Hành Trình Cô Độc Nơi Dị Giới

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Stealing The Protagonist’s Yandere Lovers

(Đang ra)

Stealing The Protagonist’s Yandere Lovers

Sheizzcoldasice

Liệu anh ấy có thể tìm ra câu trả lời mình đang tìm kiếm trong khi bắt đầu cuộc hành trình đầy rẫy những điều bất ngờ không?

4 55

Slayers Đặc Biệt

(Đang ra)

Slayers Đặc Biệt

Hajime Kanzaka

Tuyển tập các truyện ngắn xoay quanh thế giới Slayers.

2 20

Dragon Raja-Long Tộc

(Đang ra)

Dragon Raja-Long Tộc

江南

Tại đây, Lộ Minh Phi phát hiện ra mình mang trong mình dòng máu rồng và sở hữu những khả năng đặc biệt. Trong hành trình trưởng thành, cậu phải đối mặt với các trận chiến khốc liệt, khám phá quá khứ c

48 99

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

29 376

Trọng Sinh : Bắt Gặp Nữ Thần Lạnh Lùng Ăn Trộm Trong Siêu Thị

(Đang ra)

Trọng Sinh : Bắt Gặp Nữ Thần Lạnh Lùng Ăn Trộm Trong Siêu Thị

Lục Viễn Thu

"Đồng phục của cô phồng lên kìa, có phải còn giấu thứ gì không?!"

4 34

Vol 1 - Chương 06: Ngày 6

Ngày 6.

Trong hang động.

Không, tuyệt đối không có chuyện đứng trên vách đá đối với tôi.

Đầu tiên, dọn dẹp nhà cửa! À không, là dọn dẹp hang động của tôi.Tiếp theo, kiểm tra và bảo dưỡng vũ khí! Trong trường hợp này, “đánh bóng cây gậy” không phải theo nghĩa mà bạn nghĩ đâu.Sau đó, sửa chữa áo giáp! Tôi đoán có thể gọi đó là “giặt quần áo.”

Bữa sáng khiến tôi phải suy nghĩ khá nhiều—cả về nấm và về kế hoạch. Một buổi sáng tẻ nhạt khác với món nấm xào và săn Goblin. Chúng thậm chí còn xuất hiện trong giấc mơ của tôi nữa. Tôi đang yêu chúng rồi sao? Khônggggg!

Tôi cũng không còn lên cấp nữa. Chắc hẳn là do hai kỹ năng "Người Không Chuyên" (Master of None) và "Đầu Gỗ" (Blockhead). Cả hai dường như chẳng có lợi ích gì. Người Không Chuyên có vẻ ngăn tôi tập trung vào một kỹ năng duy nhất, khiến chúng không tăng cấp nhanh. Tuy nhiên, có lẽ nó cũng giúp tôi dễ dàng học được kỹ năng mới?

Còn Đầu Gỗ thì là một vấn đề lớn hơn nhiều. Tôi nghĩ về định nghĩa trong từ điển của nó—chỉ một con rối với cái đầu bằng gỗ. Nó cũng có nghĩa là một kẻ ngu ngốc, bất tài. Vậy có phải tôi giống như một con rối ngu ngốc bị ai đó giật dây không?Dù nhìn theo cách nào thì nó cũng toàn là tiêu cực. Có lẽ "Thẩm Định" (Appraisal) sẽ giúp tôi hiểu rõ hơn khi đạt cấp độ đủ cao, nhưng tôi không chắc nó còn có thể lên cấp nữa hay không.

Còn "Tác Phong Công Sở" (Corporate Proactiveness) thì không tệ, chỉ là vô dụng. “Thành thạo trong việc báo cáo, liên lạc và tham vấn người khác.” Nhưng tôi là một kẻ cô độc, nên chẳng có lý do gì để bận tâm về kỹ năng mà tôi không bao giờ dùng tới. Ít nhất thì "Sức Khỏe Tổng Quát" (General Health) và "Thể Dục Nhịp Điệu" (Calisthenics) cũng hữu ích.Sau khi hoàn thành bài tập buổi sáng, tôi lại đi săn.

Như mọi khi, chẳng có Goblin nào quanh bờ sông cả. Chúng không uống nước sao? Trong lúc lang thang, tôi vô tình học được kỹ năng "Bản Đồ" (Map), cho phép tôi xem vị trí hiện tại và những nơi đã khám phá trên bản đồ. Hiện tại, tôi quyết định lấp đầy những khoảng trống. Nhưng để an toàn, tôi vẫn bám theo dòng sông trước.

Tôi đang sống gần con sông này, nhưng không có cần câu hay lưới đánh cá.Nhìn chằm chằm vào những con cá trông thật ngon, tôi nhai đám nấm của mình. Nếu đi quá xa lên thượng nguồn, tôi sẽ chạm trán đám du côn wannabe kia. Chẳng có gì tốt đẹp khi đụng phải chúng; chúng chỉ toàn gây rắc rối.

