“Cậu có vé chứ?”
Tôi đoán ông ta chỉ đang nghi ngờ vì trông tôi như nhà quê lên tỉnh vậy.
“Tất nhiên rồi.”
“Hmm……”
Người thủy thủ tàu cẩn thận kiểm tra vé. Trông như thể ông ta đang sợ tôi sẽ buôn lậu trái phép vào Arcanium, thành phố ma thuật hàng đầu thế giới.
Với vẻ ngập ngừng, ông ta để tôi lên tàu. Tôi thả lỏng tâm trí ngay khi đặt chân lên boong.
“Wow….”
Dù tôi đã đi máy bay ở Trái đất, nhưng đây là một cái tàu bay ở thế giới khác. Về mặt từ ngữ cũng như bầu không khí đều rất khác biệt.
Con tàu mang hình dạng của một chiếc du thuyền, và nếu bạn đang nghĩ rằng đi đến thành phố Arcanium ngay gần đó có thể xa hoa đến cỡ nào, hãy nhớ rằng con tàu bay này có đích đến là Học viện Stella.
Phần lớn hành khách trên tàu là học sinh đến từ những gia đình khá giả đang trên đường đến Học viện Stella.
Một lúc sau, động cơ tàu khởi động, và khi tôi cảm nhận được cơn gió lạnh mơn man trên má, tôi nhận ra con tàu đã rời khỏi mặt đất từ lâu.
Nó không gây cảm giác ngột ngạt như những chiếc máy bay ngoài đời khi mà bạn chỉ có thế ngắm nhìn bên ngoài qua ô cửa sổ nhỏ.
Có lẽ vì lí do đó nên có nhiều học sinh trên boong tàu hơn tôi tưởng.
“Nhìn thằng đó đang ngơ ngác nhìn xung quanh kìa.”
“Đây là lần đầu tiên ngươi ở trên một con tàu bay à?”
“Ngươi hẳn phải đến từ vùng quê.”
“Chậc, Stella là một trong những học viện danh giá nhất trên thế giới, nhưng không biết tại sao họ lại để thường dân nhập học. Thật đáng thất vọng.”
“Tôi cũng không hiểu.”
Tôi có thể nghe thấy những lời khinh miệt xung quanh do tôi có thính giác tốt.
‘Ahhh, những đứa trẻ con nhà giàu dù ở Trái đất hay thế giới ma thuật thì đều như nhau hết.'
Trông đợi gì từ những câu chuyện buôn dưa lê của mấy đứa nhóc này chứ? Tôi chỉ muốn gọi tất cả chúng vào phòng tắm rồi ấn đầu chúng xuống bồn cầu, nhưng tôi giữ mình lại bởi vì không muốn trông giống như cách mấy cậu thanh thiếu niên sẽ làm.
“Nhìn kìa, họ đang hút thuốc.”
Phải trị chúng bằng cách của người lớn.
“Này?! Arcanium là chỗ học sinh không được hút thuốc!”
Thủy thủ đoàn nhanh chóng chạy đến chỗ những học sinh mà tôi chỉ.
“Đây… đây là thuốc lá!”
Cuối cùng, sau khi kiểm tra hành lí cá nhân của chúng, họ tìm thấy nơi cất giấu thuốc lá. Trong tình huống như này, trung bình học sinh sẽ có 2 cách ứng xử.
Nếu bạn là thường dân, thừa nhận rằng không phải là đồ của mình.
“Thả tôi ra! Tôi là người thừa kế gia tộc Bá tước Denington của Vương quốc Adolevit!”
Còn nếu bạn là quý tộc, đe dọa bằng cách nhấn mạnh địa vị quý tộc của mình.
Tuy nhiên, phẩm giá quý tộc hay bất cứ thứ gì khác đều không quan trọng trên chuyến đi đến Stella. Tất cả học sinh đều phải tuân theo nội quy nghiêm ngặt của Học viện. Người thủy thủ mở miệng định nói.
