Góc nhìn của Độc giả Toàn tri

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Phần 1 - Độc giả Toàn tri - 049 - Tập 11: Đêm hội Ngôn sứ (1).

Dịch: Cá - Biên tập: Bút Lông

"Kẻ bỏ ngang thứ 9... Đây là lần đầu tiên ta nghe tới thuộc tính này đấy."

"Ồ, hẳn là ngài sẽ không biết rồi. Đây là lần đầu tiên Ngôn sứ chúng tôi xuất hiện mà."

Tên này đang bày ra đủ thứ lí do lí trấu. Làm tôi bỗng muốn trêu đùa gã một chút.

"Nhưng mà lạ thật đấy. Nếu các ngươi đã có sách Khải huyền, vậy tại sao thuộc tính của các người không phải là "Ngôn sứ" mà lại là "Kẻ bỏ ngang"? Cái tên đó có nghĩa là gì vậy?

"Đó là bởi vì... lời Khải huyền... không... sách Khải huyền..."

Lee Sungkook lắp bắp. Nhìn gã cố gắng sắp xếp từ ngữ để luồn lách khỏi sự kiểm tra của "Phát hiện nói dối" đúng là rất thú vị. Tôi tự hỏi không biết gã có thể thật thà đến mức nào. Lee Sungkook nhắm chặt đôi mắt lại, gã bắt đầu nói.

"Khi tôi đọc sách Khải huyền...Tôi đã dừng lại!"

"Người dừng đọc sách Khải huyền? Tại sao vậy?"

"Nội dung của sách Khải huyền thực sự quá thâm ảo và rộng lớn..."

"Vậy nên người trở thành "Kẻ bỏ ngang thứ 9" ư?"

"Vâng..."

"Vậy ta không nghĩ ngươi sẽ có ích lắm đối với ta đâu."

"K-Không! Chắc chắn tôi sẽ giúp được ngài!"

Lee Sungkook ngây ra và tiếp tục ấp úng những câu vô nghĩa, gã bồn chồn đến mức cứ tắt mở điện thoại liên tục.

"Sao ngươi cứ phải dính lấy cái điện thoại đó thế?"

"T-T-Tôi xin lỗi. Tôi là một người nghiện điện thoại."

Chắc hẳn gã đang tìm thời cơ để xin lời khuyên từ những kẻ bỏ ngang khác. Tôi sẽ không để điều đó xảy ra đâu.

"Ngươi có thể dùng mạng internet à?"

"D-Dạ vâng. Đây là một trong những kỹ năng của Hikikomori..."

Tôi liếc qua Han Donghoon khi nghe thấy câu trả lời của Lee Sungkook. Cậu nhóc với đôi mắt vô hồn ấy vẫn đang say mê gặm móng tay.

Khả năng thao túng thông tin của Vua Hikikomori rất mạnh. Tôi không thể để các Ngôn sứ lợi dụng cậu nhóc như thế này mãi được.

Nếu các Ngôn sứ cứ tiếp tục tác động lên nội dung truyện như thế này, thì Bí kíp sinh tồn sẽ bị xáo trộn và những kế hoạch tôi lập ra sẽ đi tong mất. Tôi phải ngăn chặn đám người này trước khi chúng làm mọi thứ trở nên tệ hơn.

"Những Ngôn sứ khác cũng có thuộc tính "Kẻ bỏ ngang" à?"

"...Vâng."

"Có bao nhiêu người tất cả?"

"Cái này..." Lee Sungkook chần chừ một lúc trước khi mở miệng.

"Theo tôi được biết thì có 48 người."

48? Số người này ít hơn tôi tưởng.

Nếu tính đến việc chương đầu tiên có 1,200 người đọc và đến chương thứ 10 thì con số này chỉ còn 120, tôi đã nghĩ là ít nhất cũng phải 100 người.

Câu nói sau đó của Lee Sungkook lập tức giải đáp cho thắc mắc của tôi.

"Đáng ra phải có nhiều Ngôn sứ hơn nhưng tôi nghĩ là phần lớn trong số họ đã không thể sống sót qua kịch bản thứ nhất."

"Bọn họ biết trước tương lai, thế nhưng họ vẫn chết?"

"Cái này... Mặc dù chúng tôi từng nhận được sách Khải huyền nhưng chỉ đến gần đây các Ngôn sứ mới nhận ra rằng, đó là một cuốn sách Khải huyền thật sự."

