Học viện cô dâu dành cho vị anh hùng cuối cùng

Truyện tương tự

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

(Đang ra)

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Ukiha Mayu

Dưới một mái nhà, câu chuyện tình yêu hài hước về sự chinh phục ngây ngô chính thức bắt đầu!

15 72

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

33 132

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

147 3761

Cứu nhầm công chúa trốn nhà đi chơi

(Đang ra)

Cứu nhầm công chúa trốn nhà đi chơi

Nekokuro

Luna chuyển đến học cùng lớp với cậu.

19 72

Volume 1 - Chương 0: Ngày vị anh hùng cuối cùng quyết định đi đến tương lai

Những nhân vật lưu danh sử sách thường được chia làm hai loại.

Một là những người được công nhận sự vĩ đại ngay từ khi còn sống, hai là những người chỉ được đánh giá cao sau khi đã qua đời.

Và nhân vật chính của chúng ta, Đại Anh hùng Alex, thuộc về vế đầu. Công trạng của anh nhiều không tài nào kể xiết.

Dẹp yên cuộc chiến giữa tộc Elf và Dark Elf,

Tiêu diệt các Chân Tổ Vampire âm mưu biến Nhân tộc thành gia súc,

Chặt đầu con tà long đã thiêu rụi bao vương quốc thành tro bụi,

Đánh bại gã Đại Cự nhân Tà ác chuyên đi giẫm đạp con người cho vui,

Phong ấn các Cổ Thần định mang đến ngày tận thế cho thế giới,

Dùng một cú đấm nghiền nát thiên thạch có khả năng phá vỡ cả tinh cầu,

Dùng Đại ma pháp trấn áp cơn sóng thần lớn đến mức nuốt chửng cả lục địa,

Và khi nhân loại bị tước đoạt ma thuật bởi cơn thịnh nộ của Đại Tinh Linh, anh đã đơn thương độc mã đi thuyết phục và thành công.

Người ta nói rằng, nếu không có anh, không biết nhân loại đã bị diệt vong bao nhiêu lần rồi.

Người ta nói rằng, nếu không có anh, các chủng tộc từng đối đầu nhau đã không bao giờ chịu bắt tay hợp tác.

Chính vì có anh, nhân loại mới có thể phồn vinh như ngày hôm nay.

Đại Anh hùng Alex, người đã cứu thế giới khỏi sự diệt vong, có thể nói, anh là nhân vật vĩ đại nhất trong lịch sử.

Bởi vì anh đã giải quyết quá nhiều vấn đề, nên thế hệ sau này chẳng còn mấy sự kiện cần đến những hành động anh hùng nữa. Vì lẽ đó, một số sử gia đã gọi anh bằng danh xưng này:

Anh chính là, vị anh hùng cuối cùng được ghi vào sử sách nhân loại.

Và giờ đây, con người vĩ đại ấy… đang bị một mỹ nhân coi là đồ biến thái.

「Chết đi, đồ biến thái!」

Cô gái tóc đỏ ướt sũng với đôi mắt xếch, mình chỉ quấn độc một chiếc khăn tắm, đang hét lên.

Như thể hưởng ứng với cảm xúc của cô, những ngọn lửa đỏ rực bùng lên, trong nháy mắt tạo thành vô số mũi tên rồi bắn thẳng về phía Alex.

Hai người đang ở trong phòng khách của một căn nhà gỗ, nơi ở của người quen Alex.

Alex lập tức lùi lại, phi thẳng ra ngoài qua cửa chính.

Được chào đón bởi mặt trời và bầu trời xanh ngắt của buổi trưa, anh kích hoạt ma thuật để đối phó với những mũi tên đang lao về phía mình.

Đàn tên lửa rực cháy khéo léo lách qua cánh cửa mà không hề phá hủy nó, lao tới định xuyên thủng Alex nhưng không thành. Chúng bị chặn lại bởi một bức tường nước do anh tạo ra, rồi xèo một tiếng và tan biến.

「Quả là một cô nàng táo bạo.」

Dù vừa bị tấn công với sát ý ngùn ngụt, Alex vẫn buông lời cảm thán.

「Hể? Đỡ được cả đòn vừa rồi cơ à. Anh trông cũng trạc tuổi tôi, nhưng xem ra cũng có bản lĩnh đấy chứ, dám đột nhập vào học viện này cơ mà.」

Lảo đảo như một bóng ma, cô gái bước ra từ cửa chính đã bị phá hỏng.

Đúng như lời cô nói, trông Alex và cô gái không chênh lệch tuổi tác là bao.

Alex không biết chính xác tuổi của mình, nhưng anh đoán mình khoảng mười lăm.

Tóc đen, mắt đen. Dù đã rèn luyện nhưng cơ thể lại thuộc dạng khó lên cơ, vóc dáng khá mảnh khảnh.

