Hôn thê của tôi là ác ma

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

275 6945

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

16 36

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

4 22

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

16 90

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

13 88

Web Novel - Chương 03 : Công hội

~

~~

~

Với Fiore Leotal, một tiếp tân viên của hội lính đánh thuê, một ngày mới phải được bắt đầu từ khá sớm.

Trước hết thì cô phải kiểm tra lại và bắt đầu soạn ra những tập tài liệu của đống nhiệm vụ. Những cái chưa được hoàn thành sẽ được dán trên tường để cho những người lính đánh thuê có thể chọn lấy và làm chúng.

Bên cạnh đó thì cô cũng cần phải quét dọn công hội như một phần của công việc nữa.

Đôi lúc thì lại có vài kẻ say xỉn đến rồi mửa đầy ra cả sàn, hay cũng có vài kẻ khác thì đến báo cáo hoàn thành nhiệm vụ trong tình trạng bê bết máu, nếu mà không lau dọn thật kĩ thì chúng sẽ nhanh chóng trở nên thật sự kinh khủng.

Và sau khi hoàn thành tất cả công việc đã kể trên… Đã đến lúc mở cửa công hội.

“Hôm nay em ấy vẫn không tới à…”

Fiore khẽ thì thầm khi nhìn vẩn vơ ra phía lối vào công hội.

Cô đang ngóng nhóc Theo Asper, một cậu bé đã tham gia nơi này vào 2 năm trước và gần như ngày nào cũng có mặt ở công hội này.

Cậu cũng chỉ là một tên nhóc ốm yếu và không được trời phú cho một cơ thể khỏe mạnh, mà thậm chí thì cậu bé cũng chỉ mới 14 tuổi thôi.

Mặc cho tất thảy những gì đã nói ấy, tại sao cậu vẫn tham gia vào công hội này và nhận làm những nhiệm vụ được dán ở đây?

Cô đã đặt ra câu hỏi như vậy với cậu nhóc để rồi sau đó nước mắt cô cứ thế trào ra khi cậu kể lại hoàn cảnh của mình.

Còn chưa đến tuổi có thể nhận thức được xung quanh thì đã bị cha mẹ ruột của mình bỏ rơi, được đôi vợ chồng già nuôi nấng thì họ cũng mất từ quá sớm, trước cả khi cậu kịp trưởng thành, và giờ thì cậu nhóc phải tự lực cánh sinh để tự lo cho cuộc sống của bản thân.

Với cái lí lịch mập mờ của mình, cậu bé đã chẳng thể tìm cho mình bất cứ công việc đàng hoàng nào. Vì không còn cách nào khác cậu mới phải lăn lộn ở cái chốn này, một nơi cũng chẳng có chút ổn định nào cả.

Nó khiến Fiore thật sự rất lo lắng, và bởi những lo lắng của mình mà cô quyết định sẽ để ý đến em ấy.

Cô cố gắng tìm chọn ra những nhiệm vụ dễ để dành cho cậu cũng như đã dành thời gian đề xuất những công việc khác, nhưng mà những việc nhàn hạ, an toàn thì lại ít đến thảm thương, đã vậy mức lương thì lại còn hết sức bèo bọt nữa.

Thật đáng buồn khi chẳng có mấy nơi chịu nhận thuê em ấy.

Cơ mà rốt cuộc thì đến tận bây giờ cậu vẫn chưa bao giờ tỏ ra suy sụp và luôn luôn cố hết sức dưới vai trò hỗ trợ cho các tổ đội khác.

Và...cũng thật đáng buồn khi điều này cũng đồng nghĩa là họ có toàn quyền muốn đối xử với cậu ra sao cũng được…

“Ê này, Theo có ở đây không đấy?”

Một tổ đội gồm 3 gã đàn ông đang bàn tán ở chỗ bàn ăn.

Họ cũng như Fiore vậy, và hiện đang tìm ngóng Theo, nhưng rõ ràng là vì một lí do khác hẳn cô.

“Ta cần nó vác đống hành lí nữa chứ.”

“Ye, thằng nhóc đang được thuê mà.”

“Nó tính trốn việc à? Thằng lỏi này…”

Những gã đang bàn tán về Theo một cách đầy lỗ mãng này là những người đã thuê cậu nhóc rất nhiều lần để làm người mang vác hành lí.

Chắc chắn là những gì em ấy đã làm đã giúp cho công việc trở nên nhàn hạ hơn một cách đáng kể nhưng lại chẳng hề có lấy dù chỉ là một chút biết ơn nào ở đây.

[Mấy gã lính đánh thuê ở đây thật sự qu…!]

Fiore nghe ngóng mọi thứ xung quanh từ quầy tiếp tân, và giờ đây cô đang cố gắng hết sức để tránh biểu hiện sự khó chịu của mình khi biết được những gã đó đang thuê Theo.

Lúc này đây, Fiore đã xem Theo gần như là một đứa em trai của mình.

Họ cao gần bằng nhau và khuôn mặt trung tính của cậu bé cũng thật sự là quá mức dễ thương, nó gần như là đến mức hoàn toàn có thể dễ dàng nhầm cậu là con gái luôn ấy.

