Sau khi Hina rời đi, Calian cử Kyrie và hai kỵ sĩ đến làng Hanson. Anh muốn phòng ngừa Hale Latran sẽ bắt vợ Norton làm con tin và đe dọa cô ấy.
Tất nhiên, cũng có khả năng cao Hale trực tiếp đả thương Norton nên anh cũng đảm bảo nhà tù được để ý đến.
Rồi anh liên hệ với Alan đang trên đường rời văn phòng Rumein sau khi đàm chuyện.
“Thầy ơi, thầy đừng đến thương hội Brissen.”
Anh biết Alan sẽ thắc mắc chuyện này. Chính anh đã bảo Alan ghé qua thương hội Brissen nói bóng nói gió chuyện Hale đang có ý định quay lưng lại với họ.
Thậm chí anh còn nói Alan báo trước Rumein sự việc có thể ồn ào một chút vì anh không chắc Brissen sẽ phản ứng thế nào khi Alan nói ra chuyện này – vậy nên tất nhiên Alan sẽ thấy lạ khi Calian đột nhiên nói anh đừng đi.
“Con có phát hiện gì sao?”
“Vâng. Thầy có thể tiếp tục những việc khác ngoại trừ thương hội.”
Calian ngừng một lát khi nhớ lại những gì xảy ra sau khi rời khỏi hầm ngục lúc trước.
***
Sau khi Calian rời nhà tù, trước khi về phòng, anh đi gặp viên quản gia Malcolm.
Mặc dù là tu sĩ Tensil nhưng việc Malcolm có thái độ hạ mình trước Hale như vậy rất lạ, vì vậy, khi Hale còn đang phân tâm liên lạc với Brissen thì Calian tới tìm anh ta.
Anh đoán Hale đã nắm thóp Malcolm nên nếu anh giải quyết được chuyện đó, Malcolm sẽ giúp anh tìm ra một số tài liệu bị cất giấu như sổ ghi chép giao dịch chứng minh Hale phản bội.
“Điện hạ, xin hãy cứu thần!”
Đó là những gì anh nghĩ khi đến gặp Malcolm, nhưng khi thấy Malcolm quỳ gối, dập đầu xuống đất cầu xin cứu mạng ngay khi thấy mình thì anh cảm thấy thật xấu hổ.
Calian kết luận Hale nắm giữ điểm yếu của Malcolm và đó cũng không phải vấn đề quá lớn. Thế nhưng bất ngờ đó lại là vấn đề rất thường gặp, Malcolm nợ Hale một khoản tiền khổng lồ và phải bán thân làm quản gia cho chỗ nợ đó.
Khi Calian nói món nợ này không thể ràng buộc anh ta với Kyris vì các đại diện ngoại giao của Tensil có thể tìm đến tất cả tu sĩ nước họ thì thay vì nhẹ nhõm, Malcolm lại nói,
“Thần biết nhưng đó không phải vấn đề tiền bạc đơn thuần, thưa điện hạ.”
Anh cầu cứu vì lí do khác.
“Nếu Bá tước bị trừng phạt vì vấn đề này thì thần cũng phải chịu tội, và một khi bị phát hiện cũng tham gia mua bán thánh vật, thần sẽ bị giết ngay khi đặt chân trở lại Tensil.”
Xem ra đem chuyện gián điệp và nhiều chuyện khác để đe dọa Hale lại khiến Malcolm sợ hãi hơn cả. Calian bối rối khi nghe những lời bất ngờ từ Malcolm.
“Ta biết ngươi mua thánh vật, nhưng ngươi bán chúng tức là sao? Ngươi không dùng chúng để trao đổi lợi ích với Tensil?”
Đó là suy nghĩ của Calian cho đến bây giờ.
Hale gửi vật phẩm mua từ Lam Chích về Tensil – đó là cách Hale giữ mối liên hệ với Randall.
“Chúng thần không gửi nó đến Tensil.”
Ngạc nhiên thay, Malcolm lại lắc đầu. Có lẽ anh nghĩ người duy nhất có thể cứu mình lúc này là Calian, vậy nên anh lần lượt kể những chuyện ly kỳ thú vị xảy ra với mình.
“Các đại diện ngoại giao cực ghét Bá tước, họ còn chẳng chịu ngồi ăn cà ri cùng ông ta. Nhưng vì Hoàng tử Franz ngày càng xa rời danh hiệu thái tử nên ông ta tìm mọi cách xây dựng lại mối liên hệ đó.”
