Dịch: Cá - Biên tập: Bút Lông
Tôi không hề nhìn lầm, đôi mắt của gã đã lập tức mở to khi nghe thấy cái tên đấy.
"Đừng nói là...?"
Gã cẩn thận quan sát gương mặt tôi. Không rõ trong Bí kíp sinh tồn có bao nhiêu lần ngoại hình của Yoo Junghyuk được nhắc đến nhỉ? Cho dù tác giả không miêu tả chi tiết về diện mạo của hắn, nhưng từ "đẹp trai" vẫn luôn được ông sử dụng. Còn mặt tôi thì...
Dù sao thì, không phải bề ngoài của tôi vẫn chấp nhận được trong phạm vi hư cấu sao?
"Có chuyện gì à?"
"À...Không có gì."
Giọng điệu của gã trở nên nhã nhặn hơn. Tôi chẳng biết trong đầu gã đang nghĩ gì, nhưng chắc chắn là nó đang rối tung rối mù lên cho mà xem.
Ít nhất tôi có thể chắc chắn một điều. Hiển nhiên người đàn ông trước mặt tôi đã đọc "Bí Kíp Sinh Tồn.
Ngoài việc tỏ ra ngạc nhiên khi nghe thấy cái tên "Yoo Junghyuk", thì điều này còn rõ ràng hơn khi tên của gã không được đăng ký trong "Danh sách nhân vật".
Gã nhanh chóng đánh mắt sang Lee Hyunsung đang đứng cạnh tôi.
"Thăm dò thuộc tính"? Tên này đang muốn đào móc thêm thông tin đấy à? Tôi thong thả cho gã đủ thời gian để quan sát Lee Hyunsung trước khi cất lời.
"Hỗn xược. Ngươi nên cẩn thận hơn khi dùng mắt của mình đấy."
"...Hả?"
Với kỹ năng kia, chắc hẳn gã đã xác thực được tên của Lee Hyunsung, và gã cũng biết rằng "Thăm dò thuộc tính" không thể dòm ngó cửa sổ thông tin của tôi được. Tôi không biết gã đã đọc tới chương nào của Bí kíp sinh tồn nhưng vẫn luôn có một vài đặc điểm để nhận biết Yoo Junghyuk nếu bạn không biết mặt hắn.
Một trong số đó chính là kỹ năng cấp SS - "Con mắt của hiền giả". Ngoài việc cho phép nhìn thấu thuộc tính của người khác, nó còn bảo vệ người dùng khỏi những kỹ năng thăm dò. Và giờ thì tên này đã bắt đầu bị thuyết phục rằng tôi có "Con mắt của hiền giả".
"Với cái kỹ năng hạng B đó mà ngươi cũng dám tra xét ta?"
Sự run rẩy trong mắt gã dần bao trùm cả khuôn mặt.
Và cuối cùng, gã dừng mắt lại ở lá cờ màu đỏ tôi đang mang theo. Đúng như tôi dự đoán, đây chính là bằng chứng duy nhất về "Yoo Junghyuk" mà gã có thể tìm được.
"Thằng khốn này...!"
Một gã trong nhóm vẫn chưa hiểu ra tình huống hiện giờ và chĩa mũi giáo đe dọa về phía tôi. Jung Heewon và Lee Hyunsung đồng thời tiến lên phía trước.
Bùm!
Đầu của gã bỗng nổ tung, máu văng tung tóe khắp nơi. Tiếng la hét lập tức vang lên. Xuyên qua vũng máu, tôi nhìn thấy gương mặt nghiêm túc của người đàn ông nọ.
....Nhìn tên chết tiệt này xem? Gã chầm chậm rẽ qua đám đông để tiến lại gần tôi.
"Tôi thành thật xin lỗi khi phải để một người ưu tú như ngài phải chứng kiến cảnh tượng kinh tởm này."
"Ngươi là ai?"
Gã cố gắng điều chỉnh cảm xúc trên gương mặt mình trước giọng điệu lạnh lùng của tôi. Cũng giỏi đấy chứ. Nếu tôi là gã, chắc tim tôi đã nhảy ra khỏi lồng ngực rồi.
"Tôi muốn giới thiệu bản thân mình một cách chính thức. Tên tôi là Lee Sungkook. Tôi là người được ủy quyền để quản lý ga Dongmyo."
Gã lại gần và cúi đầu trước tôi. Tôi thích cảm giác này. Màn cosplay Yoo Junghyuk nên bắt đầu rồi đấy nhỉ?
Tôi tỏ ra mất kiên nhẫn, nói bằng giọng điệu lạnh tanh.
"Ga Dongmyo? Ta hiểu rồi, giờ thì cút ra."
