Hắc Thiết Pháp Sư - Hành trình huấn luyện cô đệ tử bất tài -

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 324

WN - Tập 1: Đệ tử - Chương 6: Bắt đầu huấn luyện

Nhờ cái tính nghĩ gì nói nấy của Haru mà tôi có cảm giác như bị tra tấn tinh thần trong suốt cuộc nói chuyện. Không đau lòng, tôi không hề cảm thấy đau lòng chút nào!

“Chức nghiệp của Haru là pháp sư, và chắc là em cũng biết con số hiển thị bên cạnh mang ý nghĩa gì nhỉ?”

“Vâng, có vẻ như ông lão kia ước lượng sức mạnh cụ thể của từng người dựa theo cấp độ hiển thị trong bảng trạng thái của họ.”

“Chính xác, em đoán đúng rồi đấy. Những điều tôi sắp nói ra rất quan trọng nên hãy ghi chép cho thật kỹ. Chức nghiệp và kỹ năng có hệ thống lên cấp riêng. Và tiêu diệt quái vật không phải là cách để lên cấp như em vẫn nghĩ. Có vẻ như nhóc anh hùng và cô nàng karate mà em đã kể có cấp độ 5. Với sức mạnh đó thì họ đã vượt xa phần lớn nhân loại. Tất nhiên, cấp độ càng cao thì càng khó để lên cấp.”

“Ừm hưm.”

“Ngoài ra, cấp độ càng cao thì chỉ số cộng thêm càng nhiều. Trong trường hợp của em thì mỗi khi lên một cấp, lượng MP và pháp lực của em sẽ tăng lên một chút.”

“Ưm hưm hưm... Sư phụ, cho em hỏi một câu được không?”

Dáng giơ tay của Haru vẫn năng nổ giống như mọi khi, khiến một kẻ lúc nào cũng uể oải như tôi cũng muốn noi theo.

“Ừ hỏi đi.”

“Ban nãy thầy vừa nói tiêu diệt quái vật không phải là cách để lên cấp, vậy thì phải làm sao mới có thể lên cấp?”

“Hỏi hay lắm. Nhưng trước khi trả lời, tôi sẽ giảng cho em về phần kỹ năng. Nó nằm ở dưới cùng của bảng trạng thái, em cũng nhìn thấy đúng không?”

“Để xem nào, đúng là có hai ô kỹ năng với mô tả chưa thiết lập.”

“Thử dùng ngón tay của em nhấn vào đi.”

Haru nghiêng đầu rồi dùng ngón tay nhấn vào không khí ở trước mặt.

“Sư phụ, có một hàng chữ hiện ra này.”

“Đó chính là những kỹ năng mà em có thể chọn. Trong đó bao gồm những năng lực và kỹ thuật mà em đã từng sử dụng. Lấy ví dụ cụ thể nhé, nếu em đã từng là một võ sĩ thì sẽ có những kỹ năng như『Cận chiến』,『Kiếm thuật』hay『Tránh đòn』, đại khái thế.”

“Đúng vậy nhỉ. Khoan, một pháp sư có thể học được kỹ năng của võ sĩ sao?”

“Dĩ nhiên là được. Nhưng nếu muốn tăng cấp độ của chức nghiệp thì em phải tăng cấp những kỹ năng tương ứng của chức nghiệp đó. Ngoài cách này ra thì không còn cách nào khác nữa đâu. Với một pháp sư như em thì những kỹ năng đó sẽ là『Hỏa thuật』hay『Thủy thuật』.”

“Khoan, để em ghi lại đã!”

Haru cố tóm tắt lại những điều tôi vừa nói. Với một người mới thì những kiến thức này có hơi khó để tiếp thu. Khói bốc ra từ đầu Haru càng lúc càng nhiều, chẳng biết có ổn không đây?

“Cơ mà, em đã từng sử dụng ma pháp chưa nhỉ?”

“Chưa ạ!”

“Thành thật thế là tốt. Trong bảng chọn có kỹ năng ma pháp nào không?”

“Không! ...Không có kỹ năng ma pháp nào cả!? Sư phụ, như vầy tức là chức nghiệp của em sẽ không thể lên cấp phải không! Kiểu này em sẽ ở cấp độ 1 cho đến hết đời mất!”