Sau khi Hale quay lưng lại với Randall lần đầu tiên, anh nhận thấy con đường của Franz không mấy sáng sủa, mà Calian cũng vậy, anh chẳng thèm đón tiếp Hale nồng nhiệt nên Hale dần lo lắng.
Do đó, anh cố kết giao với Randall lần nữa nhưng cả Randall lẫn Tensil đều không sẵn lòng gặp mặt.
Tất nhiên dù nó thú vị thế nào thì cũng không phải thông tin ngạc nhiên gì cho lắm. Malcolm nhìn vẻ bất động của Calian, tiếp tục kể chuyện như thể anh đã đưa ra quyết định của mình.
“Lam Chích mua thông tin từ Bá tước và khi có thông tin từ Kyrisis, họ sẽ tìm thánh vật mới và bán cho Bá tước – số tiền giao dịch khá lớn. Do đó, thần không muốn để người biết thần là tu sĩ phòng trường hợp ông ta bị bắt. Dù sao Bá tước cũng mua thánh vật từ Lam Chích và bán lại giá rẻ ở nơi khác. Ông ta đề xuất nếu tái kết giao được với Tensil, ông sẽ đưa tặng thánh vật miễn phí.”
“Vậy anh ta bán lại chúng ở đâu?”
***
Calian nhớ lại cảm xúc khi lần đầu nghe câu trả lời cho câu hỏi ấy, anh nói với Alan.
“Hầu tước Brissen hẳn đã dạy con sai sót chỗ nào rồi.”
– Bá tước đã bán chúng cho anh trai của Nữ hoàng Silica, Lennon Brissen, chủ thương hội Brissen.
Lennon Brissen.
Anh ta đã bắt tay với Tensil, quyết định đứng về phía Randall và phản bội Franz.
Điều này chẳng khác gì Lennon đã quay lưng lại với cha mình, Hầu tước Brissen và em gái anh ta, Silica. Calian bất giác thở dồn.
Tất cả những gì anh làm chỉ là giúp một gia tinh đang gặp rắc rối.
Calian nhận ra mình đã phát hiện một cơn gió sẽ mang đến đợt gió bão thứ hai cho Kyris, anh hỏi Alan.
“Con nên làm gì bây giờ?”
Vị pháp sư thông thái Alan Manassil cũng không thể trả lời câu hỏi ngắn ấy của cậu học trò, ông ấn ngón tay vào thái dương rồi lập tức quay lại.
Anh phải nói với Rumein cậu con trai út của ông đã gặp một con gấu trong cái bẫy giăng ra chỉ để bắt cáo mà thôi.
***
Khi Rumein và Alan nói chuyện rất lâu về chuyện làm sao dùng con gấu trong bẫy cáo, Calian, người khơi mào vấn đề này, đã trở về phòng sau bữa tối.
Lennon là Lennon, vẫn phải bắt Hale trước nên anh quyết định cứ theo kế hoạch mà làm.
Hồi chiều, Calian đã bảo Hina mở lồng khi bắt đầu ăn tối, vậy nên nếu con chim thực sự tìm thấy ngay chủ nhân của nó thì hẳn đã có vị khách rất được chào đón đang đợi trong phòng anh lúc này.
“Mang trà đến cho ta được không?”
“Vâng, thần sẽ mang đến ngay.”
Yan gật đầu không chút nghi ngờ và rời đi, Calian từ từ mở cửa và đi vào phòng.
Đúng như dự đoán, chiếc lồng đã mở ra, cửa sổ cũng mở và thay vì con chim bồ câu trắng, một con Lam Chích đã ở trên ghế. Calian mỉm cười dùng phép thuật khóa phòng mình lại trừ trường hợp có người muốn vào phòng.
“Cô đến nhanh đấy.”
Lam Chích không ung dung như trước nữa, mặt cô đanh lại dù không có ai ở đó giúp đỡ Calian.
Lý do rất đơn giản.
Cô đã đọc bức thư Calian gửi cho cô. Lam Chích đứng lên và nói với Calian.
“Là vì nội dung bức thư cậu gửi quá ấn tượng rồi.”
‘Nếu cô không muốn lộ việc đã giúp quý tộc Kyrisis và tự kinh doanh tới cửa hàng chim Nieransha thì hãy đến gặp tôi.’
Đó chính là nội dung bức thư Calian đã gửi.
“Tất nhiên rồi.”
Cô không thể không đến khi Calian đã gọi. Sao cô có thể làm ngơ cho được, vào giây phút Bạch Ưng phát hiện ra chuyện này, cô sẽ bị anh ta truy đuổi cho đến cuối đời.
