Đêm muộn.
Sau khi kết thúc buổi học ‘đặc biệt’ với Hong Bi-Yeon, tôi lập tức rời khỏi khuôn viên học viện và hướng đến thành phố Arcanium.
Tôi đang tìm một hiệu sách.
“Cô ấy thực sự tin tất cả những điều mình nói à?”
Nghĩ lại những gì bản thân đã làm, tôi cảm thấy thật xấu hổ và tội lỗi.
Hong Bi-Yeon. Tuy là một pháp sư tài năng, nhưng cô có khuyết điểm là lối suy nghĩ quá cứng nhắc, rập khuôn.
Đó không phải là cái cớ để tôi lợi dụng cô.
…Nhưng tôi không thể cưỡng lại được. Hình ảnh cây đũa phép Argento dưới hình dạng một thanh ma kiếm đang hiện hữu trước mắt tôi.
Tôi phải chuyển đổi Argento càng sớm càng tốt để việc tham gia vào các sự kiện trong cốt truyện dễ dàng hơn.
‘Thôi nghĩ về chuyện đã qua nào. Mình còn phải đi mua sách nữa.’
Tôi cần sách cho những môn học chính khóa vào ngày mai. Tôi quyết tâm sẽ nghiêm túc tham gia các lớp lý thuyết và thực hành.
Khi dạo qua các con đường của thành phố huyền ảo mang tên Arcanium, khung cảnh những tháp ma pháp tráng lệ và vô số Học viện trải dài trước mắt tôi.
Xe ngựa kéo bởi những con thiên mã, rồi những hòn đảo nhỏ lơ lửng trên không là thứ thường thấy ở đây. Phố xá tấp nập học sinh, trong đó có tôi - người đang vội vàng chạy đi mua sách cho ngày mai. Tất nhiên là có cả những cặp đôi đang tay trong tay dạo bước nữa.
Trông họ hạnh phúc thật, đúng là tuổi trẻ mà.
Đường phố được lát gạch đẹp đẽ, những tòa nhà rực rỡ ánh đèn mọc san sát nhau. Ngay khi tôi rẽ vào một con hẻm trong khi chiêm ngưỡng tinh hoa của ngành ma pháp xây dựng, tôi sử dụng Tốc biến.
‘Chỗ này đúng không nhỉ? Chả nhớ rõ nữa.’
Trong game, người chơi chỉ cần chọn ‘nghe giảng’ là được, nhưng ngoài đời, ta sẽ cần có sách giáo trình trong tay.
Một điều nực cười là việc chọn sách để sử dụng trong quá trình học cũng ảnh hưởng đến điểm số.
Ban đầu, tôi nhớ mình đã mua sách ở một hiệu sách khá nổi tiếng trong thành phố. Có rất nhiều đầu sách khác nhau và khách hàng ghé qua cũng đông, nên tôi nghĩ chỗ này tốt hơn cả.
Nhưng tôi đã lầm. Sau này người chơi đã khám phá ra rằng có những cuốn sách đặc biệt được giấu khắp nơi trong thành phố có thể giúp ta đạt điểm số cao.
Trong đó, hiệu sách nơi những cuốn sách như vậy thường được cất giấu nhiều nhất là 'hiệu sách vô danh'. Nó có tên như vậy vì biển hiệu của nó trắng xóa.
Lang thang trong con hẻm một lúc, tôi đã đến nơi. Trước mặt tôi là một hiệu sách không tên, nó đã khá cũ rồi.
Khi đẩy cánh cửa gỗ của hiệu sách tồi tàn trông như thể còn khiến cả ma quỷ sợ hãi này, mùi hương từ những quyển sách mốc và bụi bặm chào đón tôi.
Một ông già đang gật gà gật gù ở quầy tính tiền. Lão giả vờ ngủ quên thế thôi nhưng thực ra đang quan sát khách hàng bằng cảm quan ma pháp. Đúng là mấy pháp sư cao tuổi luôn có điều gì đó thật độc đáo, nhưng hành động của lão nghe cứ biến thái sao ấy.
Không chần chừ, tôi bước vào trong cửa hàng. Dù tồi tàn nhưng đây là nơi có thứ tôi cần, ‘Ghi chép tay của Maela’. Anh ta là học sinh đã tốt nghiệp Học viện Stella với thành tích xuất sắc 10 năm trước.
