Dịch: Cá - Biên tập: Bút Lông
Gã đàn ông chột mắt tiến lại gần chúng tôi. Đây là lần đầu tiên tôi gặp một người trong Seoul Thất Vương. Yoo Sangah sử dụng "Trò chuyện nhóm" để nói chuyện.
–Anh Dokja, có phải người đó...
–Ừm, hình như vậy.
Tôi gật đầu với Yoo Sangah. Cũng chẳng thể nghĩ khác đi khi nhìn cái vẻ ngoài đó được.
–Nhưng tôi vẫn không hiểu. Tại sao gã lại diện đồ như vậy nhỉ, cho dù tinh tọa bảo trợ của gã có là "người đó" thì ăn mặc như vậy cũng...
–Mức độ hòa hợp giữa tinh tọa bảo trợ và cá nhân gã có vẻ khá cao. Mức độ hòa hợp càng cao thì gu của tinh tọa sẽ càng ảnh hưởng đến hóa thân của mình.
–Chắc tôi sẽ không bao giờ dám ho trước mặt gã đâu.
Tên buộc tóc đuôi ngựa cúi đầu chào người đàn ông một mắt mặc áo cà sa.
"Bệ hạ. Người đã tới rồi."
"Ừm."
"Mọi chuyện thế nào rồi ạ?"
"Còn cần ta phải nói ư? Đây."
Người đàn ông một mắt chỉ vào chiếc quyền trượng của mình. Một viên tinh thạch màu lam được thu thập từ bí cảnh "Chương Bắc Đẩu Thất Tinh" đã được khảm trên đó.
[Sao Tham Lang]
Gã buộc tóc đuôi ngựa nhìn viên đá với ánh mắt ngưỡng mộ.
"Ồ ồ..!"
Người này có vẻ mạnh đấy nhỉ? Chưa gì hắn đã thu thập được một tinh thạch cho riêng mình rồi. Những viên tinh thạch này là phần thưởng của "Chương Bắc Đẩu Thất Tinh". Nếu tính riêng lẻ, công dụng của một viên tinh thạch cũng khá ổn khi nó giúp tăng các chỉ số tổng quát của người sử dụng thêm 1 cấp. Nhưng chúng chỉ thực sự có ý nghĩa khi thu thập được cả bảy viên. Vì chỉ khi sử dụng cùng nhau, bảy viên tinh thạch này - đại diện cho bảy ngôi sao sáng nhất của Bắc Đẩu Thất Tinh - mới có thể triệu hồi được Tứ Dần Trảm Tà Kiếm. Người đàn ông một mắt nhìn về phía chúng tôi.
"Mấy kẻ này là ai?"
"Thưa bệ hạ, đây là những người vừa mới tiến vào "Bắc Đẩu thất tinh". Thần thấy kỹ năng của họ khá tốt nên đang có ý định mời họ chiến đấu cùng chúng ta."
"Vậy ư?"
Người đàn ông một mắt và tôi cùng đưa tay ra để bắt tay nhau.
"Ta là Cha Sangkyung."
"Tôi là Kim Dokja."
Đồng thời, tôi sử dụng kỹ năng của mình.
[Kỹ năng đặc biệt "Danh sách nhân vật" đã được kích hoạt.]
+
[Thông tin nhân vật]
Họ tên: Cha Sangkyung
Tuổi: 26
Tinh toạ bảo trợ: Độc nhãn Di Lặc
Thuộc tính: Ngụy giáo chủ (Anh hùng), Di Lặc Vương (Anh hùng)
Kỹ năng: Rèn luyện vũ khí (Cấp 5), Lá chắn tinh thần (Cấp 3), Tài hùng biện (Cấp 3), Lừa đảo điêu luyện (Cấp 3), Lời cầu nguyện giả dối (Cấp 1),...
