Suu: Chap 03 trans nổi hứng nên full nhé :vvv
--------------
Sao khi nghe di thư của Cheong-il, Jung Min ra khỏi cái khoang và nhận ra có một sự thay đổi nhỏ ở vẻ ngoài của nó. Một cái lỗ có đường kính khoảng 5cm đập vào mắt cậu. Chắc chắn là lúc trước nó không ở đó, cậu nghĩ vậy.
“Vậy đây là cái khe đó.”
Như cha nuôi của cậu đã nói, cái khoang này trông rất lạ thường. Dù Jung Min vẫn đang cảm thấy rất lúng túng, sự tò mò đối với cái khoang đã khiến cậu làm chính xác như những gì ông nói. Hầu hết các nguyên liệu đều là bột xịn mà bạn không thể thấy hạt của nó bằng mắt thường, một số là chất lỏng được đóng trong những hũ thủy tinh. Tốn kha khá thời gian để đổ hết chúng vào cái khe đó vì số lượng quá nhiều.
“Có lẽ là nó rộng hơn vẻ bề ngoài.”
Thật là đáng ngạc nhiên khi mà cả đống nguyên liệu đó lại có thể nhét vừa một không gian nhỏ bé như vậy, nhưng cậu phớt lờ cái việc lạ thường đó đi. Niềm đam mê mạnh mẽ đối với game VR Beyond đã nhấn chìm hết mọi thắc mắc hiện có của cậu. Khi công việc đã hoàn thành, cậu nằm vào cái khoang. Nó tự động đóng lại và không gian bên trong tối lại. Có một giọng nói vang lên bên tai cậu.
“Bắt đầu khởi động. Xin hãy thư giãn bằng cách thở sâu và chậm nhất có thể.”
Nghe rất máy móc, nhưng tông giọng thì lại cao và êm ái như của một đứa trẻ và nó cũng hơi ngọt ngào nữa. Một giọng nói rất dễ gây thiện cảm. Đó là giọng nói sẽ dẫn cậu đến Beyond, nên Jung Min cố gắng kiềm chế sự háo hức của mình lại. Trong khi cậu nhắm mắt lại và tập trung vào việc hít thở, cái khoang dần dần khởi động. Jung Min không thể cảm nhận được bất kì sự thay đổi nào từ bóng tối xung quanh và bên trong cái khoang cũng không hề có một tiếng động.
Đầu tiên, bên trong của cái khoang bắt đầu mở rộng dần ra. Không hề có thay đổi gì về vẻ bề ngoài, nhưng phần bên trong đã khuếch đại đến mức to bằng một phòng khách tương đối lớn. Cái khoang ngưng phóng đại từ bên trong khi tới mốc đó. Sự thay đổi chối bỏ mọi định luật vật lí này xảy ra trong bóng tối đen như mực nên Jung Min không hề biết gì cả
Cũng có một thay đổi khác diễn ra cùng lúc đó. Những cái lỗ nhỏ li ti trên bề mặt của khoang bắt đầu hấp thụ không khí và độ ẩm bắt đầu lưu thông giữa bên trong và ngoài khoang. Những biến đổi bên trong cũng tiếp tục và không hề gây ra một tiếng động nào.
Vô số làn sóng điện từ liên tiếp bắn vào đầu, cánh tay, chân và toàn bộ cơ thể của Jung Min, đồng bộ hóa cậu với cái khoang, giống như là đang nối dây cáp vậy. Với một âm thanh rung động nhỏ, cơ thể cậu lơ lửng một cách nhẹ nhàng và chậm rãi, cho đến trung tâm của cái khoang đã được mở rộng. Nó cũng tương tự như việc lơ lửng trong một môi trường không trọng lực, nhưng cơ thể lẫn lý trí của cậu đều rất ổn định, khiến cho bản thân cậu không hề để ý đến việc mình đang ở giữa không trung.
“Quá trình khởi động hoàn tất. Đánh thức Bell dậy. Đang quét cơ thể của Đội trưởng. Đang xác định danh tính qua ADN. 3….2….1….! Xác nhận hoàn tất.”
