l----$----Trans & Edit: Skuen----$-----l
##
Chapter 9 – Kĩ năng thứ 2 #2
**
So với kĩ năng đầu tiên cậu có được, đâu là thứ tương đối khác với nó.
Cậu đã học được Robbery, và giờ là Voice Modulation.
‘Nó đã được đưa vào khung kĩ năng tạm thời. Thế có nghĩa là mình chưa hoàn toàn học được nó.’
Cậu đoán là do nguyên nhân khác biệt.
Trong trường hợp của Robbery, cậu đã thành công trong việc sử dụng nó lên tên móc túi ngay khi cậu nhận được kĩ năng.
Tae-hyuk nhận ra điều kiện để có được kĩ năng.
‘Mình cần phải dùng kĩ năng lên ai đó.’
Cậu ghi nhớ điều đó trong đầu.
Cậu sẽ chơi một vố lớn vào tên lừa đảo giọng giọng nói.
Nó sẽ dễ dàng hơn với kĩ năng Voice Modulation.
Tae-hyuk sử dụng Quỷ Gương Tiết Lộ để kích hoạt Voice Modulation.
Cậu đổi giọng cậu sang giọng của Ha-ran.
[Voice Modulation đã được sử dụng.]
-Bạn có thể trực tiếp mô phỏng giọng của Seo Ha-ran.
“Ah… Thử mic. Thử mic. Seo Tae-hyuk, Em thật đẹp trai!......Hm, hum.”
Tae-hyuk làm hắng giọng và vẫn im lặng.
Đây là lần đầu cậu sử dụng kĩ năng này, nên nó bị trộn lẫn với giọng gốc của cậu.
‘Mình nên tập trước.’
Tên lừa đảo giọng nói đã hủy cuộc gọi, nhưng chúng sẽ sớm gọi lại.
Trong lúc đó, cậu phải thuần phục Voice Modulation một cách hoàn hảo.
Tae-hyuk nhìn vào Quỷ Gương Tiết Lộ và nghĩ về giọng của Ha-ran.
Rồi sau đó cậu dùng kĩ năng.
“Tae-hyuk, thời tiết hôm nay khá tốt đấy!”
‘Ugh. Giọng này nghe như giọng một thằng chuyển giới.’
Nó là giọng của nửa đực nửa cái.
Tae-hyuk thử thêm vài biến thể khác.
“Tae-hyuk, chức mừng sinh nhật. Tae-hyuk, món ăn hôm này sẽ là món xúc xích và rau củ xao yêu thích của em. Tae-hyuk…”
Dù cậu cố thế nào, cậu vẫn thiếu khoảng 2%.
“Tae-hyuk, sáng rồi. Dậy đi? Tae-hyuk, Chị yêu…”
Giọng nói của một người phụ nữ trẻ đi ra từ miệng cậu.
‘Chính là nó!’
Giọng của Tae-hyuk hoàn toàn chuyển sang giọng của Ha-ran.
‘Dù sao, liệu kĩ năng tạm thời có biến mất nếu mình học một kĩ năng khác? Mình cần học nó hoàn toàn nếu không muốn nó biến mất.’
Cậu bắt đầu hiểu vài cơ chế.
Dururu!
Chiếc điện thoại lại kêu.
Tae-hyuk lần này nhấn nút nghe.
“X-Xin chào..”
Nó là một giọng nói run rẩy trông như thể sắp khóc bất kì lúc nào, và hoàn toàn y hệt như giọng của Ha-ran.
Có thể nghe thấy được giọng khàn của một người đàn ông ở đầu dây bên kia.
-không cần phải hoảng. Em trai cô sẽ ổn thôi nếu cô làm nhưng gì mà tôi bảo.
“T-Thật vậy sao?”
-Dĩ nhiên. Cô đã tìm thấy những gì mà tôi yêu cầu chưa?
Tae-hyuk quyết định kéo dài thời gian.
“Tôi xin lỗi. Tôi không nhớ nó là cái gì… Làm ơn có thể nói lại cho tôi một lần nữa được không.”
-Sổ ngân hàng và con dấu. Và mang cả CMND của cô để đề phòng. Một khi em trai cô…
“Tae-hyuk?”
-Phải. Cần xấp xỉ 15 triệu won cho ca phẫu thuật của Tae-hyuk và cả phí sửa chữa chiếc xe. Cô có bằng đó tiền trong sổ ngân hàng không?
“Có, ở đây có đủ.”
-…..
Hơi thở của người đàn ông ở bên kia đầu dây trở nên gấp hơn.
‘Tên đó. Có phải hắn nghĩ hắn vừa bắt được một con cá không.’
“Thế tôi sẽ xem lại.”
-Được thôi. Chút nữa tôi sẽ gọi lại. Tối sẽ nói lại một lần nữa--- Mạng sống của Tae-hyuk nằm trong tay cô.
Dduoo.
Cậu gọi đã kết thúc.
“Kya. Mạng sống của ai nằm trong tay ai? Đúng là một câu nổi tiếng…. Một câu nổi tiếng.”
Tae-hyuk tặc lưỡi.
Cách dễ nhất để bắt chúng là nhờ sự trợ giúp từ Kang-suk.
Tuy nhiên, hầu hết những vụ lừa đảo giọng nói, những kẻ đó thường sẽ ở nước ngoài.
….Có lẽ là, Trung Quốc hoặc là Philippines.
