Hiệu thuốc ở Dị Giới

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 324

Vol 7: Truyền thuyết Tân Đại Lục (Năm 1148) - Chương 09: Cuộc Chạm Trán Đầu Tiên

“Khởi chiến!”

Lệnh của Đô đốc Jean vang vọng trên biển.

“Xây dựng căn cứ bảo vệ và triển khai rào chắn vật lý trước hạm đội! Sử dụng đảo ngoài khơi làm căn cứ rút lui. Đừng lơ là!”

“Rõ!”

Thủy thủ đoàn bị áp đảo bởi sự quyết đoán của Đô đốc Jean, nhưng nhanh chóng bắt đầu hành động.

Các tàu lớn đã bị phát hiện, vì vậy họ đã trở thành mục tiêu. Nếu kẻ địch đánh chìm tàu của họ, tất cả sẽ kết thúc. Đảm bảo an toàn trên đất liền và trên biển là ưu tiên hàng đầu, như Jean đã nói rồi đấy.

Những người sử dụng thần thuật được chia thành các đội theo từng thuộc tính.

"Hỡi đại địa, hãy bừng tỉnh và trỗi dậy!"

Những người sử dụng thần thuật thuộc tính Thổ, đồng thanh niệm chú và cắm trượng xuống đất, tạo ra một bức tường đá cao vững chắc bao quanh căn cứ.

“Lún xuống!”

Những người sử dụng thần thuật thuộc tính Thổ hệ Âm tiếp tục tạo ra một hào sâu xung quanh.

“Ngập đầy!”

Những người sử dụng thần thuật thuộc tính Thuỷ vung trượng, tạo thành hào nước.

“Thiêu đốt!”

Những người sử dụng thần thuật thuộc tính Hoả đốt cháy khu vực xung quanh căn cứ để mở rộng tầm nhìn.

“Thổ Nanh!”

Những người sử dụng thần thuật thuộc tính Thổ xây dựng hàng rào chắc chắn ở phía trước.

Toàn bộ quá trình chỉ diễn ra trong vài phút ngắn ngủi. Điều này minh chứng rõ ràng cho tầm quan trọng không thể thiếu của những người sử dụng thần thuật trên chiến trường. Nếu đối thủ cũng sở hữu khả năng thần thuật, chúng có thể dùng nó để phá vỡ thành trì. Tuy nhiên, nếu chỉ đối mặt với thường dân, các đòn tấn công vật lý sẽ bị ngăn chặn một cách dễ dàng, và khả năng quan sát rộng mở sẽ giúp họ phát hiện và đối phó với nguy cơ từ sớm.

“Tôi đã sử dụng hết thần lực cho cả ngày hôm nay rồi.”

“Không thể chịu nổi.”

“Cho tôi một lọ thuốc hồi phục thần lực với.”

Những người sử dụng thần thuật lau mồ hôi và yêu cầu thuốc hồi phục. Họ uống thuốc hồi phục thần lực do Marjolaine và nhóm của cô chuẩn bị.

“Đây, hãy uống đi. Thật may là tôi đã chuẩn bị sẵn thuốc hồi phục thần lực đó nhé!”

Cái này giúp giảm thời gian hồi phục thần lực từ một ngày xuống còn nửa ngày. Tuy nhiên, sử dụng thuốc này sẽ để lại di chứng vào ngày hôm sau.

Clara, trong khi theo dõi tình hình, tiến lại gần Đô đốc Jean để đưa ra ý kiến.

“Chúng ta cần phòng thủ, nhưng nên tránh giao chiến trực diện thì hơn ạ.”

“Phòng thủ chính đáng và đảm bảo an toàn là quyền lợi quốc tế. Nhưng chúng ta đang bị xâm lược đơn phương từ một phía! Không phải lúc để nói mớ đâu!”

Jean giận dữ nạt nộ.

“Nhưng tôi không nghĩ họ hiểu luật quốc tế. Thay đổi địa hình và đốt cháy rừng có thể bị coi là phòng thủ quá mức. Có thể chúng ta đã xâm phạm lãnh thổ của họ. Chúng ta đã hoàn thành bản đồ và khảo sát tối thiểu. Xin lỗi vì nói thẳng, nhưng tôi nghĩ chúng ta nên ưu tiên an toàn và rút lui thôi.”

Clara nói trong khi nước mắt chảy giàn giụa, dù sao đây cũng là vấn đề khó nói.

“Chúng ta có thể thay đổi căn cứ mà. Nếu ra khỏi lãnh thổ của họ, họ sẽ không tấn công nữa. Hãy di chuyển lên phía bắc hoặc phía nam.”

Một hoa tiêu đề xuất di chuyển căn cứ. Nhiều người không muốn chiến đấu. Nhưng Đô đốc Jean không đồng ý.

“Đó là tháo chạy rồi! Chưa kể xây dựng lại căn cứ sẽ lãng phí thời gian và tài nguyên!”

“Tuy nhiên, trận pháp đã bị phá hủy trong một đêm. Họ hiểu rõ cách hoạt động của chúng ta. Thần thuật chủ yếu đối phó với ác linh và thú dữ, không phải con người. Trận pháp có thể bị phá giải nếu chỉ phá vỡ một phần.”

Các Thần Quan đi theo Đô đốc là những chiến binh tinh nhuệ không ngại chiến đấu, nhưng bị phá hủy trận pháp thì không đùa được đâu.

“Trong một khu vực nguy hiểm như vầy, trồng trọt là không khả thi. Dẫu có xây dựng được căn cứ, nếu không thể để lại một nơi có thể tự duy trì trước khi trở về, thì mọi công sức đều đổ sông đổ biển cả.”