Jung Min đang cảm thấy bối rối. Bell là ai, Đội trưởng là thằng nào? Hơn nữa, thứ cậu nghe được đang được truyền thẳng vào đầu cậu, không phải qua tai. Giọng nói này có nhịp điệu chính xác, và nhỏ như tiếng thì thầm, cậu cảm thấy như rất ấm áp và thân thiện, cũng rất quyến rũ tới mức không thể diễn tả bằng lời. Nếu giọng nói này có cơ thể, hẳn sẽ là một quý cô xinh đẹp.
“Cái…Cái gì? Bell là ai?”
“Bell là chỉ cái khoang kim loại sinh học siêu thức mà ngài đang ở bên trong, Đội Trưởng.”
“Vậy, Bell là cái khoang này?”
“Vâng.”
Jung Min cạn lời một lúc. Cậu nhận định dựa trên lời nhắn của cha mình thì chắc chắn đó là giọng của Bell, nhưng cậu vẫn không thể tin được khi cậu thực sự gặp nó. Sở thích của Jung Min là đọc sách và lướt web. Một sở thích hiếm thấy ở một Borderer, nhưng cơ thể yếu đuối không cho phép cậu làm những việc khác. Từ internet và sách, cậu nghe được rằng có những AI duy trì Barrier vào cơ sở hạ tầng của Unions, nhưng không phải cái này. Home Coms là một dịch vụ điều khiển công việc trong nhà cũng đã được quảng cáo. Với vài thiết lập nhanh gọn, AI sẽ quyết định thời điểm mà nó cần làm những việc như nấu nướng, quét dọn, giặt là. Những AI hữu dụng ấy được lắp đặt ở hầu hết mọi ngôi nhà từ Khu C trở lên.
Nhưng cậu chưa bao giờ nghe đến một cái máy tính ‘siêu thức’. Kể cả kim loại sinh học. Điều đó ý chỉ rằng kim loại này có cả sự sống và ý thức riêng của nó, nhưng cậu vẫn không hiểu nổi. Việc đó được cho là chỉ có trong trí tưởng tượng của con người. Sau một quãng im lặng trầm tư, Jung Min mở miệng nói
“Vậy….Bell, cô đang nói là cô là một sinh vật siêu thức làm từ kim loại sinh học có hình dáng của một cái khoang, và tôi là Đội Trưởng của cô, đúng chứ?”
“Không sai một chữ, đúng vậy, thưa Đội Trưởng.”
“Và cha nuôi đã gửi cô đến cho tôi?”
“Tôi tin là ngài đã được thông báo về việc đó qua tin nhắn hồi nãy. Tất cả sự hướng dẫn tôi được nhận là nhằm mục đích hỗ trợ sự phát triển của ngài và ở bên ngài trong tương lai, và đó là mệnh lệnh tuyệt đối dành cho tôi.”
“Mệnh lệnh tuyệt đối? Ai đã ra lệnh cho cô như thế?”
Một ‘mệnh lệnh tuyệt đối’ là một lệnh đã được cấy lên toàn bộ người máy để ngăn ngừa việc chúng phản chủ. Nhưng, lúc này ư?
“Ngài Cheong-il,” Bell trả lời.
Đúng như cậu dự đoán, đó là cha cậu. Nhưng một kĩ sư công nghệ khoang đơn thương độc mã có thể tạo ra thứ này sao? Quá vô lí đi.
“Ai đã tạo ra cô? Cũng là Cheong-il à?”
“Không, mẹ ‘Gaia’ là người cho tôi sự sống. Ngài Cheong-il đã tạo ra một cơ thể cho tôi.”
Jung Min không thể hiểu nổi. Vậy, Gaia tạo ra Bell, nhưng chủ sở hữu là Cheong-il? Liệu một người đàn ông đã bị rút hết một lượng lớn tiền trong quỹ nhà nước giao cho lại có thể sở hữu một thứ như thế này? Cậu muốn tim hiểu hư thực sau tấm màn ấy. Đột nhiên trong đầu cậu lóe ra một câu hỏi.
