Fite nhìn quanh nhà hàng, sàn được trải bằng lụa, ghế bọc lụa cao cấp, trên bàn ăn có hai chai rượu vang đỏ, ánh sáng từ đèn chùm phản chiếu lên những bức tranh quý giá, ánh nến lung linh tăng thêm phần ấm áp cho không khí.
Không gian sang trọng của phòng VIP thực sự rất đặc biệt, vừa bước vào đã cảm nhận sự sang trọng. Phòng như vậy chắc chắn rất đắt tiền, không phải là nơi mà người bình thường có thể đến được. Nhưng trước đây đều là người khác mời anh ăn, anh cũng không chú ý nhiều đến giá tiền.
Fite nhìn Nia, người đang ngồi đối diện bên kia bàn. Đặt phòng riêng chứ không phải ở sảnh chính nghĩa là cô có nhiều điều muốn nói với anh. Anh lặng lẽ nhìn Nia đang đặt món với người phục vụ. Sau khi người phục vụ ra ngoài và đóng cửa, trong phòng trở nên yên tĩnh tới mức có thể nghe rõ mọi tiếng động.
"Giờ thì có thể bỏ mũ giáp ra được chưa?" Nia nhìn vào khe hở của mũ giáp, mặc dù rất chắc chắn, nhưng cô vẫn muốn một câu trả lời rõ ràng.
“...” tiếp tục giấu cũng không có ý nghĩa gì, danh tính đã bị lộ, dây chuyền Christine đưa cũng không thể giả mạo người khác ngoài chính mình, vậy thì chỉ có thể nói ra sự thật. Thế nên sau khi nghe Nia hỏi, anh do dự một lúc rồi từ từ đặt tay lên mũ giáp, bỏ nó ra.
"Thầy…” Nia bật dậy "Thật sự là thầy?!"
Trong giọng nói của cô đầy niềm vui và ngạc nhiên nhưng cũng mang theo một chút bối rối. Tại sang thầy trông càng trẻ hơn trước…
Nia cảm thấy nghi ngờ chính mình, cô đã thấy vẻ ngoài của Fite nhiều lần, thời gian đã để lại những dấu ấn không phai trên khuôn mặt thầy, người trước mặt thực sự là của thầy mình, nhưng... Thầy quá trẻ, như thể là thầy của hai mươi năm trước, khi còn là một chàng trai phong độ. Dù đã chắc chắn là thầy của mình nhưng Nia cảm thấy rất khó hiểu.
Kiểu như Fite làm thế nào có thể hồi sinh, sao sau khi hồi sinh lại không trở về tiếp tục công việc mà lại đến nơi xa làm giáo sĩ?
Nia không thể hiểu những điều này, cô là một người khá điềm tĩnh nhưng sau khi vui mừng cô nhìn Fite với vẻ dò xét.
Fite biết Nia có rất nhiều câu hỏi, anh sẽ lần lượt trả lời, dù sao anh cũng hy vọng cô sẽ giữ bí mật cho mình.
"Ừm cũng đã lâu rồi" nghĩ mãi Fite cũng không nghĩ ra cái gì để nói với một đồ đệ lâu không gặp, mãi mới nói được một câu chào. Anh không giỏi ăn nói.
"Thầy, thầy thực sự không… chưa chết?" khi nói từ ’chết’, Nia nghĩ lại rồi nói theo cách lịch sự hơn. Fite lắc đầu. Sao lại như vậy?... Hay là người trong tang lễ không phải là thầy mình?
Không đúng, Nia chắc chắn rằng người được Nữ hoàng Beatrice tự tay chôn cất chính là Fite, không thể sai được. Nhưng sao lại thế này?
“Có vẻ như em có nhiều câu hỏi” thấy Nia muốn hỏi lại thôi, Fite đành nói trước “Cứ hỏi đi không sao đâu”
“Thưa thầy, thầy đã hồi sinh như thế nào? Làm thế nào thầy ra ngoài được?” nghe vậy Nia liền hỏi.
Không sai, Nia không chỉ tò mò về cách Fite sống lại mà còn tò mò về việc làm thế nào mà có thể ra khỏi lăng mộ.
“Tôi vốn chưa thực sự chết, ra khỏi lăng mộ thì đã dùng một số cách” Fite không nói thẳng ra, Nia nghe vậy cũng hiểu rằng thầy không muốn nói chi tiết về vấn đề này.