Cuối cùng, Jean phải nghe theo phó chỉ huy, nhưng vẫn không chịu từ bỏ hoàn toàn.

“Ngày mai, chúng ta sẽ di chuyển căn cứ. Nhưng chúng ta cần xác định danh tính kẻ thù trước khi rút lui!”

“Đồng ý.”

Nếu rút lui mà không có thông tin gì, họ sẽ gặp lại tình huống tương tự. Jean quyết định chuẩn bị rút lui nhưng vẫn phải tìm hiểu kẻ thù.

“Nhưng, kẻ thù đang ẩn náu ở đâu? Không có dấu hiệu nào cả.”

Marjolaine đặt câu hỏi.

“Những người canh gác không thấy ánh sáng nào từ phía đất liền. Chúng di chuyển mà không có đèn đóm gì cả, âm thầm phá huỷ trận pháp với độ chính xác cao.”

“Có thể là nhờ ánh trăng hoặc sao.”

“Tối qua là đêm không trăng. Có thể chúng dùng thần thuật ban đêm.”

“Hoặc là dùng tinh thạch.”

Jean nhíu mày. Một số tinh thạch phát sáng khi nhận thần lực.

“Nếu chúng dùng tinh thạch, chúng có thể tấn công chúng ta trong bóng tối bằng loại thần thuật chưa biết.”

“Hãy giữ lửa, không để chúng tắt ở tiền tuyến!”

Đội thám hiểm Đại Lục Gabin, trong đêm tối tĩnh mịch, mỗi giác quan như được mài giũa đến tột cùng.

“Hãy đến đây và cho ta thấy danh tính của ngươi...!”

Jean hét vọng về phía đất liền.

Bóng đêm bao phủ, xung quanh dần chìm vào bóng tối.

Trong khi đang chờ đợi, những liên lạc viên hồng hộc lao đến báo cáo với khuôn mặt tái xanh.

“Khi chuẩn bị liên lạc với đế đô vào buổi tối để tiết kiệm điện, chúng tôi nhận thấy điều bất thường ạ.”

“Xin được báo cáo. Dù đã gửi tín hiệu, không có phản hồi từ đế quốc hay các trạm căn cứ khác. Duy trì nguồn điện trở nên khó khăn hơn.”

“Sao cơ?! Nếu thiết bị hỏng hóc, hãy sửa ngay lập tức!”

“Không ạ, thiết bị hoạt động bình thường, nhưng tín hiệu bị chặn ở đâu đó.”

“Gì cơ?!”

Những người liên lạc viên run rẩy = bất lực.

“Chúng ta đã bị cô lập rồi!”

Khoảng cách 8000 km từ Marseille, liên lạc bị cắt đứt.

Bị cô lập giữa vùng đất xa lạ, nơi mà từng ngọn cỏ, cành cây đều mang hơi thở của kẻ địch, lòng người trở nên hoang mang, lo lắng.

Khi họ bắt đầu hiểu rõ sự nghiêm trọng của tình thế, một cơn gió mạnh từ sâu trong lòng đất thổi tới, dập tắt tất cả những ngọn lửa bảo vệ tiền tuyến.

"Đến rồi! Thắp đèn lại ngay!"

"『Chiếu Viêm Châu!』照炎珠"

Các thần thuật sư thuộc hệ Hỏa lập tức phóng lên không trung những quả cầu lửa rực cháy, làm bừng sáng màn đêm bằng những đạn lửa sáng chói. Khi ánh sáng đã tràn ngập không gian, năm bóng đen mờ ảo bất ngờ hiện ra, tiến gần đến căn cứ chỉ vài chục mét, như những bóng ma lặng lẽ bước tới từ trong đêm tối.

"Cái gì kia?!"

"『Khống chế chúng ngay! (Arrestation)』"

Các thần thuật sư đi theo đoàn kích hoạt pháp trận bắt giữ đã được chôn sẵn tại trận địa. Pháp trận này có thể vô hiệu hóa hoàn toàn đối phương, bất kể là người hay thú, và dính chặt chúng vào chỗ đó, không thể vùng vẫy thoát ra. Tuy nhiên, thần thuật không thể nhận diện được năm bóng đen, và chúng vẫn tiếp tục lao vút tới. Những bóng đen di chuyển thành hàng ngang, không gặp trở ngại gì khi bước qua hào nước. Các thần thuật sư cố gắng xác định bản chất của những bóng đen này.

"『Cuồng Phong Phẫn Nộ!』"

"『Bão lửa!』"

Kết hợp giữa thần thuật hệ Phong và Hỏa để thổi bay những bóng đen bằng lửa, nhưng chúng chỉ bị hất nhẹ mà vẫn tiếp tục tiến tới với tốc độ không đổi. Đội bắn súng bắt đầu xả đạn, nhưng đạn bắn trúng mà không làm chúng chệch hướng.

"『Tiêu Diệt Tử Linh!』"

Các thần thuật sư cố gắng sử dụng pháp thuật trừ ác linh nhưng không có hiệu quả. Những thực thể này không phải là ác linh mà cũng không phải là thực thể vật lý, chúng mang tính chất trái ngược.

"Cái quái gì thế này!"

Khi các thần thuật sư hoảng loạn, hàng vạn bóng đen như những ác mộng bắt đầu xuất hiện quanh con tàu. Những hình dáng u ám, giống hệt đầu người, từ từ nổi lên từ lòng biển sâu, vén màn bí ẩn của những bóng hình ma quái từ trong rừng.

"Bị bao vây rồi!"

Nhìn gần, những bóng đen đó hiện lên như những hình dáng kỳ lạ, áo choàng đen phủ kín từ đầu đến chân. Tứ chi của chúng cử động một cách quái dị.