Một Nhân tộc bình thường, chủng tộc đông đảo nhất trong thế giới có vô số Á nhân này.

「Có bản lĩnh… à... Ừm, cũng đúng. Tiếc là, ta chưa từng gặp ai mạnh hơn mình cả.」

Giọng điệu ngạo nghễ với bất cứ ai, sự tự tin của anh toát ra trong từng hành động.

Người không biết anh sẽ cho rằng đó là thái độ xấc xược, còn người biết anh sẽ chấp nhận rằng điều đó hoàn toàn tương xứng.

「Vẫn còn định tiếp tục cái trò đóng giả Alex-sama à. Lại còn dám làm thế ngay trước mặt tôi nữa chứ.」

「Không phải đóng giả, và trước mặt ai thì ta cũng nói vậy thôi.」

Chắc là đang chuẩn bị cho ma thuật tiếp theo, anh cảm nhận được một luồng ma lực khổng lồ từ cô gái.

「Để ngươi tâm phục khẩu phục khi bị thiêu dưới địa ngục, ta sẽ kể tội cho mà nghe.」

「Trước đó, cô không nghĩ mình nên mặc đồ vào thì hơn à?」

「Tội thứ nhất! Tự ý đột nhập vào khuôn viên học viện và nhà của tôi với Sư phụ!」

Xem ra cô gái không có ý định nghe Alex nói.

Alex cảm nhận được ma lực của cô đang tăng lên theo cấp số nhân trong lúc cô nói.

「Chuyện đó ta đã giải thích rồi. Ta vào nhà là đã có sự cho phép của sư phụ cô.」

「Tội thứ hai! Dám mạo danh『Vị Anh hùng Cuối cùng』Alex-sama!」

Có vẻ giải thích cũng bằng thừa, Alex nhận ra. Nhưng anh ta không hề nói dối.

「À, ta chính là Alex đó, không sai đâu.」

Gân xanh nổi lên trên trán cô gái. Ma lực của cô lại tăng tốc hơn nữa.

「Tội thứ baaa! Đã thế lại còn dám mạo danh Alex-sama ngay tại học viện này!」

「Cái đó trùng với tội thứ hai rồi đấy.」

「Thế mới biết tội này nặng đến mức nào đấy! Đừng nói là ngươi không biết mối quan hệ giữa học viện này và Alex-sama nhé!」

「Ừm, ta cũng có nghe qua rồi.」

Anh đã nghe người phụ nữ mà cô gái gọi là Sư phụ cũng là đồng đội của Alex kể sơ qua.

「Ngôi trường『Học viện Nữ sinh Thánh Trượng Alviss』này được thành lập nhằm đào tạo ra những nữ Pháp sư có thể sánh vai cùng『Vị Anh hùng Cuối cùng』Alex-sama. Nơi đây đã đào tạo ra những Pháp sư được công nhận là có thể ngang tầm với ngài ấy, là một ngôi trường danh giá hàng đầu thế giới đó! Hiểu chưa!!」

「Biết chứ. Những người được công nhận là có thể ngang tầm với ta sẽ được ban cho danh hiệu『Công chúa』, và còn được gọi là『Cô dâu của Vị Anh hùng Cuối cùng』với ý nghĩa là người tương xứng với ta, đúng không?」

「Ự, đ-đúng vậy! Mà thôi ngay cái kiểu xưng『ta』đi, đồ giả mạo!」

Trên mặt cô gái thoáng hiện một nét ngượng ngùng.

「Nghe nói người ngoài còn gọi học viện này là Học viện Hậu cung dâng lên Vị Anh hùng Cuối cùng, hay còn gọi là『Học viện Cô dâu』.」

「B-Biết rõ gớm nhỉ…. Tóm lại, toàn bộ mấy trăm học sinh trong trường này đều là, ứng viên, ư-ư-ư-ứng, ứng viên cô dâu của Alex-sama đó! Hiểu chưaaa!!!」

Mặt cô gái đã đỏ bừng. Có vẻ như việc nói ra điều đó khiến cô xấu hổ lắm.

「Ứng viên cô dâu à? Cách nói thật dễ thương.」

「Ồ-ồn ào quá! Tóm lại! Đột nhập vào học viện và gây hại cho học sinh, tức là đẩy các ứng viên cô dâu của『Vị Anh hùng Cuối cùng』Alex-sama vào nguy hiểm. Đây là đại tội đó, đại tội!」

「Ta cũng phần nào hiểu được lập luận của cô… Xem ra cô đánh giá『Vị Anh hùng Cuối cùng』cao thật đấy.」

Dù có biết những việc Alex đã làm, liệu chỉ vì thế mà có thể nhiệt tình đến mức này sao? Nếu là người được anh trực tiếp cứu giúp thì còn dễ hiểu, đằng này chỉ nghe kể lại chiến công mà đã sục sôi thế này thì quả là…

「Đương nhiên rồi! Đó là『Vị Anh hùng Cuối cùng』đấy?? Ngươi có biết ngài ấy đã cứu bao nhiêu người không? Nếu không có ngài ấy thì thế giới này đã chẳng còn! Không chỉ toàn nhân loại mà với tất cả mọi sinh vật trên đời này, ngài ấy chính là đại ân nhân!」

「À thì, được khen cũng không tệ…」

So với những trận chiến nghẹt thở với kẻ địch mạnh, niềm vui từ sự công nhận của người khác chỉ là chuyện nhỏ.

