「Không thể nào....... Tại sao lại là cậu, kẻ chủ mưu đứng sau tất cả các vụ mất tích này....!」
Đúng như mong đợi, Himeno Kirika lâm vào trạng thái hoang mang ; không, giờ tôi phải gọi cô ấy là Himekishi Kirika mới đúng.
Đầu thanh kiếm cô ấy chỉ về phía tôi run nhè nhẹ trong nao núng.
Tuy nhiên, ngay cả đối với tối thì cuộc tái ngộ này cũng hoàn toàn nằm ngoài dự kiến.
Tôi chậm rãi hạ mình xuống chiếc ghế đá.
「Từ cách cậu hành xử, đây ắt hẳn là lần đầu cậu gặp lại một người bạn cũ từ thế giới trước của chúng ta」
「Đúng vậy....... và tớ không ngờ là việc này sẽ xảy ra sớm như vậy」
Nếu thế giới mới này cũng rộng lớn như thế giới cũ thì khi tính đến việc chỉ có mỗi 20 người trong chiếc xe buýt,
Hơn thế nữa nếu tính thêm việc tất cả đều được tái sinh ở một vị trí ngẫu nhiên, Khó mà có khả năng cả đám người được chuyển dịch đó đều bị đặt trên cùng một đại lục.
Ngoại trừ khả năng sử dụng phép thuật để dịch chuyển, cách mà mọi người dùng để đi lại và giao tiếp trong thế giới này khá giống với thời trung cổ. Ngay cả khi khi bạn định dành cả đời mình cho việc tìm kiếm, sẽ không lạ nếu bạn không thể gặp được người kia cho đến tận lúc chết.
Cho dù khả năng đó là rất nhỏ nhoi; bọn tôi, những người được "tái sinh" lại gặp mặt nhau chỉ sau có một tháng từ khi đến nơi này.
「Tuy vậy, còn có điều khác khiến tớ ngạc nhiên hơn
…………Odamori-kun, đó là việc cậu đã thực hiện những việc làm trái với lương tâm và vấy bẩn đôi tay mình trong máu tanh.」
Giọng nói của cô ấy không bùng nổ trong giận dữ, mà nó lại rúng động trong sự buồn bã.
Không hiểu sao, vẻ mặt đó của cô ấy khiến tôi khiến tôi cảm thấy khó chịu.
「Hể, học sinh danh dự Himeno-san lại tiếp tục dạy đời người khác ngay cả khi đã được tái sinh ở thế giới mới này sao
Không chỉ vậy, từ một thành viên danh giá của hội học sinh giờ cô ấy còn làm đại diện cho vương quốc dưới cái mác kị sỹ tinh nhuệ.
Cái vẻ tự mãn đó vẫn chẳng thay đổi chút nào cả」
「Odamori-kun, cậu.... Đã đổi thay. Cậu không phải là một người hay coi thường người khác」
「Haả? Cậu nghĩ rằng cậu có thể hiểu được tôi sao? 」
Nó nghe lố bich đến nỗi tôi phải bật cười.
Cô ấy thậm chí còn không có thời gian để nhìn thoáng qua tôi.
Khác với quy cách, cô ấy thậm chí còn không có đủ thời gian thích đáng cho một cuộc nói chuyện.
「Tớ vẫn chưa thay đổi một chút nào, cậu nên biết điều đó. Sau khi đến đây, tớ cuối cùng nhận ra được mình muốn gì và để đạt được những điều đó, tớ đã có được sức mạnh mà tớ cần, đó là tất cả những gì đã thay đổi. 」
「Cậu đang nói đến thứ Phép Thuật Nô Lệ Hắc Ám..... thứ sức mạnh bẻ gãy ý chí của con người và biến họ thành nô lệ, loại phép thuật bị cấm kị trong truyền thuyết , tớ nói có đúng không? 」
Đây không phải điều tôi mong muốn nhưng có vẻ như cô ấy biết thiên chức của tôi là gì,
Nói cách khác, cô ấy ắt hẳn đã nghĩ ra biện pháp đối phó trước khi đến đây.
Trong lúc đang lên kế hoạch, tôi cố gắng câu giờ bằng cách tiếp tục nói chuyện phiếm.