"『Thánh giới bất hoại!』"

Một thần thuật sư nhanh chóng dựng lên pháp trận phòng thủ dưới đáy tàu để ngăn không cho chúng lên tàu. Khi mọi người còn đang tập trung vào những bóng đen quanh tàu, Noa đã nhanh chóng niệm chú, tạo ra mũi tên lửa bắn trúng đầu của một bóng đen xa nhất trên đất liền.

Một cú bắn chính xác làm bóng đen đó bị thổi bay và ngã quỵ xuống. Khi một bóng đen ngừng di chuyển, tất cả các bóng đen khác cũng ngừng lại một thoáng. Noa không bỏ lỡ cơ hội này.

"Tóm được rồi!!!"

Anh ta thành công chặn đứng tất cả bóng đen và xác định mục tiêu.

"Ngươi, Ngươi 'di chuyển như con người'"

Sự nhạy bén và khả năng quan sát của Noa, từng là cận vệ của Nữ Hoàng, thật đáng kinh ngạc.

"『Hỏa lao』"

Cột lửa do Noa tạo ra lập tức bao quanh bóng đen chủ chốt. Các thần thuật sư hệ Thổ, với tốc độ nhanh chóng và chính xác, ngay lập tức tăng cường bằng những bức tường đá vững chắc, tạo thành một Thạch Giam kiên cố để giam giữ kẻ địch. Thế nhưng, dù bị giam cầm trong vòng vây của lửa và đá, kẻ bị bắt không hề tỏ ra lo lắng. Hắn chỉ đơn giản giơ một ngón tay ra trước mặt

"Hắn định làm cái quái gì thế?"

Như thể muốn trả thù Noa, bóng đen vạch một đường thẳng từ vị trí của hắn đến con tàu, khiến cột lửa vây quanh và những bức tường đá kiên cố của Thạch Giam nứt toác như trái cây bị bổ đôi. Chỉ trong chớp mắt, từ đỉnh cột buồm đến đáy tàu, con tàu bị chẻ đôi, gãy nát ra từng mảnh. Các thủy thủ, bị đẩy ra khỏi con tàu, hất xuống biển.

"『Băng Tinh Bàn!』"

Thần thuật sư hệ Thủy dựng trượng lên mặt biển, đóng băng nước tạo thành những tảng băng làm chỗ đứng tạm thời. Đô đốc Jean không chần chừ một giây, bắn về phía kẻ địch nhưng đạn bị bật lại bởi một lớp chắn vô hình.

Con tàu khổng lồ bị cuốn vào vòng xoáy dữ dội, từ từ chìm sâu vào lòng biển. Các thần thuật sư, trong cơn hỗn loạn, vội vã leo lên băng hoặc tìm đường ra bờ biển, nỗ lực tái tổ chức đội hình trong khi từng cơn sóng vỗ mạnh mẽ xô đẩy.

"Đó không phải là thần thuật!!"

Thần thuật sư ướt đẫm thở hổn hển. Kẻ địch tháo bỏ mũ trùm, để lộ mái tóc đen dài. Đó là một cô gái.

"Là con gái!"

Cô ta nhẹ nhàng hạ mình xuống mặt đất, tay vẽ những hình quạt tinh tế, từ từ tạo ra những hoa văn hình chim và cây trên mặt đất. Đôi tay nhẹ nhàng biến đổi pháp trận thần thuật xung quanh, khiến cho những hoa văn đỏ rực, cuồng nhiệt hiện lên và thay thế những hình vẽ cũ. Khi tiếng hét của thần thuật sư vang lên, những sinh vật khổng lồ với lớp lông rực lửa bắt đầu từ từ hiện ra từ những hoa văn trên nền đất.

"Cái mẹ gì..."

Tay của thần thuật sư cầm trượng run rẩy. Họ nhận ra sự chênh lệch sức mạnh giữa hai bên. Ngay sau đó, Clara hét lên.

"Bỏ trượng xuống ngay!"

Clara dẫn đầu, ném bỏ trượng và cảnh báo, nhưng chẳng một ai nghe theo. Ngay khoảnh khắc ấy, một tia sáng chói lòa bắn ra từ con chim khổng lồ, quét qua những kẻ vẫn còn cầm trượng. Cô gái sử dụng những dây leo trói chặt các thần thuật sư, từng người từng người một, trong sự hỗn loạn và bàng hoàng.

Con chim khổng lồ tung cánh bay vút lên trời, mang theo cô gái trên lưng, lao xuống Clara với chiếc mỏ há rộng,

"Kyaaa!"

Đêm kinh hoàng. Năm chiến hạm đồ sộ chìm sâu xuống biển, mang theo vô số mảnh vỡ vụn. Những mảnh vỡ ấy trôi dạt lên bờ, rồi lại lặng lẽ bị sóng cuốn xô trở về lòng đại dương.

◆◆◆

Lúc này là 11 giờ đêm, trăng non mỏng manh treo lơ lửng trên bầu trời đen thẳm. Hơn một nghìn thần thuật sư tập trung thành một vòng tròn khổng lồ, im lặng chờ đợi buổi diễn tập bắt đầu. Trong bóng đêm tĩnh mịch, quả cầu lửa của Thánh Đế bừng sáng, rực rỡ chiếu rọi cả đồng cỏ, biến đêm thành ngày trong khoảnh khắc ấy.

Hôm nay là ngày diễn tập thần thuật kết hợp giữa thần quan vũ trang của Thần Thánh Quốc và đoàn cận vệ của Đế Quốc Saint-Fleuve cùng các thần thuật sư cấp cao khác. Giọng nói uy nghiêm của Thánh Đế Elizabeth vang lên tại vùng hoang dã ngoại ô thủ đô Saint-Fleuve. Cô mặc một chiếc váy vũ trang, cầm quyền trượng, sẵn sàng chiến đấu.

