giới giả kim thuật.
Khi họ nói rằng sẽ giám sát bài thực hành của Maizen, Eisel siết chặt nắm tay. Cô đang ngập tràn khí thế.
Thế nhưng.
Sự tự tin đó của cô đã tan vỡ trước cả khi bài thực hành bắt đầu.
“…Loại thuốc chúng ta sẽ làm hôm nay là ‘Thuốc Tyren Zeus’. Tất cả các nhóm đã chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu chưa?”
Các nhóm khác đều gật đầu, duy chỉ có nhóm tôi thì không.
“Đợi đã, thưa Giáo sư.”
“Có chuyện gì, Eisel?”
Khi Eisel giơ tay, Giáo sư Maizen đáp lại bằng một giọng rất thân thiện, không giống như trước đây. Cô cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng vẫn không nhịn được mà hỏi.
“Đề tài của buổi hôm nay… Em tưởng nó là ‘Sinh lực dược loại D’?”
“Ồ, ban đầu là như thế. Nhưng em không nhận được thông báo à? Thầy đã đổi thành ‘thuốc Tyren Zeus’.”
Với vẻ mặt buồn bã, đôi môi Eisel run lên.
“Chuyện đó… Em không hề được biết.”
“Thật sao? Nhưng thầy đã ra thông báo rất rõ ràng. Đúng không, các em?”
Tất cả các học sinh khác đều gật đầu đồng tình trước lời của Maizen. Chứng kiến cảnh tượng này, tôi không khỏi bực mình lần nữa.
‘Huh. Lão thực sự muốn chơi luật rừng phải không?’
Tôi cứ tưởng một ngày nào đó Maizen sẽ gây khó dễ cho tôi, nhưng không ngờ ông ta lại cố tình để lộ âm mưu của mình một cách táo tợn như vậy. Lão không sợ kế hoạch này sẽ khiến bản thân bị trừng phạt nếu mắc phải sai lầm à?
Mà tôi có nhớ một chi tiết rằng Giáo sư Tyren có liên hệ với Đế quốc Skalben, nên lão không dễ để đụng vào ngay cả trong Học viện.
‘Ngay cả như thế, ông đã đi quá giới hạn rồi đấy, Maizen Tyren.’
Tôi không bị ám ảnh bởi điểm số, nhưng những đứa trẻ kia thì khác.
Eisel đang tìm cách xây dựng sự nghiệp, còn Maliwan và Kasahun có mơ ước trở thành nhà giả kim. Vì vậy có kết quả xấu ngay từ đầu không phải là một ý kiến hay.
‘Đây có phải đúng theo cốt truyện như trong cuốn tiểu thuyết không?’
Khi tôi liếc nhìn Edna, cô ấy cũng đang nhìn về phía tôi với vẻ mặt khó hiểu.
Maizen khẽ mỉm cười và nói với Eisel.
“Học sinh Eisel? Có lẽ nào… nhóm em không chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu?”
“…..”
“Khó rồi đây.”
Biểu cảm của Eisel và hai cậu bé ngày càng tái nhợt. Điều mà họ không giám nghĩ đến ngay cả trong giấc mơ, một cơn ác mộng kinh hoàng sắp trở thành hiện thực.
“Thân là những giả kim thuật sư, những người dệt nên vô số khả năng và biến nó thành một sự thật duy nhất, việc mất tập trung và làm xáo trộn các nguyên liệu là tội lỗi lớn nhất.”
“Ugh…”
Họ chẳng thể làm được gì khác. Là một học sinh, họ không có lựa chọn nào khác ngoài việc chấp nhận phán quyết của giáo sư.
“Có lẽ, nhóm 12 sẽ…”
‘Trượt’... Ngay trước khi từ đó vang lên.
“Thuốc Tyren Zeus là tất cả những gì em cần phải làm, đúng không?”
Tôi chớp lấy cơ hội.
“…Cái gì?”
“Em có thể làm ra nó chỉ với những nguyên liệu này. Thứ thuốc tuyệt tác mà giáo sư vô cùng tự hào.”
Tôi duyệt qua vô số thông tin trôi nổi trên ‘Kính tri giác’ của mình.
Khi còn chơi game, tôi rất hứng thú với giả kim thuật, và tôi đã lưu lại từng công thức một.
Một trong những công thức yêu thích của tôi.
[Thuốc Tyren Zeus loại B]
Vốn dĩ đây là công thức mà Giáo sư Maizen sẽ phát minh ra trong tương lai, nên tôi không có ý định sử dụng nó, nhưng bây giờ tình hình đã như thế này thì tôi không còn lựa chọn nào khác.
Nếu đối phương đã muốn chơi bẩn, tôi cũng sẵn lòng chiều theo.
“Em sẽ chế tạo ra nó. Một loại thuốc được làm từ các nguyên liệu khác so với công thức của thầy nhưng có chất lượng và hiệu quả tốt hơn.”
Vẻ mặt cứng ngắc của giáo sư Maizen dần hiện rõ.
KTX: Korean Train Express/ Tàu tốc hành Hàn Quốc. Hệ thống tàu cao tốc, nhưng chưa được phổ biến rộng rãi ở các thành phố.