Kể cả nếu cậu yêu cầu một cuộc điều tra, liệu cậu có thể theo đuôi bọn chúng.
Cậu muốn gây thiệt hại trực tiếp lên chúng.
‘Đợi đã. Thế còn phương pháp đó?’
Tae-hyuk đã ở 10 năm trong tù.
Trong khoảng thời gian đó, cậu đã gặp vô số tên tội phạm.
Giữa chúng có cả những tên lừa đảo.
‘Mình không nghĩ rằng mình sẽ học hỏi từ Già Làng(Elder) như thế này.’
Già Làng là biệt danh của một nghệ sĩ lừa đảo huyền thoại đã từng trộm được hàng trăm tỉ won.
Kể như thế, hắn chỉ nhận án tù 7 năm.
So với bạn cùng phòng của hắn phải nhận án tù 3 năm vì ăn cắp ramyun(Một thương hiệu mì ăn liền của Hàn) và 40,000 won….
Già Làng nói với cậu về con mồi dễ bị lừa nhất.
Đó là những kẻ cố gắng lừa đảo người khác.
Một nghệ sĩ lừa đảo chuyên đi lừa đảo những nghệ sĩ lừa đảo khác. Đó là Già Làng.
“Dù thế nào, Noona thực sự quá thành thật. Còn kẻ đó thì lại quá vui mừng vì bắt được một con cá lớn.”
Thực tế, tất cả những gì Tae-hyuk làm là đặt muỗng lên bát cơm đã được phục vụ sẵn.
Ha-ran đã hoàn toàn rơi vào bẫy của tên lừa đảo giọng nói.
Từ quan điểm của tên lừa đảo, nó giống như câu cá ở một trại nuôi cá.
Cứ như thế, chúng không nhận ra rằng người nói chuyện với chúng đã bị thay đổi.
“Aigoo. Noona y hệt như một đứa con nít…”
Ha-ran quá ngây thơ.
Có lẽ đó là lí do cô trải qua một bi kịch trong tương lai mà Tae-hyuk thấy.
Cậu chậm rãi bước qua ngôi nhà.
“Chúng yêu cầu sổ ngân hàng và con dấu? Nếu mình định giả vờ bị lừa, thì nó nên hoàn hảo.”
Cậu tìm kiếm trong ngăn kéo mà chị cậu hay để những thứ có giá trị.
“Huu…Mình sẽ dạy Noonim cách để nghi ngờ người khác.”
Tae-hyuk thực sự thích Ha-ran của hiện tại. Tuy nhiên, cậu vẫn thấy khó chịu.
“Tìm ra rồi!....Uh, thứ gì đây?”
Đó là một hộp trang sức mà những đứa con gái thường rất thích.
“Đây rõ ràng là hộp kho báu của chị.”
Cậu cũng đến chịu khi mà cô lại hiểu theo nghĩa quá đen thế.
“Mở nó ra nào.”
Bên trong là vài tấm ảnh và một con búp bê mà Ha-ran thích. Có cả sổ ngân hàng và vài thứ linh tinh khác.
“Ảnh gia đình?”
Chắc hẳn nó đã được chụp từ trước khi vụ tai nạn làm bố mẹ cậu chết xảy ra. 5 thành viên gia đình đang tập trung với nhau, và cười tươi.
Tae-hyuk thấy nghẹn ngào và không thể nhìn vào nó nữa.
Cuối cùng, cậu lật ngược tấm ảnh lại và thấy vài dòng chữ trên đó.
‘Bây giờ, Mình là Cha và Mẹ.”
Những dòng chữ của Ha-ran.
“…..Noona.”
Thể loại cảm xúc cô có khi viết những dòng này là gì? Đầu của Tae-hyuk thấy đau khi nghĩ về nó.
“Tỉnh dậy đi, Seo Tae-hyuk. Chẳng phải mày phải hoàn thành những gì mày đang làm à?”
Cậu sẽ chìm đắm trong những cảm xúc này sau khi việc này kết thúc đã.
“Uh, mẩu giấy gì đây?”
Cậu đang cố để tấm ảnh gia đình lại nơi nó từng ở đó và khám phá ra một mẩu giấy khác.
Tae-hyuk đã xác nhận thứ đó là gì.
Rồi thứ gì đó bùng nổ trong tim cậu.
Đó là thư thông báo trúng tuyển đại học.
Lá thư đó mang tên trường đại học mà Ha-ran muốn vô.
“Chị thật ngu dốt khi không thể vào được đại học, nên giờ chị phải kiếm một công việc…”
Ha-ran đã cười khi nói điều đó.
Đã khá lâu kể từ lúc đó.
“Lời nói dối đó…. Thực sự ngu ngốc.”
Tae-hyuk chùi đi thứ gì đó nóng đang chảy xuống cằm vậy và lập một lời thề.
Cậu đã sống nhờ sự hi sinh của một ai đó.
Giờ là lúc cậu phải đáp lại ân huệ.
‘Phải, mình sẽ vào đại học với Noona.’
Tae-hyuk nắm chặt vào Quỷ Gương Tiết Lộ và khắc ghi quyết tâm mới vào tim mình.
Cậu đã đợi được một lúc, rồi cậu nhận được cuộc gọi từ những gã đó.
(Trans: Tưởng tượng thử thằng em nó mà nhìn vào cảnh này mà xem. Đúng là sa mạc lời) (Trans: Tae-min :v)