"Từ giờ, chúng ta sẽ tiến hành diễn tập quy mô lớn để đối phó với sự xuất hiện của ác linh."

Buổi diễn tập này có sự tham gia của hơn một nghìn thần thuật sư, bao gồm cả Farma. Dưới sự chỉ đạo của Thánh Đế, các thần thuật sư từ cung điện, Đại Thần Điện, và các quý tộc danh giá đều tham gia. Họ đều mong muốn cải thiện kỹ năng thần thuật phòng thủ và tấn công.

Các cuộc diễn tập mô phỏng tình huống phát sinh ác linh ngày càng phổ biến do nhận thức về thảm họa tăng cao. Những sự cố lớn xảy ra trong thời gian Hoàng Đế vắng mặt khiến các thần thuật sư phải chú trọng hơn vào kỹ năng và phòng ngự. Những quý tộc từng bỏ chạy trong cơn hoảng loạn giờ bị dân chúng xa lánh hoặc yêu cầu bãi chức. Điều này khiến nhiều quý tộc phải mời thần thuật sư giỏi về hoặc tự học lại thần thuật để bảo vệ gia đình và tài sản của mình.

Buổi diễn tập do Thánh Đế chủ trì này bao gồm việc giải phóng ác linh trong một vùng được bảo vệ bằng pháp trận, rồi tiêu diệt chúng. Farma sẽ chịu trách nhiệm thu dọn và ổn định đất đai sau khi diễn tập.

Ellen thì thầm hỏi Farma trong khi lắng nghe Thánh Đế giải thích kế hoạch.

"Farma, em được công nhận là Thủ Hộ Thần chính thống ở Thần Thánh Quốc, nhưng tại sao em lại phải giấu diếm ở Đế Quốc?"

"Chị nghĩ là tại sao?"

Farma nhìn Ellen với vẻ khó xử.

"Chị không biết."

"Vì em muốn duy trì hiệu thuốc một cách yên bình."

"Ra vậy... đúng là vậy. Hiệu thuốc và trường đại học sẽ trở thành Thần Điện nếu để lộ ra, sẽ rất rắc rối."

"Em không muốn bệnh nhân đến hiệu thuốc mà không cảm thấy an toàn."

Ellen cũng nghe Farma giải thích mà đăm chiêu suy nghĩ.

Farma hiện đang ở một tình thế khá nhạy cảm. Nếu danh tính của cậu bị tiết lộ ở Đế quốc, cuộc sống của cậu sẽ trở nên vô cùng khó khăn.

Nếu bị lộ ra đến cả dân thường, không thể tránh khỏi những rắc rối ảnh hưởng đến bệnh nhân và khách hàng. Các tín đồ sẽ kéo đến, khiến Farma không thể đứng trông cửa tiệm được, và bệnh nhân cũng sẽ đổ xô tới, dẫn đến quá tải trong quá trình điều trị.

Các cơ sở y tế ở các vùng đã bắt đầu phân tán bệnh nhân và xây dựng các trung tâm y tế, và trường đại học cũng đang đào tạo những thế hệ tiếp theo. Nếu y tế của Đế quốc sụp đổ trước khi lớp đầu tiên tốt nghiệp, thì thật là thảm họa.

Farma đã đồng ý trở thành Thủ Hộ Thần của Thần Thánh quốc để cứu Elizabeth và duy trì hòa bình và trật tự của thế giới. Hiện tại, Elizabeth đã lên ngôi làm Đại Thần Quan, thoát khỏi chú nguyền và thực hiện đúng trách nhiệm của mình, giúp thế giới này duy trì hòa bình tạm thời. Nhưng cũng có những cái giá phải trả.

"Thôi, từ giờ trở đi, tin tức sẽ không lan rộng nữa đâu."

"Tại sao?"

"Vì những kẻ vi phạm sẽ bị xử lý bởi Thánh đế."

"Thật đáng sợ!"

Phía Thần Thánh quốc đã nghiêm khắc giữ kín về danh tính của Farma, và phía Đế quốc, Thánh đế đã yêu cầu tất cả những ai biết bí mật của Farma phải ký cam kết với chữ ký bằng máu đỏ.

Bất cứ ai phá vỡ cam kết sẽ bị Thánh đế trừng phạt nghiêm khắc.

Có lẽ vì sợ điều này mà tin đồn đã chậm lại.

"Farma, lên phát biểu đi."

"Aaaa, vâng."

Khi đang nói chuyện với Ellen, Farma bị Thánh đế nhắc nhở.

Farma hắng giọng và bước ra giữa vòng tròn của các thần thuật sư.

"Xin chào, tôi là Farma de Médicis, Dược sư hoàng gia và là người chịu trách nhiệm cho buổi diễn tập hôm nay."

Dù chỉ là một lời giới thiệu ngắn gọn, nhưng không phải ai trong buổi này cũng biết rõ tình hình, nên như vậy là đủ rồi.

Khi Farma bắt đầu nói, các Thần Quan cúi đầu kính cẩn, không phù hợp với một Dược sư hoàng gia chút nào.

Mọi ánh nhìn đều tập trung vào Farma khi cậu lấy ra một Chú Khí từ túi áo khoác.

"Phải giải thích từ đâu nhỉ, xem nào...À.... Chú Khí chúng ta sử dụng trong buổi diễn tập này là Thụ Thần Dịch Bệnh. Ngay khi nảy mầm, nó sẽ triệu gọi vô số ác linh từ lòng đất và tấn công bất kỳ sinh vật nào trong khu vực, kéo chúng vào thân cây và biến chúng thành ác linh. Dù có tiếp tục tấn công bằng thần thuật, cũng không thể phá hủy hoàn toàn. Nếu có nguy hiểm đến tính mạng, tôi sẽ cứu mọi người, nhưng nếu có ai không tự tin về khả năng phòng thủ, thì nên tấn công từ xa."