Nghe hợp lý hơn rồi đấy.

Có lẽ khi bắt đầu những kịch bản này, chẳng mấy ai có thể nhận ra rằng khung cảnh xung quanh mình giống hệt nội dung của cuốn tiểu thuyết mình từng đọc 10 năm trước. Chắc chắn là họ chẳng thể nào nhớ ngay ra được.

Nếu vậy thì cũng lạ là tên Lee Sungkook còn sống đấy. Là "Kẻ bỏ ngang thứ 9" có nghĩa gã là một trong những người đầu tiên dừng đọc Bí kíp sinh tồn. Vậy làm sao gã còn sống tới giờ được?

"Nếu không phải có một ngôn sứ ở gần đó, chắc tôi đã chết rồi."

Một ngôn sứ khác ở cùng địa điểm với gã sao?

"Đó---"

Đúng lúc Lee Sungkook cất lời, mặt đất bỗng chấn động nhẹ. Mặc dù được "Ngăn chặn sóng âm" bao quanh, chúng tôi vẫn cảm nhận được rung chấn truyền tới.

Lee Sungkook và tôi lập tức chạy ra khỏi lều.

Ruỳnh!

Tôi tưởng rằng có kịch bản phụ bị kích hoạt, nhưng hóa ra không phải vậy. Có hai người đang đứng ở giữa tâm chấn. Một người đàn ông và một người phụ nữ, đứng đối diện nhau. Tôi không biết danh tính người đàn ông nhưng người còn lại là...

"Mày còn đếch phải nhân vật phụ... vậy mà mày dám động vào tao?"

"Mày đang sủa cái cái gì thế? Thằng chó đẻ."

...Tôi không bất ngờ lắm khi người còn lại là Jung Heewon.

"Gì cơ?? Thằng chó á...? Con khốn!"

Hắn ta rút từ sau lưng ra một cây đao khổng lồ. Chỉ số tổng quát của hắn có vẻ ngang tầm với Jung Heewon. Nhưng như vậy vẫn chưa đủ.

Tốc độ của Jung Heewon trước giờ vẫn luôn nhanh hơn những hiện thân cùng đẳng cấp. Lưỡi kiếm của Jung Heewon lướt qua nhẹ nhàng khi hắn bắt đầu tấn công.

[Nhân vật "Jung Heewon" đã kích hoạt kỹ năng đặc biệt của Mikazuki Munechika "Bước chân của tử thần"...]

"Jung Heewon!"

Jung Heewon sựng lại ngay trước khi lưỡi kiếm của cô ấy kịp chém lìa đầu tên kia. Hắn trợn trắng mắt, tóc gáy dựng đứng vì sợ hãi.

Sự chênh lệch tốc độ giữa hai bên là quá lớn. Nếu tôi không can thiệp kịp thời thì chắc hắn đã đi đời nhà ma rồi.

Lee Sungkook hoàn hồn lại, gã hét toáng lên, "Jung Minseob! Anh đang làm cái gì đấy?"

Tôi nhận ra nét khó xử trên mặt của Lee Sungkook.

[Kỹ năng đặc biệt, "Danh sách nhân vật" đã được kích hoạt.]

Và một tin nhắn hiện lên.

[Không tìm thấy thông tin người này trong "Danh sách nhân vật".]

[Nhân vật này không được đăng ký trong "Danh sách nhân vật".]

Hẳn rồi. Hắn ta cũng là một "Ngôn sứ".

***

Một lúc sau, một Ngôn sứ khác và Lee Sungkook đã quỳ gối trước mặt tôi.

"Tôi xin lỗi, bạn tôi không biết đó là người đồng hành của ngài... Này, mau mau xin lỗi đi!"

Người đàn ông quỳ cạnh gã cúi đầu trước tôi.

"...Tôi xin lỗi."

Khác với Lee Sungkook, hắn là người có cái tôi lớn và không thể hoàn toàn trút bỏ sự tức giận khỏi khuôn mặt mình. Tôi nhìn qua Jung Heewon và nói,

"Jung Heewon, tôi bảo cô không được hành động thiếu suy nghĩ cơ mà."

"T-Tên khốn đó...!"

"Jung Heewon!"

Lần đầu tiên, gương mặt Jung Heewon lộ vẻ bất ngờ.

