Học sinh năm 3 có bằng lái. Rồi dính vào vụ đi du lịch hè với hậu bối chẳng dễ thương chút nào.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Xuyên Sách Rồi Tôi Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Nam Chủ

(Đang ra)

Xuyên Sách Rồi Tôi Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Nam Chủ

Chiếc Xích Đu Bi Thương

Biến thành nữ và kết hôn, tình yêu thuần khiết 1v1

64 51

Shōnen Onmyōji

(Đang ra)

Shōnen Onmyōji

Yuuki Mitsuru

Con đường để Masahiro thực hiện ước mơ “vượt qua ông mình” không hề dễ dàng. Cậu phải chứng minh với các Thập Nhị Thần Tướng rằng mình xứng đáng là người kế thừa Seimei, đồng thời rèn luyện sức mạnh đ

312 1240

Delta to Gamma no Rigakubu Noto

(Đang ra)

Delta to Gamma no Rigakubu Noto

Sakurai Takuma

——Đồng thời cũng là một câu chuyện về mối tình đầu được khám phá và làm sáng tỏ.

29 30

Công chúa kiếm sĩ Altina

(Đang ra)

Công chúa kiếm sĩ Altina

Yukiya Murasaki

Được cô tìm đến với tư cách quân sư, Regis cùng cô gái ấy đối đầu với vô vàn khó khăn. Một thiên anh hùng ca quân sự giả tưởng, được dệt nên bởi công chúa kiếm sĩ và chàng trai say mê sách vở.

131 184

Strike the Blood

(Đang ra)

Strike the Blood

Gakuto Mikumo

“Đệ tứ chân tổ” nghĩa là ma cà rồng mạnh nhất thế giới; một trong những kẻ được cho là chỉ tồn tại trong truyền thuyết. Cùng với mười hai Kenjuu – ma thú là biểu tượng của tai ương, con ma cà rồng này

179 133

Tập 01 - Hậu truyện

[HẬU TRUYỆN]

Lời bạt

Tôi ngồi ghế lái.

Hậu bối ngồi ghế phụ.

Trong xe, chúng tôi lặng lẽ chờ đợi khoảnh khắc đó.

Chiếc xe phía trước nhích dần, nhích dần từng chút một.

Cứ mỗi lần như thế, lại nhích lên một chút rồi dừng lại.

Vượt qua hàng dài đèn hậu nối đuôi nhau và đèn đỏ của người điều phối, tôi thấy một vầng sáng trắng. Đó là ánh sáng ngoài con tàu. Ánh sáng rực rỡ của vùng đất phương Bắc.

Lòng tôi nóng như lửa đốt.

Biết là an toàn là trên hết, biết là phải theo thứ tự, nhưng tôi vẫn bị thôi thúc bởi ham muốn nhấn ga thật mạnh. Nó đã ngay trước mắt rồi. Hokkaido mà tôi hằng mơ ước. Chỉ cách vài mét nữa thôi.

Để đánh lạc hướng, tôi gọi sang ghế phụ.

「Hậu bối, sức khỏe thế nào?」

「Đầu gối phải của em hơi đau ạ.」

Bây giờ mới nói!

「Em vừa dán cao nên chắc không sao đâu ạ. Senpai thì sao ạ?」

「À, xe tôi và tôi đều ổn.」

「──Vậy thì.」

Người điều phối đứng ở phía trước bên phải vẫy đèn đỏ một cách dứt khoát và chậm rãi. Chiếc xe phía trước tăng tốc. Như thể đã chờ đợi từ lâu, tôi cũng thả lỏng chân phanh. Chiếc xe từ từ tăng tốc, lao vào giữa luồng ánh sáng chói lòa.

「Đến rồi đóooooooooo, Hokkaidoooooooo!」

Mặc kệ yuki-onna ngồi bên cạnh có vẻ mặt thờ ơ đến thế nào, tôi đã quyết định sẽ hét lớn vào khoảnh khắc đặt chân lên đất liền.