‘Gaia? Có thể nào……?’ Jungmin nghĩ.
Cậu biết một thứ có tên là Gaia. Còn được biết đến như Ancient Mother Computer Gaia (AMCG- Máy chủ cổ đại Gaia). Nó là một trong bộ ba vĩ đại có những đóng góp cực lớn cho sự phát triển của ngành khoa học tân nhân loại. Nhờ nó, họ có thể tạo ra Barrier, và xây dựng một nền văn minh mới, nơi đã có rất nhiều mất mát. ‘Gaia’ được xác định là ở Trụ sở WGC. Nhưng sau nhiều năm dài sử dụng thì năng lực của nó chỉ còn khoảng 10%, nhưng nó vẫn giúp Gaia đứng trong top 30 siêu máy tính hiện có.
“Beyond sẽ được ra mắt với công chúng chính xác sau một tiếng nữa. Ngài có muốn kiếm thông tin về nó không?” Bell vừa đưa hồn Jung Min về lại Trái đất sau khi nhởn nhơ một lúc.
“À, đúng rồi, Beyond.”
Jung Min bỏ qua một bên những câu hỏi không thể có lời giải và đặt mọi sự chú ý của mình vào Beyond.
“À tiện thể thì có tổng cộng 400,332 bài viết trên mạng về Beyond.”
Cậu không ngờ rằng lại có nhiều bài viết đến thế về một trò chơi thậm chí còn chưa phát hành.
“Vậy làm ơn hãy làm tìm kiếm dùm tôi. Nhưng làm sao tôi có thể truy cập chúng?”
Cần có một đĩa cứng và một màn hình để truy cập Internet. Cho dù Bell có là một AI thần thánh như thế nào thì nó vẫn sẽ cần một phương pháp nào đó để thể hiện nội dung cho cậu xem.
“Nghĩ đến từ ‘Beyond’ trong đầu ngài, và nhìn về phía trước để thấy màn hình. Đội trưởng và tôi được kết nối qua một kênh sóng não đặc biệt. Tất cả những gì ngài cần làm là ra lệnh.”
Truy cập Internet bằng sóng não mà không cần phương tiện truyền thông nào. Nó được xem như là bất khả thi, dù là trong thế giới tâm linh. Hơn nữa, Jung Min được xếp hạng vào loại ‘bất tài’, ý nói đơn giản là không hề có cơ hội để cậu làm điều đó. Nhưng dù vậy, Jung Min vẫn không hề nghi ngờ việc đó vì hôm nay cậu đã được chứng kiến quá nhiều thứ được cho là bất khả thi rồi.
‘Tìm Beyond’, Jungmin la lên trong đầu mình. Sau đó thông tin về Beyond hiện ra trước mắt cậu.
ID TaoistMeoteol: Không có thông tin chính thức. Chỉ có việc nó là một dạng game ARPG/MMORPG.
ID Cubone: những chuyên gia nói rằng bạn phải tìm được một class bí mật, nhưng họ bảo game này không hề có class cụ thể.
ID Wanhark: Nhưng họ nói tỉ lệ đồng bộ hóa là tốt nhất mọi thời đại nên nhân vật của một người sẽ di chuyển như đúng suy nghĩ của họ. Háo hức vloz!
ID Edel: có thông tin rò rỉ bảo game này là ‘loại thực tế’. Nhưng không ai biết điều đó có nghĩa là gì. Nhưng họ bảo rằng nếu dùng khoang bao toàn thân loại cao cấp sẽ cho phép bạn sử dụng kĩ năng thu thập được trong game vào đời thực.
ID Vanguar: Đó là thứ tôi đã nghe. Necomwall đã tạo nên một thực tại khác, và họ mong những người dùng sẽ trải nghiệm cuộc sống mới trong thế giới của họ. Nhưng điều đó cũng có nghĩa là sẽ không có những skill kích hoạt.
ID episode: Họ còn thậm chí không có skill kích hoạt sao? Hết hóng rồi. Fuck this shit I’m out…..
