Cách đơn giản nhất để lên cấp là thực hiện những động tác cơ bản, đúng là tôi có nói như vậy. Nhưng chỉ vung tay một cái đã lên cấp thì có hơi quá rồi đấy. Để có thể tăng lên một cấp chỉ với một cú đấm thẳng thì phải tập trung đến mức nào?
“Nhìn vào tình huống hiện tại thì có vẻ như kỹ năng của em đã lên cấp... cơ mà, để cho chắc thì tôi xác nhận lại nhé?”
“V-Vâng.”
Tôi kiểm tra bảng trạng thái của Haru bằng tấm bảng đá Thần Vấn Thạch mà tôi đã lấy từ Canon trước đó. Cần phải suy nghĩ thật cẩn thận có nên cho người khác xem bảng trạng thái không á? Tất nhiên là không tính sư phụ rồi.
=====================================
Tên: Katsuragi Haruna
Tuổi: 16
Giới tính: Nữ
Chủng tộc: Nhân loại
Chức nghiệp: Pháp sư LV1
HP: 10/20
MP: 5/5 (+5)
Lực lượng: 3
Thể chất: 3
Nhanh nhẹn: 3
Pháp lực: 4 (+3)
Trí lực: 1
Linh hoạt: 1
May mắn: 1
Kỹ năng
◇ Cận chiến LV2
◇ Chưa thiết lập
=====================================
Kỹ năng đó đã thực sự tăng lên cấp hai. Thiệt hả trời?
“Haru, em đã làm như thế nào vậy?”
“Em cũng không biết nữa... em chỉ làm giống như mọi khi thôi, dồn hết tâm trí vào động tác như thể mạng sống của mình phụ thuộc vào nó.”
Dồn hết tâm trí vào động tác như thể mạng sống phụ thuộc vào nó ư? Nghe qua giọng điệu của Haru thì có vẻ như cô ấy thực sự làm vậy. Cơ mà, chỉ làm giống như mọi khi tức là cô gái này lúc nào cũng duy trì trạng thái đó mỗi khi tập luyện hằng ngày. Dù có điên thì cũng phải có mức độ thôi chứ.
“Sư phụ, hình như có vài chỉ số khác của em cũng tăng lên này.”
“À ừ, sẵn tiện tôi sẽ giải thích luôn. Khi một kỹ năng lên cấp thì các chỉ số tương ứng của kỹ năng đó cũng sẽ tăng lên theo. Kỹ năng cận chiến của em vừa tăng một cấp, tức là... các chỉ số như HP, lực lượng, thể chất và nhanh nhẹn cũng được cộng thêm. Cơ mà, từ lúc em bắt đầu thiết lập kỹ năng thì mấy chỉ số đó cũng đã tăng lên một chút rồi.”
“Vậy ư! Thế có nghĩa là chỉ cần kỹ năng của em lên cấp thì các chỉ số cũng tăng lên theo đúng không. Cuối cùng em cũng tìm ra cách để trở nên mạnh hơn!”
Dạy bằng thực tiễn quả là quyết định đúng đắn. Haru tiếp thu còn nhanh hơn so với lúc giảng bằng lý thuyết. Nhưng không thể phủ nhận là cô nàng sở hữu một tài năng vượt xa người thường. Tôi nghĩ là chẳng cần đến một tuần để đưa ra quyết định cho vụ nhận đệ tử này.
“Haru. Từ giờ cho tới lúc chuẩn bị bữa tối, em hãy vừa tập vừa nghỉ ngơi nhé. Tùy vào kết quả của buổi tập mà sẽ tôi sẽ quyết định có nhận em làm đệ tử chính thức hay không.”
“Thật vậy ư!? Em hứa sẽ cố gắng hết mình!”
“Ừ, tôi kỳ vọng vào em cao lắm đấy. Cơ mà, đừng có mải tập luyện mà quên cả nghỉ ngơi nhé. Mặc dù động tác của em khá đơn giản nhưng lại tiêu hao thể lực nhiều hơn bình thường.”
Tôi khá chắc là dù mình không nói ra thì Haru cũng hiểu điều này.