Tinh ấn: Di Lặng Tịnh Thổ (Cấp 2), Quán Tâm Pháp (Cấp 2), Tuyên ngôn của Ma quân (Cấp 3)
Chỉ số tổng quát: Chỉ số tổng quát: Thể chất (Cấp 28), Sức mạnh (Cấp 26), Nhanh nhẹn (Cấp 28), Ma lực (Cấp 25).
Đánh giá tổng quan: Con mắt thần thông của người này nhìn thấu mọi ý nghĩ trong lòng chúng sinh. Hãy cẩn thận, đừng ho trước mặt hắn.
+
Thật là đáng tiếc khi Jung Heewon không ở đây. Nếu thấy người đứng trước mặt tôi lúc này, hẳn cô ấy sẽ không dám nói mấy thứ nhảm nhí như nhà bảo trợ của tôi là Gung Ye đâu.
Cha Sangkyung cất lời, "Ta biết một chút thuật xem tướng đấy, ngươi có phiền không nếu ta nhìn tướng mạo ngươi một chút?"
"Được thôi."
Được, tôi cũng muốn thử xem sao.
[Nhân vật "Cha Sangkyung" đã sử dụng tinh ấn "Quán Tâm Pháp" Cấp 2.]
Tinh ấn "Quán Tâm Pháp" của Gung Ye là một trong những kỹ năng thăm dò thuộc tính khá thú vị từng xuất hiện trong Bí kíp sinh tồn. Tuy không để người sử dụng trực tiếp nhìn thấy bảng thông tin, nhưng nó sẽ tiết lộ cho bạn về bản chất của đối thủ và ước tính những rủi ro đi kèm. Nói dễ hiểu hơn thì, nếu họ là người tốt, "Quán Tâm Pháp" sẽ hiện lên dòng chữ [Ma quân nhẹ dạ], còn nếu họ là người xấu, [Ma quân đâm sau lưng] sẽ là danh hiệu mà "Quán Tâm Pháp" dành cho đối thủ của bạn. Ví dụ...
[Nhân vật "Cha Sangkyung" phát hiện ra bạn là một "Ma quân không thể dây vào".]
Như thế này.
"C-Cái gì...?"
"Bệ hạ, có chuyện gì vậy?"
[Nhân vật "Cha Sangkyung" đang thấy mọi chuyện thật hoang đường.]
Mặt Cha Sangkyung tái nhợt đi.
"M-Ma quân!"
"Dạ? Không thể nào..."
Nghe thấy chữ "ma quân", gã buộc tóc đuôi ngựa và những kẻ dưới trướng của Độc nhãn Di Lặc đồng loạt nhìn về phía tôi. Không khí bỗng trở nên căng thẳng, Cha Sangkyunk nhanh chóng thêm vào.
"K-Không có gì đâu! Ta vừa nhìn nhầm thôi."
"Dạ? Không có chuyện gì sao?"
"Không sao đâu. Các ngươi hãy lùi lại đi."
Đúng như tôi mong đợi. Hắn ta sẽ không ngu đến mức làm ngơ lời nhắc nhở của tinh tọa về một "Ma quân không thể dây vào"... Có lẽ Độc nhãn Di Lặc cũng không muốn đối đầu với tôi.
"Ồ... Có vẻ anh không ngạc nhiên lắm thì phải?"
Điều khiến tôi kinh ngạc hơn cả chính là thái độ của gã buộc tóc đuôi ngựa. Chỉ trong phút chốc thôi, nhưng tôi có thể đọc được 2 chữ "thất vọng" từ vẻ mặt của gã.
"Kế hoạch của bọn ta sẽ bắt đầu trong vòng một tiếng nữa. Ta rất mong chờ vào biểu hiện của các ngươi đấy, dù mấy người có tham gia hơi muộn đi chăng nữa."
Cha Sangkyung nói trước khi quay đi cùng đội quân của mình. Lần đầu gặp mặt giữa tôi và Gung Ye kết thúc thật nhạt nhẽo.
