Hmm, hình như khái niệm về trinh tiết ở thế giới này bị đảo lộn hết cả rồi!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Con trai út của Bá tước là một Warlock

(Đang ra)

Con trai út của Bá tước là một Warlock

황시우

Cậu con trai út nhà Bá tước Cronia quyết định trở thành một Warlock để có thể tiếp tục sống sót.

44 4806

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

172 4392

Nữ phản diện tôi phục vụ suốt 13 năm đã thất sủng

(Đang ra)

Nữ phản diện tôi phục vụ suốt 13 năm đã thất sủng

sujeongyojeong (수정요정)

Tôi đã phục vụ cho nữ phản diện này suốt mười ba năm, và giờ đây cô ấy đã sụp đổ.

5 30

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

(Đang ra)

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

백덕수

LÀM ƠN ĐÓ, AI ĐÓ THẢ TÔI VỀ NHÀ ĐIIII. TÔI CẦU XIN MẤY NGƯỜI ĐẤYYYYYYY!!!

252 6479

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

21 175

Webnovel - Chương 03: Tỉnh dậy

Bộ tôi mới mơ hả ta? Tôi không thể nhớ rõ lắm, đầu óc như bị bao phủ bởi lớp sương mờ, khiến việc nhớ lại chi tiết cũng đôi phần khó khăn. Tuy nhiên, có một điều trong giấc mơ mà tôi có thể khẳng định một cách chắc nịch rằng, tôi thề là tôi đã gặp phải cha nội nào đó nói chuyện theo kiểu nhây nhây khó chịu vãi. Khi tôi mở mắt ra, bạn nghĩ tôi đã thấy gì? 

Câu trả lời là một trần nhà xa lạ. Không hiểu sao trong đầu tôi lại hiện lên hình ảnh của Ikari Shi◯ji , và tôi chợt nhận ra rằng mình thực sự rất thích anime. Nhưng ngay sau đó, từ đâu đó, có tiếng khóc của một người phụ nữ vang lên. Âm thanh phát ra gần tôi, khiến tôi ngồi dậy và đưa mắt nhìn quanh. Tiếng khóc phát ra từ phía cuối giường, và người phụ nữ ấy nói sao nhỉ… 

“Uầy.” 

Cô ấy đẹp đến mức không thể tin nổi. Vẻ đẹp của ấy của cô khiến bất cứ ai nhìn vào cũng phải mê mẩn. Tôi buột miệng thốt ra một tiếng, và dường như tiếng nói ấy đã khiến cô ấy giật mình, vội bật dậy. 

“Ơ chết cha” tôi thầm nghĩ. 

“Onii-chan!!!” 

Hả? 

Tôi là anh của cô ấy sao??? 

Mặc dù vẫn chưa hiểu rõ tình hình, cô ấy đã lao tới ôm chầm lấy tôi. 

“Cuối cùng anh cũng tỉnh rồi! Em đã sợ rằng anh sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa!” 

Khoan đã!! 

“Ờm... Em là em gái của anh phải không?” 

Tôi hỏi thử, và may mắn là cô ấy ngừng khóc, nhưng ngay sau đó cô ấy lại cuống quýt hỏi tôi. 

“Anh... không lẽ anh quên mất em rồi sao?” 

“Có lẽ là vậy... anh xin lỗi.” 

“Vậy à…” 

“Mình xin lỗi nhé.” 

“Không không! Anh không cần phải xin lỗi đâu! Đừng lo.” 

“Cảm ơn em.” 

“Vậy để em gọi bác sĩ đến nhé, anh đợi chút nha!” 

“Cảm ơn em về mọi thứ.” 

“Không có chi!” 

...Bây giờ tôi nên làm gì đây ta ? 

nói thiệt là tui ko biết đây là ai hết á, ai biết thì cho xin cái tên