Thụ Thần Dịch Bệnh là Chú Khí mà Farma đã lôi ra khỏi nhà Médicis, và cậu luôn mang theo mình.

Với tính chất gọi vô số ác linh trong một phạm vi hẹp, nó là Chú Khí lý tưởng cho buổi diễn tập lần này.

Chú Khí phải là thứ mà Farma có thể kiểm soát.

Farma đã thử nhiều lần và nhận thấy có thể kiểm soát nó, không vấn đề gì.

Giải phóng Chú Khí mà không hiểu rõ tính chất là cực kỳ nguy hiểm, nhưng Thụ Thần Dịch Bệnh đã được nghiên cứu kỹ càng rồi.

"Nếu Thụ Thần Dịch Bệnh tăng trưởng quá nhanh, tôi sẽ nhanh chóng biến nó trở lại thành hạt giống. Tất cả mọi người đã uống Habaritul rồi đúng không?"

Tất cả mọi người ở đây đã uống linh dược Habaritul để ngăn ngừa bị ác linh ám hại.

Habaritul do chính Farma pha chế, nên không phải trả cái giá là tiêu hao toàn bộ thần lực của một thần thuật sư suốt đời. Farma không phỈ lo lắng cạn kiệt thần lực, và vì là nửa thực thể, cậu không bị ám bởi chú nguyền.

Farma chôn hạt giống xuống đất và nhẹ nhàng giơ hai tay lên.

"Bây giờ, chúng ta bắt đầu nhé. Mọi người đã sẵn sàng chưa?"

Salomon chỉ huy, đáp lại lời kêu gọi của Farma.

Salomon là người chịu trách nhiệm tổng thể cho buổi diễn tập này phía Thần Thánh quốc.

"Các Thần Quan của Thần Thánh quốc, tất cả các đơn vị đã sẵn sàng."

"Ừm, bên này cũng ổn."

Elizabeth cũng gật đầu, khoanh tay.

"Vậy thì bắt đầu."

Farma gật đầu, nhắm mắt và ngừng phát thần lực bao phủ Thụ Thần Dịch Bệnh.

"Đã giải phóng. Mọi người đừng lơ là."

Cậu chậm rãi lùi lại, bước ra khỏi vòng bảo vệ thần thuật.

Pháp trận hình vòm bao phủ toàn bộ khu vực do Coom duy trì, là tường bảo vệ để ngăn ác linh lan rộng. Nếu pháp trận này bị phá vỡ, ác linh sẽ lan ra khắp nơi.

Thụ Thần Dịch Bệnh ở trung tâm pháp trận bắt đầu nảy mầm, phát ra làn sương đen xung quanh.

Khi cố ý giải phóng vật nguyền rủa và ngừng thần thuật, vật nguyền rủa mất kiểm soát, bị ác linh ô nhiễm ngay lập tức, tạo ra những khối đen vô định hình, cây cối tăng trưởng nhanh chóng và ma quái. Ellen nắm chặt gậy và tháo thiết bị điều khiển. Emerich cầm hai trượng trong tay và bắt đầu tập trung thần lực.

Chỉ sau vài phút, Thụ Thần Dịch Bệnh đã trở thành một Đại Thụ sản sinh ra vô số ác linh.

Farma chỉ đứng nhìn nó lan rộng.

Các thần thuật sư chợt nhận ra sự nguy hiểm đang ẩn hiện khắp thế giới khi ác linh tràn lan, làm rung chuyển nền tảng của thần thuật. Họ hiểu rõ hơn bao giờ hết ý nghĩa sâu xa của thứ sức mạnh mình nắm giữ.

Cuộc chiến được giao cho các thần thuật sư, Farma lúc này không can thiệp.

Farma chỉ đảm nhận vai trò dọn dẹp trong trường hợp tình hình không thể kiểm soát được Chú Khí. Nếu không, các thần thuật sư sẽ không thể rèn luyện đủ khả năng để chống lại ác linh. Mục tiêu của Farma là đào tạo càng nhiều người có thể chiến đấu với ác linh càng tốt, truyền bá kiến thức diệt ác linh đến mọi ngóc ngách của thế giới.

Các ác linh do Thụ Thần Dịch Bệnh tạo ra bắt đầu tụ lại để phá vỡ kết giới.

"Bắt đầu tấn công!"

"Tấn công bằng thuộc tính Thuỷ, Phong, Thổ. Bắt đầu tấn công!"

Lệnh của Salomon, người thuộc tính Thổ, vang vọng lên.

Trong buổi diễn tập này, các cuộc tấn công sẽ được thực hiện đồng loạt, theo từng thuộc tính tương thích như Thuỷ và Hoả. Nếu sự kết hợp không hài hòa, sức mạnh tấn công sẽ bị giảm sút đáng kể.

Những gì mà ít người không thể thực hiện, giờ đây với đông đảo lực lượng, sẽ trở nên khả thi hơn bao giờ hết.

Các Thần Quan, với sự phối hợp hoàn hảo, sẽ sử dụng thần thuật cộng hưởng, liên tục tấn công từ xa đến gần.

"Để xem kết quả của sự rèn luyện hằng ngày nào."

Palle tỏ vẻ vui mừng, tạo ra các cột băng liên tiếp, nhảy lên và tấn công Thụ Thần Dịch Bệnh từ trên không.

