Đây là bản dịch phi lợi nhuận, được đăng chính thức duy nhất tại ln.hako.re và docln.net.
Translator: Paralyze
Editor: Lionel
Chúc một ngày tốt lành.
----------------ovOvo----------------
Nhìn lại chặng đường đã qua.
Nơi ban đầu tôi bị dịch chuyển đến.
Nơi tôi phải chống chọi với lũ quái vật để sống sót.
Hay khu vực xa hơn một chút.
Là cái nơi hẻo lánh.
Và những vùng tôi chưa khám phá.
「Vì mình không đánh dấu những nơi đã đến nên giờ cũng chẳng tự tin lắm... Nhưng chỗ đằng kia chắc chắn chưa từng đi qua...」
Tôi thận trọng bước đi trên cồn cát tạo tiếng sột soạt.
Được tầm 2 đến 3 tiếng rồi nhỉ?
Giờ tôi đang đứng trước một cái hố lớn có hình bán nguyệt méo mó.
「...Vào thôi nào.」
Tôi bước chân về phía trước.
Vù vù vù.
Tiếng gió?
Tôi cảm nhận được một làn gió luồn qua người.
Tuy nhiên, tôi không nghĩ là nó sẽ dẫn tới lối thoát dễ dàng như vậy.
Đến giờ tôi vẫn chưa gặp một con quái vật nào cả.
Và tôi cũng không cảm nhận được bất kỳ hiện diện nào quanh đây.
Nhưng liệu nơi này có phải địa bàn của bọn Nhân Ngưu và thứ đầu gà không?
Tôi thử dặt tay lên bề mặt một tảng đá đen.
Chạm nhẹ.
Có vẻ khá trơn.
Mặt đất ở đây cũng khá mấp mô.
Cát tựa tro rải rác xung quanh như vũng nước.
Những tảng đá lớn đơn sắc dựng đứng.
Nhìn khác hẳn mấy tảng đá bị che phủ bởi tuyết.
Đi tiếp, tôi tới một khoảng không gian mở rộng lớn.
「Tuyệt vời...」
Cứ như đang đứng trong hang động đá vôi cực lớn vậy.
Có một cái đầm lầy nên tôi thử tiến lại gần.
Nước trong đầm lầy có màu xanh lục.
Sùng sục.
Bùm pụp.
Poạc poạc...
Có thứ gì đó đang làm đầm lầy sủi bọt...
Cảm giác toàn bộ cái đầm lầy này đều là chất độc vậy.
Ngoài ra còn có một mùi khó tả xộc thẳng vào mũi tôi.
Dường như không có cách nào giúp tôi khiến nước ở đây uống được.
Nếu được thì tôi sẽ đổ đầy cái chai PET ngay lập tức.
Nhìn xuống đáy đầm lầy.
「Hửm?」
Tôi tưởng mình tìm được thứ gì đó nhưng... chỉ là một cái đầu lâu.
Và có vẻ đó là đầu lâu người.
Có ai bị ngã xuống đấy à?
Tuy nhiên, đây cũng là bằng chứng.
Đã có người vượt qua được mấy con Nhân Ngưu và đám đầu gà.
Có vẻ mọi người đều phải vật lộn để sống sót.
Tôi tiếp tục hành trình tìm kiếm con đường dẫn lên phía trên.
「Ồ.」
Một con dốc thoải.
Và nó trông như cái cầu thang xoắn ốc.
Hay nó giống loại vải nhiễu được kéo mỏng và xoắn lại hơn nhỉ?
Mà dù sao thì dốc thoai thoải là tốt rồi.
「Có nên lên đó không đây...」
Xét về khung cảnh thì nơi này chắc chắn là hang động đá vôi.
Nhưng chức năng của nơi này thì chẳng khác gì một cái hầm ngục.
Tàn tích này thực sự là thứ gì vậy chứ?
Tôi bắt đầu leo lên, và khi đi hết con dốc...
「Đây là...」
Có thứ gì đó ở chỗ trũng trên mặt đất.
