Hãy hẹn hò với người cực kì đáng yêu như mình đi!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Adachi to Shimamura

(Đang ra)

Adachi to Shimamura

Hitoma Iruma

Nhưng rồi đến một ngày suy nghĩ của họ về nhau dần dần thay đổi...

52 3059

Miễn là còn có tôi thì nữ chính thua cuộc bị đá bởi tên bạn thuở nhỏ nhút nhát nhất định sẽ chiến thắng

(Đang ra)

Miễn là còn có tôi thì nữ chính thua cuộc bị đá bởi tên bạn thuở nhỏ nhút nhát nhất định sẽ chiến thắng

Mizugame

Dù bây giờ có nhận ra cô gái tsundere hay cằn nhằn mình ngày nào là cô bạn thuở nhỏ xinh đẹp hiền dịu thì cũng đã trễ rồi!

36 1572

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

2 5

10-nen Buri ni Saikai Shita Kusogaki wa Seijun Bishoujo JK ni Seichoushite Ita

(Đang ra)

10-nen Buri ni Saikai Shita Kusogaki wa Seijun Bishoujo JK ni Seichoushite Ita

Kanzai Yuki

Liệu cuộc hội ngộ sau 10 năm này sẽ đi đến đâu đây!?

25 1246

Sẽ thế nào nếu nuông chiều nữ sinh cao trung trông như 'Jirai-kei'?

(Đang ra)

Sẽ thế nào nếu nuông chiều nữ sinh cao trung trông như 'Jirai-kei'?

藍月 要

Tuy nhiên, mọi chuyện lại dần đi sai hướng——

9 449

Tập 2 - Hồi tưởng 1

Đó là vào mùa thu đầu tiên ở trường cấp hai.

Các anh chị năm ba đã chính thức từ giã câu lạc bộ, làm cho sân tập thêm phần rộng rãi. Hinano đang tự mình tập ném rổ. Cô đang tự luyện tập một mình sau khi giờ sinh hoạt câu lạc bộ kết thúc.

Những người khác thì đang tập chuyền bóng với bạn bè, hoặc là đấu tay đôi. Vì chẳng quen ai trong câu lạc bộ nên Hinano chỉ có thể tự tập một mình mà thôi. Cô cũng thấy cô đơn lắm chứ, nhưng còn cách nào khác đâu.

Người duy nhất có thể cứu cánh cho cô chính là…

“Ồ, Hina kìa! Hôm nay cũng nán lại để tự luyện à?”

… Chỉ có người bạn duy nhất đó mới có thể nói chuyện với cô một cách vui vẻ như thế này mà thôi.

“A… Yamato à. Um, tui muốn thử ném ba điểm một lát.”

Hinano bối rối đáp lại, nhưng đó chỉ là viện cớ mà thôi.

Hinano biết rõ Yamato cũng sẽ ở lại để luyện tập, nên cô vẫn còn nán lại sân.

“Ồ. Nhưng Hina này, chẳng phải lúc nào bà cũng tập ném rổ hết sao? Lâu lâu cũng nên làm ván tay đôi chứ?”

“C-Chuyện đó…” 

Hinano cứng họng khi bị Yamto xoáy trúng nỗi đau, gương mặt cô bé trở nên lúng túng.

Thấy vậy, Yamato có lẽ đã hiểu ra được tình hình và cười nhẹ.

“Ồ, ra là bà ngại à? Tui nên làm gì cho bà mới được đây, Hina?” 

Yamato nói, rồi tự dưng nắm lấy tay Hinano.

“Ya-Yamato?!”

Đầu óc Hinano trở nên trống rỗng khi bị Yamato đột ngột nắm tay. Nhưng cậu không màng đến và kéo tay cô tới chỗ của mấy cô bạn năm nhất khác. 

“Nè, cho tớ tham gia với!”

Yamato không ngần ngại lao vào nói chuyện một nhóm bạn khác giới. Hinano sẽ chẳng thể nào có được cái gan đó.

“Ồ, chẳng phải Izumi đó sao? Sao lại muốn nhập hội với bọn này thế?”