Với thần thuật không cần tụng niệm, anh tạo ra nhiều cột băng xuyên qua Thụ Thần Dịch Bệnh và đặt tay lên thân cây. Ngay lập tức, toàn bộ Thụ Thần Dịch Bệnh bị bao phủ bởi băng và ngừng chuyển động.

Palle đã đạt được tiến bộ đáng kinh ngạc trong kỹ năng thần thuật.

"Chuyện gì vừa xảy ra vậy?"

"Anh ấy sử dụng độ ẩm trong Thụ Thần Dịch Bệnh để đóng băng từ bên trong."

Farma phân tích.

Bề mặt của Thụ Thần Dịch Bệnh bị đóng băng và xuất hiện những ký tự thần thánh. Đây là đỉnh cao của thần thuật Thần Điện. Các Thần Quan phản ứng lại.

"Hình dạng đó... chẳng phải là tụng niệm thần thánh thành trượng sao!"

"Nhưng không tụng niệm. Anh ta đang cố gắng thánh hóa và biến Thụ Thần Dịch Bệnh thành trượng mà không cần tụng niệm!"

Palle bỏ trượng ra khỏi tay và đặt nó vào thắt lưng, nắm chặt viên đá quý và giơ hai tay ra phía trước.

Khi các ký tự thần thánh xuất hiện trên cánh tay của cậu, cậu phóng ra một thần thuật mạnh mẽ, phá hủy nửa thân Thụ Thần Dịch Bệnh, toả phát ra ánh sáng xung quanh.

"Anh ấy thánh hóa cánh tay bằng cách tụng niệm không cần trượng, tăng cường thần thuật phá hủy ác linh bằng linh thể và phóng ra không cần tụng niệm... và sau đó là thần kỹ phá hủy."

Farma giải thích một cách bình tĩnh cho những người không hiểu chuyện gì đã xảy ra. Dù cố tỏ ra bình tĩnh, nhưng đây cũng là lần đầu tiên cậu thấy điều này.

Ellen và các Thần Quan ngạc nhiên trước kỹ năng thần thuật của Palle, vượt quá cả những gì họ biết. Ánh mắt nghi ngờ hướng về Farma, cậu lập tức giải thích.

"Không, em không dạy anh ấy cái đó."

"Hắn ta tự học được sao?"

Ellen há hốc miệng.

"Em chỉ bảo anh ấy tham khảo thôi."

Farma chỉ nói với Palle rằng: "Để sử dụng thần thuật của thuộc tính khác, anh hãy tạo ra một điểm chung với thần thuật hiện tại mà mình có thể dùng để tổng quát hóa nó."

Lời khuyên ngắn gọn ấy đã thúc đẩy Palle tự nhốt mình trong phòng để phân tích thần thuật và thử nghiệm những diễn giải đáng kinh ngạc.

Trượng phép được chế tạo từ việc thánh hóa thực vật hoặc kim loại. Thực vật và động vật về cơ bản đều có cấu trúc tế bào tương đồng, chỉ khác biệt ở thành tế bào. Do đó, cơ thể sống có thể biến thành trượng phép. Ý tưởng này đã được Palle khám phá ra.

Farma không phải là kẻ gian lận khi có thể tạo ra và xóa bỏ vật chất bằng tay không. Cậu đã vô thức biến chính mình thành một cây trượng phép, điều này giải thích vì sao dấu vết thần dược xuất hiện trên cánh tay của Farma khi cậu thực hiện thần thuật.

Trong quá trình theo đuổi bản chất của thần thuật, Palle có lẽ đã bắt đầu nhận ra sự vô quy tắc và hỗn loạn của thế giới này. Nhưng một khi nhận ra, chỉ cần có chút nghi ngờ về thế giới thì khi thực hiện thuật sẽ thất bại.

Nếu nghĩ rằng mình có thể thất bại, thì nó sẽ thành sự thật.

Thế giới này, như một tấm gương phản chiếu chính tâm trạng và niềm tin của con người. Trong một thế giới đầy hiểm nguy và bất định, có bao nhiêu người dám liều mình, biến cơ thể mình thành trượng phép mà không sợ hãi thất bại chứ? Palle, với sự dũng cảm hiếm có, đã làm được điều ấy. Niềm tin vững chắc vào sự bảo trợ của Dược Thần chính là nguồn sức mạnh nâng đỡ anh.

"Chỉ với một gợi ý đơn giản như vậy... Palle bây giờ thật sự là một đẳng cấp khác. Chị không thể so bì với hắn được nữa rồi."

Lời nói ấy từ Ellen, người vốn luôn kiêu ngạo, đối với Farma như một lời tuyên bố ngầm về sự thất bại trước Palle.

Dù Palle đã dồn mọi sức lực, tung ra những đòn chí mạng, anh vẫn không thể tiêu diệt được Thụ Thần Dịch Bệnh với khả năng tái sinh mạnh mẽ.

"Chết tiệt!"

"Ồ, nó đã bị đẩy lùi. Ellen, chị không tấn công sao? Đây là cơ hội tập dượt đấy."

"Đúng vậy ha!"

Ellen sử dụng thần thuật kiểm tra để tìm ra điểm yếu của Thụ Thần Dịch Bệnh. Đây là một kỹ năng độc đáo mà Farma đã truyền dạy cho cô.

"Fleurs de glace!"

Ellen hít một hơi sâu, sau đó tung ra kỹ năng của mình với sự chính xác tuyệt đối, nhắm thẳng vào gốc của Thụ Thần Dịch Bệnh. Kỹ năng của cô không chỉ đẹp mắt mà còn hoàn hảo, giống như cách cô đã dạy Blanche. Khác hẳn với Palle hay Farma, Ellen thực hiện thần thuật với một trình tự bài bản và sự ổn định không hề dao động.

"Vô Tận Cơn Lốc!"