Tôi không biết tại sao nó lại được bán ở đây… Tuy nhiên, nếu đăng ký lớp kỹ thuật ma pháp với ghi chép này trong tay, việc đạt điểm tuyệt đối là chắc chắn.
Điểm số của tôi có lẽ không bị ảnh hưởng với sự trợ giúp của ‘Kính tri giác’, nhưng có những công thức ẩn được lưu trữ trong tài liệu từ một cựu học sinh có thể hữu ích đối với tôi về sau.
‘Miễn là có thứ này, mình ổn với những cuốn sách đại trà cho mấy môn còn lại.’
‘Xem nào… Tìm thấy rồi.’
Có vẻ chưa có ai chạm vào nó. Tên tác giả Maela được viết rõ trên tiêu đề ‘Ghi chép tay của Maela về lý thuyết môn Kỹ thuật Ma pháp.’ Người ngoài nhìn vào có thể thấy khó chịu vì những vết bẩn dính trên quyển sách, nhưng lại giúp cho thứ tôi cần vẫn còn trên kệ đến tận bây giờ. Dù sao thì sách vở cũ vẫn hợp với tôi hơn.
Khi tôi với tay lấy nó, một bàn tay trắng trẻo xuất hiện từ phía bên kia và nắm lấy cuốn sách.
“……?”
“?”
Tôi hơi nghiêng đầu và thấy một cô gái với mái tóc xanh da trời, thấp hơn tôi một chút, vội vàng rút tay lại như thể vừa chạm vào lửa.
Thật bất ngờ khi găp cô ở đây.
“Ể, Eisel?”
“Hả. Cậu biết tôi à?”
“À? Ừ, cậu nổi tiếng mà.”
Cô gái tên Eisel Morph, hay còn được biết đến với biệt danh ‘Tiểu thư đáng thương’, chăm chú quan sát tôi trong khi cầm cuốn sách cũ trên tay.
Cô ấy hất nhẹ những lọn tóc mượt mà sang bên.
“À, cậu là… từ lớp bổ túc nhỉ?”
“Ừ...”
‘Mừng là cô nhận ra tôi, nhưng cô không nhớ rằng chúng ta đã bắt gặp nhau tận 2 lần rồi sao?'
Eisel chôn chân tại chỗ một hồi rồi lắc đầu.
“Tôi thấy cuộc tranh luận lúc đó rất thú vị… Tiếc là cậu không giải thích rõ mấy câu hỏi đó.”
Nghĩ lại thì, Eisel cũng không trả lời hết 3 câu hỏi đó theo cốt truyện. Nên trong khi cố gắng tìm ra lời giải cho chúng, sẽ có khả năng xảy ra sự kiện để xây dựng mối quan hệ với Mayuseong.
“Dù sao thì, rất vui được gặp cậu,” cô nói trong khi quay đầu đi một cách lạnh lùng rồi tiến về phía kệ sách bên kia.
Mà, tại sao cô lại ở trong một cửa hàng bán sách cũ nhỉ?
Tôi nhanh chóng cầm lấy ghi chép của Maela. Không để mất thứ này vào tay người khác, mọi chuyện diễn ra thật suôn sẻ.
Sau đó tôi lấy ra mấy cuốn sách khác trong khi liếc nhìn Eisel.
Cô ấy cũng đang chọn nhiều loại sách khác nhau, nhưng lạ thay, cô có vẻ chú ý đến giá của chúng.
‘Ra là vậy.’
Hiệu sách này chủ yếu bán những cuốn sách đã qua sử dụng, nên ít khách hàng lui tới đây trừ khi họ cũng là học sinh nghèo như tôi.
Tuy nhiên, nhập học vào 5 học viện danh giá tại Arcanium chỉ dành cho những ai thục sự giàu có. Nghĩa là số ít học sinh với gia cảnh như tôi phải dùng hết số tiền dành dụm cả đời để có thể chi trả học phí.
Phải tìm đến một hiệu sách cũ như thế này… cô ấy cũng không dư dả gì.
‘Đáng buồn thay.’
ngựa có cánh