Có vẻ như bộ não của Haru đã chạm giới hạn, khói bốc lên nghi ngút từ đầu cô ấy. Có nên kết thúc chuyện này không nhỉ? Bụng của tôi cũng bắt đầu réo rồi.

“Bình tĩnh nào, chỉ cần học những kiến thức cơ bản về ma pháp thì nó sẽ xuất hiện thôi. Trước tiên, em cần phải nắm vững những điều tôi vừa nói. Sau khi ăn xong, chúng ta sẽ bắt đầu việc huấn luyện và tôi sẽ tìm phương thức thích hợp nhất để dạy em. Chỉ cần tập luyện một chút là đâu lại vào đấy thôi.”

“V-Vâng...”

...Cuối cùng cũng tới lúc dọn đồ ăn ra bàn.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bữa trưa hôm nay có món cơm chiên và súp trứng. Thế giới này có cả gạo, chúng tôi đã mua khá nhiều khi ra ngoài sáng nay. Có vẻ như tôi đã quyết định đúng khi dạy cho Haru thường thức của thế giới này và đưa cho cô ấy tiền ăn của một tuần. Cô nàng đã được giảm giá sau khi cò kè mặc cả với ông chủ cửa hàng và mua được lượng thực phẩm nhiều hơn bình thường. Tôi có cảm giác Haru chẳng khác gì một bà nội trợ đích thực.

“Có hợp khẩu vị của sư phụ không?”

“...Ừ, em nấu ngon lắm.”

Từ khi đến thế giới này, tôi chẳng nhớ lần cuối mình ăn cơm chiên là khi nào, nhưng phải công nhận là ngon thật đấy. Mặc dù có khá nhiều thứ Haru chưa từng thấy trước đây, nhưng cô ấy vẫn làm được món cơm chiên bằng những nguyên liệu của thế giới này. Món súp trứng cũng ngon hết chỗ chê, hương thơm ngào ngạt của trứng hòa quyện với vị ngọt khiến cho cảm giác thèm ăn gia tăng gấp bội. Cứ mỗi khi nếm một muỗng súp thì lại có cảm giác muốn ăn thêm cơm chiên và ngược lại―――

“―――Cảm ơn em vì bữa ăn nhé.”

“Không có gì ạ.”

Tôi còn chẳng nhận ra là mình đã ăn sạch mọi thứ trên bàn từ lúc nào. Không ngờ là có ngày tôi lại xúc động đến nhường này chỉ vì được ăn cơm chiên. Quả nhiên là tôi đã đánh giá thấp Haru. Rốt cuộc, con người vẫn không thể cưỡng lại sự cám dỗ của thức ăn ngon.

“Thật lòng mà nói, tôi không nghĩ là em lại giỏi việc nhà đến vậy. Đúng là không thể chê vào đâu được.”

“S-Sao tự dưng thầy lại nói đến chuyện đó thế?”

“À thì, nếu không tính vụ đệ tử thì tôi thật sự muốn thuê em làm người giúp việc. Haru, giả sử như sau này em không muốn làm pháp sư thì có thể tới chỗ của tôi. Tôi sẽ trả lương cho em cao hơn những người hầu trong lâu đài. Hoặc là em có thể sống luôn ở đây cũng được.”

“Sư phụ chỉ đang đùa thôi đúng không?”

“Không, tôi thật sự nghiêm túc đấy.”

“E-Em sẽ suy nghĩ việc đó sau...”

Nói xong, Haru xúc một muỗng cơm chiên cho vào miệng với gương mặt đỏ bừng, chắc là cô ấy thấy xấu hổ vì được tôi khen chăng. Cơ mà, chẳng biết có nên tiếp tục thử việc hay không. Trừ vụ làm việc nhà ra thì tôi nghĩ Haru là một người đệ tử hợp cách, ít ra cô ấy cũng đã thỏa mãn những yêu cầu tối thiểu―――và trên hết, tôi nghĩ cô gái này là một người khá thú vị.

“Haru, lát nữa sau khi rửa chén xong thì thay sang bộ trang phục chiến đấu mà Canon đã đưa cho em rồi ra vườn nhé. Chúng ta sẽ bắt đầu buổi huấn luyện mà em vẫn hằng mong chờ.”