Đúng vậy, Alex chỉ đơn giản là cứu thế giới trong quá trình thử sức mình mà thôi.

Chỉ là những người chứng kiến đã tự gọi anh là anh hùng.

「Cho nên! Tôi không có nói anh!」

「Vậy ý cô là, cô cảm thấy mang ơn và kính trọng『Vị Anh hùng Cuối cùng』?」

「Không chỉ có thế. Nhưng tôi sẽ không nói thêm cho một tên biến thái như anh đâu.」

Xem ra vẫn còn lý do khác, nhưng có lẽ bây giờ không moi ra được.

「Thôi được. Ta hiểu là cô không thể tin ta. Tội lỗi của ta đến đó là hết chưa?」

「Làm gì có chuyện đó! Anh xem ra vẫn chưa tự nhận thức được tội lỗi tày trời của mình nhỉ??」

「Hừm. Nói ta nghe xem.」

Tôi cứ ngỡ như mình vừa nghe thấy tiếng pực một cái, như thể có sợi mạch máu nào đó trên trán cô gái vừa đứt.

「Tội thứ tưưư! A-a-anh, anh đã ôm vai tôi, còn xoa đầu tôi nữa! V-v-với lại, còn, còn, cởi truồng… anh đã thấy tôi cởi truồng, phải không!」

Vừa tức giận vừa xấu hổ, mặt cô gái đỏ rực như chính mái tóc của mình.

「Đúng vậy, ta thừa nhận. Một lần nữa, ta xin lỗi vì đã thất lễ.」

Alex gật đầu thừa nhận chứ không hề chối quanh. Anh đã giải thích cho cô hoàn cảnh của mình, tại sao lại có hành động đó, nhưng cô không nguôi giận thì cũng đành chịu.

Giờ cô vẫn chỉ quấn độc một chiếc khăn tắm, nhưng vì cô vừa tắm xong nên cũng là điều dễ hiểu.

Lúc nãy, Alex đã chạm mặt cô, nhầm cô với người quen nên đã lại gần, khoác vai và xoa đầu cô.

Sau đó một sự cố xảy ra khiến chiếc khăn tắm rơi xuống, và Alex đã nhìn thấy cơ thể trần trụi của cô.

Từ góc nhìn của cô gái, tình hình quả thực khá tệ: một kẻ lạ mặt đột nhiên xông vào nhà nơi cô sống cùng sư phụ, sàm sỡ mình trong tình trạng gần như khoả thân, ma thuật dùng để đánh trả thì bị đỡ hết, đã vậy kẻ đó còn mạo danh Đại Anh hùng mà cô ngưỡng mộ.

Cũng phải thôi, nổi điên là đúng rồi.

「Xin lỗi mà xong chuyện thì cần gì án tử hình nữa. Tóm lại, anh đã chắc suất bị tôi thiêu thành tro ở kiếp này, sau đó linh hồn sẽ bị thiêu đốt vĩnh viễn dưới địa ngục, có muốn trăng trối gì không?」

Nhìn cô gái đang trong trạng thái giận sôi máu, Alex nghĩ xem nên làm gì.

Ngoại trừ tội thứ tư, tất cả đều là oan uổng, nhưng rõ ràng dù nói gì thì cô nhóc này cũng không chịu nghe. Về tội thứ tư, anh có thể chấp nhận bị "thiêu" một chút, nhưng không thể chết ở đây được.

Và trên hết, anh có một ham muốn được hứng trọn ma lực của cô gái đang được đẩy lên đến cực hạn này.

Qua những trao đổi vừa rồi, anh đã nắm được rằng ma lực của cô gái này biến động theo cảm xúc.

Vậy nên, lời cần nói lúc này là...

「Không có gì để trăng trối, nhưng có một vấn đề.」

「Nói nghe xem.」

「Cô không giết được ta đâu.」

Có lẽ cô đã coi lời nói của Alex là một sự khiêu khích.

Cơn giận của cô lại tăng thêm một bậc, và cùng với đó, ma lực cũng đạt đến đỉnh điểm.