"...Tôi xin lỗi, ngài Yoo Junghyuk."

Jung Heewon cúi đầu rồi rời đi, Lee Hyunsung không biết phải xử trí thế nào nên chỉ có thể lẽo đẽo theo sau. Tôi biết Jung Heewon không phải là loại người sẽ chĩa mũi kiếm vào người khác một cách vô cớ.

Thế nhưng ở thời điểm hiện tại, hành động của cô ấy vẫn quá nguy hiểm.

Người đàn ông kia liếc nhìn tôi và hỏi "Ngài thật sự là Yoo Junghyuk?"

"Đúng, ngươi là Ngôn sứ?"

"...Vâng."

Biểu cảm của hắn trở nên phức tạp. Hắn đưa mắt nhìn tôi, Jung Heewon và Lee Hyunsung. Cuối cùng hắn dừng mắt ở Lee Sungkook và mở lời.

"Xin thứ lỗi cho tôi, ngài Yoo Junghyuk. Tôi cần nói chuyện riêng với Sungkook."

"Ta sẽ không đợi lâu đâu."

"Vâng!"

Nếu Yoo Junghyuk thật đang đứng đây, chắc hẳn hắn sẽ không bao giờ cho phép chuyện này xảy ra. Nhưng tôi có lý do để cho phép chúng nói chuyện với nhau. Tôi lập tức gọi Bihyung ngay khi bọn chúng rời lều.

"Này Bihyung."

[Gì thế? Mọi chuyện đang vui mà...]

"Tăng cường thính giác, 2,000 xu."

[......]

Dường như Bihyung cũng đã quen với việc này, nó chỉ mất vài giây để dựng quảng cáo che mắt lên.

[2,000 xu đã được sử dụng.]

[Bạn đã nhận được kỹ năng "Tăng cường thính giác".]

Bihyung càu nhàu.

[Ngươi nên cẩn thận khi sử dụng đặc quyền của mình từ kịch bản thứ tư trở đi. Với một kịch bản có quy mô rộng như này thì thẩm quyền của một dokkaebi hạng quèn như ta không nhiều lắm đâu...]

Tôi bỏ ngoài tai những lời này và trực tiếp sử dụng kỹ năng.

[Kỹ năng đặc biệt "Tăng cường thính giác" Cấp 1 đã được kích hoạt.]

Tôi di chuyển ra khỏi vùng phủ sóng của "Ngăn chặn sóng âm" và bắt đầu nghe thấy tiếng nói chuyện. Chỗ bọn chúng đứng không xa vị trí của tôi hiện giờ.

"Ê, không phải chuyện này hơi lạ à?"

"Cái gì cơ?"

"Mày nghĩ gương mặt như thế mà được coi là đẹp trai à?"

"Anh đang nói vớ vẩn cái gì đấy...?"

"Tác giả miêu tả Yoo Junghyuk là một tên đẹp trai cơ mà."

Tên khốn này? May cho hắn, Lee Sungkook gạt ngay ý kiến này đi.

"Có thể tác giả có gu thẩm mỹ khác chúng ta... Chắc chắn gã là Yoo Junghyuk. Cái bản tính mắc dại đó không lệch đi đâu được."

"Mày là kẻ bỏ ngang thứ 9 đấy, mày thì biết cái gì mà nói?"

"Này...! Anh đọc cũng lâu rồi, làm sao mà anh nhớ chính xác được chứ!"

"Thì? Có vài thứ tao vẫn nhớ như in vì tao có kỹ năng "Làm mới trí nhớ" đấy, không phải sao? Mày có khi còn không nhớ nổi trang giới thiệu ấy chứ. Không có tao thì mày chả chết từ lâu rồi..."

Âm thanh của bọn chúng tới gần hơn.

"Nói chung tao vẫn thấy chuyện này có vẻ không đúng lắm. Bỏ qua Lee Hyungsung đi, cái con đàn bà kỳ lạ đó là ai cơ chứ? Theo tao nhớ thì có nhân vật nào giống thế trong lần hồi quy thứ ba đâu?"

"Thế thì thử gã đi. Xem gã có phải là Yoo Junghyuk thật không."

"...Nếu là thật thì sao?"

"Thì chúng ta sẽ làm theo kế hoạch. Nếu giữ chân được Yoo Junghyuk, việc đối phó với những người đã đọc từ chương 50 trở lên sẽ không còn khó khăn nữa."