Cau mày bất đắc dĩ, Lam Chích hỏi.
“Tại sao cậu đe dọa tôi?”
“Tôi cần bằng chứng Hale Latran mua thánh vật và bằng chứng anh ta nắm giữ thông tin.”
“Cậu có thể tìm Bá tước lấy những thứ này, có cần phải gọi cho tôi không?”
Theo như Malcolm nói, Hale không giữ bất cứ tài liệu hay chứng cứ giao dịch nào. Anh ta lo lắng sẽ bị phát hiện một ngày nào đó và phải đối mặt với đao phủ.
Tất nhiên Calian không hoàn toàn tin lời Malcolm nói, anh sẽ mở cuộc tìm kiếm khác, nhưng cũng có khả năng anh không tìm thấy gì.
Vậy nên anh gọi Lam Chích tới.
Anh không cần nói cho Lam Chích biết Hale không có bằng chứng giao dịch của họ, anh chỉ mỉm cười đáp lại.
“Cô trước.”
Calian nói vậy, gật đầu với bản hợp đồng trên bàn, nó đã được đặt sẵn ở đó, Lam Chích chỉ việc lật ra đọc mà thôi.
Nó cũng chứa sức mạnh khế ước mà anh đã dùng với Silica.
“Nếu cô đưa ra bằng chứng, tôi sẽ giữ bí mật cho cô.”
Lam Chích đứng bật dậy rồi dừng lại, cô đang cân nhắc nên tiết lộ thông tin hay giết Calian bịt miệng.
Cô dừng lại một lúc, sau đó, sát khí tràn ra và toàn bộ hướng vào Calian.
Thay vì bị sát khí đè ép, Calian bình tĩnh hỏi lại.
“Đây là câu trả lời của cô?”
“Vì một mối quan hệ nhạt nhẽo đã hình thành.”
Ánh mắt Calian tối sầm lại.
“Nếu cậu biết vì cậu tôi đã tham gia cái gì thì cậu không nói thế được nữa đâu.”
Lam Chích cười tươi rói, đồng thời có tiếng lách cách nhỏ xen lẫn tiếng cười của cô.
Ba vật như hạt bắn về phía Calian – chúng là bom ma thuật được tạo ra bằng cách ngưng tụ sức mạnh thuật Quả Cầu Lửa.
Chỉ cần một quả bắn trúng trực tiếp thôi cũng đủ để phá hủy cơ thể một người ra thành từng mảnh.
Bị tấn công bất ngờ nhưng Calian nhanh chóng tạo lá chắn ma thuật và quăng mình sang bên.
Bùm!
Bùm!
Bùm!
Những quả bom ma thuật liên tiếp đập vào tường khiến cả tòa nhà rung chuyển. Bụi mù mịt che lấp tầm nhìn, Calian cau mày nói.
“Cô đến đây với ý định giết người ngay từ đầu đấy à?”
Đó là vật khá đắt tiền nhưng nhìn cô chuẩn bị như thế, có thể nói cô không có ý định giao dịch với Calian ngay từ ban đầu.
Anh cũng tính sẽ bị tấn công, nhưng không nghĩ lại là bom ma thuật.
‘Cô ấy vốn dùng kiếm – tại sao lại đột nhiên dùng bom ma thuật?’
Kiếm kỹ của Lam Chích rất tốt, vậy nên cô không thường dùng những vật bắn ném như bom ma thuật trong chiến đấu – Calian ngạc nhiên khi nhận ra lý do của sự thay đổi này.
Không ai khác, chính Bern đã khuyên Lam Chích chỉ một thanh kiếm trong tay là cô cũng đủ mạnh rồi.
Chết tiệt!
Ngay sau đó, lại có tiếng lách cách và một quả bom ma thuật bay đến chỗ có bóng của Calian.
Calian né tránh lần nữa, tiếng nổ lại vang lên.
Bùm!
Cuối cùng, bức tường phải chịu bốn quả bom ma thuật đã sụp đổ.
Qua khe hở to đùng trên tường, anh có thể thấy toàn cảnh thành phố Latran. Calian cười sảng khoái nhìn đống hỗn độn trong phòng VIP này – nó không cần cửa sổ nữa rồi.
“Cô sẽ giết tất cả họ mất.”
Calian nghe thấy tiếng Yan và các kỵ sĩ đang chạy tới gần cửa.