「Hừ, hừ hừ. Được thôi… vẫn cứ khăng khăng giả làm Alex-sama à? Vậy thì Alex-sama? Nếu ngài là thật, nếu ngài là Đại pháp sư đã bảy lần cứu thế giới, thì chắc chắn ngài đỡ được ma thuật của tôi chứ nhỉ?」

「Tất nhiên rồi.」

「Chiến Cơ Ma Pháp, Hỏa Diễm Sáng Thế・Hôi Tẫn Quy Kết」

Cơn thịnh nộ tột cùng của cô như thể đã mượn hình hài của ngọn lửa để hiện thân trên thế gian này.

Một con chim lửa khổng lồ, lại tựa như một con rồng.

Nói nó to đến mức có thể nuốt chửng cả căn nhà hai tầng mà cô gái đang ở thì có lẽ sẽ dễ hình dung hơn. Lẽ ra, việc tạo ra một ngọn lửa quy mô thế này sẽ gây thiệt hại cho cả khu vực xung quanh lẫn chính thuật sĩ, nhưng có lẽ nhờ khả năng điều khiển ma lực tuyệt vời, những vấn đề đó đã được hóa giải.

Không chỉ vậy. Con chim lửa được cô gái đặt tên là Hôi Tẫn Quy Kết đang nhìn xuống Alex bằng đôi mắt rực cháy của nó. Ở đó, có thể cảm nhận được một ý chí rõ ràng.

「Triệu hồi Tinh Linh? Không, là đang phản chiếu linh hồn sao?」

Có vẻ như cô đã đưa một phần tâm trí của mình vào ma thuật, nâng nó lên thành một ma thuật có khả năng tư duy.

「Cô bé này sẽ không dừng lại cho đến khi thiêu rụi kẻ thù của tôi đâu.」

「Thú vị.」

Nhìn hóa thân của ngọn lửa có thể biến mình thành than trong nháy mắt, đôi mắt chàng trai lấp lánh. Giống hệt ánh mắt của một đứa trẻ vừa được mua cho cuốn truyện tranh hay con thú nhồi bông mà nó hằng ao ước.

「Đó sẽ là lời trăng trối cuối cùng của anh.」

Nhìn chằm chằm vào con chim lửa khổng lồ đang đến gần, Alex suy nghĩ về nguyên nhân đã đẩy mình vào tình huống này.

Để làm được điều đó, trước hết, phải quay ngược thời gian lại khoảng ba trăm năm.

_________________________________________________________________________________________________

「Này, Estelle. Kẻ địch tiếp theo là gì thế?」

Chàng trai tóc đen mắt đen hỏi trong lúc ngắm nhìn đống lửa trại trong một khu rừng về đêm.

Nếu là người ngoài, chắc họ sẽ không thể tin nổi chàng trai này chính là Đại Anh hùng Alex.

「Dạ, thưa… Alex-sama.」

Người phụ nữ Elf xinh đẹp đang chuẩn bị bữa tối bên đống lửa trả lời.

Mái tóc dài vàng óng của cô khoác lên mình một ánh sáng nhàn nhạt như thể được nhuộm ánh trăng, và đôi mắt màu ngọc lục bảo được ánh lửa chiếu rọi, tỏa ra vẻ đẹp như một tác phẩm nghệ thuật.

Trông cô khoảng cuối đôi mươi, nhưng tuổi thật chắc chắn đã ngoài ba trăm.

Vô cùng biết ơn Alex, vị anh hùng cứu quốc đã chấm dứt cuộc chiến giữa tộc Elf và Dark Elf, cô đã đi theo và đồng hành cùng anh kể từ đó.

「Tất cả, đã kết thúc rồi ạ…」

Cô Elf vừa khuấy nồi súp trên lửa vừa lúng túng trả lời câu hỏi ban đầu của Alex.

「Kết thúc? Vậy à, đã kết thúc rồi sao.」

Mấy năm gần đây, chàng trai đã hành động dựa trên những thông tin được ghi trong một cuốn sách gọi là 『Sách Tiên tri Hủy diệt』.

Cuốn sách tiên tri đó viết về sự hủy diệt của thế giới sắp xảy ra.

Điều thú vị là, nó nói rằng dù có vượt qua được kiếp nạn thứ nhất thì kiếp nạn thứ hai sẽ tới, rồi cứ thế tiếp diễn, và tổng cộng có đến bảy kiếp nạn có thể dẫn đến sự sụp đổ của thế giới.

Hơn nữa, tất cả chúng đều tập trung trong một khoảng thời gian ba năm nhất định.

Alex đã tùy hứng đến nơi được cho là sẽ xảy ra kiếp nạn đầu tiên, và xác nhận rằng cuốn sách tiên tri là thật.

Kể từ đó, anh đã đối mặt và giải quyết tất cả các kiếp nạn.