"...Hả?"
"Nơi đây sẽ trở thành cứ điểm của ta, vậy nên ngươi hãy cuốn xéo đi."
Gã há hốc miệng.
"Cái gì...?"
"Còn cần ta phải lặp lại lần nữa sao?"
Tôi liếc xuống chiếc trụ cờ đang cắm lá cờ của ga Dongmyo. Lee Sungkook cuối cùng cũng hiểu ra ý tôi.
"K-Không được! Tôi không thể chuyển nhượng lại một ga đã được chiếm..."
"Ngươi coi ta là một tên ngốc à? Không phải ngươi là phó đại diện sao."
"Vâng?"
"Nếu ngươi có quyền của phó đại diện, ngươi có thể chuyển nhượng ga theo ý mình. Đến điều này ngươi cũng không biết ư?"
"...!"
"Nếu ngươi không rút cờ khi ta đếm đến ba, ta sẽ chém đầu ngươi. Một."
Gương mặt của Lee Sungkook co quắp lại. Những người khác bắt đầu vây quanh tôi. Bầu không khí này thật khó chịu. Jung Heewon và Lee Hyunsung tỏ ra bồn chồn vì họ không hiểu lý do tôi quyết định làm một việc điên rồ như thế này. Tôi tiếp tục nói.
"Nghe giống như ta đang đùa à? Hai."
Gã đọc Bí kíp sinh tồn từ 10 năm trước và dường như đã quên mất Yoo Junghyuk là người như thế nào. Nếu đã như vậy, tôi sẽ đích thân mang những ký ức đó trở lại.
[Kỹ năng đặc biệt "Bạch Thanh Cương Khí" (Cấp 2) đã được kích hoạt.]
[Kiếm Tín Niệm đã được kích hoạt!]
Keeeeeng!
Khi ánh sáng thiêu đốt từ lưỡi kiếm lóe lên cũng là lúc mà gương mặt của Lee Sungkook tái nhợt đi. Để xem ai là người to gan hơn nào.
Nhớ được tên của Yoo Junghyuk đồng nghĩa với việc gã có biết một chút về con người của hắn. Nếu gã biết Yoo Junghyuk ở đầu truyện tàn nhẫn như thế nào thì trò chơi này không cần phải kéo dài thêm nữa.
Còn nếu gã không rành về Yoo Junghyuk? Chẳng quan trọng. Tôi sẽ cứ chơi đùa cùng gã và sẽ rút lui nếu mọi chuyện chuyển biến tệ hơn. Dù gì thì chỉ số sức mạnh của tôi cũng đủ cao để làm thế.
Đột nhiên, Lee Sungkook quát lên.
"Đ-Đợi một chút! T-Tôi sẽ làm!"
Tên này, gã đã đọc Bí kíp sinh tồn, nhưng rõ ràng là gã không đọc cẩn thận.
"Không cần nữa."
"...Hả?"
"Ngươi trả lời chậm rồi."
"...Vậy?"
"Chỉ riêng nơi này thì không đủ. Đưa cả Dongdaemun đây."
Jung Heewon đứng hình trước câu nói của tôi.
Tôi không rõ mọi chuyện sẽ thế nào nếu tôi cứ tiếp tục diễn. Nhưng tôi phải diễn. Bởi vì bây giờ tôi là Yoo Junghyuk. Để khiến gã hoàn toàn tin vào thân phận "Yoo Junghyuk" của tôi, tôi phải tăng mức độ cho trò chơi nực cười này.
Tôi chĩa mũi kiếm vào Lee Sungkook và ra lệnh.
"Nếu ngươi không chấp nhận, thì sẽ không có một thỏa thuận nào cả."
"N-Nhưng....!"
"Ta sẽ đếm đến ba lần nữa. Một."
Gã đã bắt đầu tin tưởng rằng tôi chính là Yoo Junghyuk. Nhân vật chính của một cuốn tiểu thuyết đang đứng trước mặt gã. Gã sẽ đối phó với chuyện này thế nào đây, khi mà cách mà gã hành xử sẽ quyết định mối quan hệ của gã và "Yoo Junghyuk" trong tương lai.
"T-Tôi có thể đưa ga công viên Dongdaemun cho ngài, nhưng mà..."
"Nhưng?"
"Tôi không có quyền gì để chuyển nhượng cho ngài ga Dongdaemun cả...Nếu ngài không phiền, ngài có muốn gặp người đại diện của chúng tôi không?"
Thật là một thỏa thuận tuyệt vời. Đây chính là thứ mà tôi nhắm đến.
Lee Sungkook tiếp tục nói.
