Họ đã thấu hiểu tình cảm của mình, nhưng hiệp sĩ đã tái sinh thành một con cáo nhỏ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Tập 1-Bông hồng đế quốc và sự cắt đứt ân tình - 28-Điều tra nguồn gốc

“Nia”

“Thần có mặt”

Trở lại cung điện, Beatrice ngay lập tức ra lệnh cho kỵ sĩ riêng của mình.

“Bệ hạ cần gì?”

“Kiểm tra tất cả hồ sơ giao dịch gần đây tại chợ đen của Đế đô và tìm kiếm nguồn gốc người bán ly rượu này là ai” Beatrice đưa chiếc ly cho Nia.

“Và hãy theo dõi tất cả mặt hàng tại chợ đen, làm danh sách tất cả những kẻ bán đá quý và tìm hiểu danh tính thật của chúng”

“Như người muốn”

Nia không biết Nữ hoàng của mình đang toan tính điều gì nhưng cô cũng không hỏi nhiều, là một kỵ sĩ hoàng gia và vệ sĩ riêng của Nữ hoàng, cô không cần phải biết quá nhiều. Nữ hoàng ra lệnh thì phải tuân theo vô điều kiện.

“Thưa Bệ hạ, người biết việc kiểm tra chợ đen khó hơn rất nhiều so với chính thức và những thứ có thể kiểm tra được rất hạn chế”

“Ngươi không cần lo lắng, hãy sử dụng tất cả các thế lực ngầm để tìm” Beatrice nói với giọng nhẹ nhàng và bình tĩnh nhưng trong ánh mắt cô có chấp niệm gì đó không thể hiểu được.

 “...Thần hiểu” vẻ mặt Nia có chút lo lắng nhưng cô vẫn tuân lệnh bất chấp mạng sống của mình. Sử dụng tất cả những gián điệp sẽ để lộ ra là hành động của Nữ hoàng, nhưng cô vẫn nhất quyết tìm bằng được. Điều gì quan trọng đến mức khiến Nữ hoàng, người luôn giữ bình tĩnh phải gấp gáp như vậy?

----------------------

Giữa buổi trưa nắng nóng, người mặc áo giáp vẫn đang đứng dựa vào cửa nhà thờ. Nhìn từ xa anh ta dường như chỉ đang dựa vào tường và quan sát xung quanh. Nhưng nhìn kĩ lại bạn có thể thấy anh ta đang ngủ gật.

Quá rõ ràng, người đó chính là Fite, người bảo vệ tận tâm của nhà thờ.

Về vấn đề này cô Rowling không có gì ngạc nhiên. Chỉ cần anh tiếp tục canh gác, miễn là không có gì xảy ra, anh vẫn rất đáng tin cậy vào những lúc quan trọng.

Không biết có phải nhờ Fite hay không nhưng từ khi tên trộm bị bắt vài ngày trước, gần đây đã yên tĩnh hơn và không có chuyện gì xảy ra. Khi các tín đồ đi vào sẽ có những người vô thức nhìn người mặc giáp gác cổng rồi lại quay mặt đi. Vai trò của Fite có lúc lại khá giống thủ môn.

“Huh!”

Sau khi qua cơn buồn ngủ, Fite nhìn lên, nhìn quanh để chắc chắn rằng các tín đồ đã đi về hết rồi mời vươn vai bước vào trong.

Sau khi trở thành một người bảo vệ, Fite ngày càng lười biếng hơn. Việc luyện kiếm và thể lực hàng ngày không còn nữa. Sau khi không làm kỵ sĩ nữa, anh không quan tâm về thể lực và sức mạnh của mình lắm. Miễn là cảm thấy mình đủ mạnh thì việc tập luyện là không cần thiết. Cuộc sống nhàn hạ này tuy chưa quen nhưng không sao, cuộc đời là những niềm vui khi được đi làm. Người quý tộc kia không nói dối, quả thật là một công việc nhàn rỗi.

Khi đến giờ ăn, Fite ngay lập tức tỉnh ngủ. Sau khi ăn no nê, anh đến chiếc ghế dài nằm xuống làm một giấc ngủ ngon, cuộc sống như vậy thật sự rất thoải mái. Sau khi không làm kỵ sĩ nữa không cần phải tập luyện, không cần phải huấn luyện quân lính, không cần phải làm nhiệm vụ, không cần phải đi chiến đấu và không cần quản lý trật tự. Anh chỉ cần đứng đây canh gác. Cảm giác không có gánh nặng trách nhiệm thật là thoải mái phải không?

Sau khi ăn xong, Fite ngáp một cái và trước khi nằm xuống anh đã bị gián đoạn bởi một tiếng bước chân vội vã.

