"Hai đứa chắc học mệt rồi phải không? Ăn chút đồ ngọt rồi nghỉ ngơi nhé—ah."
Cầm khay đựng bánh ngọt và trà trên tay, mẹ của Kaoru đứng hình ngay tại chỗ. Bà im lặng đặt bánh và trà lên bàn.
"Hãy ‘nghỉ ngơi’ điều độ thôi nhé."
"Mẹ à, mọi chuyện không phải như mẹ nghĩ đâu..."
"Không phải như thế thì là như nào?"
"Ừ thì, đúng là như mẹ nghĩ, nhưng mà..."
Kaoru lúng túng biện hộ, mẹ cô ấy che miệng bằng khay và cười khúc khích,
"À thì, hai đứa hẹn hò được tầm 2 năm rồi còn gì, nên mẹ nghĩ làm mấy cái chuyện như này cũng bình thường mà."
Tôi tự hỏi mẹ của Kaoru sẽ phản ứng thế nào nếu tôi nói với bà rằng trước khi chúng tôi hẹn hò, Kaoru đã đẩy tôi xuống luôn rồi? Tôi khá tò mò, nhưng chuyện đó thì tốt nhất nên được giấu kín.
"Hồi trẻ, mẹ cũng từng như vậy bố con đó… hehe."
Mẹ của Kaoru mỉm cười đầy quyến rũ.
Là mẹ Kaoru nên có lẽ bà ấy cũng có phần nào đó giống với Kaoru.
"À, nhưng hai đứa đều là học sinh đang trong giai đoạn chuẩn bị thi đại học, nên nhớ ‘nghỉ ngơi’ vừa phải thôi nhé. Quan trọng nhất vẫn là học tập mà. Vui chơi hay yêu đương gì thì đến khi vào đại học rồi hãy tính. Hiểu chưa?"
""Bọn con hiểu mà ạ.""
"Vậy thì, ăn chút bánh rồi học hành chăm chỉ vào nhé."
Mẹ của Kaoru nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Chúng tôi ngồi ngay ngắn trên thảm và bắt đầu ăn bánh. Cảm nhận được lượng đường thấm nhuần trong cơ thể. Trà nóng thì có vị ngọt nhẹ nhàng, làm tôi cảm thấy dường như mệt mỏi đang dần tan biến.
"Bánh này ngon thật."
"Ừ, ngon thật đấy."
Kaoru nghiêng người về phía tôi và đặt một nụ hôn nhẹ lên môi tôi.
"Ch-chờ đã..."
"Không sao đâu mà, chỉ là một cái hôn thôi."
Chúng tôi đã ở bên nhau đủ lâu để nói những thứ "Chỉ là một nụ hôn thôi mà."
Cảm giác thật kỳ lạ. Vừa ăn bánh, tôi vừa nghĩ. Liệu mối quan hệ này có kéo dài mãi mãi không? Mười năm, hai mươi năm—cho đến khi tôi chết.
Chúng tôi không biết tương lai sắp tới sẽ ra sao. Trước mắt là kỳ thi đại học, một thử thách lớn với chúng tôi. Việc cả hai có thể vượt qua thử thách này hay không chắc chắn sẽ ảnh hưởng lớn đến tương lai của chúng tôi.
Cả hai đều trượt đại học.
Tôi đỗ đại học, còn Kaoru trượt.
Kaoru đỗ đại học, còn tôi trượt.
Cả hai đều đỗ.
Có thể chia ra thành 4 viễn cảnh chính.
Việc cả hai có thể học cùng một trường đại học rất quan trọng. Nếu học ở các trường khác nhau, thời gian để gặp nhau sẽ ít hơn. Nếu một trong hai phải rời khỏi quê nhà và bắt đầu sống một mình, mối quan hệ của bọn tôi sẽ trở thành yêu xa. Khi ở trong mối quan hệ yêu xa như này, khả năng chia tay là rất cao.
Vì vậy, chúng tôi muốn được cùng học ở một trường đại học. Hợp lý nhất là trường đại học nguyện vọng một chúng tôi chọn ở thành phố. Nếu cả hai cùng đỗ vào trường này, chúng tôi sẽ có thể sống chung.
Ngay bây giờ đây, chúng tôi đã gặp nhau hàng ngày rồi. Nhưng tôi vẫn muốn dành nhiều thời gian hơn nữa bên Kaoru.
Vì thế—
"Kaoru, chúng ta cùng cố gắng học hành thật chăm chỉ để thi đỗ đại học nhé."
"Ừm. Sao tự nhiên anh lại nói thế?"
"Vì anh muốn chúng ta cùng đỗ vào trường nguyện vọng một mà chúng ta chọn."
"Nếu đỗ vào đó, em sẽ có thể sống cùng Kyo-chan."
"Ừ."
"Kyo-chan muốn sống chung với em chứ?"
"Có chứ, anh muốn lắm."
"Em cũng vậy."
Kaoru, người đang ngồi đối diện tôi, tiến lại gần và ôm tôi một cách nhẹ nhàng và đầy yêu thương. Tôi cũng vòng tay qua phần lưng của Kaoru. Được ôm như thế này khiến tôi cảm thấy rất yên bình và hạnh phúc.
"Chúng ta học tiếp chứ?"
"Ừm."
Chúng tôi mở sách vở và sổ ghi chú ra, tiếp tục học.
Dù thế giới này không có gì là tuyệt đối, nhưng tôi thực sự tin rằng chúng tôi sẽ cùng đỗ vào trường đại học mà chúng tôi đã chọn.