Học viện Stella có đội ngũ giảng viên rất lớn. Có tổng cộng 1141 học sinh năm nhất và tận 23 lớp khác nhau. Mỗi lớp sẽ có một giáo sư phụ trách kiêm giảng viên thực chiến và từ một đến bốn giảng viên phụ, bao gồm một chuyên gia về nghiên cứu ma pháp và nhiều giáo sư thuộc các chuyên ngành khác nhau.
Với việc học sinh khóa mới nhập học từ đầu học kỳ này, phần lớn mọi người chỉ quan tâm tới một vấn đề.
‘Có bao nhiêu cá nhân đặc biệt trong số những học sinh mới?’
Công chúa Hong Bi-Yeon của Vương quốc Adolevit, đến từ một trong những dòng dõi quyền lực nhất trong thế giới Aether World này. Vương quốc này còn được biết đến như ‘Hỏa diệm quốc’ hay ‘Vương quốc của lửa’ do khả năng tương thích mạnh với hỏa nguyên tố của họ.
Thái tử Jeremy Skalben đã vượt qua tất cả những người anh của mình để trở thành Hoàng thái tử của ‘Đế quốc Skalben’ ở độ tuổi chỉ mới 12. Trong gia đình hoàng gia đó, quyền lực của một người chỉ được quyết định dựa trên sức mạnh ma pháp.
Hae Won-Ryang, người thừa kế Tháp Đại pháp sư lớn nhất lục địa, ‘Hoàng hôn Tháp’.
Năm nay, những học sinh ưu tú đến từ những gia tộc lớn liên tục nhập học vào Học viện Stella, khiến đội ngũ giảng viên cũng phải lo lắng, và điều hiển nhiên khi sự chú ý của cả thế giới đổ dồn vào Học viện.
Do đó, họ đề ra một phương thức có phần đơn giản nhưng đặc biệt cho ‘Bài kiểm tra phân hạng’ năm nay.
Học sinh sẽ không chỉ phải đối diện một mà tận ba câu hỏi khó trong bài thi.
Và ba câu hỏi khó đó chính là ba câu đầu tiên của đề. Có nhiều lí do cho việc này, một trong số đó là để đánh giá học sinh.
Một bài kiểm tra về sự linh hoạt: nếu bạn không thể trả lời được câu hỏi, bỏ qua nó và nhanh chóng chuyển sang câu tiếp theo.
Mạnh dạn bỏ qua những vấn đề vượt quá khả năng của bản thân và bước tiếp! Nếu cứ kẹt mãi ở câu hỏi đó không vì lí do gì, bạn sẽ bỏ lỡ cơ hội đạt được thêm điểm mà bình thường những câu hỏi tiếp theo sẽ cho bạn.
Nhưng, đó chỉ là bề nổi của tảng băng, còn lí do thực sự là việc…
‘Liệu học sinh có thể giải quyết vấn đề không xuất hiện trong những cuốn sách giáo khoa?’
Những học sinh mới của Học viện Stella là những đứa trẻ được cho là có tài năng thiên bẩm từ khắp nơi trên thế giới, và chúng đã học một cách có hệ thống và hoàn thành tất cả các công thức ma pháp đến tận cấp bậc đại học.
Tuy nhiên, nếu một vấn đề nảy sinh nằm ngoài chương trình học của chúng thì sao? Một vấn đề không thể giải quyết bằng bất kì công thức nào mà chúng đã thuộc lòng và khắc ghi trong đầu?
Sẽ ra sao nếu vấn đề đó chỉ có thể vượt qua bằng sự sáng tạo, khả năng suy nghĩ logic và tư duy phản biện?
Đã qua rồi những ngày con người chiến đấu chỉ với những vũ khí nguội. Giờ đây là thời đại của những pháp sư.