Gã buộc tóc đuôi ngựa bỗng mở miệng, "Phù, chỉ còn chút nữa thôi là to chuyện rồi. May quá."
"Gọi hắn ta là "Một vị vua thấu hiểu lòng dân" có vẻ hơi miễn cưỡng đấy."
"Haha, tuy Gung Ye được ghi chép vào lịch sử như một tên bạo chúa, nhưng ông ta đã từng là một vị vua anh minh trước khi những điều đáng tiếc xảy ra. Không ai có thể đoán trước tương lai mà. Đến lịch sử cũng có thể bị thay đổi đấy thôi."
Tôi quan sát gã ta một cách kỹ lưỡng và nói, "Xin hỏi anh là?"
"Ồ, ra là tôi vẫn chưa giới thiệu bản thân với anh à? Tôi là Han Sooyoung. Tôi là phụ tá của ngài Cha Sangkyung."
Một người tự nguyện đi theo phò tá hóa thân của Gung Ye ư? Chắc tinh tọa bảo trợ của anh ta đã từng là quần thần của vua Gung Ye. Ai vậy nhỉ? Là Wang Geon à? Tôi sử dụng kỹ năng của mình ngay lập tức.
[Kỹ năng đặc biệt "Danh sách nhân vật" đã được kích hoạt.]
[Không tìm thấy thông tin người này trong "Danh sách nhân vật"]
[Người này không được đăng kí trong "Danh sách nhân vật".]
...Gì thế này?
"Có chuyện gì vậy?"
Tôi liếc qua con người không biết xấu hổ kia và bật cười. Nếu như vậy thì... Tôi đoán được người này là ai rồi.
"À không có gì. Chỉ là... tôi cảm nhận được âm thanh của ma quân thôi."
"Haha, anh nói cái ma quân đấy à?"
Tôi có thể thấy ánh mắt nhìn tôi của Han Sooyoung thay đổi. Có lẽ cùng lúc này, cả hai chúng tôi đều đang cùng nghĩ về một điều. Vấn đề là ai sẽ là kẻ rút kiếm ra trước.
Các cánh cửa phòng chờ lần lượt được mở ra.
"Các nhà vua giá lâm!"
Trong khi một số người bắt đầu reo hò, không khí phía phe Độc nhãn Di Lặc lại trở nên căng thẳng hơn. Tôi nhìn một lượt các vị vua bước ra từ các ô cửa trước khi hỏi Han Sooyoung.
"Họ có cùng phe không?"
"Có chứ. Những nhà vua này đều đã hứa sẽ hợp tác với chúng tôi. Từ trái qua phải, anh có thể thấy "Cẩn Trọng Vương" Yoon Kiyoung, "Bác Đấu Vương" Kim Baekho và người cuối cùng là "Thổ Long Vương" Gu Daesung."
Khi nghe những danh xưng lần lược được nêu lên, tôi chợt nhớ ra. Cẩn Trọng Vương và Bác Đấu Vương, người cũng như tên. Mặc dù hai vị vua này có chỉ số sức mạnh cao hơn những hóa thân khác, nhưng để so sánh với Thất Vương Seoul thì vẫn còn kém xa. Vậy nên, người duy nhất khiến tôi chú ý là "Thổ Long Vương" Gu Daesung.
Gu Daesung nhìn qua Cha Sangkyung và ngạc nhiên cất lời, "Ngươi đã ra đây rồi à? Nhanh đấy."
"Giun đất thì đòi ra vẻ cái gì."
"...Giun đất? Ngươi dám gọi tinh tọa bảo trợ của ta bằng thứ biệt danh tục tĩu đấy hả?"
Yoo Sangah giật mình khi cô nghe được cuộc hội thoại của họ và thì thầm với tôi. "Tôi nghĩ tinh tọa bảo trợ của người kia là vua Gyeon Hwon."
