Hokuou Kizoku to Moukinzuma no Yukiguni Karigurashi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sekai de Ichiban “Kawaii” Amamiya-san, Nibanme wa Ore

(Đang ra)

Sekai de Ichiban “Kawaii” Amamiya-san, Nibanme wa Ore

Aminohada

Tựa như từ hư không xuất hiện, người mẫu mới Hikari tạo nên cơn sốt trong giới thời trang, trở thành siêu sao chỉ sau một đêm. Thế nhưng, ẩn sau gương mặt xinh xắn ấy là một bí mật động trời - danh tí

8 31

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

253 5341

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

269 9172

Dù tôi có lựa chọn gì đi chăng nữa, những cô gái xinh đẹp cấp SS sẽ hoàn toàn chú ý đến tôi

(Tạm ngưng)

Dù tôi có lựa chọn gì đi chăng nữa, những cô gái xinh đẹp cấp SS sẽ hoàn toàn chú ý đến tôi

Kasukabe Takeru

(1) Trở thành một con lợn.(2) Trở thành con lợn bị nữ hoàng dẫm lên.

17 131

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

(Đang ra)

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

Wada Shosetsu

Trong số những câu chuyện kinh dị, Noa đặc biệt chú ý tới “sự biến mất bí ẩn” đến mức không thể nói là bình thường, và bản thân cô cũng chiêm bao thấy mình bước sang thế giới khác trong một ngày không

5 31

Ngoại truyện - Ngoại truyện 01: Tự thoại của Richelle

Ritchan kết hôn.

Vợ của thằng bé là Siegline-chan, một quý cô tuyệt đẹp với mái tóc màu đỏ.

Sau khi Ritchan giới thiệu con bé cho tôi, khi tôi hỏi, “Cô gọi con là Linde-chan được không?” cái cách mà con bé trả lời lại trong lúc rất là xấu hổ nhìn rất là dễ thương.

Linde-chan luôn nhìn về phía Ritchan một cách hiền lành, cho nên rốt cuộc thì tôi cũng đã an tâm.

Tôi tự hỏi rằng liệu tôi có đang tưởng tượng ra hay không nếu như tôi nói, rằng hai đứa nó nhìn giống như một cô chị gái hiền lành và một cậu em trai hơn một cặp vợ chồng không? Tôi tự hỏi rằng tôi nghĩ như thế có phải là do Linde-chan lớn tuổi hơn hay không?

Tôi nhớ rằng khi còn nhỏ Ritchan muốn có một chị gái.

Với Ritchan đang nài nỉ tôi như thế, nói với thằng bé một việc như “không thể là một chị gái được” rất là khó. Cùng lúc đó, tôi nhớ tới vẻ mặt buồn bã của Ritchan.

Thằng bé rất được cưng chiều và dễ cảm thấy cô đơn, cho nên sẽ tuyệt biết mấy nếu như thằng bé có một chị gái hiền lành, tốt bụng. Tôi nhớ rằng mình từng nói về một việc mơ hồ như vậy.

Nhớ lại về việc đó, tôi thực sự cảm thấy có lỗi vì tôi để thằng bé lại một mình suốt mười năm. Thằng bé chắc hẳn đã cảm thấy rất là cô đơn.

Tuy vậy, lúc đó thì tôi rất là lo lắng về chồng của tôi, Lukas-san.

Sau khi cha mất, anh ấy nói rằng công việc của mình đã hoàn thành và anh sẽ đi chơi.

Tuy vậy, anh có một gương mặt giống như chuẩn bị đi chết vậy.

Chúng tôi định là chỉ đi một lúc ngắn thôi và trở về khi mà anh cảm thấy khá hơn, nhưng vết thương lòng anh rất là sâu và rất lâu sau mới có thể hồi phục được.

Nói thật thì, tôi không có đủ dũng khí để đối mặt với Ritchan.

Tôi không nghĩ rằng hai người chúng tôi sẽ được tha thứ.

Tuy vậy, thằng bé lại tha thứ cho chúng tôi.

Đúng thật, hẳn sự hiện diện của Linde-chan rất là quan trọng với thằng bé, tôi có thể nói như vậy sau khi nhìn hai đứa.

Tôi không tài nào cảm ơn Linde-chan cho đủ.

