Dịch: Elise | Biên tập: Lily, Bút Lông
Nirvana còn đang kinh ngạc vì đòn tấn công tâm lý của mình bị “Bức tường thứ tư” phản lại, thì ngay sau đó y lại bị Bạch Thanh Cương Khí đánh trúng.
“Ngươi vừa làm cái quái gì thế…?”
“Ta có làm gì đâu nào. Sức mạnh của câu chuyện cả đấy.”
“Gì cơ?”
Dù không tin vào đám giáo lý của Cứu Thế Giáo, nhưng có một điều tôi vẫn phải đồng ý với họ.
“Ngươi từng nói rằng, mạnh và yếu là thứ được quyết định bởi các câu chuyện.”
Một chiến binh có khỏe như vâm đi chăng nữa, nhưng nếu không có ma thuật phòng thủ, thì kẻ đó cũng chỉ có thể làm mồi cho ma thuật sư mà thôi. Điểm mạnh và yếu một người được quyết định bởi quá khứ của chính bản thân họ.
“Việc không có kỹ năng cận chiến trong kiếp này là lỗi của ngươi. Và cũng là hậu quả của việc chỉ chăm chăm nhắm đến là điểm yếu của Yoo Junghyuk.”
Tôi chưa từng nghĩ mọi chuyện sẽ tiến triển theo hướng này. Có điều gì đó đã tác động tới con đường phát triển của Nirvana, khiến y trở thành một kẻ mang sức mạnh chế ngự được Yoo Junghyuk. Nhưng cũng chính vì thế mà y không có cửa thắng được tôi.
Ánh mắt Nirvana dao động khi y ngộ được những lời tôi nói. Y im lặng nhìn tôi rồi bảo, “Ta biết tên ngươi. Kim Dokja.”
“Vậy là trước hết phải xưng tên à? Được rồi, Nirvana Mobius. Ngươi đang có hứng thú nói chuyện phiếm phải không?”
Hào quang của mạn đà la lập tức biến mất. Không phải tự dưng mà hoàn sinh giả được gọi là hoàn sinh giả. Hệt như bật công tắc, chỉ cần tách một cái, Nirvana kích động kia biến mất và một Nirvana đã lấy lại được bình tĩnh xuất hiện trước mặt tôi.
“Một số tinh vân bảo ta nên cảnh giác với ngươi. Tất nhiên, ta không nghĩ ngươi thật sự sẽ xuất hiện như thế này.”
Một số tinh vân sao… Xem ra tôi quả thật rất được hâm mộ.
Nirvana hỏi, “Làm cách nào mà ngươi có được bức tường tâm lý kiên cố đến vậy? Cho đến hiện tại, chỉ có duy nhất Anna Croft là không bị ảnh hưởng bởi ý chí của ta.”
Tôi cười cay đắng trước cái tên quen thuộc. Cô ta đã táy máy đến tận các hoàn sinh giả cơ đấy. Thôi thì cũng chẳng lạ gì. Anna Croft chắc hẳn đã tiến hành liên hệ từ xa với những kẻ mạnh nhất trên thế giới rồi. Chỉ cần cứu được thế giới thì dù có phải bán cả linh hồn cho quỷ dữ cô ta cũng sẽ làm.
Nirvana nhìn ra được gì đó từ gương mặt tôi và nói, “Ngươi ấy… ngươi còn biết về các ngôn sứ nữa. Thế rốt cuộc ngươi là cái quái gì vậy? Là một hồi quy giả à? Hay là…”
[Tinh tọa “Ma tính Hỏa diệm Phán quan” tỏ ra hứng thú với câu chuyện này.]
[Tinh tọa “Mưu lược gia Bí mật” đang yên lặng suy ngẫm tình huống.]
Chế độ kiểm duyệt thông tin có vẻ đang được gỡ bỏ dần. Tin tức về các hồi quy giả và hoàn sinh giả đã bắt đầu tới tai các tinh tọa. Có lẽ những tinh vân lớn đều biết cả rồi.
Nirvana nhìn tôi và tiếp tục, “Thật là một tên nhóc thú vị. Ngươi khiến ta thấy tò mò quá, dù ta đã sống được hàng trăm năm…”
“Ngươi nói nhiều quá đó. Thế này thì về sau ngươi khó lòng mà có được Yoo Junghyuk.”
“Ha ha! Ta sẽ cho phép ngươi làm một giáo đồ.”
[Một tinh tọa đang niệm kinh Phật thể hiện sự tò mò về bạn.]
Nếu là trước đây thì tôi đã nhanh chóng chấp nhận lời đề nghị này. Tuy nhiên…
“Ta xin phép từ chối. Trong số những người đang ủng hộ ta, có một vị rất ghét nhà bảo trợ của ngươi.”