"...Làm sao cô biết?"
"Tôi đã từng nghe một câu chuyện rằng vua Gyeon Hwon của Hậu Baekje là hậu duệ của một con Thổ Long."
"Thổ Long?"
"Chính là "giun đất" mà những người khác nói đến ấy. Những vị vua khác cố tình gọi anh ta là "Con trai của thổ long" để trêu chọc.
Thật đáng kinh ngạc. Cô ấy có thể đoán ra danh tính tinh tọa bảo trợ của Gu Daesung một cách chính xác chỉ với vài thông tin cỏn con như vậy.
Thổ Long Vương, Gu Daesung.
Trong trí nhớ của tôi, với sự giúp đỡ từ tinh tọa bảo trợ là vua Gyeon Hwon của Hậu Baekje, người này đã từng là một trong Thất Vương Seoul.
"Khá nhiều người đã chọn các vị vua làm tinh tọa bảo trợ nhỉ. Giống như hóa thân của nữ vương Jinseong mà chúng ta gặp lúc trước..."
Tôi gật gù đồng ý, nhưng vẫn không khỏi bất ngờ trước tài quan sát tỉ mẩn của Yoo Sangah. Thật ra không phải ngẫu nhiên mà nhiều hóa thân lại chọn các vị vua làm tinh tọa bảo trợ như vậy. Không chỉ ở mỗi Seoul, tình trạng này còn đang diễn ra ở nhiều nơi trên thế giới nữa. Như ở Nhật Bản, cuộc đụng độ giữa hóa thân của Oda Nobunaga và các vị tướng khác chắc cũng đã bắt đầu diễn ra. Trong khi đó ở Vương quốc Anh, Richard Tim Sư Tử và vua Henry đời thứ 8 sẽ đối đầu với nhau. Những tinh tọa bậc vĩ nhân đang chuẩn bị cho cuộc chiến dành lấy Ngai vàng tối thượng, gấp rút nâng cao độ hòa hợp với hóa thân của mình.
[Tinh tọa "Hải quân chiến thần" đang mong chờ sự xuất hiện của một giai thoại mới.]
[Tinh tọa "Thủ lĩnh của nghĩa quân trọc đầu" đang lo lắng quan sát mọi chuyện.]
Trí tò mò của những tinh tọa cấp cao khác đã được gợi lên. Sự thú vị của kịch bản thứ tư đã không để ai phải thất vọng.
"Mọi người tụ tập đông đủ cả rồi chứ?"
Các nhà vua bước tới giữa đám đông và cất lời.
"Kẻ thù chung của chúng ta là Bạo Quân Vương - kẻ đã tiến vào cánh cửa thứ ba! Bạo Quân Vương đã thu thập được hai viên tinh thạch từ bí cảnh này nhưng đồng thời, hai vị vua vô tội đã phải hi sinh dưới sự tập kích hèn hạ của hắn. Chắc một vài vị ở đây đã mất đi quân chủ mà mình theo hầu vì Bạo Quân Vương!"
Vậy ra đây chính là lý do mà phòng chờ toàn xác chết. Bạo Quân Vương đã giết hai vị vua và cướp sạch tinh thạch của họ. Nếu hắn ta hoàn thành nhiệm vụ trong cánh cửa thứ ba, bảy viên đá quý sẽ được thu thập đầy đủ...
"Không thể để một kẻ độc tài chuyên chế như Bạo Quân Vương trị vì Seoul mới được. Nếu hắn ta lấy được Tứ Dần Trảm Tà Kiếm và đăng quang Ngai vàng tối thượng, thì thứ còn lại ở Seoul sẽ chỉ là những thảm kịch và sự đau khổ triền miên."