“Vâng ạ! Em có thể thử những môn võ khác được không? Judo và Aikido có hơi khó để tập một mình, nhưng Kenpo thì chắc là không thành vấn đề, trước đây em vẫn tập nó như một thú vui cá nhân.”
...Bộ cô nàng này là thiên tài võ thuật hay gì? Môn võ nào cũng biết là sao.
“Được thôi. Tôi sẽ làm ít nước chanh cho em.”
Và rồi, tôi mải nhìn Haru luyện tập đến mức quên luôn cả công việc.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bốn tiếng đã trôi qua kể từ khi buổi tập bắt đầu.
Nhìn thấy mặt trời sắp lặn, tôi kêu Haru ngừng tập rồi đưa cho cô ấy một chiếc khăn. Mặc dù thi thoảng vẫn ngừng lại để nghỉ ngơi, nhưng với người dồn hết tâm trí vào việc tập luyện như Haru thì cơ thể ướt đẫm mồ hôi là điều không thể tránh khỏi. Có lẽ nên kêu cô ấy đi tắm trước khi chuẩn bị bữa tối. Thật may là tôi đã tự làm một cái bồn tắm trong nhà. Ở thế giới này, bồn tắm là thứ xa xỉ chỉ dành riêng cho hoàng thất và giới quý tộc, hoặc là những nhà trọ sang trọng với giá cắt cổ. Lúc mới đến đây, tôi đã rất tuyệt vọng khi biết bồn tắm không phải là thứ phổ biến trong thế giới này.
“Fuwaa, quả nhiên vận động cơ thể vẫn là nhất. Chuyển động của em càng lúc càng sắc sảo, và em cũng cảm nhận được sức mạnh của mình tăng lên rõ rệt. Đúng là không có gì tuyệt hơn cảm giác bản thân đang dần trở nên mạnh hơn.”
“Đó là nhờ kỹ năng của em liên tục lên cấp trong quá trình tập đấy. Dĩ nhiên là các chỉ số khác của em cũng tăng lên theo. Giờ thì, cho tôi xem bảng trạng thái của em nào.”
“Em biết rồi, sư phụ sẽ dựa vào đó để quyết định xem có nên nhận em làm đệ tử hay không chứ gì? Hồi hộp thật đấy...”
Sau khi nhận lấy tấm bảng Thần Vấn Thạch mà tôi đã đưa, Haru rụt rè đặt tay lên mặt đá.
=====================================
Tên: Katsuragi Haruna
Tuổi: 16
Giới tính: Nữ
Chủng tộc: Nhân loại
Chức nghiệp: Pháp sư LV1
HP: 10/95
MP: 5/5 (+5)
Lực lượng: 18
Thể chất: 18
Nhanh nhẹn: 18
Pháp lực: 4 (+3)
Trí lực: 1
Linh hoạt: 1
May mắn: 1
Kỹ năng
◇ Cận chiến LV17
◇ Chưa thiết lập
=====================================
“―――Cấp độ 17 cơ à! ...Kh, khục, ha ha ha ha!”
“Sư phụ?”
“Fu, fu fu... Buồn cười thật đấy. Em đúng là một người thú vị mà.”
Có nằm mơ tôi cũng không nghĩ tới là chỉ số của cô ấy lại tăng lên nhiều đến vậy chỉ trong chưa đầy nửa ngày. Nếu đổi thành một người khác thì dù có chiến đấu không ngừng nghỉ ngay giữa sào huyệt của đám quái vật thì cũng chưa chắc có thể đạt đến mức này.
“Ể, em không hiểu ý của sư phụ lắm, không lẽ... em vẫn chưa đủ tiêu chuẩn để trở thành đệ tử của thầy ư?”
“Không, quá đủ là đằng khác. Nhưng trước khi chúng ta nói tiếp, có lẽ tôi nên phục hồi lượng HP còn thiếu cho em―――Hồi phục.”