Một cô nàng nổi bật hẳn so với phần còn lại của nhóm nữ đáp lại.

“Chả là, dạo này tớ có cảm giác bị tụt lại trong tuyển nam. Nên tớ nghĩ là mình sẽ lấy lại được tự tin khi đánh bại mấy cậu trong trận tay đôi ấy mà.”

Yamato bạo dạn đưa ra một lời khiêu chiến đầy thách thức. 

“Cậu nói gì cơ? Cậu đang coi thường đội bóng rổ nữ sao??”

“Bọn tớ sẽ đánh bại cậu, Izumi!”

“Ê, chơi kiểu đấy có phải hèn quá không?”

Ngập trong biển lời xỉ vả và càu nhàu, Yamato giơ bóng lên cao và cười to. 

“Hahahahaha, tớ không nghe thấy gì hết á! Ngon thì nhào vô!”

“Được rồi! Mọi người, bao vây Izumi nào. Đã đến lúc cho cậu ta thấy sức mạnh của con gái rồi!” 

Một cô bạn ra lệnh, và tất cả các thành viên của đội bóng rổ nữ đang có mặt bắt đầu tiến vào sân và vây quanh Yamato.

“C-Chờ chút! Hèn thế! Này là một đấu một mà! Như vầy là tám đấu một rồi còn gì!”

“Chẳng phải vậy hay hơn sao, Izumi? Cậu có nguyên dàn harem rồi đấy.”

“Này mà là harem gì, giống như lạc vào hang vượn hơn… Ai da! Ai vừa đá chân tớ đấy!”

“Ai biết? Chắc là vượn đá đấy?”

“Ai da, ê—đau đấy! Thôi, thôi! Cho tớ xin lỗi!”

Dù cho đang bị bao vây, nhưng bầu không khí giữa Yamato và các bạn nữ vẫn khá thoải mái. Ban đầu còn có chút lộn xộn, nhưng Yamato đã có thể giao tiếp được với các bạn nữ theo cách riêng của cậu.

“Ye, lấy được bóng của Izumi rồi!”

Trái bóng trong tay Yamato đã bị một thành viên của tuyển bóng rổ nữ lấy đi.

“Chẳng phải mấy cậu phạm lỗi với tớ cũng được mười lần rồi sao?!”

“Do cậu tự chuốc lấy mà thôi. Nè, chuyền.”

Sau khi phủi đi những lời càu nhàu của Yamato, một thành viên của đội bóng rổ nữ chuyền trái bóng về phía Hinano.

“T-tớ sao?”

Mọi con mắt đều dồn về phía Hinano. Trong lúc cô còn đang đơ người ra, Yamato đã bắt kịp đám vượ—nhầm, con gái—và đứng trước mặt cô.

“Được rồi, giờ mới đúng là tay đôi này! Hina, đấu với tớ nào!”

Yamato chĩa ngón trỏ về phía Hinano.

“Hiiragi-chan, đánh bại cậu ta đi!”

“Cậu làm được mà, Izumi chặn bóng dở lắm.”

Các bạn nữ hò reo nhiệt tình, cổ vũ cho Hinano. 

“Nhìn phía này nè, tới đi!” 

Yamato cũng đang đợi chờ Hinano với biểu cảm hiền dịu trên gương mặt.

‘A, hiểu rồi! Ra là mọi người đang tạo cơ hội cho mình tham gia sao’ Ngay khi hiểu ra được ý đồ, cơ thể của cô giãn ra một chút.

Nếu là bây giờ, có Yamato đang ở đây nữa, thì mình có thể nhập hội rồi.

“Ư-ừ! Tớ tới đây, Yamato!”

“OK, cố hết sức đánh bại tớ đi nào.”

Hinano rê bóng tới chỗ Yamato—cậu bạn vừa đáp lại sự can đảm của cô.

Đó cũng là khoảnh khắc mà một Hinano vốn ngại ngùng và không có bạn bè bắt đầu thay đổi.

Và có lẽ là… cả Yamato nữa.