Họ đã thấu hiểu tình cảm của mình, nhưng hiệp sĩ đã tái sinh thành một con cáo nhỏ

Truyện tương tự

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

153 1517

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Kata Rina

["tỷ lệ đụng quái trong game thánh sao lại có thể vô lí thế......?" ]

293 5159

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

7 21

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

(Đang ra)

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

Matsuura(松浦)

Tôi, một nữ nhà khoa học 28 tuổi ở Nhật tỉnh dậy thì thấy mình đã chuyển sinh vào thế giới fantasy. Mở mắt ra thì đã là con gái của một người cha mang dòng máu bán tinh linh và một người mẹ là tinh li

11 34

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

(Đang ra)

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Nemiko Shirai (白ゐ眠子)

Thế rồi, một ngày nọ, cô lớp trưởng lạnh lùng bỗng bắt đầu để tâm đến cậu và mọi chuyện dần dần thay đổi...

37 152

Tập 1-Bông hồng đế quốc và sự cắt đứt ân tình - 82-Tối nay tôi cũng sẽ ngủ trong nhà thờ

“Ngay từ khoảnh khắc nhiễm bệnh, những người mà anh quen biết đã chết, chỉ còn lại một con quái vật trú ngụ trong thân xác của họ, hy vọng anh có thể hiểu điều này”

“Anh bảo vệ, có vẻ anh không phải là người cần tôi cố ý nhắc nhở”

Fite không nói gì.

Sau khi nói những điều này, vị kỵ sĩ kia rời khỏi nhà thờ, dường như chỉ đơn giản là đến để tưởng niệm Đại kỵ sĩ trưởng Bình minh. Khác với Canite, vị này rõ ràng trông giống như một kỵ sĩ có năng lực.

Fite nhìn theo hướng kỵ sĩ kia rời đi. Là kỵ sĩ dĩ nhiên có thể có tình cảm cá nhân, nhưng khi kỵ sĩ khoác lên mình bộ giáp với tư cách là người thực thi pháp luật thì phải là công lý lạnh lùng nhất.

Nhưng đối mặt với những nạn nhân chưa từng gây hại cho bất kỳ ai, không có tội lỗi nào, liệu kỵ sĩ có thực sự có tư cách để phán xét họ không? Nhưng nếu để mặc sự tồn tại của họ thì đó là sự vô trách nhiệm đối với sinh mạng của người dân khác. Nhưng giờ vẫn chưa đến lúc phải lựa chọn khó khăn, anh hoàn toàn còn cơ hội để ngăn chặn quá trình bệnh biến.

“Có chuyện gì không, vừa nãy có tín đồ nào đến không?” Lúc này, Rowling mới từ trong phòng bước ra, nhìn về phía cánh cửa lớn của nhà thờ.

“Ừm, chỉ đến để tưởng niệm rồi đi” sau khi sắp xếp suy nghĩ của mình, Fite bắt đầu dọn dẹp nhà thờ “Cô về trước đi, ngủ một giấc cho khỏe”

Vừa nói xong câu này, Fite liền im lặng, anh biết mình nói điều này là thừa thãi, Rowling căn bản không thể ngủ ngon.

“Việc này tôi sẽ giải quyết nhanh chóng, để cô có thể ngủ ngon”

“……Ừm” Rowling không nói gì, gật đầu rồi do dự một chút “Cần tôi giúp gì không?”

“Không cần, tôi tự mình dọn dẹp được rồi”

“Vậy à” Nhớ lại những gì đã xảy ra hôm nay, bản thân còn đã khóc trong vòng tay của Fite, Rowling không khỏi cảm thấy xấu hổ. Nhìn về phía Fite đang dọn dẹp bàn ghế, cô suy nghĩ có vẻ đúng là không có việc gì để làm, vì vậy Rowling chỉ đành chậm rãi bước về phía cánh cửa lớn của nhà thờ.

“Cô còn có việc gì sao?” Thấy Rowling đi đi lại lại, một bước tiến ba bước lùi, Fite đã chú ý từ lâu và bỏ chổi xuống.

“Không, không có gì” Rowling định nói gì đó nhưng lại lắc đầu, có vẻ như điều muốn nói hơi khó mở lời, cô đứng lặng một hồi rồi buông một câu ‘hẹn gặp lại ngày mai’ rồi vội vàng chạy đi. Đây là tình huống gì vậy? Fite có chút không hiểu, tiếp tục làm việc của mình.

Hôm nay cũng như mọi ngày, anh ra ngoài ăn một bữa, gọi một chút rượu việt quất gần như không có nồng độ cồn, thứ này ở địa phương ngay cả trẻ con cũng có thể uống như nước giải khát.

Dưới ánh đèn dầu, Fite vuốt cằm suy nghĩ, mấy ngày trước ma tộc phía sau núi có lẽ liên quan đến những tà giáo tạo ra dịch bệnh nhưng chắc chắn không liên quan trực tiếp đến bệnh, Đá Mộng Tủy không phải là dịch bệnh và cũng không thể mang theo bệnh, không thể gây nhiễm bệnh.

Anh đã cung cấp manh mối về ma tộc cho tòa án, tòa án kết hợp những điều này chắc chắn có thể tìm ra chứng cứ hoàn chỉnh để suy luận nguyên nhân gây ra bệnh ma hóa, sau đó bắt giữ kẻ đứng sau, nghiên cứu thuốc giải.