“Thế thì tại sao thầy còn sống nhưng không về gặp Nữ hoàng?” Nia hỏi vấn đề mà cô muốn biết nhất.
“...” về vấn đề này Fite không trả lời ngay.
“Không gặp thì tốt cho cả hai hơn” Fite trả lời một cách mơ hồ.
“Những chuyện đã qua thì hãy để nó qua đi, hiện tại không phải là kỵ sĩ, càng không phải là Kỵ sĩ bình binh”
“Thầy không định làm Kỵ sĩ nữa sao?” câu trả lời khiến Nia bất ngờ “Tại sao lại thế? Có phải thầy cảm thấy mình bị đối xử không công bằng không? Nhưng hiện tại đại lục đã minh oan rồi mà?”
“Hiện tại đại lục ổn định, không còn cần đến Kỵ sĩ bình minh nữa, đúng không?” Fite ngả người vào ghế và nhìn ra bên ngoài cửa sổ, trong mắt anh có sự tự do tự tại mà Nia chưa bao giờ thấy “Một thời đại hòa bình và thịnh vượng, Kỵ sĩ bình minh cũng không cần tiếp tục nữa”
Thấy vẻ mặt của Fite, Nia cảm thấy việc có thể bỏ gánh nặng trách nhiệm này cũng không phải điều xấu cho Fite, ít nhất bây giờ trông thoải mái hơn rất nhiều so với trước kia, không còn nếp nhăn suy nghĩ giữa hai lông mày. Sau khi nói chuyện một lúc, theo cách ăn nói và động tác của Fite, Nia tin chắc rằng người trẻ tuổi trước mặt chính là thầy của cô. Dù thầy của cô đã gặp bất cứ điều gì thì cũng không thể phủ nhận rằng anh đã sống lại và trở nên trẻ hơn trước. Hơn nữa còn hài lòng với cuộc sống hiện tại.
“Không quay về cũng có lý do riêng” Fite nhàn nhã uống trà “Beatrice, cô ấy và tôi vẫn có ân oán riêng, đừng nhìn lúc tôi chết cô ấy có mặt để tổ chức tang lễ cho tôi, nếu thật sự biết tôi sống lại, có thể sẽ mất ăn mất ngủ”
Nữ hoàng Đế quốc, Beatrice Nolanthir là người mà anh đã nuôi dạy từ nhỏ, tính cách của cô anh hiểu rõ. Kể từ khi anh làm Kỵ sĩ hộ quốc, cô gái này đã luôn dõi theo quyền lực trong tay anh, không ngừng muốn đoạt lại, báo thù cho cha.
Đó cũng là động lực để cô tiến bước. Thực tế chứng minh cô là một thiên tài ngàn năm có một. Dù là kiếm ý hay ma thuật, trị quốc hay chính trị, nghi lễ hay nghiên cứu, chỉ cần cô muốn thì không có gì là cô không học được, hơn nữa còn học rất nhanh. Một quân vương như vậy, nếu được dạy dỗ tốt sẽ trở thành một minh quân vĩ đại, còn nếu dạy sai sẽ trở thành một bạo chúa.
Thậm chí trong thời kỳ Fite nắm quyền, Beatrice đã âm thầm xây dựng thế lực của riêng mình. Fite không phải không biết mà anh không quan tâm. Không chỉ không quan tâm mà còn rất vui khi thấy Beatrice còn trẻ đã có được tài năng như vậy.
Trong những năm sau cuộc đảo chính ở Đế quốc, Beatrice rất nghe lời Fite, tôn trọng anh như một nhiếp chính vương, dường như hoàn toàn quên mất rằng anh là kẻ thù giết cha. Fite biết đây chỉ là kế sách tạm thời của cô. Trước khi có đủ sức mạnh để chống đối anh, cô chắc chắn sẽ không chống lại mà ngoan ngoãn nghe lời.
Beatrice nghĩ mình đã có được lòng tin của Fite nhưng không biết rằng anh cố ý dần dần trao quyền lực cho cô, xem cô có thể quản lý tốt đế quốc rộng lớn này không. Thực tế chứng minh chỉ cần Beatrice muốn, không có gì là cô không làm được.
Cô đã quản lý đất nước rất tốt. Thấy rằng cô công chúa mình nuôi dạy đã trở thành một Nữ hoàng tài giỏi, Fite đã giao lại quyền lực và rời đi mà không nói một lời.