「Vậy là, con Đại Tinh Linh mà hôm nay ta vừa đấm cho một trận là lời tiên tri cuối cùng rồi à?」

「V-vâng. Nhờ sức mạnh của Alex-sama, ma thuật đã trở lại với thế giới. Để chuyện tương tự không tái diễn, từ nay nhân loại sẽ cẩn trọng hơn và không quên đi lòng kính trọng đối với các Tinh Linh.」

Ma thuật mà Nhân tộc trên thế giới này sử dụng là do các Tinh Linh ban tặng từ xa xưa.

Nó được kích hoạt bằng cách niệm một câu chú gọi là Tinh Linh Ngôn Linh và dâng lên ma lực của chính mình.

Vấn đề nằm ở tàn dư ma lực còn sót lại sau khi thi triển ma thuật.

Chúng bị gió cuốn đi, chu du khắp thế giới, và cuối cùng trở thành thức ăn cho các Tinh Linh.

Vốn dĩ, ma thuật phải được sử dụng với một trái tim trong sáng và lòng biết ơn đối với Tinh Linh.

Nhưng khi con người quên đi lòng kính trọng đối với tự nhiên, tiếp tục sử dụng ma thuật cho những việc xấu, chiến tranh, hay cho một cuộc sống tiện nghi nhưng gây hại cho tự nhiên, những ý niệm đó đã bám vào các mảnh ma lực. Các Tinh Linh hấp thụ chúng đã bị tích tụ ô uế. Vốn là những tồn tại trong sạch, các Tinh Linh đã bị ô nhiễm bởi ham muốn của con người, bản ngã của họ bị bóp méo, và cuối cùng là nổi điên. Họ vô hiệu hóa Ngôn Linh đã ban cho con người và bắt đầu tấn công họ.

Chỉ có ma lực thôi thì không thể kích hoạt ma thuật. Cứ như thế, ma thuật đã biến mất khỏi nhân loại.

Có thể nói đó là gậy ông đập lưng ông, nhưng Alex lại coi đây là một cơ hội tốt để chiến đấu với Đại Tinh Linh.

Cuối cùng, Alex đã đánh bại Đại Tinh Linh và thanh tẩy cả những ô uế tích tụ trong họ. Các Tinh Linh vô cùng cảm kích Alex, và dù có điều kiện, họ đã đồng ý ban lại Ngôn Linh cho nhân loại.

「Ba năm à... Cũng khá là vui đấy chứ.」

Ước muốn của Alex là trở nên mạnh mẽ hơn.

Vì thế, anh đã đi khắp thế giới để tìm kiếm những kẻ địch mạnh và những kiếp nạn cần phải vượt qua.

Đối với anh, đó là một chuyến tu luyện võ nghệ, nhưng đối với những người được cứu trong quá trình đó, Alex chính là một anh hùng.

Không chỉ Estelle, có rất nhiều người tôn Alex làm chủ và đi theo anh.

「Công trạng của Alex-sama chắc chắn sẽ được lưu truyền ngàn năm sau.」

Cô Elf xinh đẹp tự hào nói.

「Ngàn năm à. Chắc là ta không sống được lâu thế đâu. Còn Estelle thì sao?」

「Ngang cả với Elf, người sống hơn một ngàn năm cũng rất hiếm ạ.」

「Vậy thì, cả ta và cô đều không thể xác nhận được chuyện của một ngàn năm sau rồi.」

「Làm sao lịch sử có thể lãng quên người đã bảy lần cứu thế giới được ạ!」

Estelle nhiệt tình phản bác lại lời nói đùa của Alex.

「Mà, so với chuyện của một ngàn năm sau, ta thấy lo cho ngày mai hơn.」

「Ngài lại muốn đi tìm kẻ địch mới ạ?」

「Ừ, hy vọng là sẽ tìm thấy.」

Dù vẫn còn là một thiếu niên, Alex đã trở nên quá mạnh. Anh là người duy nhất trên thế giới có thể tạo ra ma thuật mà không cần dựa vào Tinh Linh Ngôn Linh, và dù là Pháp sư, anh vẫn sở hữu sức mạnh vô song trong cận chiến.

Không một võ sĩ nào, không một chủng tộc nào, không một kiếp nạn nào có thể là đối thủ của anh. Đối với Alex, người đã đạt đến đỉnh cao của sức mạnh, không còn nguồn dưỡng chất nào để trở nên mạnh hơn nữa chính là nỗi phiền muộn lớn nhất.

「Ít nhất thì, ở lục địa này chắc sẽ không tìm thấy ai có thể uy hiếp được Alex-sama đâu ạ.」

「Đừng nói những lời buồn bã thế chứ.」

Estelle nói là ở lục địa này, nhưng chính xác hơn, dù có tìm khắp thế giới cũng không có ai là mối đe dọa với Alex.

Chàng trai tên Alex đã trở thành tồn tại mạnh nhất của thời đại này.

「H-hay là ngài thử nghĩ về những chuyện không liên quan đến chiến đấu một chút được không ạ?」

Múc món súp đã nấu xong ra bát, Estelle vừa đưa cho Alex vừa gợi chuyện.