Chúng toàn là lũ ba hoa, nên tôi không lo lắm về việc đánh nhau với chúng, dù tôi thấy chúng thật phiền phức. Nhưng lão già đó đã cho chúng những kỹ năng mạnh mẽ, và chúng lại thuộc kiểu người mà nếu đưa cho khẩu súng thì kiểu gì cũng phải bóp cò một phát.

Tôi tiếp tục khám phá khu rừng, thỉnh thoảng lại đập mấy con Goblin tôi gặp.

Đây là thế giới của kiếm và phép thuật, vậy những màn kịch tính và gay cấn đâu rồi? Không phải tôi muốn bị đuổi đến tận mép vách đá hay gì đâu, nhưng ít nhất như thế cũng có chút kịch tính! Mà thôi, tuyệt đối không phải là vách đá—tôi luôn ghét khi tiểu thuyết kết thúc bằng cliffhanger.

Có rất nhiều loại nấm với đủ loại tác dụng—hồi phục HP, hồi phục MP—nhưng chẳng có gì bá đạo kiểu như nấm tăng trưởng khổng lồ cả. Mà tôi cũng đâu cần mấy thứ đó.

Dù sao thì, tôi cũng có thể bắn cầu lửa mà không cần fire flower cơ mà.

Một số loại nấm thì có độc. Tôi có thuốc giải, nhưng liệu nó có hiệu quả không? Ngay cả khi không có Thẩm Định, cũng chẳng ai ngu đến mức ăn mấy cây nấm trông độc hại một cách rõ ràng này cả.

Tôi đã đi khá xa lên thượng nguồn, nhưng Goblin không hề mạnh lên. Bất kỳ con nào dưới cấp 10, tôi có thể hạ gục ngay trong một đòn. Tôi khá mạnh đấy chứ! Khi gặp số lượng lớn, tôi chỉ việc lặp lại đòn tấn công nhanh của mình.

Phản xạ của tôi rất tốt, tôi cũng không lo lắng gì nhiều, nhưng nếu không nghỉ ngơi, thần kinh tôi sẽ bắt đầu căng thẳng. Giờ vẫn còn hơi sớm, nhưng tôi muốn quay về. Hôm nay thật là một ngày nhàm chán. Không có lên cấp gì cả. Tôi thậm chí có đang bị giảm cấp không đây? Thôi, về thôi.

Tôi chỉ muốn có thứ gì đó làm mình phấn khích về thế giới này, như một đòn sấm sét hay một phép thuật địa ngục rực cháy chẳng hạn. Có quá đáng lắm không khi mong có một cô bạn đồng hành dễ thương hoặc nhận được sự chú ý từ một nữ thần xinh đẹp? Tôi thậm chí còn chẳng được triệu hồi đến thế giới này bởi một công chúa, mà chỉ là một lão già lẩm cẩm!

Tôi cũng chẳng thể gặp bất kỳ cô gái đáng yêu nào trong lớp của mình, vì tôi vốn là kẻ cô độc; họ thì chẳng biết lưu lạc nơi đâu! Chết tiệt, cái game này!

Khi tôi về đến hang, trời đã gần tối. MP của tôi đã đầy, nên tôi chế tạo một ít đồ nội thất và nấu nấm. Tôi giống như đang chơi Minecraft vậy.

Tôi bắt đầu mất kiểm soát rồi. Tôi nói chuyện với chính mình nhiều hơn. Tệ hơn nữa, tôi còn tự chế nhạo bản thân. Sớm thôi, có khi tôi sẽ tự vỗ vai mình và tự gõ vào trán mình mất.

“Không phải là tôi đang đòi hỏi mã gian hay gì đâu nhé…”

Lẩm bẩm với chính mình, tôi liếc nhìn bảng trạng thái. Ma Pháp Đất của tôi đã lên cấp nhờ việc chế tạo đồ nội thất suốt cả ngày.

Tôi không thể quyết định được là mình đã từ bỏ trò chơi này ngay từ đầu, hay là trò chơi này đã từ bỏ tôi. Có lẽ tôi đã bị định sẵn là kẻ thất bại ngay từ đầu rồi.

Ai bảo rằng “người chiến thắng không bao giờ bỏ cuộc” chắc chắn chưa từng chơi cái trò này.

Có vẻ như tôi không thể trốn thoát khỏi cuộc đời làm Kẻ Săn Goblin của mình. Tôi có quá nhiều gậy chùy đến mức không thể đếm hết. Có khi tôi nên đổi chúng lấy cá nhỉ?

Tôi thực sự muốn ăn cá ngay lúc này…