"Vậy nên, hỡi các chiến binh, hãy đứng dậy chiến đấu cùng chúng tôi chống lại Bạo Quân Vương! Những vị vua ở đây đều là người anh minh lỗi lạc, thế nên, ai trong số chúng tôi sẽ đăng quang ngôi vương là chuyện ở tương lai. Nhưng ít nhất, vào thời điểm này, chúng ta phải bảo đảm Ngai vàng tối thượng sẽ không rơi vào tay một tên bạo chúa."
"Là những chiến binh đại diện cho chính nghĩa, chúng ta không thể để chuyện đó xảy ra! Cùng với chúng tôi, các bạn sẽ được ghi danh như những chiến sĩ làm nên trang sử mới của Seoul!
Tuy đây là những lời sáo rỗng nhưng chúng đã đủ để khơi dậy ý chí chiến đấu của mọi người trong phòng chờ. Cảm xúc của họ bị choáng ngợp trước lời kêu gọi của các nhà vua và bắt đầu reo hò. Trông như thể họ đã sẵn sàng hi sinh vì một nghĩa lý cao cả vậy. Tôi lặng lẽ nhìn khung cảnh trước mắt.
Chỉ một tháng trước thôi.
Những người này từng hưởng lợi từ chính phủ và hoàn thành bổn phận của một công dân, họ bỏ phiếu bầu tổng thống và mua bán đất đai qua những hoạt động kinh tế hợp lệ. Mọi thứ bỗng như một giấc mơ vậy.
Chỉ trong một tháng thôi, Seoul đã trở về thời Tam Quốc.
"Tiến lên!"
Hàng trăm người dồn dập tiến vào cánh cửa thứ ba. Cha Sangkyung và tùy tùng của gã đi phía rìa, gần chỗ chúng tôi. Một lúc sau, một hang động khổng lồ sâu hun hút hiện lên trước mắt đoàn người. Nó to lớn đến nỗi việc ước lượng bề rộng và độ sâu dường như là không thể.
Han Sooyoung đi ngay sát bên cạnh, nói với vẻ ngạc nhiên.
"Háo hức ghê ta. Cứ như đang sống một trong cuốn tiểu thuyết kiếm hiệp vậy."
"Tiểu thuyết kiếm hiệp à?"
Han Sooyoung gật đầu và cười đầy ẩn ý.
"Sao thế? Anh không nghĩ nó giống như một tình tiết trong tiểu thuyết kiếm hiệp à? Sẽ có một tấm bản đồ kho báu được giấu bên trong hang động! Nó sẽ chỉ dẫn con đường tới căn phòng bí mật, nơi một thanh kiếm huyền thoại đang say ngủ. Chỉ cần ai lấy được thanh kiếm đó sẽ lập tức trở thành cao thủ đệ nhất võ lâm!"
Cái giọng đó với cái điệu bộ này của hắn thuyết phục tới nỗi, bảo hắn là một diễn viên kỳ cựu khéo tôi cũng tin sái cổ.
"Mấy cái tình tiết bản đồ với cả bảo kiếm ấy, gặp hoài trong truyện kiếm hiệp mà."
"Ô, anh cũng đọc tiểu thuyết kiếm hiệp à?"
Đã đụng tới tiểu thuyết thì tôi không thể đứng ngoài cuộc được.
"Tôi cũng đọc nhiều lắm đấy. À, không biết anh có nhận ra không, nhưng mấy cái truyện kiếm hiệp đó thường có một hướng phát triển chung."
"Hướng phát triển chung? Là gì vậy?"
"Hóa ra tấm bản đồ ấy lại là giả! Thường thì chúng sẽ phát triển theo hướng này."
Ánh mắt Han Sooyoung chứa đầy sự tò mò.
"Thú vị đấy, chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo vậy?"
"Rõ như ban ngày rồi mà. Vì tấm bản đồ ấy là giả nên hang động thật ra cũng chỉ là một cái bẫy. Và rồi kẻ đứng sau màn có thể thỏa mãn mà cười khi những người tìm kiếm kho báu rơi vào cái bẫy này và bỏ mạng."