Tuy nhiên điều đó không cần thiết.
Đột nhiên, cậu nhóc nhà Bá tước Denington nhanh chóng ngậm miệng. Thủy thủ đoàn lùi lại, và học sinh dạt ra hai bên tạo thành đường đi như thể bị thôi miên .
Thế giới như ngừng quay, tất cả sự hỗn loạn dập tắt khi một cô gái xuất hiện.
Mái tóc bạch kim để xõa tung bay trong gió nhưng vẫn ánh lên vẻ duyên dáng, đôi mắt đỏ sẫm hơn cả máu của cô có sức mạnh mê hoặc bất kì ai nhìn vào. Vẻ ngoài xinh đẹp của cô làm lu mờ đi sự hiện diện của mọi người xung quanh.
Khi những người khác sống trong thế giới có độ phân giải 480p, cô sống trong thế giới 1080p full HD.
Với vẻ ngoài như vậy, rất dễ để nhận ra cô là ai.
Hong Bi-Yeon Adolevit.
Công chúa của Vương quốc Adolevit.
Suy nghĩ đầu tiên khi tôi nhìn thấy cô ấy là, ‘Wow, người nổi tiếng đây rồi.’ Nhưng rồi tôi lại thấy thương hại cho cô ấy.
Theo mạch truyện, Hong Bi-Yeon là một phản diện. Cô sẽ có kết cục vô cùng tồi tệ.
Số phận của cô sẽ kết thúc theo nhiều cách sau chuỗi trận quyết đấu căng thẳng với Edna.
Cô bị sát hại một cách dã man ở một số ending trong khi bị bắt nạt bởi cả trường và bị tẩy chay. Cô thậm chí còn bị giam cầm ở vùng quê để bị trừng phạt cả đời. Tồi tệ nhất, cô bị sỉ nhục đến mức không bao giờ có thể ngẩng đầu lên nữa.
Dường như nhà làm game cố tình xây dựng nhân vật Hong Bi-Yeon với số phận nghiệt ngã .
“C-Công chúa…”
Cậu nhóc thừa kế gia tộc Bá tước Denington run rẩy trước công chúa của vương quốc. Tuy nhiên, Hong Bi-Yeon không làm gì cậu ta, khiến cả cabin xôn xao bàn tán.
Cô nhìn hắn một cách khinh bỉ rồi bỏ đi.
Trong một khoảng khắc ngắn, mắt tôi dán chặt vào lưng Hong Bi-Yeon. Mọi thứ ở đây khác xa so với lần đầu cô xuất hiện trong game.
Dù là phản diện, có lý do khiến cô vô cùng nổi tiếng với những người chơi nam.
Hơi đáng sợ thật.
Cô thật xinh đẹp, nhưng tôi sợ rằng nếu bắt chuyện với cô ấy, tôi sẽ bị nhắc nhở mất. Tôi quay trở lại cabin sau khi Hong Bi-Yeon rời đi.
Đã đến bữa trưa, và cabin có cửa hàng tiện lợi, nên nhiều học sinh đang thưởng thức những món đồ ăn vặt.
’Đắt quá.’
Với cái giá như này, tôi đã có thể ăn một bữa đầy đủ và thêm cả cốc cà phê nữa. Khi nghe thấy tiếng thì thầm của những học sinh ở gần, tôi ngồi phịch xuống ghế, thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ, quyết định rằng thà nhịn đói rồi ăn sau khi đặt chân đến Arcanium.
“Này, đó chẳng phải là Eisel sao?”
“Hả? À. Eisel, trưởng nữ của gia đình kẻ phản bội, Công tước Morph…”
“Shh. Đừng lôi chuyện đó ra. Cô ta nghe thấy thì sao?”
“Phải rồi.”
'Eisel? Một cái tên quen thuộc.' Theo ánh nhìn của các học sinh, tôi để ý một cô gái đang đọc sách trong góc cabin một mình.
