“Tiểu thư, thế nào? Cô đến đây để điều tra ma tộc, tôi cũng đến để điều tra ma tộc, mục đích giống nhau, lợi ích cũng như nhau vậy tại sao chúng ta không hợp tác?” Người đàn ông mặc áo choàng tiến lại gần với vẻ thân thiện.
“Vì ngươi rất đáng ngờ” Fite không biết tại sao anh ta lại khắc Thánh thệ nhưng người này lẫn người đứng sau đều rất khả nghi. Họ đã biết ma tộc hoạt động ở thành Batis như thế nào? Mục đích thực sự của họ là gì? Khi cô tự mình lên núi xác nhận xem Đá mộng tủy có bị vận chuyển đi hay không thì anh ta vừa hay xuất hiện đúng vào thời điểm này.
“Để tôi tự giới thiệu, tôi tên là Andrew, nghề nghiệp là lính đánh thuê” Thấy Fite đang suy nghĩ, người đàn ông bắt đầu giới thiệu bản thân.
“Tại sao lính đánh thuê lại phải đặc biệt khắc Thánh thệ?” Fite liếc nhìn Andrew.
“Đó không phải là xu hướng hay sao? Có vẻ như tiểu thư không biết gì về thị trường lính đánh thuê hiện tại, cũng bình thường thôi, một tiểu thư như cô thật sự không cần phải biết những điều này. Hiện tại công việc không dễ dàng, lính đánh thuê đang cạnh tranh rất gay gắt, khắc thêm Thánh thệ không chỉ tăng thêm độ tin cậy mà còn cả sức cạnh tranh, có gì không tốt chứ?” Andrew nhún vai.
Lính đánh thuê bình thường thật sự cần phải đi khắc cái này sao? Trong ấn tượng của Fite, những người đặc biệt khắc “chứng nhận chống tà giáo” thường là những người làm việc trong cung điện, vì lý do an toàn bắt buộc phải khắc.
Fite quan sát khuôn mặt của Andrew, dù thế nào cũng không nhớ được đã thấy gương mặt này ở đâu hay chưa.
Thôi kệ, thân phận của đối phương cũng không liên quan đến cô, dù sao bây giờ không ai nhận ra cô cả. Fite sờ tóc mình, mũ giáp bị hỏng, không thể dùng lại được
“Ngươi nói có thông tin mà ta không biết, tại sao ta phải tin ngươi?
“Nếu không tin tôi thì tiểu thư sẽ ngay lập tức xuống núi, ở lại đây để nghe tôi giải thích làm gì?
“…….” Cô nhìn chằm chằm vào Andrew, đôi mắt xanh như bầu trời dường như đang suy nghĩ.
“Tiểu thư có vẻ đang điều tra ai đã triệu hồi những ma tộc này, nếu tôi nói tôi biết chuyện này thì sao?” Andrew mỉm cười, từ trong túi lấy ra một điếu thuốc, châm lửa và hút thuốc.
“…… Ngươi biết?”
“Phản ứng đúng rồi, có vẻ như cô thật sự rất muốn biết ai đã triệu hồi những ma tộc này” Andrew hút thuốc một cách bí ẩn “Chuyện này là bí mật trong bí mật nhưng nếu nói cho cô cũng không phải là không thể, nhưng mà……”
Fite lặng lẽ cúi đầu, nhìn từ chân đến ngực đánh giá bản thân, không, không thể nhìn thấy mũi chân, vì chỉ có thể nhìn thấy ngực. Sau đó cô lại cho tay vào túi, lấy ra cái ví bên trong, ngoài vài đồng xu lẻ, trong túi hoàn toàn trống rỗng. Rõ ràng là cô không có bất cứ thứ gì đáng giá để đối phương để mắt tới.
“Tiểu thư, để trao đổi thông tin không thể dùng những thứ như tiền bạc đâu” Nhìn ra ý định của Fite, Andrew thở ra một vòng khói thuốc, nói một cách chậm rãi.
“Huh? Vậy ngươi quan tâm đến điều gì ở ta?” Fite cảm thấy khó hiểu. Nếu là trao đổi thông tin, Fite cũng không hiểu mình có gì mà người đàn ông này muốn biết.
“Tiểu thư, có thể cho tôi vinh dự biết cô là tiểu thư nhà nào không?”
“Đã nói rồi, đừng gọi ta là tiểu thư” Fite trừng mắt nhìn anh ta “Ta không phải tiểu thư”
“Được rồi, nếu cô không muốn nói cũng không sao, nhưng……”
“Sức mạnh Kiếm ý mà cô vừa sử dụng thật sự lớn đấy” Andrew vô tình đề cập “Có thể cho tôi biết vừa rồi kiếm thuật đó tên gì không? Là kiếm thuật của gia tộc nào vậy?”
“……….”
“Ê, đừng nhìn tôi như vậy, vừa mới nói xong mà, thông tin đổi lấy thông tin, không nói thì làm sao có được câu trả lời?” Thấy ánh mắt của Fite thay đổi, Andrew vẫy tay.