Sau khi trở về làng, chúng tôi bắt đầu một cuộc sống mới.

Lukas-san thì vẫn như cũ, nhưng tôi nghĩ rằng anh ấy đang dần thay đổi, dù chỉ từng chút từng chút một.

Tôi có thể biết rằng mọi người đang cố gắng để giúp anh ấy yêu ngôi làng hơn.

Trở về làng sau một thập kỉ, những lời chỉ trích hướng về phía chúng tôi thì rất là nặng nề, nhưng tôi biết rằng đó chỉ là những phản ứng rất tự nhiên mà thôi.

Sẽ tốt biết mấy nếu như những chỉ trích đó nhẹ bớt lại.

Vài tháng sau, Ritchan, Linde-chan và thành viên mới của gia đình chúng tôi, Arno-chan trở về làng.

Tôi mừng rớt nước mắt.

Có lẽ là do Arno-chan được sinh ra, bầu không khí giữa Ritchan và Linde-chan rất là khác.

Từ cảm giác một người chị hiền lành và một cậu em trai nhõng nhẽo, hai đứa nó bây giờ nhìn giống như một cặp vợ chồng dồn hết tình yêu của hai người cho đứa con mới sinh của mình.

Cuộc sống mới của chúng tôi tại nơi đây rất là thoải mái và không một ngày nào trôi qua mà không có tiếng cười hết.

Ritchan rất là yêu quý gia đình của mình. Tôi không thể nào tưởng tượng ra được một cuộc sống như này luôn đấy.

Trong cuộc sống đó, có một thay đổi mới.

Lukas-san phải trở về quê nhà của mình để trình bày những nghiên cứu của mình.

Anh ấy nói rằng anh không muốn rời khỏi nhà vì Arno-chan rất là dễ thương. Tuy vậy, vì anh ấy đang sử dụng ngân quỹ của nhà nước, cho nên anh ấy không thể nào phản bác lại được.

Có người tới để đưa anh về nhà cho nên anh phải rời làng.

Khi tôi nói với anh ấy rằng tôi sẽ ở lại làng, anh nhìn rất là sốc. Tuy vậy, anh ấy không còn cho tôi cảm giác rằng anh là một người tăm tối và vô trách nhiệm như lúc trước.

Hơn nữa, tôi có thể cảm thấy rằng anh ấy dần thích ngôi làng rồi. Ngay cả khi tôi không ở cùng anh ấy, tôi tự tin rằng anh ấy sẽ vẫn trở về.

Bây giờ thì anh ấy ổn rồi. Tôi không cần phải lo cho anh ấy nữa.

Tôi có thể thoải mái mà tiễn anh ấy đi.

Không có nhiều việc mà tôi có thể làm, nhưng chắc chắn rằng lần này tôi sẽ giúp đỡ Ritchan và những người khác.

Một cuộc sống mới bắt đầu như thế.

Linde-chan là một người rất là chăm chỉ, con bé rất là siêng năng làm việc.

Con bé rất là dễ xấu hổ và không mấy cởi mở, nhưng con bé đúng là một người ấm áp và tuyệt vời.

Ritchan thì vẫn rất là tươi tắn và khoẻ mạnh.

Chắc thằng bé vẫn là thằng nhóc nhõng nhẽo mà tôi biết đó nhỉ?

Tôi vô tình thấy thằng bé dựa vào vai Linde-chan, cho nên…... cho mẹ xin lỗi nhé.

Arno đang lớn lên một cách khoẻ mạnh.

Tôi có thể thấy viễn cảnh mà thằng bé lớn thành một cậu bé vô cùng điển trai như Linde-chan.

Lukas-san bắt đầu gửi thư đều đặn hơn. Có vẻ như anh ấy không thể chịu nổi, rất tò mò về tình hình của gia đình.

Con người đúng là có thể thay đổi mà, tôi suy nghĩ một cách hạnh phúc.

Và cứ như thế, chúng tôi sống một cuộc sống nhàn nhã và yên bình.

Tôi chân thành cầu nguyện rằng chúng tôi có thể tiếp tục sống như thế này. Nên lúc nào tôi cũng cảm thấy biết ơn hết.

-----------------

Trans sẽ cố up cho hết ngoại truyện. Cho đủ hết nguyên bộ luôn :3