「Nếu cậu đã rõ rồi thì cuộc nói chuyện của chúng ta sẽ trở nên đơn giản thôi. Khi một chàng trai cao học khỏe mạnh sở hữu một sức mạnh như vậy, ngay cả một cô gái siêng năng như Himeno-san ắt hẳn cũng có thể tưởng tượng được điều gì sẽ xảy ra phải không nào? 」
「Điều, Điều đó.....!」
Tiếng nuốt khan của cô ấy có thể nghe rõ mồn một.
Mặc dù ánh sáng trong căn phòng không đủ để tôi có thể nhìn thấy khuôn mặt của cô ấy nhưng chắc chắn là cô ấy đang đỏ mặt vì ngượng.
「Đúng vậy, đó chính xác là điều mà cậu nghĩ. Không, thậm chí ngay cả những thứ mà Himeno-san không biết và cũng không thể nào tưởng tượng nổi, Tớ đã làm tất rồi....... trên những cô thiếu nữ trong làng và các nữ thám hiểm gia.」
「Dừ,Dừng lại! Tại sao cậu lại có thể như vậy chứ?!」
Cô ấy hỏi tại sao tôi lại làm những việc tồi tệ đó. Cô ta đang cố quở trách tôi sao?
Đúng là một trò cười.
「Cậu sẽ không thể hiểu được đâu, cậu , một người luôn gặp được những điều tốt lành kể từ khi được sinh ra như cậu sẽ không bao giờ có thể hiểu được tôi cảm thấy thế nào. Hơn nữa chẳng phải cậu đến đây........ cậu đến đây để làm một kị sỹ công chúa tinh nhuệ hay sao? Cứ như thể đó là một việc hiển nhiên khi mà ngay cả thiên chức cậu nhận được cũng có vẻ như thuộc loại hiếm 」
Tôi chăm chú nhìn dáng người cô ấy, xem xét kĩ lưỡng từ trên xuống dưới.
Cô ấy đang mặc một bộ giáp hạng nhẹ giúp che chắn khắp các vị trí trọng yếu của cơ thể, khi nhìn kĩ ta có thể thấy bộ giáp được trang trí bởi các nếp xếp và đăng ten.
Một chiếc nơ xinh xắn được buộc quanh cổ của cô ấy, nếu phải nói bộ giáp trông giống gì nhất thì có lẽ đó là bộ đồng phục của trường, cô ấy cũng mặc một chiêc váy ngắn cùng một chiếc quần bó màu trắng giúp che khuất đi phần da thịt lộ ra giữa mép váy và đôi vớ chân.
Cho dù có ở thời trung cổ của trái đất thì cô ấy cũng không thể nào ăn mặc như thế này được, thành thực mà nói, bộ giáp của cô ấy có lẽ giống một bộ đồ hóa trang hơn!
「Himeno-san, tớ không ngờ cậu lại có một sở thích giống otaku như vậy, đến mức cậu còn mặc cả bộ đồ hóa trang đi chiến đấu.......... Trước tiên, cậu có thể nói rõ cho tớ xem cậu là một công chúa hay một kị sỹ được chứ? 」
「V,Việc đó chẳng quan trọng gì cả phải không?! 」
Mặc dù tôi liên tiếp thả bom cô ấy bằng với những câu chuyện phiếm, nhưng trong đầu tôi vẫn còn đang mải nghĩ các bước cờ xa hơn.
Ngay cả khi trông cô ấy cử dễ dàng ra làm sao, tôi dám chắc rằng bộ áo giáp đó là một món bảo vật hiếm......... không nghi ngờ gì khi miếng giáp đó được yểm thêm bùa phép.
Nhiều khả năng, đã có một pháp sư nào đó cường hóa nó cho cô ấy.
Chưa hết.
Thiên chức Kị sỹ công chúa của cô ấy vẫn là một bí ẩn, nhưng chắc chắn thiên chức đó đã tự động gia tăng khả năng kháng phép của cô ấy.
Việc vượt qua toàn bộ số bẫy sập phép thuật mà không bị xây xước là một minh chứng cho kĩ năng của cô ấy. Hơn thế nữa một người tỉnh táo cũng sẽ không bao giờ định đơn độc xử lý nhiệm vụ một mình khi mà họ biết chỗ đó giăng đầy bẫy sập, trừ khi họ rất tự tin vào khả năng kháng phép của mình. Đây là một lời lý giải hợp lý.
.................Việc này quả thực thật rắc rối.
Lý do là bởi vì phép thuật nô lệ của tôi, trong khi nó có khả năng điều khiển đối tượng và thời gian hiệu dụng rất mạnh mẽ. Trên những mục tiêu với khả năng kháng phép cao thì tôi bắt buộc phải tiếp cận họ ở khoảng cách gần trong một quãng thời gian dài để sử dụng phép, nếu không thì hiệu quả sẽ rất nhỏ bé.
