Hmm, hình như khái niệm về trinh tiết ở thế giới này bị đảo lộn hết cả rồi!

Truyện tương tự

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

17 111

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

36 321

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

(Đang ra)

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

그림

Thật kỳ diệu, phải không?

44 262

Sói và Gia vị: Spring Log

(Đang ra)

Sói và Gia vị: Spring Log

Hasekura Isuna

Lawrence và Holo đã xây dựng một cuộc sống lý tưởng bên nhau sau khi mở nhà tắm Sói và Gia vị, nhưng cuộc hôn nhân hạnh phúc của họ bỗng dưng bị xáo trộn bởi một vị khách bất ngờ. Trong mùa thấp điểm

5 41

Webnovel - Chương 06: Thế nào là một người mẹ

Chuyện này xảy ra có hơi đột ngột một chút. Để mà đem so thì các bạn cứ nghĩ là nó chả khác gì mấy bài kiểm tra đột xuất trên lớp đâu. 

“Hayato!” 

“Mẹ?” 

“Đúng rồi! Mẹ là mẹ của Hayato đây!” 

Người phụ nữ ấy tự xưng là mẹ tôi, nhưng người mẹ mà tôi biết không bao giờ khóc và nhảy vào ôm tôi như thế này... và cũng không bao giờ lo lắng cho tôi như thế này. 

“Xin lỗi, nhưng cháu không biết bà là ai…” 

“Không thể nào… Con nói dối phải không, Hayato không bao giờ nói dối…” 

Uhm, khó xử quá ta. Tôi thực sự không biết người phụ nữ này là ai, và điều đó khiến tôi cảm thấy bối rối. Trong lúc tôi đang loay hoay suy nghĩ, thì bác sĩ của tôi bước ra từ cửa phòng bệnh và giải thích tình trạng của tôi cho người mẹ đó. 

Đầu tiên là tôi đang trong tình trạng mất trí nhớ tạm thời. Do đó, việc tôi không nhận ra người này là điều có thể hiểu được, và bác sĩ đã cố gắng thuyết phục cô ấy. Nghe xong, người mẹ đó có vẻ rất sốc. 

“Mẹ xin lỗi. Mẹ lỡ nói quá nhiều thứ mà không nhận ra rằng bản thân lại chẵng hiểu gì hết…” 

“Không sao đâu, mặc dù con không nhớ gì, nhưng giờ con đã hiểu mẹ là mẹ con rồi! Vì vậy, đừng khóc nữa nhé?” 

“Được rồi… Nếu Hayato nói vậy, thì mẹ tin con.” 

“Cảm ơn.” 

À mà, không biết khi nào thì tôi sẽ xuất viện nhỉ? 

“Um, cháu sẽ xuất viện khi nào vậy?” 

Khi tôi hỏi, bác sĩ trả lời: 

“Tôi nghĩ sớm nhất là ngày mai hoặc ngày kia bạn có thể ra viện.” 

“Vâng, vậy là tốt rồi. Cảm ơn bác sĩ.” 

Mặc dù biết rằng có thể xuất viện sớm khiến tôi cảm thấy yên tâm, nhưng vẫn còn một vấn đề là tôi mất hết ký ức rồi. Nếu tôi phải đến trường, sợ là tôi sẽ đứng bét lớp mất thôi. Và nếu là thế thật thì đời tôi đi tong rồi còn đâu. 

ーーーーーーーーーーーーーーーーーーーー 

Lời của tác

Hôm nay có vẻ hơi ít nội dung, xin lỗi nhé. 

Trường học khá bận rộn, nên tôi nghĩ sẽ giảm tần suất đăng bài. 

Xin hãy tha lỗi cho tôi nhé!