Cậu đã liên tục quét xuống một lúc để tìm thêm thông tin, nhưng cậu không thể kiếm được những thứ như một hướng dẫn hay những bí kíp ở một loại hình nào đó. Hầu hết những tác giả của các bài viết kia đều khá trẻ, và thông tin trông thật vô dụng. Xui xẻo thay, do cậu thật sự chưa bao giờ trải nghiệm game VR trước đây nên Jung Min đã cố gắng tập trung vào từng thông tin nhỏ nhặt nhất dù nó có vô dụng thế nào. Trong đó những thứ cậu cảm thấy đáng chú ý nhất là nghe họ nói ‘ARPG’ (Game nhập vai), skill và kỹ năng không thể tự động kích hoạt bằng cách đơn giản như là gọi tên của nó.
“Mục tiêu chính của Đội trưởng là phát triển khả năng thể chất của mình.”
Jung Min gật đầu không do dự khi nghe Bell nói thế.
“Vậy sao? À mà, tôi cứ có cảm giác như cô là một bóng ma ấy vì tôi chỉ có thể nghe giọng nói của cô. Cô có dạng người hay thứ gì tương tự không?” Jung Min hỏi thế. Vì cậu đang ở bên trong Bell , cậu sẽ có thể không thấy nó trực tiếp, nhưng ít nhất cậu muốn thấy trên màn hình hay gì đó. Có thể cậu ta muốn kiểm tra xem Bell có thật sự là gái hay không.
“Chắc chắn rồi, Đội trưởng. Ngài có muốn tôi sử dụng dạng người không?”
“Có”
Khi thấy Bell xuất hiện dưới dạng người, Jung Min cười một cách lúng túng.
“Cái quái gì vậy!”
“Tôi xin lỗi?”
Jung Min đã mong đợi nhiều hơn, nhưng thứ trước mặt cậu là mọt bé gái trông như 10 tuổi. Cô ấy có một gương mặt rất đáng yêu, tóc hai bím, và mặc áo một mảnh có màu sáng. Jung Min xổ ra một tràng cười. Cậu không tin được hình dạng của Bell, và điều đó làm cho cậu cười ha hả không ngừng. Đương nhiên, Bell đang rất hoang mang vì cô không biết chuyện gì đang diễn ra.
“Tại sao ngài lại cười, Đội trưởng?”
Có thứ gì đó trong giọng nói của cô ấy. Cậu nghĩ là cô ấy đang bực, nhưng cậu không thể bỏ đi nụ cười trên gương mặt mình. Cậu ta đã nghĩ Bell sẽ là một người phụ nữ trưởng thành xinh đẹp và đã bị shock nặng khi thấy dạng người của Bell. Cậu để ý thấy biểu cảm và sự thay đổi tông giọng của cô rất giống người. Có một sự thay đổi trong giọng của cô ấy, nó cao hơn trước và cả ở cách nói nữa.
“Haha! Do ngoại hình của em đấy. Đẹp và dễ thương lắm. Chỉ thế thôi, đừng hiểu nhầm nhé.”
“Huh, em không nghĩ thế. Có gì đó không ổn ở đây sao.” Bell nói thế trong khi lườm Jung Min với tư thế tay đang chống nạnh, biểu hiện sự giận dữ của mình, nhưng đối với Jungmin thì nó lại rất đáng yêu.
“Tin anh đi, chả có gì khác đâu, chỉ lả ngoại hình của em thôi!”
Bell không nghĩ là cậu đang nói thật. Với một tiếng beep nhỏ, cô ấy biến mất. Jung Min vẫn tiếp tục cười. Cậu chưa bao giờ cười nhiều như thế trước đây. Cậu không giỏi về mặt biểu lộ cảm xúc cho lắm vì đã không nhận được nhiều tình cảm từ gia đình. Điều đó làm cậu dở trong việc tạo ra các mối quan hệ xã hội, cuối cùng, cậu bắt đầu tránh né người khác. Cậu bắt đầu gọi Bell.