Đối phương sẽ sử dụng loại ma pháp gì? Làm sao để đáp trả một cách hợp lí? Đây là những câu hỏi lớn đối với một pháp sư. Sự thiếu sáng tạo đã trở thành vấn đề nghiêm trọng trong kỉ nguyên này, nơi mà ma pháp có thể được vận dụng theo vô vàn cách khác nhau.
‘Ý chí con người quả thực là yếu tố quan trọng…'
“Hmm…”
Pháp sư cấp 7 kiêm giảng viên lớp S Lee Hanwol đang xem qua bài thi của học sinh.
Rồi, một nữ giáo sư lớn tuổi, Edel Tyman, đi ngang qua, để ý thấy Lee Hanwol và bắt chuyện với anh.
“Ồ, giáo sư Lee Hanwol có vẻ rất hứng thú với những học sinh mới nhỉ?”
Edel Tyman là người thuộc Hội đồng quản trị. Thực lòng mà nói, bà ấy là một trong những trụ cột của Học viện, quản lí những chính sách được đề ra.
“Vâng, đúng rồi.”
“Ai cũng nói về việc này. Chẳng phải năm nay rất vui sao?"
Như bà ấy nói, hội đồng đang xôn xao bởi kết quả của bài kiểm tra đầu tiên cho học sinh năm nhất.
Lee Hanwol gật đầu và tiếp tục xem những bài thi của học sinh.
Ba câu hỏi đầu tiên gần giống như những câu hỏi bẫy vậy, nó không bao giờ có thể giải được.
------------------------------------------------------------------------------------------------------
{ Góc nhìn của Lee Hanwol }
Theo thống kê, trong số 1,141 học sinh, hơn một nghìn học sinh để trống 3 ‘câu hỏi’ đó, một chiến lược làm bài mà đa phần học sinh Học viện Stella lựa chọn.
Tuy nhiên, ma pháp không phải là môn học theo kiểu dập khuôn. Một người chỉ có thể trở thành một pháp sư thực thụ bằng cách tư duy vượt ra khỏi những quyển sách.
Vì lẽ đó, 100 học sinh cố gắng trả lời những câu hỏi này khá đặc biệt.
Đa phần những học sinh cố gắng làm điều này cũng có số điểm cao trong Bài kiểm tra phân hạng, nên chúng được phân vào lớp giỏi nhất gọi là ‘Lớp A’, nhưng phần đông không thể trả lời đúng dù chỉ một câu.
‘Chẳng phải có một học sinh trả lời đúng cả 3 câu sao? Tên của học sinh đó là gì ấy nhỉ?'
‘À, 3 học sinh chứ.'
Dù có xuất thân bí ẩn, Mayuseong, một cậu bé xuất hiện như sao chổi bay ngang qua và khuấy động cả thế giới ma pháp. Cậu còn được coi như thiên tài trăm năm có một.
Edna, một nữ thường dân, với khả năng đặc biệt và tư chất sánh ngang Mayuseong, nhập học dưới sự giới thiệu của Đại pháp sư và cũng là Hiệu trưởng học viện - Eltman L. Twin.
Và…
‘Baek Yu-Seol.’
Tôi không hiểu nổi.
Bởi Mayuoseong và Edna là những thiên tài, nên việc chúng có thể giải được 3 câu hỏi này cũng là điều dễ hiểu.
Nhưng Baek Yu-Seol thì khác.
Cậu ta chỉ vừa đủ để nhập học vào trường khi xếp hạng cuối trong số 1141 học sinh ở bài kiểm tra đầu vào.
Thế nhưng cậu ta lại giải quyết được cả 3 câu khó nhất? Và bỏ trống tất cả những câu còn lại?
Edel Tyman cười như thể bà hiểu suy nghĩ của tôi.
“Đó là câu hỏi mà một người không thể giải ngay cả khi biểt rất nhiều công thức, nhưng cũng đồng thời có thể giải được mà không có chút kiến thức gì cả.”
“… Vậy, Giáo sư Edel Tyman, bà cho rằng cậu bé này là một thiên tài nào đó?”
“Có lẽ vậy. Và có khi cũng chỉ là sự trùng hợp mà thôi.”