Emmerich, đứng bên cạnh cô, sử dụng hai cây trượng phép để bắn liên tiếp các đòn tấn công nhanh chóng, nhưng khả năng tái sinh của Thụ Thần Dịch Bệnh vẫn áp đảo.

"Emmerich!"

"Vâng, em hiểu rồi!"

Emmerich kết hợp hai cây trượng phép thành một, rồi anh và Ellen đồng bộ hô ứng.

"Cơn Lốc Băng Gió!"

Thần thuật cộng hưởng được kích hoạt. Những lưỡi dao băng sắc nhọn của Ellen được gia tốc bởi sức gió của Emmerich, chặt đứt cành Thụ Thần Dịch Bệnh và ngăn chặn sự tái sinh của nó.

"Đại Thần Trận Phong Phá Tà Cuồng Tiêu"

Ellen và Emmerich cùng nhau thực hiện đại kỹ năng, trong khi các thần thuật sư khác hỗ trợ xung quanh.

"Nội Bạo Chân Không!"

Claude, thần thuật sư thuộc tính Phong, cũng tham gia. Kỹ năng của anh tạo ra chân không trong cơ thể sinh vật, gây ra sóng xung kích làm phá hủy mô sinh học.

"Tiếp tục nào!"

"Cơn Gió Xoáy Chém!"

Với cú đánh tiếp theo, Claude khéo léo triệu hồi sức mạnh của gió, biến nó thành một lưỡi dao sắc bén, chặt đứt từng cành lá đang tái sinh. Trượng phép của anh không khác gì một lưỡi kiếm hay dao mổ, cắt qua mọi vật cản với sự chính xác tuyệt đối..

"Dừng tấn công thuộc tính Thuỷ! Bắt đầu tấn công thuộc tính Hoả, Phong, Thổ!"

Lần này, họ liên kết với các thuộc tính khác nhau.

"Tránh ra nào"

"Thánh đế đến rồi. Rút lui!"

Thánh Đế giơ cao trượng phép, và ngay khi lệnh rút lui được ban ra, một cột lửa xanh rực rỡ bùng lên từ sự xuất hiện của phượng hoàng, bao phủ toàn bộ Thụ Thần Dịch Bệnh trong biển lửa.

Khi ánh sáng chói lòa và khói mù dày đặc che phủ tầm nhìn, các thần thuật sư thuộc tính Phong nhanh chóng quét sạch màn sương, khôi phục lại tầm nhìn với sự tinh nhuệ của họ. Dù ngọn lửa đã thiêu trụi hoàn toàn, từ gốc rễ vẫn tràn ra dòng dòng lũ lũ bệnh dịch, hình thành nên một thực thể mới.

Lần này, các thần thuật sư thuộc tính Thổ dùng thuật cứng hóa đất, phá vỡ đất thành cát để ngăn chặn sự lan rộng, nhưng rễ cây vẫn không ngừng phát triển, hút lấy năng lượng từ đất để triệu hồi thêm bệnh dịch.

"Thần Uy Chính Hoàn Trận!"

Melody vung gậy, thần thái uyển chuyển, sử dụng thần thuật trận Hoả để ngăn chặn sự lan rộng của các ác linh. Những ác linh gào thét trong đau đớn, rồi nhanh chóng hoá thành tro bụi dưới ngọn lửa thần thánh rực rỡ của cô. Với từng động tác múa nhẹ nhàng, Melody tạo ra những vòng thần thuật trận tinh xảo.

Sau một giờ chiến đấu, các thần thuật gia đã dồn hết sức lực vào cuộc chiến.

"Ừm... có lẽ đã đến giới hạn rồi."

Farma nãy giờ giữ mình bên ngoài vòng chiến để cứu trợ và chữa trị cho các thần thuật gia bị bệnh dịch cuốn vào, cũng nhận ra đã đến lúc cần can thiệp. Thụ Thần Dịch Bệnh không thể bị tiêu diệt hoàn toàn nếu không xóa bỏ tận gốc.

"Có thể dừng lại không? Rễ cây bắt đầu lan rộng rồi."

"... Tuân lệnh."

Farma đồng ý với Elizabeth, rồi bước vào vùng giới hạn do Combe duy trì. Tất cả các đòn tấn công từ Thụ Thần Dịch Bệnh đều bị chặn lại bởi kết giới bảo vệ của Farma, cậu không bị bất kỳ tổn thương nào khi tiến đến gần và chạm vào thân cây.

Ngay khi Farma chạm vào, Thụ Thần Dịch Bệnh liền bắt đầu tan rã thành những hạt nhỏ li ti, từ cành lá tươi tốt cho đến tận gốc rễ, không để lại bất kỳ dấu vết nào ngoài một hạt giống nằm gọn trong tay cậu. Với sức mạnh thần thuật phi thường, cậu đã tiêu hủy toàn bộ vật chất, chấm dứt trận chiến trong chớp mắt. Cảnh tượng diễn ra như một ảo ảnh thoáng qua, để lại các thần thuật sư kiệt sức ngơ ngác nhìn nhau, không tin nổi những gì vừa chứng kiến.

"Cậu... vừa làm gì thế?"

"Chỉ là dọn dẹp thôi."

Trong khi các thần thuật sư nằm dài trên mặt đất, mệt mỏi nhưng tràn đầy nhẹ nhõm, Farma vung tay tạo ra một cơn mưa nhẹ nhàng. Những hạt mưa chứa đầy thần lực, từ từ rơi xuống, thấm vào từng giọt máu, phục hồi năng lượng và chữa lành cho họ.

"Cậu em chiếm hết phần công lao rồi."

Palle lẩm bẩm, nhắm mắt lại. Dù đã kiệt sức, nhưng anh vẫn hài lòng.