Rất nhiều xương.
Và rõ ràng không phải xương con người.
Liệu... đây có phải xương bọn quái vật không?
Đây chắc là xương của mấy con Nhân Ngưu nhỉ?
Có một số cái trông giống như của lũ đầu gà nữa.
Tôi hít lấy một hơi thật sâu.
Có lẽ ở đây.
Có thứ gì đó.
「...Hửm? Cái gì thế?」
Tôi nghe thấy tiếng gì đó.
Đâu đó phát ra tiếng kêu kiểu như...
Gào ào ào, gào ào ào!
Một tảng đá đột nhiên bị nghiền thành từng mảnh nhỏ.
「C-Cái quái gì vậy!?」
Tôi đưa tay ra phía trước để bảo vệ mặt mình.
Mấy cục đá lăn ầm ầm bên cạnh.
Tôi thấy nó ở cuối tầm nhìn.
「...Lớn thật.」
Bình bịch!
Tiếng bước chân.
Rầm rầm.
Ruỳnh ruỳnh...
「Thứ này...」
Tôi nhìn lên cái thứ khổng lồ.
Thứ mà đáng lẽ chỉ có thể tưởng tượng ra trong đầu.
Với cái đầu như khủng long.
Còn hốc mắt thì bị rỗng.
Thịt của nó đã chuyển sang màu tím và bốc mùi hôi thối khó chịu.
Một đường sáng màu cam lờ mờ chạy bên trong tảng thịt thối đó.
Phần xương sườn trần trụi.
Phần xương đôi cánh cũng có vài chỗ bị lộ ra.
Đuôi thì nửa đầu nối với mông là thịt, còn nửa cuối toàn xương.
Một cái đuôi nhọn khổng lồ cùng những chiếc vuốt to tướng.
Kích thước cơ thể thuộc loại siêu khủng.
Đó là đặc điểm của cái thứ đang bắt đầu mở miệng.
「Gô ô ô ô...」
Một loại quái nào đó thuộc tộc Xương sao?
Hay là một con Ngạ Quỷ?
Hoặc có lẽ đây là thứ được gọi với cái tên...
「Khừ... Gừ rừ gừ rừ!」
Rồng Thây Ma.
Gừ gào!
Tiếng gầm của nó làm bầu không khí rung chuyển.
Kèm theo đó là một mùi chua và hôi thối xộc vào mũi tôi.
「Gào... Gừ, rừ rừ... Gào o o!」
Thậm chí răng nanh nó còn đang rỉ ra một thứ kì lạ.
Tóc tách.
Tọc tạch.
Sùi sùi sùi...
Cũng lại là axit à.
「Phù xì xì xì~ ì ì ì!」
Con rồng thè cái lưỡi dài ra.
Lưỡi nó trông như một con giun đất di chuyển cực nhanh vậy.
Và rõ ràng con Rồng Thây Ma đang nhắm đến tôi.
Toàn thân tôi run rẩy trong giây lát.
Lẽ nào cái khu vực trông như hang động đá vôi rộng lớn này...
「Là tổ của nó à?」
Có vẻ những mảnh xương khi nãy đều là nạn nhân.
Của cái thùng rác di động Rồng Thây Ma này.
Tôi có thể cảm nhận được... sát khí của con rồng.
Tôi đưa tay lên.
Tôi không thấy gì ngoài lòng biết ơn.
Biết ơn rằng nó đang cố gắng để giết tôi.
Giờ tôi có thể làm được, không hề lo lắng.
Không một chút do dự và chần chừ nào hết.
Giết thứ này.
Tôi phải gửi lời cảm tạ đến nó.
Vì đã tự mình bước vào chiến trường sinh tồn.
Con Rồng Thây Ma nâng hai bàn chân trước lên.
Liệu con Rồng Thây Ma có nghĩ rằng tôi sẽ co cứng và run sợ trước nó không?
Hình như nó có ý định giẫm và nghiền nát tôi.