“Bell.”
Không có hồi đáp.
“Bell?”
“Gì vậy, Đội trưởng?” Bell nói trong khi vẫn đang giận.
“Đừng giận mà, Bell! Không phải là em kì lạ hay gì đâu, anh chỉ đang tự cười bản thân thôi, vì đã từng tưởng tượng ra Bell theo cách khác. Vì vậy đừng giận.”
“…Bell không giận. Dù sao đi nữa, có vấn đề gì thế?”
“Mà, chắc như thế này cũng tạm ổn.”
Bell lại chuyển sang dạng người lần nữa vì cô ấy đã hết giận, nhưng thật ra không phải thế, chuyển sang chế độ mặt lạnh rồi.
‘Thú vị thật, vậy cô ấy có thể biểu lộ đủ loại cảm xúc như con người sao?, cậu nghĩ.
“Làm sao để anh phát triển khả năng của mình?”
“Em cũng không biết điều đó. Đó là bí mật cho đến khi Beyond được phát hành chính thức.
“Nhưng em là một AI mà.”
“Đúng thế, nhưng không có nghĩa là em có thể móc thông tin ra từ hư không.”
Bell trả lời cậu và cùng lúc đó, cố không trả lời, vì cô vẫn còn hơi tức. Đó là một biểu hiện dễ thương mà bạn có thể thấy ở các bé gái nhỏ. Nếu không phải là hình chiếu thì cậu đã chạy lại và ôm cô ấy rồi. . Nghĩ tới việc đó, Jung Min nhận ra cách nói chuyện của Bell đang dần giống với một bé gái hơn là một con robot thông thường. Cậu nghĩ rằng việc thiếu thốn gia đình không thật sự làm mình buồn, nhưng cậu ước gì có một đứa em gái như Bell.
“Mà, nếu vậy thì có nghĩa là anh không có bất kì lợi thế gì so với những người khác à.” Jung Min than thở.
“Không, không hẳn. Tùy thuộc vào khả năng, tỉ lệ đồng bộ hóa của Đội trưởng có thể lên đến 99.99%, trong khi những người khác bị giới hạn ở 40%. Tỉ lệ đồng bộ hóa càng cao thì cơ thể có thể thật thừa hưởng càng nhiều kỹ năng và thành quả luyện tập. Nó có thể được điều chỉnh đến một mức độ để ngăn chặn thiệt hại vật lí khi nhân vật của anh chết, mà, anh có thể nhận một ít sát thương lên cơ thể thật. Đó là một sự khác biệt lớn.”
“99.99%?”
“Vâng, đương nhiên hiện tại thì anh vẫn chưa thể đạt đến con số đó. Anh sẽ bắt đầu ở mức 30% như những người khác, rồi nó sẽ dần dần tăng lên dựa vào năng lực thể chất của anh. Đồng thời, bởi vì có hệ thống ngủ đông và cung cấp chất dinh dưỡng của khoang, Đội trưởng có thể cày không ngừng.” Bell ưỡn ngực trong khi khoanh 2 tay lại như cảm thấy tự hào.
‘Tuyệt vời thật’, Jung Min nghĩ thế và nói: “Hmm, thật vậy sao?”
Nếu đó là sự thật, cậu sẽ có được một lợi thế lớn so với những người khác. Dù cậu không biết chi tiết, nhưng ít nhất thông ở chỗ là 99.99% là một con số mà không ai khác có thể đạt được. Bất kể họ có dùng một khoang tầm trung hay cao cấp đi nữa vì họ chủ yếu dùng sóng não và một vật trung gian mang tên ‘nhân vật’, vì vậy về mặt lí thuyết lẫn thực tế, tỉ lệ đồng bộ hóa không thể lên tới mức đó. Hơn nữa, có tỉ lệ đồng bộ hóa cao đồng nghĩa với việc bạn sẽ nhận một lượng thiệt hại tương đương như là ở thế giới VR vào cơ thể thực. Bởi vì việc này, chưa game VR nào cung cấp một tỉ lệ đồng bộ cao hơn 60%, nếu không thì sát thương ở thế giới VR rất có thể sẽ dẫn đến tử vong.