Tôi thở dài khi bà rời khỏi phòng. Ngay từ đầu, bà ấy biết rõ hơn ai hết rằng những câu hỏi này không thể giải quyết chỉ bằng sự may mắn.
'Liệu Baek Yu-seol có biết rằng chỉ 3 câu hỏi này đã khiến cả Hội đồng xôn xao không?'
‘Một pháp sư tập sự chuyên sử dụng ‘Tốc biến’.’
Tôi bật cười trong khi chậm rãi đọc chứng nhận nhập học của Baek Yu-Seol. Một học sinh sắc sảo đến mức nói với tôi, một pháp sư cấp 7 rằng hãy ‘cẩn thận hơn lần sau.’
[Tôi đánh giá cao khả năng có thể điều khiển được Tốc biến, chấp nhận nhập học với tư cách là học sinh đặc biệt.]
Những dòng này do chính Hiệu trưởng của học viện Stella để lại. Năm nay có rất nhiều học sinh tài năng, nên cậu ấy khó để trở nên nổi bật nếu chỉ dùng mỗi Tốc biến…
“Thời gian sẽ trả lời thôi."
‘Liệu học sinh này vô tình trả lời được những câu hỏi khó, hay cậu ấy thực sự đặc biệt?'
--------------------------------------------------------------------------------------------------------
Ngày hôm sau.
Kết quả của Bài kiểm tra phân hạng đã có.
Đây là ngày mà từ những quý tộc của các gia đình lớn đến những người được gọi là thiên tài cũng phải lo lắng.
Mọi người nhận được thông báo rằng kết quả của bài kiểm tra đã được dán trên bảng thông báo chính của học viện. Nhiều học sinh đang tụ tập ở đây và trò chuyện rôm rả.
Cái bảng sáng lên một cách diệu kì như màn hình kĩ thuật số, và tên của hơn một ngàn học sinh xuất hiện trên đó.
'Ugh, sao họ không thông báo kết quả cho từng học sinh bằng thư nhỉ?'
Tôi không biết Học viện định làm gì, nhưng việc thông báo kết quả Bài kiểm tra phân hạng một cách công khai đã trở thành truyền thống từ lâu, tôi cũng đành chịu thôi.
“Cậu ta là Baek Yu-Seol à?”
“Mình nghe rằng cậu ấy đạt điểm 0 trong bài kiểm tra thực hành ma pháp…”
“Lạ thật đấy. Nếu với số điểm đấy mà cũng được nhập học, không biết Học viện sẽ đi về đâu đây?”
“Nhưng nếu nhìn vào những học sinh đặc biệt nhập học năm nay, mọi người sẽ không tin chuyện đó đâu đúng không?”
Một số học sinh nhận ra tôi và bàn tán to nhỏ.
Có những học sinh ưu tú đã nổi tiếng ngay từ ngày đầu nhập học, và có những trường hợp như tôi, đạt 0 điểm trong bài thi đầu vào, và thu hút sự chú ý không cần thiết.
‘Nhưng tôi không thể làm gì khác trong bài thực hành ma pháp mà…’
Trước khi nhập học, có một buổi thực hành ma pháp đơn giản để xem học sinh có thể thành thạo ma pháp nào.
Và tôi dùng Tốc biến.
Nó chỉ là một ma pháp cơ bản, và không còn ai sử dụng nữa.
Có lẽ vì thế, biểu cảm của giám thị trở nên lạnh lùng, và ông ta kiểm tra tôi còn căng hơn nữa.
“Quan trọng hơn, nếu mang tiếng thế này, không lẽ mình phải sống đời học sinh mà không có bạn bè à?”
Có chút thất vọng, nhưng tôi không có ý định kết thân với ai từ đầu.
‘Hmmm……’
Tôi nhìn vào danh sách lớp F đầu tiên.
Tất nhiên, lớp F là tập hợp của những học sinh xếp hạng thấp nhất, và lớp A là của những học sinh top đầu.