Hiện diện hùng mạnh của con Rồng Thây Ma.
Ảnh hưởng rất nhiều đến tinh thần tôi.
Vì người tôi lúc này đang chảy rất nhiều mồ hôi.
Tuy nhiên... Đâu đó bên trong lại nhen nhóm và dâng trào niềm vui.
Thứ kinh nghiệm của con quái vật mới, con Rồng Thây Ma này.
「<Tê Liệt>」
Ghì ì ì.
Phi í í.
「Ghi!? Ghí..., gừ...?」
Hai chân trước con Rồng Thây Ma dừng lại rồi giữ nguyên giữa không trung.
「<Độc>」
▽
「Cũng đến lúc rồi.」
Thanh <Tê Liệt> sắp hết.
「<Ngủ>」
Thanh đo màu xanh lam xuất hiện.
Một lúc sau, thanh màu vàng biến mất.
Rầm!
Con rồng ngã xuống tại chỗ.
Chân nó bị gãy do không thể chịu được sức nặng của chính mình.
Lực hấp dẫn đột ngột đã thổi bay vẻ ngoài hung tợn của nó.
Hốc mắt con rồng rỗng tuếch nên chẳng thể đoán được nó đang nghĩ gì.
「Có vẻ nó thiếp đi rồi...」
Tôi bắt chéo chân ngồi xuống.
Ngồi ngay phía trước cái đầu con rồng khổng lồ đó.
Xương của nó đang dần đổi màu.
Chuyển màu từ trắng sang tím.
Kỹ năng trạng thái bất thường.
Dường như có tác dụng với cả quái tộc Xác Sống.
「Khù ù ù... Khù ù ù...」
Nó có ngủ thật không vậy?
Mùi chua.
Cùng với mùi thịt phân hủy vẫn bốc lên.
Phần màu xanh lục này... chắc là rêu nhỉ?
Không có dấu hiệu cho thấy nó sẽ tỉnh dậy.
Tất cả những gì cần làm bây giờ chỉ là ngồi đợi nó chết.
Tuy nhiên, tôi vẫn phải luôn để mắt tới.
Để nó không có bất kỳ cơ hội nào thoát khỏi tổ hợp tê liệt và ngủ.
「...」
Kiểm tra thử trạng thái chút nào.
「Mở Trạng Thái.」
Tôi kiểm tra bảng trạng thái của bản thân trong khi chú ý xung quanh và thanh đo trên đầu con rồng.
[Touka Mimori]
Cấp 501
Sinh lực: +1503
Ma lực: +12403/16533
Tấn công: +1503
Phòng thủ: +1503
Thể lực: +1503
Tốc độ: +1503
Trí lực: +1503
[Danh hiệu: Người Hùng hạng E]
「Cấp 501 cũng khá là tuyệt đấy...」
Nhưng, ngoài điểm ma lực ra thì... mấy chỉ số khác có thể coi là cao chưa nhỉ?
Tôi nhớ lại trước đây, Oyamada có chỉ số thể lực là +500 dù chỉ mới cấp 1.
Tất nhiên, tôi nghĩ không phải người hùng nào cũng có cái “chỉ số ban đầu x cấp”.
Vì nếu trường hợp đó xảy ra thì khi Oyamada lên cấp 4, chỉ số hiệu chỉnh thể lực của cậu ta là quá thừa để vượt qua tôi.
Ở một phương diện khác, tốc độ phát triển của Mimori Touka thậm chí con thấp hơn cả người bình thường.
Đúng như những gì mà nữ thần nói.
Tôi sẽ trở thành con tốt thí của nữ thần nếu sức mạnh tăng lên nhanh chóng đúng không? Cũng có thể lắm.
「Nếu vậy thì.」
Tốt nhất là không cần quá chú trọng vào mấy giá trị hiệu chỉnh khác ngoài ma lực.
Thứ quan trọng bây giờ là phản xạ.
Vì nó chính là khả năng giúp kích hoạt kỹ năng trước khi kẻ thù kịp hành động.