Không hiểu sao, má cô ửng hồng, và trông cô có vẻ hơi căng thẳng.

「Hừm. Ý cô là, tự mình luyện tập à?」

Alex húp sùm sụp bát súp có nấm và rau dại. Một hương vị mộc mạc và thân quen.

「Không ạ, không phải chuyện đó. Em nghe nói, những Nhân tộc ở tuổi của Alex-sama thường bắt đầu có hứng thú với tình yêu ạ!」

「Tình yêu? À, nói mới nhớ, Wes có kể là gần đây nó mới có người yêu.」

Wes là bạn thuở nhỏ của Alex, và là Pháp sư có thực lực chỉ đứng sau Alex.

Lần này anh không đi cùng, nhưng là một trong những người bạn đã cùng Alex chu du khắp thế giới trong một thời gian dài.

Khác với Alex, anh còn quan tâm đến những thứ khác ngoài việc trở nên mạnh mẽ, và cũng rất tích cực giúp đỡ người khác.

「Đ-đúng vậy ạ! Giống như Wes-san, sao ngài không thử tìm một người yêu?」

Estelle quên cả việc múc súp cho mình, bắt đầu tỏ ra bồn chồn.

「Hừm… Cô nói thì hay đấy, nhưng ta không hiểu cái gọi là tình yêu cho lắm.」

Nhìn những người khác, đôi khi anh cảm thấy có lẽ mình là người đặc biệt vô tình.

Alex không có cha mẹ, chưa từng trải nghiệm tình yêu thương từ họ.

Tuy nhiên, người bạn thuở nhỏ Wes, cũng có hoàn cảnh tương tự, lại là một người có trái tim ấm áp, không giống Alex.

Vậy nên, có lẽ không phải do môi trường lớn lên, mà là do bản thân Alex thiếu sót một điều gì đó.

Không phải anh không quan tâm đến những người ngưỡng mộ mình, anh cũng có tình cảm và tin tưởng họ, nhưng khao khát trở nên mạnh mẽ quá lớn, đến mức những cảm xúc và ham muốn khác trở nên mờ nhạt.

「V-vậy từ trước đến giờ ngài có để ý đến người phụ nữ nào không ạ?」

Trước câu hỏi của Estelle, Alex lục lại ký ức một lúc.

「Hừm… Công chúa Long tộc này, Thiên sứ trưởng bốn cánh, Nữ vương Vampire, cả Tử thần ngàn mạng cũng mạnh lắm.」

Estelle lộ vẻ mặt khó xử, rồi cố gắng nặn ra vài lời.

「Ngài có bao giờ nghĩ đến việc hẹn hò với họ không ạ?」

「Tại sao?」

Estelle ôm đầu.

Không biết cô ấy có cần uống súp không nhỉ, Alex nghĩ vẩn vơ.

Estelle như tự vực dậy tinh thần, ngẩng đầu lên và mở miệng lần nữa.

「V-vậy, em xin phép được hỏi. Giả sử Alex-sama bị buộc phải tìm một người yêu.」

「Ồ. Nếu có một trận chiến mà chỉ có cặp đôi yêu nhau mới được tham gia, thì có lẽ…」

「Xin ngài tạm thời rời xa chuyện chiến đấu một chút ạ…」

「Cô toàn nói những chuyện khó khăn… Thôi được rồi. Ta phải tìm một người yêu. Kiểu như… để duy trì nòi giống? Chắc là có lý do gì đó.」

Alex không thích nói chuyện phiếm, nhưng anh đủ quý mến Estelle để chiều theo cô.

Anh có thể sống tự do tự tại theo ý mình cũng là nhờ có những người bạn luôn ủng hộ. Nếu không có họ, chuyến đi chắc hẳn sẽ gò bó hơn một chút.

Estelle cảm ơn anh vì đã chịu tách bạch chuyện chiến đấu và tình yêu theo ý cô, rồi nói tiếp: 「Cảm ơn ngài ạ. Nhưng mà, dù nói là tìm người yêu, cũng không thể là ai cũng được ạ.」

「Chắc là vậy rồi.」

Chiến đấu cũng thế. Nếu đối thủ quá chênh lệch thực lực, sẽ không thể trở thành chất dinh dưỡng cho sức mạnh được.

Anh có thể hiểu rằng trong tình yêu cũng có chuyện tương tự.

「Vậy thì, nếu Alex-sama đặt ra điều kiện cho ứng viên người yêu của mình, yếu tố nào là không thể thiếu ạ?」

Alex vò đầu suy nghĩ. Một lúc sau, anh nhớ lại lời của người bạn thuở nhỏ.

Hình như có lần, Wes đã miêu tả người yêu của mình là một『bạn đồng hành ngang hàng』.

Những người trong một mối quan hệ yêu đương không có trên dưới.