Nhờ vào sự hồi quang phản chiếu cuối cùng của người cha nuôi thì cậu mới có được cái khoang cho này. Mục tiêu lớn nhất của cậu là cải thiện khả năng thể chất của mình. Đó là điều mà cậu thật sự tìm kiếm, và sẽ là thứ cậu cần để sống đơn độc trên thế giới tàn nhẫn này.
‘Hm, mình nghĩ rằng mục tiêu của mọi người là lên level? Không, Dark Gamers sẽ săn những vật phẩm có giá trị. Mà, họ vẫn sẽ cần level cao để làm việc đó, vì vậy cuối cùng mục đích của mọi người cũng sẽ là lên level.’ Jung Min nghĩ
Nhưng mục tiêu của cậu thì khác. Cũng rất tốt nếu là một Ranker , nhưng khi nghĩ thấu đáo, chuyện đó là không thể. Họ là những game thủ tài năng, và họ biết nên làm những gì từ kinh nghiệm chồng chất nhờ chơi nhiều game khác nhau. Jung Min hoàn toàn là một thằng newbie gà mờ so với những người đó. Cậu không hề có một chút kinh nghiệm nào cũng như khả năng thể chất.
Có nghĩa là cậu không cần phải quan tâm về việc lên level. Đúng hơn là nên tập trung vào việc xây dựng cơ thể vững chắc, học tập một số lĩnh vực và học được những kĩ năng bị động nhiều nhất có thể.
“Anh nên luyện tập thể chất như thế nào?”
“Em cũng không biết. Đó là việc mà Đội trưởng nên tự lực. Làm sao mà một bé gái như em biết được?”
‘Chết tiệt’, Jung Min lầm bầm, ‘Chắc vẫn còn giận rồi’.
Chắc là do sai lầm ở cách nói của cậu vì Jung Min không giỏi lắm về khoản giao tiếp với người khác. Bell chắc chắn sẽ không giấu giếm bất kì thông tin nào mà có thể giúp ích cho Jung Min. Dù quen nhau chưa lâu, nhưng cậu tin tưởng Bell.
“Vậy tạm thời thì anh không thể làm gì khác ngoài vào game sao?”
“Đúng thế, Đội trưởng. Em không thể cho anh bất kì lời khuyên nào vì không có đủ dữ liệu. Một khi trò chơi bắt đầu thì mới may ra.”
“Vậy thì sẽ tốt hơn nếu tham gia sau những người khác à?”
Như thế có thể sẽ tốt hơn. Jung Min đã từng nghe rằng không thể lao đầu vào một việc mà không có tính toán, nó có thể sẽ dẫn đến tình huống mà bạn phải xóa một nhân vật và bắt đầu lại, hoặc tốn một loz thời gian để lên level.
“Mà, anh đang đăng nhập. Có lẽ anh nên ngó quanh một tí cho tới khi Bell thu thập dữ liệu.”
“Ý kiến không tồi.”
“Và mua gói đăng ký một tháng đi.”
“Rõ rồi, đội trưởng.”
Bell đồng ý với ý kiến của Jung Min. Trải nghiệm xem thế giới ra sao còn tốt hơn là ngồi không. Jung Min đăng nhập vào Beyond, để lại vấn đề kinh tế cho Bell. Cậu không lo lắng gì về quá trình thanh toán vì Bell là một AI. Lúc này, cậu đang ở giữa một căn phòng có bức tường như làm từ mây hoặc xốp. Có một giọng nói trong đầu cậu.
“Chào mừng đến với thế giới của Beyond. Thế giới thực tế ảo này chứa đầy những điều kì diệu và mơ mộng. Beyond là thế giới nơi cuộc đời của bạn sẽ ở trên một trái đất đầy huyễn tưởng. Xin cho phép chúng tôi xác nhận việc thanh toán của bạn.”