“Có phải kiếm thuật đó là bí mật không thể nói, rất quan trọng đối với cô nên không thể nói? Nếu vậy thì coi như tôi không nói gì cả”
“Tại sao ngươi lại muốn biết điều này?”
“Đừng căng thẳng như vậy, tôi chỉ tò mò thôi, dù sao không có nhiều kiếm thuật có thể gây nguy hiểm cho ma tộc”
“Hay là nói kiếm thuật này thực sự là bí mật mà cô không thể tiết lộ?”
“…Chán quá” Fite liếc Andrew một cái, quyết định mặc kệ người đàn ông này. Cô cũng không hy vọng có thể moi ra thông tin hữu ích từ miệng của người đàn ông đáng ngờ này.
“Tiểu thư” Andrew gọi Fite nhưng lần này Fite không có ý định đáp lại.
“Kẻ triệu hồi ma tộc và bệnh dịch có thể phức tạp hơn cô nghĩ đấy, hãy cẩn thận, bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra trên thế giới này”
Fite không phản ứng, bóng dáng cô càng lúc càng xa, không biết cô có nghe thấy không.
“Ha ha” Andrew bất chợt cười một tiếng, ném điếu thuốc đã tàn xuống đất và dẫm lên.
“Chuyện ở biên giới có vẻ thú vị hơn mình nghĩ”
“Biết đâu lần này có thể bắt được không chỉ một con cá”
———————
“Anh Fite, hôm qua anh đi đâu vậy?” Ngày hôm sau, thấy Fite từ bên ngoài trở về, Rowling vội vàng chạy đến. Hiện tại cô cảm thấy rất thiếu an toàn, thỉnh thoảng còn có chút hoảng loạn, tối qua Fite ra ngoài rồi không quay về khiến cô vô cùng lo lắng.
Sau đó, Rowling chú ý thấy trên kiếm của Fite có một chút vết nứt, mũ giáp cũng không thấy đâu
“Anh đã chiến đấu với ai à?”
“Cũng kiểu vậy”
“Cũng kiểu vậy là sao?” Rowling lập tức hỏi “Anh có gặp nguy hiểm ở ngoài không? Có phải là những con quái vật không?”
“Ừm” Fite nói một cách mập mờ, không có ý định nói cho Rowling biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì. Nói cho Rowling cũng chẳng có ích gì, chỉ làm tăng thêm sự lo lắng của cô.
“Gặp ở đâu, có cần báo cho tòa án không?…”
“Không cần” Fite lắc đầu, giờ anh đã có những suy nghĩ sâu sắc hơn về tòa án thành Batis, không vội vàng báo cho tòa án nữa.
Anh đang suy nghĩ xem Tòa án ở thành Batis có phải đã có nội gián không, liệu đá mộng tủy đó có thực sự được gửi đến tòa án hay không hay là đã bị ma tộc đến sau đó mang đi? Tại sao ma tộc lại đặc biệt cần đá mộng tủy? Thứ đó thực sự có thể dùng để làm gì? Fite thật sự không hiểu.
Thứ đó chỉ có thể dùng để đồng bộ hóa phạm vi ma thuật, phạm vi của ma thuật không rộng, không phải tất cả ma thuật đều có thể được đồng bộ bằng đá mộng tủy. Đá mộng tủy chắc chắn được sử dụng cho các hoạt động tà giáo khác, không liên quan đến việc phát tán bệnh dịch, cách lây lan bệnh dịch chắc chắn có phương pháp khác.
Nhưng tà giáo đã sử dụng phương pháp gì…?
“Anh Fite, anh có phải ra ngoài điều tra bệnh dịch không?”
“Ừm?……” Fite vừa quay đầu đã thấy đôi mắt to tròn như mèo của Rowling đang nhìn chằm chằm vào mình.
“Ừm”
“Sao anh có thể một mình mạo hiểm như vậy, nếu có manh mối, báo cáo cho tòa án điều tra không tốt hơn sao?”
“…….” Fite không biết nên nói gì.
Manh mối về đá mộng tủy anh đã giao cho tòa án, kết quả lần thứ hai đến hang chờ đợi anh lại là một cái bẫy, đá mộng tủy cũng không biết đã bị ai mang đi.
Hơn nữa, tòa án có nhiều người như vậy, nhiều chuyên gia như vậy, nếu họ nghiêm túc điều tra thì sao tiến độ còn có thể chậm hơn cả anh? Nếu họ thực sự nghiêm túc điều tra, họ không phải đã biết rằng sự việc này liên quan đến ma tộc rồi sao?
Nếu đúng là như vậy thì những kỵ sĩ tốt nghiệp từ Học viện kỵ sĩ thực sự là một đám vô dụng được đào tạo tốt một chút, không có chút tác dụng nào, nhưng điều này rõ ràng là không thể xảy ra.
Trong tình huống hiện tại, Fite cũng không biết có nên tin tưởng Tòa án hay không.