“Xin lỗi, nhà thờ không mở cửa cho đến hai giờ chiều. Đây là thời gian nghỉ ngơi của các tu sĩ. Nếu có vấn đề gì thì hãy đợi đến giờ mở cửa”

Fite liếc nhìn cậu bé đang vội vã chạy vào nhà thờ rồi tiếp tục nằm lên trên ghế để ngủ trưa. Đã hết ca trực, không phải thời gian làm việc anh không muốn làm thêm. Cậu bé nhìn Fite, biết không thể trông cậy gì vào người này liền chạy thẳng đến chỗ nữ tu sĩ Rowling đang lau tượng.

“Chị tu sĩ! Em muốn tìm Kỵ sĩ bình minh, chị có thể gọi Đại kỵ sĩ trưởng ra nói chuyện với em được không?”

“Hả…” thấy vẻ mặt của cậu bé, Rowling nhìn vào tượng Kỵ sĩ và cảm thấy hơi ngại trong giây lát.

“Em gặp khó khăn gì phải không?” thay vì nói thẳng với cậu bé rằng đây chỉ là một nhà thờ, không thể gọi một người chết, Rowling cúi xuống và dịu dàng hỏi.

“Chị ơi, hãy giúp em, giúp em cứu gia đình em! Mẹ em đang bị bệnh nặng còn cha em đang trong quân đội. Em đã nghĩ cha sẽ quay lại... Chị có thể nhờ Kỵ sĩ bình minh giúp em được không?”

“Ừm…”

Cậu bé nói và rưng rưng nước mắt, Rowling không thể hiểu chuyện gì đang xảy ra với gia đình cậu bé.

“Này cậu bé, chị thực sự muốn giúp em nhưng liên quan đến những việc này, em nên đến gặp kỵ sĩ địa phương”

“Nhưng mà…” cậu nhóc ngần ngại nói, nhưng cuối cùng không thể không nói ra "Mẹ em bị bệnh nặng, người của Tòa án tối cao đã hứa nếu cha vào quân đội, mẹ sẽ được giúp chữa bệnh”

“…” Fite đang nằm trên ghế chuẩn bị ngủ trưa, quay người lại nghe.

“Tòa án tối cao? Lời hứa gì thế, em kể cho chị được không?” Rowling hỏi.

“Mẹ em bị bệnh nặng và cần thuốc gấp nên tòa án đã đến nhà em và nói rằng nếu cha nhập ngũ, họ sẽ chữa bệnh cho mẹ” cậu bé khóc nức nở nói.

“Nhưng ba năm đã trôi qua, vẫn chưa có tin tức gì về cha em, bệnh của mẹ em thì vẫn chưa khỏi và vẻ ngoài của mẹ ngày càng đáng sợ… Mẹ nói ngày nào cũng cảm thấy khó chịu, thà chết còn hơn…”

“Em nói cho đến nay vẫn chưa có tin tức gì từ cha em?”

“Hả? Anh Fite?” Rowling sửng sờ một lát, nhìn người mặc áo giáp xuất hiện trước mặt không biết từ lúc nào.

“Vâng! Họ nói nếu cha em nhập ngũ trong hai năm, khi ông trở lại sẽ thấy mẹ đã được chữa khỏi bệnh của mình. Nhưng hai năm đã trôi qua, bệnh của mẹ em vẫn chưa khỏi. Em đến Tòa án để tìm Kỵ sĩ đó nhưng họ luôn né tránh em và nói rằng cha em đang bận, ông sẽ quay lại sau một thời gian… Kể từ đó đã một năm rồi em vẫn chưa gặp cha em” đôi mắt cậu bé tràn ngập sự tuyệt vọng “Anh bảo vệ, chị tu sĩ, nhà em sắp tan vỡ rồi mà em không thấy một tia hy vọng nào… Làm ơn có thể gọi ngài Kỵ sĩ bình minh đến đây được không? Em muốn gặp ngài ấy!”

Rowling cảm giác trong lòng rất khó chịu nhưng cô không có cách nào giúp cậu bé.

“Tại sao muốn gặp Kỵ sĩ bình minh?” Fite nói với giọng vô cảm như mọi khi

“Bởi vì,bởi vì...chỉ có ngài kị sĩ bình minh mới có thể giúp em”

"Cha em đã nói với em từ khi còn nhỏ rằng ngài là một Kỵ sĩ vĩ đại và tuyệt vời. Bây giờ, ngoài ngài ấy ra, em thực sự không thể nghĩ ra ai có thể giúp gia đình em nữa”

“Tuyệt vời? Không đúng” Fite trả lời một cách thờ ơ.

“Anh Fite…”

“Thay vì trông cậy vào một vị thần không biết có thật hay không thì hãy tin vào chính mình” Fite nói tiếp.

“Vậy em nên trông cậy vào ai…?”

“Trước khi trông mong vào người khác, em nên tin vào chính mình trước, bởi vì ngay cả khi em cảm thấy tuyệt vọng thì người khác cũng không chắc có thể giúp được em” Fite vỗ vai cậu bé.

“Thay vì nhờ Kỵ sĩ bình minh, em nhờ anh thì thực tế hơn” Fite ra ngoài.

“Dẫn anh đến nhà em xem nội dung cam kết của Tòa án”