Hyouka

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

(Hoàn thành)

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

Mikami Kota

Trong lớp học, trước mắt tôi cô ấy cứ như là một con mèo giả nai vậy, thật ra mọi hành động và lời nói của một người tự yêu bản thân này quả thật quá là phiền phức.

22 103

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

252 5328

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

268 9149

Tôi bắt gặp một cô gái xinh đẹp vô cảm trước cửa nhà

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

Roy

Dưới sự bảo vệ của các vị thần, một cuộc sống dễ chịu cùng với loài slime ở một thế giới khác bắt đầu!

160 10042

Tập 5 - Khoảng cách xấp xỉ giữa hai người - It walks by past - Lời bạt

Xin chào, tôi là Honobu Yonezawa.

Tập truyện này được lấy cảm hứng từ một tác phẩm của Michael Z. Lewin – “Type-A Girl” (Cô gái loại A), dù tôi ngờ rằng Nhật Bản là nơi duy nhất có cái tên đó, nguyên bản là “Ask the Right Question” (Hỏi đúng câu cần).

Lần đầu thấy cái tựa Nhật Bản tôi đã tự hỏi rằng “Nó nói về cái gì nhỉ?” và bí ẩn do tôi tưởng tượng ra lúc đó chính là viên gạch xây nên câu chuyện này. (Tiện thể thì thực tế cuốn sách của Lewin chẳng liên quan gì đến thứ tôi tưởng tượng cả. Dù vậy nó vẫn rất hay.)

Thêm nữa, khi thiết kế bộ khung của câu truyện tôi cũng chịu ảnh hưởng từ “The Long Walk” (Cuộc dạo chơi kéo dài) của Stephen King. Tôi đã đọc từ rất lâu. Tình tiết của nó đáng sợ nhưng cũng tác động mạnh tới mức khiến tôi không tài nào đặt xuống. Thế nên đến bây giờ nó vẫn lẩn quẩn trong đầu âu cũng là dễ hiểu.

Tuy vậy tôi cũng nhận ra sự tác biệt.

Nhân vật chính của “Cuộc dạo chơi kéo dài” có bạn đồng hành.

Trong câu chuyện này, nhân vật chính đi một mình.

Chịu thôi. Giữa cuộc thi chạy marathon mà đi bộ thì bắt kịp ai cơ chứ.

Lời cuối, tôi mong rằng câu chuyện tiếp theo về “Hội Cổ Điển” cũng sẽ hấp dẫn với bạn.

Xin chân thành cảm ơn.

Tháng tư, 2012.

Honobu Yonezawa