Nói xong, tôi kích hoạt ma pháp hồi phục của mình. Những tia sáng lờ mờ tỏa ra từ ngón tay của tôi xuyên thẳng vào người Haru và biến mất, khiến cho thanh HP của cô ấy nhanh chóng được lấp đầy.
“Whoa, cảm giác cứ như đang bay lên ấy.”
“Lần đầu được hồi phục thì ai cũng có cảm giác như vậy cả. Cơ mà, tôi đã quyết định là sẽ nhận em làm đệ tử. Giờ thì ăn tối thôi nào.”
“Chỉ vậy thôi ư! Mặc dù em rất vui vì thời gian thử nghiệm ngắn hơn dự tính, nhưng sư phụ không thấy là việc này có hơi qua loa à!?”
“Ha ha ha.”
Dĩ nhiên là tôi chỉ đang đùa thôi. Nếu muốn trở thành đệ tử chính thức của tôi thì phải trải qua bước này.
=====================================
◇Lựa chọn mục tiêu cho kỹ năng đặc biệt『Vô Quan Sư Đồ』.
Người được chọn: Katsuragi Haruna
Kỹ năng này chỉ có thể được kích hoạt một lần. Xin hãy xác nhận chắc chắn.
=====================================
Tôi chẳng biết dùng lời nào để diễn tả tâm trạng của mình lúc này, không ngờ một kẻ như tôi cũng có đệ tử―――Được rồi, nhấn xác nhận thôi. Chắc là Haru cũng đã nhìn thấy bảng thông báo đó rồi.
“...Vô quan sư đồ? Sư phụ, như vầy là sao? Vừa có một bảng thông báo hiện ra trước mặt hỏi em có đồng ý trở thành đệ tử của sư phụ hay không.”
“Đây là món quà tôi tặng cho em, hãy coi nó như một nghi thức xác nhận quan hệ giữa hai ta. Tất nhiên, dù em không đồng ý thì tôi vẫn nhận em làm đệ tử. Giờ em sẽ làm gì đây? Nghe có vẻ như ông chú này đang cố dụ dỗ thiếu nữ nhà lành nhỉ.”
“Em đồng ý.”
Haru đưa ngón tay ra trước rồi nhấn xác nhận không chút do dự.
“Không cần phải ngạc nhiên đến vậy đâu ạ. Em biết sư phụ là một người đáng tin cậy dù trông có hơi luộm thuộm. Thế nên chẳng việc gì em phải lưỡng lự cả.”
“Tôi không nghĩ tin tưởng một người khi chỉ vừa biết nhau có một ngày là ý hay đâu.”
“Em tin vào trực giác của mình. Hơn nữa, em không hề ngửi thấy mùi mờ ám từ sư phụ.”
“Bộ em là chó à...”
“Nếu phải so sánh thì em nghĩ mình giống mèo hơn.”
Ý tôi không phải thế. Mà thôi sao cũng được.
“Tôi sẽ giải thích về kỹ năng vừa mới kích hoạt cho em sau. Nó có liên quan đến việc tăng cấp chức nghiệp nên nói cùng lúc thì sẽ dễ hiểu hơn. Trước tiên em hãy đi tắm để rửa sạch mồ hôi trên người, nhiệt độ ban đêm khá lạnh nên nếu tắm muộn thì sẽ bị cảm đấy.”
“Vâng, em biết rồi. Thế sư phụ muốn em nấu món gì cho bữa tối?”
“Bất cứ thứ gì ngoài khoai tây nghiền, tôi ngán tới tận cổ rồi.”
“Chậc chậc, kén ăn không tốt đâu nhé!”
Sau khi Haru tắm xong, chúng tôi bắt đầu ăn bữa tối có hơi muộn. Mùi hương thoang thoảng trong không khí khiến cảm giác thèm ăn của tôi tăng lên gấp bội. Haru mặc trên người một bộ đồ thể thao thay cho áo ngủ, thế nên tôi cũng chẳng thể chứng kiến vẻ quyến rũ sau khi tắm của cô ấy.
―――Ngày huấn luyện đầu tiên, kết thúc.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại
Judo, Aikido và Kenpo là những môn võ có nguồn gốc từ Nhật Bản.