Hmm, hình như khái niệm về trinh tiết ở thế giới này bị đảo lộn hết cả rồi!

Truyện tương tự

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

154 1519

Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

(Đang ra)

Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

Nanaten

Đây là một câu chuyện đời thường của những kẻ cuồng tăng ca, bị cuốn theo những áp lực của công việc và chỉ đơn giản là muốn ăn những bữa ăn ngon cùng nhau.

43 1179

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

(Đang ra)

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

Kagami Yuu

Sống chung một mái nhà với cô gái tôi thầm thương trộm nhớ, sao mà tinh thần tôi chịu nổi chứ!?Nhưng mà, sao thỉnh thoảng Sayaka lại lục lọi phòng tôi nhỉ?

4 10

Bride of the Demise

(Đang ra)

Bride of the Demise

Ayasato Keishi

Lời thề ấy lấp đầy khoảng trống trong tim Kou và cũng mở ra con đường cho họ dẫn đến tình yêu và bi kịch.

5 21

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

144 3728

Webnovel - Chương 06: Thế nào là một người mẹ

Chuyện này xảy ra có hơi đột ngột một chút. Để mà đem so thì các bạn cứ nghĩ là nó chả khác gì mấy bài kiểm tra đột xuất trên lớp đâu. 

“Hayato!” 

“Mẹ?” 

“Đúng rồi! Mẹ là mẹ của Hayato đây!” 

Người phụ nữ ấy tự xưng là mẹ tôi, nhưng người mẹ mà tôi biết không bao giờ khóc và nhảy vào ôm tôi như thế này... và cũng không bao giờ lo lắng cho tôi như thế này. 

“Xin lỗi, nhưng cháu không biết bà là ai…” 

“Không thể nào… Con nói dối phải không, Hayato không bao giờ nói dối…” 

Uhm, khó xử quá ta. Tôi thực sự không biết người phụ nữ này là ai, và điều đó khiến tôi cảm thấy bối rối. Trong lúc tôi đang loay hoay suy nghĩ, thì bác sĩ của tôi bước ra từ cửa phòng bệnh và giải thích tình trạng của tôi cho người mẹ đó. 

Đầu tiên là tôi đang trong tình trạng mất trí nhớ tạm thời. Do đó, việc tôi không nhận ra người này là điều có thể hiểu được, và bác sĩ đã cố gắng thuyết phục cô ấy. Nghe xong, người mẹ đó có vẻ rất sốc. 

“Mẹ xin lỗi. Mẹ lỡ nói quá nhiều thứ mà không nhận ra rằng bản thân lại chẵng hiểu gì hết…” 

“Không sao đâu, mặc dù con không nhớ gì, nhưng giờ con đã hiểu mẹ là mẹ con rồi! Vì vậy, đừng khóc nữa nhé?” 

“Được rồi… Nếu Hayato nói vậy, thì mẹ tin con.” 

“Cảm ơn.” 

À mà, không biết khi nào thì tôi sẽ xuất viện nhỉ? 

“Um, cháu sẽ xuất viện khi nào vậy?” 

Khi tôi hỏi, bác sĩ trả lời: 

“Tôi nghĩ sớm nhất là ngày mai hoặc ngày kia bạn có thể ra viện.” 

“Vâng, vậy là tốt rồi. Cảm ơn bác sĩ.” 

Mặc dù biết rằng có thể xuất viện sớm khiến tôi cảm thấy yên tâm, nhưng vẫn còn một vấn đề là tôi mất hết ký ức rồi. Nếu tôi phải đến trường, sợ là tôi sẽ đứng bét lớp mất thôi. Và nếu là thế thật thì đời tôi đi tong rồi còn đâu. 

ーーーーーーーーーーーーーーーーーーーー 

Lời của tác

Hôm nay có vẻ hơi ít nội dung, xin lỗi nhé. 

Trường học khá bận rộn, nên tôi nghĩ sẽ giảm tần suất đăng bài. 

Xin hãy tha lỗi cho tôi nhé!