Và có vẻ như cô ấy sẽ không sẵn lòng cho tôi một cơ hội như vậy.
「Đây là lời cảnh báo cuối cùng của tớ. Cậu có định ngoan ngoãn đầu hàng hay không?」
「Tên ngốc nào lại chịu bỏ qua một trận đấu mà hắn sẽ thắng chứ?」
Vậy sao,nếu đã như vậy... cô ấy nói thầm. Công chúa kị sỹ ngay lập tức rút ngắn khoảng cách giữa chúng tôi và tiếp cận tôi.
Cô ta nhanh hơn tôi tưởng.
Tuy nhiên , phản xạ của tôi đã khác hoàn toàn so với trước kia.
Nếu tôi chỉ là một người bình thường thì không nghi ngờ gì nữa tôi chắc chắn sẽ bị đánh bại.
「Keng」
Thanh trường kiếm của cô ta đập mạnh vào chiếc khiên lớn và tiếng va chạm của kim loại vang vọng khắp hang động.
Lặng lẽ đứng hộ vệ sau chiếc ghế đá của tôi là một nữ chiến binh.
Ít ra thì cô ta cũng đủ tốt khi không dùng hết sức và chỉ sử dụng phía cùn của thanh kiếm để không giết tôi.
「Lệ Ma Pháp......!」
Kirika bị bất ngờ khi cô gái có ánh mắt đờ đẫn nhảy ra hộ vệ tôi.
Lợi dụng cơ hội đó, tôi hoàn tất bùa chú gia tốc thuật.
Một ngọn lửa màu xanh lục bùng lên và bao phủ mái tóc đen của Kirika.
「Kưư!? A, đầu mình đang xoay tròn.......!」
Cô ta hoảng hốt và nhảy lùi lại để giãn khoảng cách giữa chúng tôi ra.
Những chiến binh nô dịch của tôi đứng yên và lặng lẽ hộ vệ tôi như đã được ra lệnh.
「Đúng như dự đoán, khả năng kháng kháng phép của cô ta rất cao. Phần trăm tiến trình mới được có 5.
Được thôi, tôi sẽ tiếp tục gây áp lực lên cô ta và tăng tốc tiến trình」
Tôi không cần phải đánh bại cô ta . Miễn là tôi có cơ hội để yểm phép thuật nô dịch của mình thì chiến thắng sẽ là của tôi.
Do đó,chiến thuật của tôi sẽ xoay quanh việc phòng thủ và câu giờ.
Chiếc khiên của chiến binh nô dịch được yểm phép và gia cố bằng ma thuật.
「Cậu đã nghĩ thấu đáo về việc này rồi đúng không, Odamori-kun. Không, tớ nên gọi cậu là Pháp Sư Hắc Ám mới đúng..... Tuy nhiên」
Trong khi giữ khoảng cách 5m giữa chúng tôi, cô ta giơ thanh kiếm lên cao quá vai và dựng thẳng.
Cô ta định làm gì từ khoảng cách đó......?
「Hỡi thanh gươm tôn quý tiêu diệt mọi ác quỷ!
Ánh sáng chói lòa phá hủy mọi thứ Bạo Quang Ảnh!!]
Ánh sáng đỏ rực tụ lại trên thanh kiếm của cô ta...... Và như một dòng chảy hung bạo nó bắn ra những tia sáng như mũi tên.
Tia chớp sáng rọi sáng cả căn phòng, một va chạm mạnh hơn cả một một quả hỏa cầu khiến căn phòng chấn động.
Chiếc khiên lớn cùng chiến binh đang hộ vệ cho tôi bị đánh bay và đập mạnh vào tường và ngừng cử động
「Thật là đáng ngạc nhiên...... đây quả đúng là ma pháp kĩ đáng kinh ngạc.Đây ắt hẳn là một trong các kĩ năng mà thiên chức kị sỹ công chúa của cậu có」
「Đúng vậy. Kĩ năng này sẽ hiệu quả hơn khi sử dụng trên những kẻ ác. Và có vẻ như nó khá hiệu quả khi dùng để chống lại phép thuật nô dịch của cậu」
Kirika hạ kiếm xuống ngang thắt lưng và nhắm thẳng nó vào tôi, người không còn chiếc khiên sống để phòng vệ nữa.