Không phải mối quan hệ như vua và thuộc hạ, mà giống như những người bạn chí cốt. Nghĩ vậy, Alex cho rằng nếu mình có tìm người yêu, cũng cần phải tìm một người mà cả hai đều cảm thấy ngang hàng.

Vậy nên, câu trả lời cho câu hỏi của Estelle là đây.

「Tất nhiên rồi, đó phải là một người ngang hàng với ta.」

Alex nói câu đó với ý nghĩa là một người đối xử với anh ngang hàng về mặt tinh thần.

Còn Estelle lại hiểu rằng đó là một người có thể chiến đấu ngang tài ngang sức với Alex về mặt năng lực.

「Ng-ngang hàng ạ. Chuyện đó… khó quá ạ.」

「Vậy sao…」

Nếu Estelle đã nói vậy thì chắc là thế, Alex chấp nhận.

Điều đó có nghĩa là, cả đời này anh sẽ không thể có người yêu. Dù không hề tìm kiếm, nhưng khi bị nói rằng tìm cũng không thấy, Alex lại cảm thấy có chút tiếc nuối.

Nhìn thấy bộ dạng của Alex, Estelle vô cùng hoảng hốt.

「A, Alex-sama??? Xin ngài đừng buồn! Dù ngay lúc này chưa có ai, nhưng biết đâu người định mệnh của ngài sẽ xuất hiện trong tương lai thì sao ạ!」

「Tương lai?」

Nghe thấy từ đó, Alex chợt lóe lên một ý nghĩ.

Anh cảm thấy như vừa tìm thấy nguồn cảm hứng cho một ý tưởng mới.

「Vâng! Không ai biết trước được tương lai! Rất có khả năng một người phụ nữ có thể sánh vai cùng Alex-sama sẽ xuất hiện ạ!」

Phải rồi! Là tương lai!

Alex nhận ra. Ở thời đại này, không còn đối thủ nào để anh tranh tài, cũng không còn kiếp nạn nào để anh vượt qua. Nhưng, ở tương lai thì sao?

Ví dụ như một trăm hay một ngàn năm sau, chẳng phải sẽ có những kẻ mạnh mới được vun đắp nên sao.

「Tương lai à. Đó có thể là một ý hay đấy.」

Alex là một Nhân tộc bình thường, nên một trăm năm sau, dù còn sống thì cũng đã gần đất xa trời.

Trong tình trạng đó, anh sẽ không thể chiến đấu một cách thỏa mãn được.

Ý tưởng về tương lai thì hay, nhưng nếu không có cách nào du hành thời gian với cơ thể này thì cũng bằng không.

Vậy thì, tạo ra nó thôi.

Alex có thể tự mình sáng tạo ra ma thuật.

Một loại ma thuật có thể đi đến tương lai mà vẫn giữ được sự trẻ trung.

Nên đặt tên nó là thuộc tính『Thời-Không』chăng. Nếu có thể tạo ra và điều khiển nó…

「Th-thật sao!?!?!?」

Không thể biết được suy nghĩ của Alex, Estelle vui sướng đến run cả người vì ý tưởng của mình đã được Alex công nhận.

「Estelle này. Ta sẽ thử tạo ra một loại ma thuật để đi đến thế giới tương lai.」

「Em đã rõ! Chuyện người yêu cứ để em lo liệu ạ!」

Lúc này, nếu Alex nói một câu kiểu như "Người yêu gì cơ?", có lẽ hai người đã không bỏ lỡ nhau.

Tuy nhiên, Alex lại đang mải mê với thuộc tính Thời-Không vừa nghĩ ra, và thế là, Alex và Estelle của thời đại này đã chia tay nhau trong sự hiểu lầm cho đến phút cuối cùng.

Trong vòng một tháng sau đó, Alex đã thành công trong việc tạo ra thuộc tính Thời-Không.

Khi Alex thông báo rằng mình sẽ đi đến tương lai, phản ứng của các đồng đội rất đa dạng.

Có người can ngăn, có người nằng nặc đòi đi theo, cũng có người ủng hộ anh.

Alex đã thử rủ cả Wes, người bạn thuở nhỏ, đối thủ đầu tiên trong đời và cũng là người có thực lực chỉ đứng sau anh cho đến cuối thời đại này, nhưng đã bị cậu từ chối.

Cậu muốn sống ở thời đại mình sinh ra, cùng với người yêu.

Có lẽ đó là một dạng ý thức gắn bó với thời đại mà mình sinh ra. Alex không thể hiểu được.

Dù đã cứu thế giới khỏi vô số kiếp nạn, chàng trai không thuộc về một quốc gia hay một tập thể cụ thể nào.

Nếu phải nói, thì có một nhóm do Alex đứng đầu đã được hình thành, nhưng nếu anh biến mất, họ cũng sẽ tự tìm cho mình một nơi ở mới.