Ngạc nhiên thay.
Không có tên tôi trong lớp F.
“Hả?”
'Không thể nào? Vì tôi chỉ trả lời 3 câu trong Bài kiểm tra phân hạng, không đời nào tôi có thể ở lớp cao hơn lớp E được, nên chắc tôi phải trong lớp F chứ.'
‘Nhưng thực tế rằng không có tên tôi trong lớp F… '
‘Chả lẽ mình bị đuổi học?’
Sau khi nhập học ở Học viện, tuy rất hiếm nhưng có vài trường hợp học sinh bị đuổi học vì không nghiêm túc làm bài kiểm tra…
Thất bại ngay từ Bài kiểm tra Phân hạng vẫn là quá sức chịu đựng với tôi.
Nó vô lý đến mức tôi kiểm tra danh sách lớp F hết lần này đến lần khác, rồi tôi nghe thấy mọi người xôn xao điều gì đó như thể bị sốc.
“… Baek Yu-Seol? Thằng nhóc với số điểm tệ hại đó ư, cái quái gì thế?”
“Hả? Sao lại thế được? Có nhầm lẫn gì không?”
“Không thể tin được… Thiếu chủ Yuslek đã chuẩn bị từ năm 7 tuổi để được vào học ở đây. Vậy mà ngài ấy lại ở lớp A mặc dù xếp thứ 29…”
“Kyle, xếp hạng thứ 17 sau khi đạt điểm tuyệt đối ở bài thi lí thuyết, cũng ở lớp A?”
Hình như có gì đó hơi sai sai.
Tôi hướng mắt đến danh sách lớp S mà tôi đã bỏ qua, và không khỏi ngạc nhiên.
[Lớp S-0: Baek Yu-Seol]
'Hả?'
‘Tại sao tên mình lại ở đó?'
“Họ nhầm lẫn gì rồi…?”
Lớp S rất đặc biệt. Không giống như lớp F đến lớp A, học sinh với tài năng vượt trội mới được xếp vào đây.
Xét đến việc phần lớn những vĩ nhân nổi tiếng trong lịch sử hay thậm chí hầu hết những pháp sư nổi tiếng từng ở S, lớp học này có thứ gì đó rất đặc biệt khiến nó nổi tiếng trong giới pháp sư.
Học tâp chăm chỉ không thôi là chưa đủ để ngồi vào lớp này.
Giống như việc học sinh xếp hạng 29 kia bị chuyển xuống lớp A. Điều này có nghĩa rằng không phải ai cũng vào được lớp S.
Việc tôi ở lớp này, nơi mà mọi học sinh đều mơ ước ở Học viện Stella – Học viện danh giá nhất thế giới, còn khác thường hơn nữa.
Tôi thực lòng không biết chuyện này tốt hay xấu.
Nếu bị xếp vào lớp F, tôi vẫn có thể chạm mặt dàn nhân vật chính ở lớp S nếu phân bổ lịch học hợp lí.
Nhưng nếu tôi ở lớp S, thời gian tôi tương tác với những nhân vật chính sẽ tăng lên. Điều này có nghĩa là ảnh hưởng của tôi đến cốt chuyện của nhân vật chính cũng gia tăng? Đây là điều mà tôi tuyệt vọng không muốn nó xảy ra. Kế hoạch làm nhân vật nền của tôi sẽ hỏng bét.
‘Mình sẽ xoay sở được thôi, nhưng thật là…’
Tôi miên man suy nghĩ một hồi trong khi vuốt cằm, nhưng cuối cùng thì việc tôi ở lớp S là sự thực trước mắt, nên chỉ còn một cách.
Ngay cả khi tôi ở trong lớp này, tôi phải hành xử như một con thú trong kì ngủ đông không có chút dấu hiệu sự sống nào, và làm những việc cần phải làm.
‘Sẽ ổn thôi.’
Tôi cố gắng suy nghĩ một cách tích cực.