Jung Min nói số tài khoản ngân hàng của mình cho giọng nói ấy. Thanh toán thì Bell đã làm sẵn rồi.
“Giao dịch hoàn tất. Đang đăng kí ID. Hãy cho chúng tôi biết ID mà bạn muốn dùng.”
“Cười.”
Jung Min có một tính cách nhút nhát và hướng nội, vì thế cậu luôn muốn cười to. Cậu từng dùng ‘Cười’ như là ID của mình. Và bây giờ cũng thế.
“Tạo ID thành công. Hãy cho chúng tôi biết mật khẩu bạn muốn dùng.”
Jung Min nói ra mật khẩu hay dùng của mình.
“Tiếp theo là tạo nhân vật. Bạn có thể thay đổi ngoại hình của nhân vật lên đến 10% thể trạng hiện tại. Chúng tôi đã cung cấp một chiếc gương. Làm ơn hãy nói chỗ bạn muốn điều chỉnh.”
Một chiếc gương cỡ lớn xuất hiện trước Jung Min. Cậu không muốn đổi ngoại hình của mình vì một lí do không thực tế, nhưng do nghe được một vài vụ xô xát trong game dẫn đến ức chế và gây ra án mạng ngoài đời, thường là do trả thù. Để phòng ngừa việc đó xảy ra, cậu sẽ đổi ngoại hình một chút.
“Cài đặt ngoại hình hoàn tất. Bạn có chắc muốn tiếp tục không?”
“Có.”
“Đây sẽ là ngoại hình của bạn cho đến khi bạn xóa nhân vật và tạo lại. Những thay đổi tự nhiên như độ dài của tóc vẫn sẽ diễn ra, và có thể được duy trì bởi người dùng.”
Jung Min hơi ngạc nhiên vì theo cậu biết thì đây là tính năng mới nhất trong game VR.
“Xin hãy chọn tên nhân vật.”
Jung Min nghĩ một lúc, không có cái nào hợp cả. Những người khác có lẽ đã có thời gian chuẩn bị một cái, một số còn không cần suy nghĩ, nhưng đối với Jung Min thì không phải thế vì cậu đăng ký khá đột ngột và vội.
Có một cái tên đi qua suy nghĩ của cậu.
Nó không hề có ý nghĩa đặc biệt gì, cũng không phải thứ được nghĩ đi nghĩ lại, nhưng khi cậu nói nó ra, có một lực hấp dẫn mạnh với tâm trí của cậu, nhiều hơn cả cái tên mà cậu đã được gọi bằng suốt cuộc đời cho đến bây giờ, Jung Min.
“Haroon.”
“Mr.Haroon. Cho phép chúng tôi giải thích những thông tin quan trọng bạn cần biết trước khi tham gia trò chơi. Beyond đã nâng cấp mực độ thực tế, không như những game khác. Mr.Haroon, ở Beyond, bạn….”
Những hướng dẫn giải thích chi tiết về trò chơi. Mặc dù chỉ có một số đi vào lỗ tai cậu.
Đầu tiên, đời thực và game có tỉ số thời gian là 1:3. Cũng tương tự như những game khác. Thứ hai, những NPC có tích hợp khả năng suy nghĩ như con người và họ nghĩ người chơi là những du hành giả lạ mặt đến để săn lũ quái vật. Thứ ba, điều khiến cho Beyond khác biệt so với những game khác là không thể phân biệt được giữa người chơi và NPC. Thứ tư, có một chỉ số gọi là ‘Điểm linh hồn’ (Tre: Soul Points-SP), một thứ mới trong ngành game VR. SP có thể nhận được qua việc giết quái vật hoặc là đạt được một số thành tựu nhất định trong thế giới Beyond, và bạn có thể học được Skill hoặc là chuyển thành những class nhất định khi có đủ SP.
SP không thể kiếm được bằng việc hạ những quái vật có thể hồi sinh lại, như quái trong khu đánh thường hoặc dungeon. Điều này làm người chơi phải đi xa khỏi điểm khởi đầu để kiếm SP bằng cách giết một lượng lớn quái khác nhau và hoàn thành những quest để chuyển thành một class.