Hoặc có thể nói, khi tay chân của kẻ đứng sau bị chặn lại, căn bệnh sẽ tự khỏi. Fite hoạt động một chút cơ thể, dự định sáng mai sẽ đi lên núi hoang một chuyến, xem thử liệu có dấu vết ma tộc mới nào không.

Ngay khi anh vừa rửa mặt xong chuẩn bị đi ngủ, cánh cửa lớn của nhà thờ bỗng phát ra một tiếng ‘két’. Đó là âm thanh cánh cửa nhà thờ mở ra, Fite rất quen thuộc, anh mỗi sáng đều nghe thấy âm thanh rõ ràng của bản lề quay trong màn sương mù. Nhưng nghe thấy âm thanh này vào ban đêm thì thật kỳ lạ.

“Ai đó?” Fite vẻ mặt bình tĩnh, tay đã chạm đến thanh kiếm bên cạnh.

“Anh Fite, là tôi” Âm thanh ở cửa nghe thấy tiếng quát của Fite thì ngẩn ra một chút, ngay sau đó mới bước chậm từ trong bóng tối ra, trên mặt có vẻ do dự.

"Rowling?" Fite buông chuôi kiếm, vẻ mặt có chút kinh ngạc "Sao vậy? Bệnh lại có chuyển biển à?"

"Không, không có, chỉ là..." Rowling ngập ngừng.

"Sao vậy?" Fite không hiểu biểu cảm của cô lúc này là gì.

"Tôi, tôi... Tối nay ở nhà tôi hơi lạnh, tôi không muốn ngủ ở nhà" Rowling im lặng một lúc mới ngượng ngùng nói.

"Lạnh?" Fate nghiêm túc suy nghĩ một chút "Cô đắp thêm chăn nhé."

"..." Rowling nghe xong câu này thì không nói gì, đột nhiên nhìn Fite với biểu cảm tức giận, mặt phồng lên như cá nóc.

"?" Fite không hiểu tại sao, rõ ràng trời lạnh thì đắp thêm chăn sẽ không lạnh. Rowling không phải hồ ly, trên người cô ấy không có lông hồ ly để giữ ấm, đương nhiên phải đắp chăn.

"Anh Fite, chắc chắn anh chưa từng có bạn gái"

"Sao cô biết?"

"Vậy, anh có thể bỏ mũ sắt trên đầu xuống được không? Anh không thấy não mình lúc nào cũng thiếu máu vì không khí lưu thông không đầy đủ à?" Rowling khó chịu nói "Với cách nói chuyện của anh, tôi là đồng nghiệp của anh thì không sao nhưng nếu tôi là bạn gái anh chắc chắn tôi sẽ rất tức giận"

"……" Fite không hiểu mình đã nói sai gì? Nghĩ đi nghĩ lại thì vẫn đúng mà?

Nói cô đắp chăn không chỉ thể hiện sự quan tâm đến cô mà còn phù hợp với sự khách quan. Anh sao có thể nói sai được? Thôi kệ, Fite không nghĩ nhiều nữa. Phụ nữ thật khó hiểu, ai cũng vậy.

Mà sao mình lại giận anh ta chứ. Rowling có chút bất lực. Thấy anh cố gắng hiểu mà vẫn chưa hiểu được, Rowling đoán chắc chắn anh sẽ không hiểu.

"Tối nay tôi muốn ngủ trong nhà thờ!" Fite khiến Rowling nổi giận đến mức không thèm nói khéo.

"Hả, nhưng cô nói nhà cô lạnh, chẳng phải nhà thờ còn lạnh hơn sao?" Fite không nhận ra điều gì lạ "Nhà thờ lớn như vậy, lại còn gió lùa, không có nhiều chăn. Chắc chắn không ấm bằng nhà cô, đúng không?"

Anh không hề nói sai. Nếu không có áo khoác lông giữ ấm, anh thực sự chịu không nổi nhiệt độ ở đây. Nói thẳng ra, một nhà thờ lớn như vậy không thể ngủ qua đêm được. Mùa hè thì còn được, nhưng mùa thu đông nhiệt độ rất thấp, đắp mấy cái chăn cũng vô ích.

"……" Sắc mặt Rowling đột nhiên tối sầm lại. Không, cô ấy đã nói đến vậy rồi mà tên ngốc này vẫn không hiểu sao?

"Sao, anh Fite, anh có thể ngủ trong nhà thờ quanh năm, còn tôi thì không sao?" Rowling khịt mũi.

"Không, không, tôi không có ý đó. Tôi chỉ nói là nhà thờ không thích hợp để ngủ qua đêm thôi"

"Anh không phải là người à?"

"..." Fite im lặng một lúc "Ý tôi là nếu cô có nhà thì không nên ngủ trong nhà thờ"

"Tôi không quan tâm, tối nay tôi sẽ ngủ ở đây"

"Ừm..." Fite gãi đầu. Anh luôn cảm thấy Rowling bây giờ giống như một cô bé. Anh càng cố ngăn cản, cô càng muốn gây sự với anh. Ngay cả miệng cô cũng đang bĩu ra.

"Hay là anh không chào đón tôi?"

"Không, không, tôi rất hoan nghênh cô" Vừa nói, Fite vừa lấy ra một chiếc khăn lụa từ đâu đó và vẫy nó như một lá cờ "Nhiệt liệt chào mừng"