"Hô... Anh đang ám chỉ tình hình hiện tại của chúng ta à? Chẳng lẽ có kẻ đang đứng sau chi phối mọi chuyện."
Tôi gật đầu.
"Có thể lắm chứ. Dù tôi không thích mấy tình tiết cũ rích như vậy lắm."
"Hửm? Ý anh là gì?"
"Nói thật thì mấy cái tình tiết bản đồ với chả bảo kiếm này được dùng hoài rồi."
"Hmmm... Ý anh là tình tiết cũ thì sẽ không còn thú vị nữa à?"
"Trên cương vị một tác giả, tôi sẽ đánh giá nó là một cuốn tiểu thuyết thiếu cảnh cao trào."
Biểu cảm của Han Sooyoung cứng đờ lại trước lời nói của tôi.
"Thế nếu anh là tác giả, anh Dokja sẽ viết thế nào? Anh sẽ biến tấu tình tiết bản đồ với bảo kiếm như thế nào để nó trở nên thú vị hơn?"
"Tôi cũng không chắc nữa, dù sao thì tôi cũng chỉ là một "độc giả" như tên của mình mà thôi.
"Nếu vậy tôi nghĩ anh sẽ như bao người khác thôi. Anh sẽ quen với việc viết ra những tình tiết cũ rích và độc giả của anh sẽ nhận được điều mà họ mong đợi."
Đoán trước được rằng anh ta sẽ nói như vậy. Tôi mỉm cười và hỏi.
"Ai nói vậy? Anh nói cứ như một tác giả thực thụ vậy nhỉ. Tôi không nói rằng những tình tiết cũ rích ấy là xấu. Vì ít nhất, làm vậy không phải là đạo văn."
"Đ-Đạo...văn?"
"Đúng vậy, đạo văn."
Gương mặt tái nhợt của Han Sooyoung trông thật tức cười.
"Mấy cuốn tiểu thuyết đều có nội dung na ná ấy mà, chỉ có vài chi tiết là khác nhau chút thôi... Sao có thể gọi đó là đạo văn được chứ? Có lẽ, nếu anh Dokja là tác giả, thì chắc cũng sẽ viết như vậy thôi."
"Không, tôi sẽ xây dựng một câu chuyện hoàn toàn khác."
Cặp lông mày Han Sooyoung nhăn chặt lại.
"...Hoàn toàn khác? Anh sẽ làm thế nào?"
"Ví dụ? Như này đây."
Tôi rút Tín Niệm Bất Diệt ra và chém bay đầu Han Sooyoung. Đầu hắn rơi xuống đất nhưng không một giọt máu nào trào ra.
Tôi nói, "Tại sao ngươi phải trốn tránh khi tất cả sẽ được hạ màn cơ chứ?"
Đầu của Han Sooyoung - giờ đang lăn lốc trên mặt đất - nói vọng lên.
"Đúng là một tình tiết thú vị đấy, Kim Dokja."
Quán Tâm Pháp là một pháp thuật mà Gung Ye tự bịa ra, bảo rằng có thể sử dụng để tìm ma quân trong lòng người, nhưng thật ra đó chỉ là trò bịp để diệt những kẻ đối đầu thôi. (Tuy nhiên thì hai thuật ngữ này cũng có thật trong Phật giáo) Về việc không được ho, trong cái drama dài kì 200 tập trên KBS, có 1 cảnh meme nổi tiếng. trong cảnh đó thì lúc Gung Ye đang tập trung dùng Quán Tâm Pháp chợt có một kẻ ho khục khặc, xong Gung Ye hỏi "Kẻ ho là kẻ nào?", rồi kẻ ho run lẩy bẩy nhận tội và xin lỗi. Gung Ye bảo kẻ đó đã bị ma quân chiếm xác, yêu cầu đánh chết tại chỗ. Một vị tướng dưới quyền Gung Ye, sau đã lên làm vua.