"Ngài Yoo Junghyuk đây là người rất có danh tiếng. Người đại diện của chúng tôi sẽ rất nóng lòng để được gặp ngài. Xin ngài hãy cho chúng tôi một cơ hội để bàn bạc trực tiếp chuyện này."
"Ngươi biết ta?"
"Làm sao tôi có thể không biết ngài Yoo Junghyuk được?"
Lee Sungkook im bặt khi nhận ra mình đã lỡ lời. Gã nghĩ rằng mình vừa nói một câu kỳ cục. Hiện tại vẫn còn quá sớm để Yoo Junghyuk trở nên nổi tiếng.
"D-Dù sao thì tôi sẽ rất vinh dự nếu ngài đồng ý để tôi hộ tống tới chỗ người đại diện của chúng tôi."
Tôi nhìn chằm chằm gã trước khi trả lời.
"Được, dẫn đường đi."
Biểu cảm trên gương mặt Lee Sungkook sáng bừng lên và gã bắt đầu lảm nhảm những điều vô nghĩa.
"Xin ngài đừng lo lắng gì cả, tôi thề trên "Danh dự của nhà vua" rằng tôi sẽ không làm hại ngài Yoo Junghyuk."
[Phó đại diện của ga Dongmyo, Lee Sungkook, đã thề trên Danh dự của nhà vua.]
[Nếu anh ta phá vỡ lời thề, Lee Sungkook có thể bị trừng phạt bởi bạn.]
Thật là một tên thú vị. Nhưng gã đã làm đúng nếu gã thực sự nghĩ tôi là Yoo Junghyuk. Gã có vẻ biết nhiều về Yoo Junghyuk hơn tôi tưởng.
Vậy thì gã sẽ phải trả giá thôi.
"Làm hại ta? Chỉ bằng các người?"
"Tất nhiên, dù tất cả chúng tôi có tấn công cùng lúc thì cũng không thể chạm vào một sợi tóc của ngài Yoo Junghyuk được. Hahaha. Xin mời ngài đi lối này..."
"Đợi chút."
"Vâng?"
Tôi chỉ về phía trụ cờ.
"Cho ta cái đó."
"..."
[Bạn đã nhận được quyền chuyển nhượng của ga Công viên văn hóa lịch sử Dongdaemun.]
[Hiện đang sở hữu: Chungmuro [Bản doanh], Myeongdong, Công viên văn hóa lịch sử Dongdaemun.]
[Giá trị thành tựu của "Lá cờ đỏ" đã tăng lên.]
Lá cờ thay đổi ngay trước mắt tôi.
Đây thật là một sự khởi đầu tốt đẹp. Việc này hình như có hơi dễ dàng thì phải?
"Đi thôi."
Tôi thấy kỳ lạ khi nhìn đôi vai run rẩy của Lee Sungkook. Nếu tôi cứ tiếp tục đóng giả làm Yoo Junghyuk thế này thì liệu có ổn không?
***
Dưới sự dẫn dắt của Lee Sungkook, chỉ một lúc sau chúng tôi đã tới ga Dongmyo.
Thành viên của ga Dongmyo không biết danh tính của tôi nhưng không ai dám hé lời trước thái độ cứng rắn của Lee Sungkook. Tôi và đồng đội mình đi ở phía rìa của nhóm. Lee Hyunsung chần chừ trước khi nhìn tôi và mở miệng.
"Xin lỗi, Dokj..."
Bụp!
Jung Heewon nhanh chóng phát hiện, cô lập tức đập vào bụng của Lee Hyunsung để cảnh cáo. Lee Hyunsung thở hắt ra kèm thêm tiếng rên rỉ đau đớn.
Đúng như mong đợi, cho dù không hiểu rõ tình thế hiện tại nhưng Jung Heewon vẫn luôn biết phải làm thế nào để diễn cho hợp với hoàn cảnh.
Tôi thì thầm qua kẽ miệng.
"Không cần tôi phải nói, cô cũng biết phải làm gì rồi đúng không?"
"...Đại khái vậy."
Tôi liếc từ Jung Heewon tới Kang Ilhoon đang được Lee Hyungsung vác trên vai. Người quan trọng nhất hiện tại chính là tên này.
"Hãy chú ý kiểm soát gã. Hiểu chứ?"
Jung Heewon gật đầu và bỗng thực hiện một cử chỉ kỳ lạ. Cô ấy quỳ xuống trước tôi và dùng một tông giọng phóng đại để hét lên.
"Vâng thưa ngài Yoo Junghyuk! Tôi sẽ tuân theo mệnh lệnh của ngài!"
Bất cứ ai nhìn thấy cảnh tượng này cũng sẽ liên tưởng tới các hiệp sĩ thời trung cổ. Buồn cười ở chỗ, Lee Hyunsung, cho dù đang bối rối, cũng làm điều tương tự.