Ý định của cô ta có lẽ định rút ngắn khoảng cách trước khi tôi bắn phóng bùa chú, và làm mất khả năng chiến đấu của tôi trong một đòn.
「Cậu không còn chiếc khiên của mình nữa. Thật là không may nhưng đây là kết thúc rồi」
「Ừ có vẻ là như vậy đó」
Cô ta bước về phía trước
Cùng lúc đó tôi bẻ khớp một ngón tay.
Nữ pháp sư tôi ra lệnh ẩn mình phía trong căn phòng vọt ra và bắt đầu niệm chú gia tốc thuật.
Thậm chí ngay cả khi đã nhận ra, Kirika vẫn không dừng lại.
Cô ta ắt hẳn phải nghĩ rằng 'Đằng nào đi nữa phép thuật cũng gần như vô hiệu đối với mình, mình sẽ đánh bại cậu ta rồi tất cả mọi việc sẽ an bài", việc này nghe cũng khá có lý.
Tuy nhiên..... tất cả đều diễn ra đúng như kế hoạch của tôi
「Ểhhh!?」
Thanh gươm cô ta vung về phía tôi, xuyên thẳng qua cơ thể.
「Đó là, một Phân thân?!」
「Cậu đoán đúng rồi đó」
Cơ thể tôi thực ra chỉ cách chỗ đó có hơn 1 nửa bước chân.
Mặc dù khả năng kháng phép của cô ta rất cao nhưng「Các bùa phép không nhắm trực tiếp vào cô ta」sẽ không thể dễ dàng phân biệt hay nhìn thấu.
Vậy nên việc này đã không bị phát hiện, ngay từ đầu tôi đã ra lệnh cho nữ nô đó hộ vệ cho thế thân đó.
Và, nơi mà tôi thi triển phân thân với chỗ mà tôi đang đứng là......
「Cái gì đây?! Một hố sập......?!」
Kị sỹ công chúa trượt dài xuống chiếc hố sâu mét rưỡi.
Ngay từ tôi mới vào hang động này, tôi đã chuẩn bị cho tình huống tệ nhất xảy ra bằng cách đào một cách hố sập thô sơ, nó không yêu cầu sử dung phép thuật.
Nó khác biệt rất lớn khi so sánh với bẫy sập phép thuật vì nó không thể bị phát hiện qua khả năng cảm ứng ma thuật hay có thể bị kháng.
Dĩ nhiên, nếu nó chỉ là một cái hố sập bình thương thì cô ta có thể dễ dàng phá nó bằng sức mạnh của mình.
Do đó, các nữ nô có thể sử dụng phép thuật được tôi giao trách nhiệm yểm phép niêm ấn lên.
Một tiếng sầm vang lên và một phòng giam sắt được xây trên đỉnh cái hố, hoàn toàn khóa chặt cô ta tại chỗ chỉ cách thanh xà 3 phân.
Phép dịch chuyển vật thể.... Phép thuật này cho phép dịch chuyển các vật thể ở khoảng cách ngắn đã ngay lập tức khóa chặt miệng hố.
「Không thể nào......đây sẽ là kết thúc của mình sao.......?!」
「Cậu quả thực đã gây ra rất nhiều rắc rối cho tôi đó, Kị sỹ công chúa-sama ạ」
Nhưng việc bị giam trong một chỗ chật chội như vậy, Tôi đoán rằng cậu không thể sử dụng các tuyệt kĩ kiếm thuật của mình ,phải vậy chứ?」
Cho dù cô ta có phá các thanh sắt thật nhanh để thoát ra đi nữa, nó cũng sẽ ngốn của cô ta ít nhất là vài phút.
Trong lúc đó, tôi có thể nhàn nhã mà tiếp cận cô ta và bắt đầu yểm bùa phép, miễn là tôi có thể kịp hoàn thành bùa phép thì mọi việc sẽ kết thúc
Kị sỹ công chúa Kirika, bạn học cũ của tôi Himeno Kirika, cuối cùng tôi cũng có thể biến cô thành một nữ nô trung thành của tôi rồi!
Nô lệ sư Tooru
Thiên chức: Nô lệ sư LV 6
Kĩ năng : 【Phép thuật nô dịch LV 5】 ???
Kị sỹ công chúa Kirika
Thiên chức: Kị sỹ công chúa LV 5
Kĩ năng :【Bạo Quang Ảnh LV3】【Kháng Phép LV 2】???