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tọa lạc giữa rừng cây rậm rạp trên một ngọn đồi ít người lui tới, khoảng cách từ nhà tôi đến thị trấn cũng không xa. Nhưng ngay cả với người thường qua lại giữa lâu đài và thị trấn như Canon thì việc leo lên nhà tôi cũng không hề dễ chịu chút nào. Đây cũng là lý do mà tôi rất ít khi xuống thị trấn. Thoạt nhìn thì có hơi bất tiện, nhưng tôi có thể tự do làm những điều mình muốn ở đây. Chỉ cần dựng lên một lớp rào chắn ma pháp thì có thể thoải mái làm thí nghiệm mà không phải lo những vụ nổ ảnh hưởng đến xung quanh hay làm phiền người khác. Dù sao thì những thí nghiệm của tôi có hơi bất thường.

“Giờ thầy sẽ giảng cho em những kiến thức liên quan đến kỹ năng.”

“Ể!? Lại phải nghe giảng bài nữa à...?”

“Đừng có làm gương mặt tiu nghỉu như cún con vậy chứ... chỉ là nghe giảng một chút thôi mà. Sau đó thầy sẽ hướng dẫn em cách tăng lên cấp độ của mình. Với người như em thì dạy bằng hành động sẽ tốt hơn lời nói, phải không?”

“Chính xác! Mau dạy cho em đi ạ!”

Chưa gì đã không đợi được rồi sao.

“Haru, nếu phải chọn một kỹ năng có liên quan đến võ thuật thì em sẽ chọn kỹ năng gì nào?”

“Võ thuật à? Để xem, em nghĩ là mình sẽ chọn cận chiến. Vì đây chính là sở trường của em.”

Haru vừa nói vừa bày ra một tư thế. Đây có phải là tư thế đứng tấn không nhỉ? Mấy thứ này có hơi khó hiểu với một kẻ mù tịt về võ thuật như tôi. Nhưng trông cũng ngầu đấy chứ.

“Được rồi, vậy thì hãy chọn kỹ năng đó đi.”

“Có được không ạ? Em thấy chỉ có hai ô kỹ năng thôi mà.”

“Thì vẫn còn một ô cho kỹ năng ma pháp đấy thôi. Trước tiên, em cần phải làm quen từ lĩnh vực sở trường của mình, khi đã hiểu rồi thì sẽ thử với những kỹ năng khác. Giờ cứ làm đi đã rồi tôi sẽ giải thích cho em.”

“Vâng, em hiểu rồi!”

Haru đáp lại bằng động tác đấm tay và bắt đầu thiết lập kỹ năng. Nhìn vào bộ dáng phấn khích đó thì có vẻ như cô nàng đã thiết lập thành công kỹ năng cận chiến. 

“Được rồi, thử xem nào. Nhớ là phải hết sức tập trung đấy.”

“Vâng, vậy thì em sẽ bắt đầu với kỹ thuật đấm thẳng. Hây...”

Cấp độ của kỹ năng có thể được tăng lên bằng cách thực hiện những hành động tương ứng với kỹ năng đó. Chẳng hạn như kỹ năng『Nấu ăn』, chế biến càng nhiều món ăn thì sẽ càng dễ lên cấp, còn với『Kiếm thuật』thì là động tác vung kiếm hay đấu tập với người khác. Nhưng chỉ thực hiện như một cái máy thì hiệu quả sẽ không cao. Tốc độ lên cấp nhanh hay chậm còn phụ thuộc vào ý chí quyết tâm và sự tập trung. Hay nói cách khác, nếu chỉ làm cho qua loa thì sẽ không bao giờ đạt được kết quả. Với một võ sĩ thì yếu tố quan trọng nhất là sự tập trung, hoặc là phải trải qua những trận chiến sinh tử... Cơ mà, với người có cấp độ thấp như Haru thì chỉ cần tập―――

“Sư phụ! Kỹ năng cận chiến của em vừa mới tăng lên một cấp này!”

―――Khoan, hình như có hơi quá nhanh rồi đó.

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại

Động tác chào trong võ thuật bắt nguồn từ Trung Quốc, còn được gọi là quả đấm thiếu lâm, người học võ nắm tay phải thành quả đấm rồi áp vào lòng bàn tay trái đang mở ra.