"T-Tôi sẽ vâng lệnh ngài...!"
Nghe thấy giọng nói của hai người, Lee Sungkook ngạc nhiên quay đầu lại dù đang phải dẫn đoàn. Tình huống này có chút ngại ngùng nhưng hiệu quả của nó đúng là không tệ. Tôi không thể đọc được suy nghĩ của Lee Sungkook nhưng chắc hẳn gã đang nghĩ thế này.
[Anh ta chắc chắn là Yoo Junghyuk.]
Lee Sungkook bắt gặp ánh mắt của tôi và nhanh chóng quay đầu về phía trước. Hóa ra đây là cảm giác của một nhân vật chính.
Không lâu sau đó, chúng tôi đặt chân tới sân ga đằng trước ga Dongmyo.
Với số lượng người đang tập trung ở đây, ga Dongmyo có vẻ khá mạnh. Một số được trang bị theo vũ khí như thành viên trong nhóm của Lee Sungkook, nhưng phần lớn những người còn lại đều không mang theo gì cả.
Có lẽ họ đã lưu lạc tới đây từ những sân ga bị chiếm đóng khác.
"Nhanh chân lên!"
"T-Tôi hiểu rồi."
Họ đang chém giết lũ chuột đất dưới sự giám sát của những thành viên ga Dongmyo, hoặc đi phân xác lũ quái vật ra để tận dụng làm thành dụng cụ.
Họ là tầng lớp "nô lệ". Đây là một khung cảnh phổ biến trong thời đại vua chúa này.
Jung Heewon cau mày.
"Đây không phải là một vương quốc thật đâu..."
Tôi nói với Jung Heewon.
"Đừng mất cảnh giác. Đợi ở đây và theo dõi tình hình nhé."
"Vâng vâng vâng."
Tôi phớt lờ Jung Heewon và bắt đầu quan sát xung quanh. Tôi không thể bỏ qua kể cả những chi tiết nhỏ nhất.
Ga Dongmyo có vai trò khá quan trọng trong Bí kíp sinh tồn. Nếu tôi nhớ không nhầm...Người đại diện của nơi này là một hikikomori.
Nhưng diễn biến của câu chuyện chắc hẳn đã thay đổi kha khá nếu có sự can thiệp của các Ngôn sứ.
Tôi nhìn về phía Lee Sungkook.
Ngay lúc này, tôi băn khoăn hai điều.
Một là, Lee Sungkook có bản text của riêng gã không? Và hai là, có tổng cộng bao nhiêu Ngôn sứ?
Và nếu tôi phải hỏi tới câu thứ ba, thì đó sẽ là "Những Ngôn sứ có kỹ năng giống tôi không?"...
Có vẻ là không. Bởi nếu có, thì ngay từ đầu Lee Sungkook sẽ dùng "Danh sách nhân vật" chứ không phải là "Thăm dò thuộc tính".
Hơn nữa, gã không có "Bức tường thứ tư" bảo vệ khi tôi sử dụng "Danh sách nhân vật" lên người gã. Nói cách khác, gã là một trường hợp giống như Yoo Sangah hay Lee Gilyoung.
Dù gì thì tôi cũng đã đọc hơn 3000 chương tiểu thuyết. Sẽ thật là bất công nếu nhóm Ngôn sứ có những đặc quyền giống tôi, trong khi bọn chúng chỉ đọc vài chương đầu của Bí kíp sinh tồn. Nếu bọn chúng không có bản text của Bí kíp sinh tồn thì mọi chuyện đều ổn, nhưng...
Tên kia đang chăm chú xem cái gì vậy?
Lee Sungkook đã nhìn vào màn hình điện thoại của gã được một lúc rồi.
[5,000 xu đã được đầu tư vào chỉ số nhanh nhẹn.]
[Nhanh nhẹn cấp 20 → Nhanh nhẹn cấp 30.]
[Sự nhanh nhẹ đáng kinh ngạc đang ẩn chứa trong cơ thể của bạn.]
Tôi tới gần Lee Sungkook như một bóng ma.
"Ngươi đang nhìn cái gì mà chăm chú vậy?"
"H-hả? Không có gì!"
Gã ta nhanh chóng giấu điện thoại đi. Dù chỉ trong chớp mắt, tôi đã thấy màn hình của gã. Những bong bóng thoại quen thuộc trên nền vàng.
Tôi bỗng thấy không ổn. Nếu tôi không nhầm...Thì tôi đã nhìn thấy một nhóm chat trên màn hình điện thoại của Lee Sungkook.
...Mạng internet? Ở đây ư?