Căn phòng quá bé, nó không chứa được nhiều người hoặc giao tranh với quy mô lớn, trong khi đó phạm vi vụ nổ lại khá rộng, vậy nên Calian dùng phép luật lên cánh cửa, khóa thêm lần nữa.
“Đừng vào!”
Khi lớp bụi tan đi, anh thấy một quả bom ma thuật khác trên tay cô. Calian không ngần ngại kéo chiếc khiên khác lên khi quả bom ma thuật bay về phía anh như thể đã ghi nhớ mùi hương của mình.
Calian rút kiếm, lần này, anh không tránh quả bom ma thuật. Dù sao Lâu đài này cũng không phải cung điện hoàng gia Kyris.
Anh đón viên đạn ma thuật và đập nó bắn vào hạt khác ở chỗ bức tường – lần này, tòa nhà rung chuyển đến mức tưởng như sụp đổ.
Khi quả tiếp theo bay tới, Calian niệm chú phép khiên lên thanh kiếm của mình và đập bay quả bom ma thuật ra khỏi khoảng trống trên tường và phát nổ ngoài trời.
Lam Chích tiến thêm bước nữa tới gần Calian.
Calian ném cái nhìn khó chịu sang cô.
“Cô vẫn còn?”
Lam Chích rút kiếm ra và đáp.
“Không còn.”
Đồng thời, Lam Chích di chuyển, cô di chuyển nhanh đến mức tạo thành bóng mờ ở sau. Cô vung thanh kiếm lên như đang bay và hướng vào cổ Calian, Calian nâng kiếm chặn đòn tấn công.
Keng!
Tiếng hai thanh kiếm va vào nhau không ngớt.
Đó là thanh kiếm anh luyện tập với Kyrie nên đã cùn đi rất nhiều, nó không còn chịu được kiếm khí tác động nữa.
Vậy nên Calian quyết định lấy khí bao phủ toàn thân.
Anh xoay kiếm, đẩy lùi đòn tấn công của Lam Chích nhưng cô vung kiếm lần nữa, đòn tấn công lại bị Calian chặn lại. Sau đó, trong khoảnh khắc, Calian biến mất trước mắt cô.
Trực giác của Lam Chích rất nhạy bén, cô vội vàng xoay người, lấy lại thăng bằng nhưng thanh kiếm của Calian đã bay tới lưng.
Nó nhanh đến mức cô còn không thấy rõ mũi kiếm, cảm nhận được cái chết gần kề, Lam Chích theo bản năng xoay người. Cô cố tránh đòn chí mạng nhưng không ngăn được vết chém dài chạy dọc cánh tay.
Calian nhấc kiếm lên lần nữa khi Lam Chích lấy một thứ ra với tiếng lách cách nhỏ.
“Cô nói không còn nữa mà.”
Khoảng cách quá gần, không đủ không gian để đánh bật quả bom.
Ngay khi Calian đưa ra quyết định, thanh kiếm của anh sáng lên.
Tiếng kiếm ngân trong trẻo cùng lưỡi kiếm khẽ rung động. Ánh sáng xanh lam mang lại cảm giác lạnh lẽo thấu xương bao dọc thanh kiếm.
Calian nâng thanh kiếm chứa đầy kiếm khí lên trước mặt. Quả bom ma thuật đã bay thẳng tới chỗ anh, trong khoảnh khắc tiếp theo,
Cắt!
Năng lượng đỏ tràn trề bị chẻ đôi và rơi xuống đất một cách vô dụng. Tàn khí màu xanh của kiếm vẫn còn lưu lại trong không gian một thoáng trước khi dần biến mất. Không có vụ nổ nào cả.
Thay vào đó, có vết nứt rõ rệt chạy khắp thanh kiếm của anh rồi nó vỡ tan sau khi được bọc bởi kiếm khí.
Calian hạ mắt xuống nhìn Lam Chích.
“Tôi nên làm gì với cô đây?”
Đôi mắt của Calian đã biến thành đôi mắt Bern trong khoảnh khắc, anh nhìn Lam Chích – nhưng nó dần nhạt đi, trở lại màu đỏ rực cháy ban đầu.
Và anh lạnh lùng gọi tên cô ấy.
“Ayla.”
Lam Chích còn không nhận ra Calian đã gọi tên mình. Cô đang nhìn chằm chằm vào thanh kiếm vỡ nát của anh. Đôi mắt cô tràn đầy vẻ kinh ngạc. Kiếm sư thứ sáu của thế giới đang đứng trước mặt cô.