Hyouka

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

(Đang ra)

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

치킨소년

Hết cách rồi. Tôi đành phải tự mình ngăn chặn bad ending vậy.

74 7687

Tan làm, tôi hóa thành ma pháp thiếu nữ

(Đang ra)

Tan làm, tôi hóa thành ma pháp thiếu nữ

弧盐

Nhìn chằm chằm vào đóa Tâm Hoa đã phủ bụi từ lâu trong tủ quần áo—Lâm Quân, cựu ma pháp thiếu nữ từng giải nghệ cách đây 19 năm—lại một lần nữa đứng trước ngã rẽ lớn trong cuộc đời mình.

11 13

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

(Đang ra)

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

그림

Thật kỳ diệu, phải không?

3 5

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

(Đang ra)

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Aisu no hito

Kí ức từ quá khứ xa xôi, lời hứa đã trao nhau với những người bạn thời thơ ấu.――“Nếu tớ nhận được giải thưởng, mấy cậu hãy trở thành vợ tớ nhé.

44 101

Hoàn thành trò chơi ở ngày tận thế

(Đang ra)

Hoàn thành trò chơi ở ngày tận thế

첨G

Đi vào trong một trò chơi!

16 31

Tập 5 - Khoảng cách xấp xỉ giữa hai người - It walks by past - Lời bạt

Xin chào, tôi là Honobu Yonezawa.

Tập truyện này được lấy cảm hứng từ một tác phẩm của Michael Z. Lewin – “Type-A Girl” (Cô gái loại A), dù tôi ngờ rằng Nhật Bản là nơi duy nhất có cái tên đó, nguyên bản là “Ask the Right Question” (Hỏi đúng câu cần).

Lần đầu thấy cái tựa Nhật Bản tôi đã tự hỏi rằng “Nó nói về cái gì nhỉ?” và bí ẩn do tôi tưởng tượng ra lúc đó chính là viên gạch xây nên câu chuyện này. (Tiện thể thì thực tế cuốn sách của Lewin chẳng liên quan gì đến thứ tôi tưởng tượng cả. Dù vậy nó vẫn rất hay.)

Thêm nữa, khi thiết kế bộ khung của câu truyện tôi cũng chịu ảnh hưởng từ “The Long Walk” (Cuộc dạo chơi kéo dài) của Stephen King. Tôi đã đọc từ rất lâu. Tình tiết của nó đáng sợ nhưng cũng tác động mạnh tới mức khiến tôi không tài nào đặt xuống. Thế nên đến bây giờ nó vẫn lẩn quẩn trong đầu âu cũng là dễ hiểu.

Tuy vậy tôi cũng nhận ra sự tác biệt.

Nhân vật chính của “Cuộc dạo chơi kéo dài” có bạn đồng hành.

Trong câu chuyện này, nhân vật chính đi một mình.

Chịu thôi. Giữa cuộc thi chạy marathon mà đi bộ thì bắt kịp ai cơ chứ.

Lời cuối, tôi mong rằng câu chuyện tiếp theo về “Hội Cổ Điển” cũng sẽ hấp dẫn với bạn.

Xin chân thành cảm ơn.

Tháng tư, 2012.

Honobu Yonezawa