Các thông tin có ích bắt đầu được tiết lộ rồi đây. Trong phần bình luận hồi đó, mấy gã này từng gạch đá nhân vật chính yếu kém các kiểu, nhưng khi rơi vào hoàn cảnh tương tự, bọn chúng cũng chẳng hơn gì kẻ mà bọn chúng từng chửi cả. Con người là vậy đó.

Lee Sungkook và người đàn ông kia tiến về phía lều.

"Tôi thành thật xin lỗi vì đã để ngài phải đợi lâu. Chúng ta hãy vào trong thôi."

"Ngài Yoo Junghyuk, tôi xin lỗi vì những hành động thô lỗ của mình lúc trước. Tôi sẽ giới thiệu bản thân một lần nữa. Tôi là Jung Minseob."

Hắn gượng cười và cúi chào.

Mặc dù bị áp đảo bởi Jung Heewon, hắn có trang bị khá tốt. Ví dụ như chiếc "Mặt nạ của kẻ đào tẩu" mà hắn đeo trên cổ kia có tác dụng cho phép người sử dụng được thay đổi gương mặt và ngoại hình tùy ý.

Tôi không lòng vòng thêm nữa.

"Ngươi "bỏ ngang" ở đâu?"

Jung Minseob lườm Lee Sungkook. Hắnnhư đang chỉ trích Lee Sungkook bằng ánh mắt của mình vậy.

"... Tôi là "Kẻ bỏ ngang thứ 1089"."

Thứ 1089. Nếu xét rằng số người đọc của chương đầu là 1,200 và chương 10 là 120, thì tên này theo được cũng khá lâu.

Có vẻ hắn chính là người đã cứu Lee Sungkook trong kịch bản thứ nhất.

"Với tư cách là một Ngôn sứ đã đọc sách Khải huyền, tôi rất vinh dự khi cuối cùng cũng được gặp ngài Yoo Junghyuk. Nhưng thưa ngài Yoo Junghyuk,... Tôi xin lỗi nhưng tôi có thể hỏi ngài một vài câu không?"

"Hỏi? Ngươi định hỏi gì?"

"Đó là, về thân phận của ngài..."

"Ngươi nghi ngờ rằng ta không phải là Yoo Junghyuk "thật"?"

"...K-Không phải như vậy."

Mặt hắn đỏ bừng lên trước ánh nhìn châm chọc của tôi.

"Thử xem."

"Gì cơ?"

"Hỏi thử xem."

Jung Minseob bối rối gật đầu.

"Vâng...vậy..."

Để có thể hoàn toàn đánh lừa những tên này, tôi cần làm rõ vài chuyện.

"Theo như chúng tôi được biết, ngài Yoo Junghyuk sẽ đồng hành cùng cùng Ác Quỷ Cuồng Vọng Kim Namwoon trong lần hồi quy thứ 3. Nhưng hôm nay, thay vì Kim Namwoon, ngài lại đem theo một người phụ nữ kỳ lạ."

"..."

"Tôi đã nghĩ cô ta là Lee Jihye nhưng cô ta trông cũng không trẻ trung gì lắm. Với lại, tôi đã nghe thấy ngài gọi cô ta bằng một cái tên khác."

Trí nhớ và tài quan sát của hắn khá là tốt đấy chứ. Đúng như Jung Minseob nói, thế giới này đã thay đổi so với thế giới trong lần hồi quy thứ 3 của Yoo Junghyuk. Điều tôi phải làm là đắp nặn nó sao cho hợp với mong muốn của tôi nhất có thể.

"Nếu ngươi muốn hỏi vì sao ta không đồng hành cùng Ác Quỷ Cuồng Vọng, thì câu trả lời đơn giản chỉ là trong lần hồi quy này, Ác Quỷ Cuồng Vọng không tồn tại."

"...Hả? K-Không tồn tại? Không lẽ...Anh ta đã chết rồi?"

"Đúng."

Gương mặt bọn chúng tràn đầy sự hồ nghi. Jung Minseob lắp bắp tiếp, "Không, làm thế nào... Ai đã giết Kim Namwoon cơ chứ?"

"Ác Quỷ Cuồng Vọng Kim Namwoon..."

Đây là giây phút để tôi tung ra đòn trí mạng.

"Hắn chết trên tay một Ngôn sứ như các ngươi."