Cô có mái tóc màu xanh da trời, và cũng giống như Hong Bi-Yeon, vẻ ngoài của cô xinh đẹp như thể được Chúa ban phước. Nét mặt và bầu không khí xung quanh cô dường như từ chối kết bạn với bất kì ai, nhưng tôi lại thấy thân thuộc dù không nhớ ra vì sao.
Tôi nhanh chóng lấy cặp kính ra và kiểm tra thông tin của cô.
[Eisel Morph]
[Tiểu thư đáng thương.]
[Thích pizza và dưa chua.]
[Con gái cả của Đại Công tước Morph.]
[Cha đã chết và gia đình tan vỡ.]
[Sẽ chết trong tương lai không xa.]
‘Cái quái gì vậy. Cô ấy là ‘Tiểu thư đáng thương’ đó à ?’
Cô ấy khiến tôi nhớ đến cô gái trong chiếc áo choàng xám mà tôi đã chào tạm biệt hồi sáng. Tôi không chắc lắm, nhưng Eisel và cô gái sáng nay là cùng một người.
‘Dù sao thì, mình đã ghi chú lại những điểm quan trọng.'
Thông tin lưu trữ trong cặp kính này là thành quả của cả cộng đồng người chơi.
Tất nhiên, tôi không lưu lại nhiều bởi từ đầu tôi không hứng thú với nhân vật trong game, nhưng cô gái tên Eisel đặc biệt thân thuộc với tôi.
Điều khiến tôi lo lắng nhất là phần cô sẽ ‘chết trong tương lai không xa’. Cộng đồng hiếm khi sử dụng từ “chết” để miêu tả một nhân vật.
Vì đây là một tựa game giả lập, có vô vàn tuyến truyện và khả năng khác nhau, nên nếu cô được sống dù chỉ một lần, từ ‘chết’ sẽ không xuất hiện.
Nhưng bất chấp nỗ lực của không biết bao nhiêu người chơi, việc cứu nhân vật Eisel hoàn toàn vô vọng.
Nói cách khác, dù xảy ra ở đâu hoặc như thế nào, cái chết của cô là điều chắc chắn.
‘Khả năng cao là cha cô đã bị giết bởi Hắc quỷ.’
Hội Hắc quỷ, mang trong mình sức mạnh ma pháp, vui mừng chào đón sự xâm chiếm từ thế giới khác, và đã thề trung thành với quỷ tộc, đồng thời biến bản thân thành giống loài quỷ.
Khả năng có thể tự do biến hình và sử dụng ma pháp không chỉ mạnh mẽ mà chúng còn được xây dựng như những kẻ ác độc và là kẻ thù lớn nhất của người chơi.
Hội Hắc quỷ tiếp tục xâm chiếm để đồng hóa thế giới ma thuật này thành ‘Thế giới ngầm’ bằng nhiều cách như mở cánh cổng ‘Persona Gate’ hay giải phóng những hầm ngục cổ xưa. Học viện Stella có trách nhiệm đào tạo những pháp sư để ngăn chặn chúng.
Và Eisel là nữ chính trong game có khả năng đẩy lùi chúng.
Nhưng thực lòng mà nói.
Tôi không muốn chết vì dính dáng đến nhân vật chính và cả những nhân vật phụ.
Nữ chính có khả năng rất đặc biệt có thể thanh tẩy ma thuật hắc ám, nhưng cô không thể nhận ra sự phản bội của con người, và tiếp tục đối xử với mọi người một cách hồn nhiên, điều này có thể khiến những người xung quanh cô gặp nguy hiểm.
Hành động của dàn nhân vật chính không quan trọng đối với tôi.
Bởi tôi đang hướng đến ‘True Ending.’
‘Nếu chúng muốn đùa giỡn với mình, mình không phiền dạy cho chúng một hai bài học.’