Hmm, hình như khái niệm về trinh tiết ở thế giới này bị đảo lộn hết cả rồi!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Childhood Friend of the Zenith

(Đang ra)

Childhood Friend of the Zenith

Ubilam

Mang trong mình gánh nặng của những hối tiếc và ký ức về tội ác trong quá khứ, anh bắt đầu một hành trình mới.

83 2486

The Magus of Genesis

(Đang ra)

The Magus of Genesis

Ishinomiya Kanto

—Nguyên Thủy Pháp Sư.

104 9854

Du ngoạn cùng mỹ nữ

(Đang ra)

Du ngoạn cùng mỹ nữ

Fuyu Aoki

Một câu chuyện romcom về chuyến hành trình với một cô nàng kuudere xinh đẹp có nhiều tâm tư.

17 338

UNDEAD

(Hoàn thành)

UNDEAD

NisiOisiN

Truyện ngắn gốc của bài hát chủ đề 「UNDEAD」- YOASOBI/Ending Monogatari Series: Off & Monster Season

2 16

Webnovel - Chương 03: Tỉnh dậy

Bộ tôi mới mơ hả ta? Tôi không thể nhớ rõ lắm, đầu óc như bị bao phủ bởi lớp sương mờ, khiến việc nhớ lại chi tiết cũng đôi phần khó khăn. Tuy nhiên, có một điều trong giấc mơ mà tôi có thể khẳng định một cách chắc nịch rằng, tôi thề là tôi đã gặp phải cha nội nào đó nói chuyện theo kiểu nhây nhây khó chịu vãi. Khi tôi mở mắt ra, bạn nghĩ tôi đã thấy gì? 

Câu trả lời là một trần nhà xa lạ. Không hiểu sao trong đầu tôi lại hiện lên hình ảnh của Ikari Shi◯ji , và tôi chợt nhận ra rằng mình thực sự rất thích anime. Nhưng ngay sau đó, từ đâu đó, có tiếng khóc của một người phụ nữ vang lên. Âm thanh phát ra gần tôi, khiến tôi ngồi dậy và đưa mắt nhìn quanh. Tiếng khóc phát ra từ phía cuối giường, và người phụ nữ ấy nói sao nhỉ… 

“Uầy.” 

Cô ấy đẹp đến mức không thể tin nổi. Vẻ đẹp của ấy của cô khiến bất cứ ai nhìn vào cũng phải mê mẩn. Tôi buột miệng thốt ra một tiếng, và dường như tiếng nói ấy đã khiến cô ấy giật mình, vội bật dậy. 

“Ơ chết cha” tôi thầm nghĩ. 

“Onii-chan!!!” 

Hả? 

Tôi là anh của cô ấy sao??? 

Mặc dù vẫn chưa hiểu rõ tình hình, cô ấy đã lao tới ôm chầm lấy tôi. 

“Cuối cùng anh cũng tỉnh rồi! Em đã sợ rằng anh sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa!” 

Khoan đã!! 

“Ờm... Em là em gái của anh phải không?” 

Tôi hỏi thử, và may mắn là cô ấy ngừng khóc, nhưng ngay sau đó cô ấy lại cuống quýt hỏi tôi. 

“Anh... không lẽ anh quên mất em rồi sao?” 

“Có lẽ là vậy... anh xin lỗi.” 

“Vậy à…” 

“Mình xin lỗi nhé.” 

“Không không! Anh không cần phải xin lỗi đâu! Đừng lo.” 

“Cảm ơn em.” 

“Vậy để em gọi bác sĩ đến nhé, anh đợi chút nha!” 

“Cảm ơn em về mọi thứ.” 

“Không có chi!” 

...Bây giờ tôi nên làm gì đây ta ? 

nói thiệt là tui ko biết đây là ai hết á, ai biết thì cho xin cái tên