Và cũng giúp tôi kịp thời ứng phó với những cuộc tấn công bất ngờ.
Nên hiện giờ không thể trông cậy vào mấy chỉ số hiệu chỉnh được...
Cần phải cải thiện thêm khả năng phản xạ.
Mà vừa hay có thể rèn luyện luôn trong lúc chiến đấu ở cái tàn tích này.
「Còn lượng điểm ma lực đã giảm...」
Là lượng mà tôi đã truyền vào chiếc túi da và dùng với con Rồng Thây Ma.
Giờ tôi không cần lo lắng về lượng ma lực còn lại nữa.
Chừng này là đủ rồi.
Còn kỹ năng.
<Tê Liệt: Cấp 2 / Lượng ma lực tiêu thụ 10 / Chọn đa mục tiêu>
<Ngủ: Cấp 2 / Lượng ma lực tiêu thụ 10 / Chọn đa mục tiêu>
<Độc: Cấp 2 / Lượng ma lực tiêu thụ 10 / Chọn đa mục tiêu>
Giờ mọi kỹ năng của tôi đều có thể chọn nhiều mục tiêu.
Lượng ma lực tiêu thụ mỗi lần sử dụng cũng đã hiển thị.
Ra là vậy, nếu tăng cấp thì hiệu suất của kỹ năng cũng sẽ tăng lên.
「Nhưng...」
Tôi đưa tay che miệng.
Lượng ma lực tiêu thụ vẫn không đổi dù cấp kỹ năng đã tăng lên.
Khiến tôi có thể dùng hàng trăm lần các phép với tỉ lệ thành công cao và thời gian công hiệu dài...
「Có thể nói đây đúng là một điều phi thường.」
Tôi bất giác thốt lên.
Người hùng hạng E.
Thứ hạng thấp nhất.
「Đây thực sự là kỹ năng của thứ hạng thấp nhất ư...?」
Trước khi bị dịch chuyển tới đây, tôi nhớ Kirihara đã hỏi tại sao thứ hạng lại xếp theo bảng chữ cái Alphabet.
『Hừm... Nhưng, tại sao S lại là tốt nhất?』
Nữ thần đã trả lời.
『S là viết tắt của “Special”.』
Bảng chữ cái Alphabet khá thông dụng ở thế giới cũ.
「...Tiếng Anh à?」
Kỹ năng trạng thái bất thường của mình.
Có hiệu năng thuộc loại dị thường, nhưng E lại là hạng dưới cùng.
「Giả như...」
Tôi đột nhiên có một giả thuyết.
Chỉ là giả thuyết.
Vì tôi không có bằng chứng xác thực.
Một ý tưởng sắp hoàn chỉnh hiện lên trong đầu tôi.
Nếu hạng E ở đây “khác biệt” so với những hạng còn lại thì sao?
Mang ý nghĩa đặc biệt.
Mang ý nghĩa khác thường.
Mang ý nghĩa phi thường.
Nói cách khác, có thể nó không mang ý nghĩa “thất bại”.
Từ tiếng Anh, viết tắt của chữ “E”...
EXTRA.
「Sẽ ra sao nếu viết tắt của “E” là EXTRA...」
Paralyze: “Nhắc lại chú thích tý”. Có lẽ là~ S = Special! = Đặc Biệt! ~ A = Awesome! = Tuyệt Vời! ~ B = Bravo! = Hoan Hô! ~ C = Cool! = Ngầu Ghê! ~ D = Dismal! = Ảm Đạm! ~ E = Extra! = Khác Thường! ~ F = Fail! = Thảm Hại! ~Kiểu như thán từ khen chê ai đó vậy! Paralyze: Con dốc thoải mà lại xoắn ốc~ Paralyze: “Skeleton” = “Xương”. Paralyze: “Ghoul” = “Ngạ Quỷ”. Paralyze: “Dragon Zombie” = “Rồng Thây Ma”. Paralyze: “Undead” = “Xác Sống”.