"Đối với cậu, có lẽ việc này dễ như trở bàn tay nhỉ."

Elizabeth cười mỉm. Farma cất hạt giống vào túi và vỗ nhẹ. Ellen, kiệt sức vì thần lực cạn kiệt, đã ngủ thiếp đi.

"Farma de Médicis!"

Khi buổi tập trận kết thúc, hai sứ giả của Hải quân Đế quốc Saint-Fleuve cưỡi ngựa lao nhanh đến chỗ Farma.

"Có báo cáo! Dường như có cư dân bản địa ở Tân Đại Lục. Một sợi tóc đen của họ được gửi đến bằng chim truyền tin, và căn cứ đã bị phá hủy trong đêm."

"Không dùng điện tín mà lại gửi chim từ xa như vậy ư? Ngày gửi là bao lâu rồi?"

"Ba ngày trước."

Farma sốc nặng.

Gửi thư bằng chim từ khoảng cách không xác định có thể gặp nhiều rủi ro, vì chim bồ câu thường chỉ có thể quay trở lại tổ của chúng nếu được huấn luyện từ trước. Nếu không có địa điểm quen thuộc hoặc không được huấn luyện kỹ càng, chim có thể bị lạc hoặc không quay lại được. Trong khi đó, một điện tín đơn giản sẽ nhanh chóng và chính xác hơn nhiều, đảm bảo thông tin được truyền đạt đúng và kịp thời.

"Có nhận được thông tin gì khác không?"

"Chưa, vẫn chưa ạ..."

(Mình đã xác nhận rằng không có cư dân bản địa nào ở bờ biển phía đông cơ mà? Vậy những kẻ này từ đâu đến?)

 

Như đã đề cập trước đó, vì mong muốn bảo vệ quá mức của Farma, cậu đã quyết định hạ cánh và tiến hành khảo sát địa phương để tránh tình trạng các đội thám hiểm tình cờ gặp phải nguy hiểm.

Phương pháp tìm kiếm của Farma không phải là lục soát từng ngóc ngách trong rừng núi.

Cậu không phải chỉ dựa vào quan sát từ trên không mà phán đoán rằng không có ai ở đó.

Phương pháp của Farma để phát hiện cư dân rất đơn giản, nhưng lại chính xác tuyệt đối.

Chỉ cần nhìn từ trên không bằng Con Mắt Chuẩn Đoán, dù con người có ẩn sâu dưới lòng đất đến đâu, cậu vẫn có thể nhận ra sự hiện diện của họ. Khi quan sát từ trên cao, nếu có người bị ốm, cậu cũng sẽ phát hiện ra. Con Mắt Chuẩn Đoán có khả năng phân biệt con người với động vật, và chỉ phát hiện con người. Dù là chủng tộc nào, bất kỳ ai cũng đều bị lọt vào tầm ngắm của Con Mắt Chuẩn Đoán.

Không có khả năng nào mà Thần nhãn bỏ sót một nhóm người như thế được.

(Mái tóc đen…? Sau khi mình rời đi, thì trùng hợp là các tinh nhuệ từ bờ Tây đã được điều động để bảo vệ bờ Đông sao?)

Farma nhìn vào tóc mà chim đưa tin mang đến và thấy có chân tóc. Cậu liền nghĩ đến khuôn mặt của Majoreen.

Với chân tóc, có hàng vạn tế bào nằm trong đó.

Chiết xuất và phân tích DNA chắc chắn sẽ thành công dưới tay Emmerich. Phân tích sẽ được giao cho Emmerich, vì hiện tại chỉ có anh ấy có kỹ năng phân tích gen gần như tương đương với Farma. Với thông tin về bộ gen, chúng ta có thể biết đối phương có phải là người sử dụng thần thuật hay không, thậm chí là khả năng mắc bệnh và nguồn gốc của đối tượng. Majoreen và các cộng sự hiểu rõ lợi ích của việc biết thông tin bộ gen của đối phương. Kiến thức mà Farma đã tích lũy giờ đây được phát huy tác dụng.

“Hiểu rồi, các anh tiếp tục yêu cầu tất cả các trạm cơ sở gần Tân Đại Lục thử gửi và nhận tín hiệu đi.”

“Vâng. Vậy còn ngài thì sao?”

"Tôi sẽ báo cáo ngay lên thánh đế và quyết định đối sách."

Khi trả lời, Farma nghiêm mặt.

Không thể kết nối vô tuyến có lẽ là do mất nguồn điện.

Nếu chỉ là sự cố kỹ thuật hoặc thiếu điện, vấn đề sẽ không quá nghiêm trọng. Nhưng nếu căn cứ bị phá hủy và bị cư dân lục địa tấn công... Nỗi lo lắng chợt thoáng qua trong đầu Farma, khiến cậu nhớ đến lời tiên tri của Clara: "Tôi có thể thấy tương lai gặp lại Farma tại Tân Đại Lục." Clara đã nói rằng không ai sẽ chết trong chuyến đi này, nhưng không hề nhắc đến việc sẽ không có ai bị thương hay bị trọng thương. Những lời tiên tri đó khiến trái tim Farma không khỏi xao động, gợi lên những lo âu sâu thẳm về những nguy hiểm tiềm ẩn đang chờ đợi phía trước.

Với Trượng Dược Thần trong tay, Farma chỉ mất một giờ rưỡi để bay thẳng đến Tân Đại Lục.

“Đã ba ngày trôi qua. Nếu liên lạc bị cắt đứt, thì đây chắc chắn là tình huống cần cứu trợ khẩn cấp 100%…”

Farma tự nhủ và không chần chừ thêm nữa, quyết định ngay lập tức lên đường cứu trợ.