「Estelle này.」

Ngày quyết định. Giữa vòng vây của nhiều đồng đội, trong khu vườn của dinh thự thuộc sở hữu của một người bạn, Alex đứng trước một chiếc Thạch quan.

「Vâng, Alex-sama.」

Estelle gật đầu với vẻ mặt nghiêm trang.

「Ta đã nói trước rồi, ma thuật này điều khiển thời gian của đối tượng. Ta sẽ thử ngưng đọng sự lão hóa bằng cách dừng thời gian của cơ thể mình. Trong lúc ma thuật chưa được giải, ta sẽ bất lão trong trạng thái vô thức.」

「Vâng.」

「Nhưng có hai vấn đề. Một là, dù là ta đây, cũng khó mà điều khiển chính xác một loại ma pháp có hiệu lực kéo dài hàng thế kỷ.」

「Một khi thời gian của cơ thể đã dừng lại, ngài sẽ không thể tự điều khiển ma thuật được nữa. Vì vậy, lúc kích hoạt, Alex-sama cần phải truyền vào một lượng ma lực đủ dùng cho mấy trăm năm, nhưng việc tính toán này vô cùng khó khăn… đúng không ạ.」

「À. Chắc là sẽ duy trì được một trăm năm, nhưng vì đây là lần đầu tiên nên ta cũng không chắc. Có thể là hai trăm năm sau, hoặc ba trăm năm sau, chính ta cũng không đoán được mình sẽ thức dậy lúc nào.」

「Dù là mấy trăm năm, em cũng sẽ chờ đợi.」

Trong đôi mắt màu ngọc lục bảo của Estelle ánh lên một ngọn lửa quyết tâm mạnh mẽ.

「Ừm, trông cậy vào cô cả. Vấn đề thứ hai là việc quản lý cơ thể ta trong lúc ngủ. Vì ta không thể tự di chuyển, nên ta muốn cô đặt ta ở một nơi nào đó an toàn.」

「Chuyện đó ngài cũng cứ giao cho em. Em sẽ cho xây một nơi an nghỉ lộng lẫy không thua kém gì lăng mộ hoàng gia lớn nhất lục địa đâu ạ!」

Theo sau Estelle, vài người bạn khác cũng gật đầu lia lịa.

「Vậy à, thế thì ta yên tâm rồi.」

Nếu là một công trình có thể tồn tại mấy trăm năm, biết đâu ở thế giới tương lai nó lại trở thành một địa điểm du lịch nhỉ, Alex nghĩ vẩn vơ.

Anh đã chào tạm biệt các đồng đội rồi, giờ không còn gì để nói thêm nữa.

Alex liếc nhìn họ một lần cuối, rồi không nói một lời, bước vào trong Thạch quan.

Chiếc Thạch quan này đã được yểm ma thuật giống như ma thuật anh sẽ tự yểm lên mình, nên đừng nói là xuống cấp, nó còn không thể bị hư hại. Nó sẽ trở thành chiếc giường đặc biệt bảo vệ anh cho đến mấy trăm năm sau.

Chàng trai nằm ngửa trong Thạch quan.

「Alex-sama…」

Anh có thể thấy Estelle, người nhận nhiệm vụ đậy nắp quan tài, đang nhìn xuống anh với đôi mắt ngấn lệ.

「Đừng khóc, đây đâu phải là lần chia ly vĩnh viễn của chúng ta.」

Có lẽ những người khác cũng đang khóc, anh nghe thấy tiếng sụt sịt và cảm nhận được những tiếng nấc nghẹn ngào. Alex không phải là không cảm thấy bịn rịn, nhưng quyết tâm của anh không hề lay chuyển.

「Em nhất định sẽ tạo ra một thế giới xứng đáng để ngài thức giấc, Alex-sama!」

Estelle thề.

Nhất định mình sẽ đào tạo ra những cô gái xứng đáng làm cô dâu của Alex-sama, cô thầm nghĩ.

「Ta giao cơ thể của mình cho cô đó, Estelle. Cô thì ta tin tưởng được.」

Alex phó thác.

Nếu là Estelle, dù có là mấy trăm năm đi nữa, mình cũng có thể giao phó việc quản lý cơ thể cho cô ấy, anh nghĩ.

「Vâng, Alex-sama. Vị cứu tinh của đất nước em, ân nhân của em, Vị Anh hùng Cuối cùng của thế giới. Em sẽ trông mong từng ngày cho đến khi được gặp lại ngài.」

Một giọt lệ lăn dài từ đôi mắt màu ngọc lục bảo, rơi vào trong Thạch quan.

「À.」

Ngay sau đó, nắp quan tài được di chuyển và đóng lại.

Trong khoảnh khắc quan tài đóng lại hoàn toàn, Alex kích hoạt ma thuật Thời-Không, dừng lại thời gian của chính mình.