Hậu bối vỗ tay lách tách. Biểu cảm không thay đổi nhiều so với bình thường, nhưng thấy cậu ấy gật gù lia lịa như vậy, có lẽ đây là cách cậu ấy thể hiện niềm vui.

「Này, đến rồi thật! Hậu bối!」

「Đến rồi ạ. Xin senpai lái xe an toàn ạ.」

「Biết rồi mà!」

Tôi chỉnh lại tư thế, nắm chặt vô lăng. Sắp được lái xe trên những con đường ở Hokkaido. Tay tôi run lên vì phấn khích.

Tôi hạ hết cửa sổ, hít căng lồng ngực làn gió tràn vào khoang xe.

「Thời tiết ở Tomakomai cũng đẹp nhỉ.」

「Hả?」

「Đẹppppppp, lắm luôn ạááá!」

Để không bị tiếng gió át đi, hậu bối hiếm hoi hét lớn.

「Giờ thì, đầu tiên là Sapporo. Senpai rẽ trái ở tín hiệu đèn giao thông tiếp theo nhé.」

「Ồ! Thành phố lớn nhất Hokkaido! Sapporo Ichiban! Đi thôi! Hậu bối! Đi thôi!」

「Vâng vâng. Đi thôi ạ.」

Dù hơi miễn cưỡng, cậu ấy cũng hưởng ứng theo. Lại càng hiếm hoi hơn nữa. Quả nhiên là Hokkaido, ngay cả Ayukawa Ayari mà còn có thể khiến cậu ấy hào hứng đến thế ư!

Thật là.

Cuối cùng, cuối cùng thì.

Tuyệt vời quá!

「Tuyệt vời quá, hậu bối!」

「Gì vậy ạ?」

「Tuyệt vời quá quá, hậu bối!!」

「Senpai có chuyện gì ạ?」

「Khẩn cấp! Tìm ngay trạm xăng cho tôi đi!!!!!!」

Mặt hậu bối lập tức tái mét.

「Hả? Hả? Hết xăng rồi ạ?」

「Hết! Hết sạch rồiii, hết sạch. Cái đồng hồ nó chỉ tới mức cuối cùng luôn rồi.」

Tôi đã định đổ xăng ở trạm dừng chân hôm qua, nhưng vì chuyện sô cô la bạc hà và Shizuku-san mà tôi đã quên béng mất.

Không thể tin được, thật ư?

Chuyến du lịch mùa hè, giấc mộng của đàn ông, lại bắt đầu bằng việc hết xăng sao?

Trong tương lai khi tôi kết hôn với một người đẹp như Mine Fujiko, liệu tôi có kể rằng, 「Anh hồi cấp ba từng đi du lịch Hokkaido bằng ô tô đấy nhé,」「...Rồi ngay từ đầu đã hết xăng」không? Hỏng bét hết rồi!

「Khôngggg đời nào! Tuyệt đối không đời nào tôi chịu cái đóooooo!!」

Hậu bối luống cuống lấy điện thoại ra.

「Chờ, chờ một chút ạ. Vừa xuống tàu mà lại thế này thì em không ngờ tới. Ưm... bây giờ mình đang ở đây...」

「Ôi ôi. Chẳng hiểu sao, hình như, sức lực của tôi. Sức mạnh của tôi...」

「Bìn, bình tĩnh đi senpai. Nếu cần thiết thì chúng ta cùng chạy bộ đến trạm xăng vậy.」

「Chạy bộ!? Bằng chân!? Mày nói cái gì vô lý vậy!」

「À, hồi đó, senpai cũng đã chạy cùng em mà.」

「Hồi nào chứ!?」

「...Ư! Thế nên, hồi đó là hồi đó! Senpai đồ ngốc!!」

Và thế là.

Ngay khi đặt chân lên Hokkaido, chúng tôi đã bắt đầu trận cãi vã đầu tiên.

Chuyến du lịch mùa hè sắp tới của chúng tôi, quả là một khởi đầu đầy trắc trở──.