I, an Ordinary Person With No Special Qualities, Risked My Life to Save Two Beautiful Twin Sisters, and as a Result, Made Two Sisters, Who Were Actually Yandere, Fall in Love With Me

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3472

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1286

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 302

Kiểm tra cuối kỳ - Chương 07 Cứ giao cho tớ

“Méo ổn rồi, trên lớp đang học đến đâu đây……”

Hiện tại đã quá giờ học, và tôi đang ngồi ôm đầu một mình trong phòng học trống. Trong thời gian tôi vắng mặt hơn tháng tất nhiên lớp tôi đã học sang bài khác, và bởi vậy tôi chẳng hiểu trên lớp các cô đang giảng cái gì.

Đặc biệt nghiêm trọng nhất ở mấy môn khoa học tự nhiên như Hình Học Không Gian và Vật Lý đại trà, tôi chắc chắn nếu giờ không làm gì thì sau này thể nào ăn vài con điểm đỏ.

Nhân tiện, ở trường tôi, nếu đi thi mà ăn con điểm đỏ này thì sẽ phải thi lại, mà thi lại rồi vẫn không đạt thì xin tạm biệt mái trường, xin tạm biệt thầy cô.

Với lại tôi dính vào sự việc kia ngay sau khi thi giữa kỳ, nên chẳng mấy nữa là thi cuối kỳ rồi.

Vào những lúc thế này, nếu tôi là một học sinh bình thường, tôi có lẽ sẽ dùng quyền trợ giúp từ bạn bè, người yêu, hoặc các tiền bối khóa trên để tránh bị đuổi học, nhưng đáng tiếc, tôi chỉ là một thằng cô độc.

“Không, nghiêm túc đấy, làm sao giờ? Bị đuổi học thật thì méo ổn tí nào…..”

Sẽ thật đáng buồn cho tôi nếu vừa hồi phục khỏi chấn thương đã bị đuổi học. Cốt truyện bộ này mà đi theo hướng đấy thì sẽ thành ra cái gì đây trời. 

Tôi bắt đầu quay sang chửi bản thân trong quá khứ vì đã quyết định nhập học cái trường luật lệ hà khắc thế này, nhưng giờ làm thế chỉ tổ phí thời gian. Nói thật, tuy khá rắc rối, nhưng có vẻ chỉ còn cách nhờ giáo viên dạy kèm thôi.

“Ryoya-kun. Sao mặt cậu trông khó coi thế?”

“Whoa!?”

Tôi đang mải đắm chìm trong suy nghĩ, thì đột nhiên bị gọi, tôi đã hoảng tới nỗi hét lớn.

“... Cậu sốc thế làm tớ hơi tổn thương.”

“Ah, Riona buồn rồi. Không ổn, không ổn rồi.”

Trước khi tôi kịp nhận ra, Reona và Riona đã đứng trước mặt tôi, hờn dỗi, nên trước mắt tôi quyết định xin lỗi.

“Tớ xin lỗi, tớ không ngờ cậu đi gọi tớ đột ngột thế, nên tớ chỉ hơi……Đợi chút đã, sao hai cậu vẫn chưa về?”

Tôi hơi bất ngờ họ vẫn đang ở trường, vì đã gần 30 phút kể từ khi tan học.

Về phần tôi, tôi về muộn vì phải nghe Shinonome-sensei nói tiếp chuyện hồi sáng đang dở, nhưng sao hai người họ vẫn ở đây? Hai cô nàng trả lời câu hỏi của tôi.

“Bọn tớ muốn về nhà cùng Ryoya-kun.”

“Nên bọn tớ đã chờ cậu.”

Ảo ma thế, Reona và Riona lại muốn về nhà cùng tôi. Sáng nay, tôi tới trường cùng chị em họ này, buổi trưa ăn bento tự tay họ làm, bữa ăn hời nhất đời tôi, nhưng hình như vẫn chưa dừng lại ở đó.

“Cậu không định nói không với bọn tớ đấy chứ?”

“Tất nhiên rồi.”

“Cậu biết chính xác ý bọn tớ là gì mà.”

Tôi đã trực tiếp trải nghiệm rồi, tôi thừa biết hai người họ là kiểu người rất quả quyết, nên ngay từ đầu dù nói gì cũng là vô ích.

Rồi chúng tôi rời khỏi lớp học, thay giày ở tủ, và từ từ về nhà. Như hồi sáng, ánh nhìn từ mọi người xung quanh vẫn căng hơn bao giờ hết, và tôi thấy cực kỳ không thoải mái.

“Nhắc mới nhớ, rốt cuộc cái gì đã khiến cậu bận tâm đến vậy Ryoya-kun? Thì, tớ cũng đoán được một phần.”

“.....Nói thật, có hơi xấu hổ, nhưng thật ra tớ không hiểu được nội dung học trên lớp.”

Tôi thành thật nói cho Reona và Riona biết vấn đề bản thân hiện đang vướng mắc. Tôi khá xấu hổ, nhưng tôi quyết định mạnh dạn tâm sự vì hai người họ đối rất tốt với tôi.

“Tất nhiên rồi. Nhưng tớ nghĩ là cũng đành chịu thôi bởi cậu nghỉ học khá lâu mà.”

Dường như Reona đã đoán trước điều này, và an ủi tôi. Dù lời an ủi có khiến tôi phần nào nhẹ nhõm, nhưng an ủi không sao mà giải quyết vấn đề được.

“Tớ biết mình phải làm gì đó bởi nếu không, tớ có thể bị đuổi học, nhưng tớ vẫn chưa nghĩ ra cách.”

“Thế thì tớ chỉ việc dạy kèm cho Ryoya-kun thôi.”

“Ể!?”

Tôi bất ngờ trước đề nghị của Riona–người vẫn luôn giữ yên lặng suốt dọc đường. Trong khi tôi nghĩ tới chuyện này, Reona bắt đầu nói với vẻ hãnh diện trên gương mặt.

“Riona là học sinh đứng top khối, nên cậu không cần lo về chất lượng đâu. Tớ lại chả giỏi môn nào trừ Tiếng Anh, nên em ấy kèm tớ suốt.”

Tôi luôn hình dung Riona là kiểu người mang hơi hướng lạnh lùng, thông minh, sắc sảo, nhưng có vẻ tôi đã đúng.

“Cứ giao cho tớ.”

“Cậu chắc chứ…?”

Khi tôi hỏi lại lần nữa, Riona khẽ gật đầu. Reona, người quan sát mọi thứ ở bên cạnh, vui vẻ tiếp lời.

“Được rồi, nhất trí rồi nhé. Bọn mình sắp thi rồi, nên từ mai bắt đầu luôn đi.”

“Ok, từ mai cùng cố gắng nhé.”

“Ryoya-kun, mong được cậu chiếu cố.”

Giờ tôi đã có khả năng tránh được việc bị đuổi học. Nhưng nói gì thì nói, tôi không được phép chủ quan, bởi mọi thứ sẽ thành công cốc nếu tôi không cố hết sức. Tôi nhất định sẽ tận dụng triệt để cơ hội này.