Thứ năm, về quan hệ giữa NPC và người chơi. Người chơi và NPC có thể chung sống nhưng có một vài hạn chế. Hai cái nổi bật là mọi hình thức chịch choẹt là bất khả thi và kiến thức khoa học có thể làm hại đến nền tảng của nền văn minh Beyond là hoàn toàn bị cấm trong thế giới này.
Thứ sáu, class bí mật không tồn tại, nhưng những class cá nhân có thể được tạo ra bằng cách lấy class cơ bản làm nên móng và không hề có hạn chế. Đương nhiên, chi tiết của nó phụ thuộc vào trách nhiệm và khả năng của người dùng.
Trong lúc cậu đang phân tích những điều đó trong đầu mình, Hướng Dẫn nói ra những lời cuối cùng.
“Có 1,200 điểm bắt đầu. Hãy chọn cái mà bạn muốn khởi đầu game từ đó. Những điểm bắt đầu dao động từ những ngôi làng nhỏ đến thành phố thủ đô của Đế quốc.”
Đây đã trở thành một vấn đề khác đối với cậu. Haroon cẩn thận nhìn lướt qua cái bản đồ lớn hiện ra trước mắt mình.
Đối với loại game này, hầu hết nó đã trở thành cái mô típ là bắt đầu từ một ngôi làng miền quê nhỏ rồi từ từ di chuyển đến các thị trấn và thành phố lớn hơn khi lên level. Nhưng Beyond có cho phép lấy thủ đô Đế quốc làm điểm bắt đầu. Haroon không thể hiểu tại sao vì một newbie Lv 1 thì có thể làm gì ở đó?
Những game thủ có kinh nghiệm chắc là đã chọn được điểm bắt đầu rồi, nhưng Haroon không hề biết nên chọn nơi nào.
“Nếu bạn không có bất kì nơi cụ thể nào muốn đến, hay 5 phút trôi qua mà không đưa ra quyết định, điểm bắt đầu sẽ được chọn ngẫu nhiên. Khởi đầu lại hoặc thay đổi điểm bắt đầu có thể dẫn đến những hình phạt như là giảm chỉ số, tăng lệ phí đăng kí v.v. Nếu bạn vẫn muốn khởi đầu lại hay thay đổi điểm bắt đầu, xin hãy ghé thăm trang web chính thức của chúng tôi và bàn với GM (Game Master).”
“Tôi… sẽ bắt đầu từ thủ đô Đế quốc.”
Trong một khắc, Haroon nhờ Bell thu thập dữ liệu và thông tin về game. Cậu nghĩ nó sẽ tốt hơn để hiểu được loại thế giới này là gì. Bạn sẽ cần đến một thành phố thủ đô để thấy được điều đó.
“Mr.Haroon, điểm bắt đầu đã được thiết lập ở thủ đô Đế quốc Teronn. Chúng tôi mong bạn có một chuyến hành trình đáng nhớ trong thế giới của Beyond.”
(Tre:Mình thích suy nghĩ của các pạn :3) (Suu: Như kiểu truyện hệ thống của bọn tàu ấy :3) Tre:Các chú đừng hòng có tà ý, t gọi cảnh sát bây h =)))) Suu: All hail loliiiiiii Tre: Lolicon detected Suu: Ehem Tre: Từ bây giờ mình sẽ đổi xưng hô cho nó tình cảm một tí Tre: Dỗi rồi :v Tre: Mày đang ở bên trong nó đấy, chọc cái là co rút không gian cho nghẹt thở bây giờ chứ ở đó mà ôm với hôn :v Tre: Sis-zone rồi, tuột hứng quá, tưởng có rom-com xem rồi chứ Tre: Có vẻ như Dark Gamers là một nhóm game thủ Suu: T nghĩ là chỉ chung những thằng chuyên đi săn hàng ngon :> Tre: Game thủ có hạng cao Tre: aka nội tại Tre: Một tiếng cười bằng mười liều thuốc bổ :v Tre: Sad