Tóc và mắt đen có chút hơi lạ lẫm nhưng chúng chỉ tổ khiến cho cậu trở nên đáng yêu hơn mà thôi.

Thậm chí chúng còn đáng yêu hơn nữa khi cô khen thật lòng mình trước cậu ấy và nhận lại lời đáp kiểu ‘Đ-Đáng yêu ấy ạ? Em nghĩ là giờ em cũng có chuột rồi nè…’ rồi cậu bé xắn tay áo lên xong bắt đầu cố gồng cơ hết sức.

Chúng chỉ phát triển cỡ ngang Fiore thôi.

Và nó cũng là lí do mà bọn đực rựa như mấy gã kia lại lạm dụng cậu bé.

Những khi phân chia tiền thưởng, những gì Theo nhận được thậm chí còn chả đến một phần mười những gì người khác nhận.

Đống tiền đó suy cho cùng cũng chỉ ngang mức mớ nhiệm vụ nhẹ nhàng khác thôi, nhưng Theo đã chẳng hề ca cẩm lấy lời nào về nó.

“Được trả công là vui lắm rồi ạ, em cũng có giúp được gì nhiều đâu.”

Cậu luôn đáp lại như thế với nụ cười tươi trên môi.

Dẫu có mang vác nặng nề ra sao, hay phân tách nguyên liệu khó đến mức nào thì cậu cũng chả bao giờ nhận được cho mình một khoản tiền thưởng hợp lí.

Công hội không thể can dự vào chuyện phân chia tiền thưởng trong tổ đội, chưa bao giờ trong đời, Fiore ghét cay ghét đắng cái điều lệ này nhiều đến thế.

“Tao nghĩ đã đến lúc bắt thằng oắt con đấy vào chiến đấu cùng rồi. Mà chắc là nó sẽ chết ngay thôi nhỉ.”

“Được đấy, ai quan tâm tới việc sống chết của nó cơ chứ?”

“Ha, Đúng thật!”

“Hahahaha!”

Lúc này thì, cái lườm sắc lẹm hướng vào bọn chúng đã chẳng còn là việc của riêng Fiore, tất thảy tiếp tân viên ở đây đều có chung một hành động như thế.

Fiore không phải nhân viên duy nhất quan tâm đến Theo.

Theo khá nổi bật trong mắt những tiếp tân viên. Cậu bé chính là ánh sáng cứu rỗi họ giữa lũ lưu manh này. Trong mắt họ, cậu cũng như một đứa em trai hay một linh vật dễ thương vậy.

Và Fiore chẳng phải là người duy nhất tỏ ra khó ở khi nhìn thấy sự đối xử bất công dành cho Theo. Những gã đó cũng đồng thời là mấy kẻ đã luôn gạ gẫm các tiếp tân viên đi “đánh đêm”, nhưng dĩ nhiên chúng chỉ nhận lại cho mình lời từ chối cả thôi.

Cơ mà, chuyện sẽ khác hoàn toàn nếu người mở lời là Theo. Căn bản thì ai cũng muốn cho bé Theo chăm chỉ nghỉ ngơi mà.

[Tất nhiên...mình cũng muốn như vậy…]

Fiore đỏ mặt nghĩ vậy.

Đây sẽ là lần đầu của cô, và cũng có vẻ là lần đầu của cậu bé luôn, và cô không nghĩ rằng mình sẽ làm tốt vai trò chủ động.

Nhưng điều cô phải quan tâm lúc này là Theo.

Hình như Theo vừa bị đuổi khỏi một tổ đội nữa vào đâu đó 3 ngày trước, và có vẻ như cú sốc đó khá lớn, lớn đến mức cậu bé đã chẳng hề có mặt ở đây suốt khoảng thời gian này rồi.

Trước đó cũng có những chuyện tương tự xảy ra, và Theo luôn vắng mặt một ngày sau đó, nhưng giờ đây chuyện thực sự đáng lo khi cậu bé đã biến mất tăm suốt 3 ngày liền rồi.

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo lại đến, cô thấy có ai đó đang chuẩn bị vào công hội. Tuy chỉ liếc qua thôi, nhưng hình bóng ấy không thể nào nhầm với ai khác, cô ngay lập tức nhận ra đó là Theo.

Cô ấy nhanh chóng quay mặt về phía lối vào và cảm thấy lòng nhẹ hẳn đi khi nhìn thấy khuôn mặt tràn đầy sức sống ấy, nhưng khi cô đang định mở lời trước thì…

“Helvi! Đây chính là hội lính đánh thuê này!”

“Hou, ra vậy à.”

Đang ở bên cạnh cậu bé là một người phụ nữ có sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành.

~

~~

~~~

~~

~

QUẨY LÊN, THOÁT NẠN TRẢM ROÀIIIIIII

Vừa gáy xong mai thấy tên truyện trong “sổ Nam Tào” aka “Box xử lí truyện dịch” thì sập rai mo đờ phắc cơ luôn :>

Mè tuần sau nếu pé chưa thi gì thì mỗi ngày 1 chap nhó.

Mà đăng 3 chap liền rồi không có đủ 100 tim, chắc phải cố gắng hơn nữa vậy.

Chai'o

(Mều: cả cụm là “leave at night”, pé đang hết sức phân vân nó có phải nghĩa là đi “đánh đêm” không)