[Tinh tọa “Tù nhân của Vòng Kim Cô” bộc lộ thái độ thù địch với nhà bảo trợ của Nirvana Mobius.]
Nirvana hơi hé môi, “Hầu Vương á? Sao hắn ta lại theo ngươi?”
“Ta đâu có biết.”
“...Càng lúc ta càng tò mò hơn về ngươi đấy. Hãy về dưới trướng ta đi, cả Yoo Junghyuk nữa.”
“Ta không muốn.”
“Ngươi không tò mò về những bí mật của thế giới này sao? Ngay cả khi thế giới này bị diệt vong hoàn toàn, ta vẫn có thể giúp ngươi sống sót. Thất bại trong kịch bản cũng không nề hà gì.”
Nói nghe cũng bùi tai thật. Nếu không phải là một “độc giả” thì có lẽ tôi đã đồng ý ngay tắp lự rồi.
“Ta sẽ cho phép ngươi “hòa làm một” với ta!”
Mạn đà la sau lưng Nirvana lại tỏa sáng lần nữa. Trên chiếc vòng tròn mạn đà la đang chầm chậm xoay kia hiện lên hàng trăm khuôn mặt đang gào thét đầy thống khổ. Đó đều là những người đã “hòa làm một” với Nirvana.
“Ngậm mồm lại và tấn công đi, đồ biến thái.”
“Nếu ngươi không đồng ý thì ta cũng không còn cách nào khác ngoài ép buộc.”
Mặc tình huống bất lợi cho bản thân, gương mặt Nirvana vẫn toát ra vẻ thư thái. Dù sao thì y cũng là một “hoàn sinh giả”. Y đã trải qua vô vàn kiếp sống nên trực giác chiến đấu chắc chắn sẽ tốt hơn tôi. Dần dần rồi những bước di chuyển của tôi sẽ bị y nhìn thấu, và khi thời cơ tới, y sẽ bắt đầu phản công.
Nếu đã vậy, câu trả lời là phải giành được chiến thắng trước khi điều đó xảy ra.
Vút!
Một luồng năng lượng trắng phóng ra từ mạn đà la lao đến đâm vào cánh tay tôi. Tôi không chút do dự xông về phía nó.
[Kỹ năng đặc biệt, “Tí hon hóa” (Cấp 1) đã được kích hoạt!]
[Dưới tác dụng của “Tí hon hóa”, kích thước cơ thể của bạn sẽ giảm xuống.]
Cơ thể tôi nhanh chóng teo lại, đòn tấn công của Nirvana đã trở nên vô dụng. Y bật cười.
“...Lại trò vặt gì đây?”
Trò vặt ư?
[Dưới tác dụng của “Tí hon hóa”, tất cả trang bị sẽ được chuyển hóa để vừa kích cỡ của bạn.]
[Cấp bậc kỹ năng bị hạ và thời gian duy trì cũng bị rút ngắn.]
[Thời gian duy trì của “Tí hon hóa” là 2 phút.]
Đây là lý do tôi chọn “Tí hon hóa” giữa vô số những kỹ năng mạnh khác. Chỉ có “Tí hon hóa” mới có thể biến tôi thành người mạnh nhất mà tôi biết.
“Tôi chọn thẻ dấu trang thứ năm, Kyrgios Rodgraim.”
[Tỉ lệ cơ thể hiện tại của bạn tương tự với nhân vật.]
[Cấp bậc của nhân vật quá cao để tái hiện hoàn toàn cấp kỹ năng.]
[Cấp kỹ năng bắt buộc phải bị điều chỉnh.]
Một nguồn năng lượng màu trắng xuyên thẳng vào trái tim tôi. Đây là loại sức mạnh có thể gọi sét phá trời. Giữa những tia sét chớp lóa mãnh liệt, tôi có thể thấy được khuôn mặt tái nhợt của Nirvana.
“Ngươi vẫn nghĩ đây chỉ là trò vặt?”
Dù cho Nirvana có mạnh đến cỡ nào, thì hiện tại y chắc chắn không thể vượt qua sức mạnh của Kyrgios được.
[Kỹ năng đặc biệt, “Điện nhân hóa” (Cấp 10) đã được kích hoạt.]
Xoèn xoẹt!
Từng chùm tia lửa điện ác liệt xuất hiện khắp cơ thể tôi, và một đám mây điện bắt đầu tụ lại trong nắm đấm. Nếu tôi không thể lợi dụng tên hoàn sinh giả này thì tốt nhất là xử đẹp y ngay tại đây luôn.
Tôi vung nắm đấm về phía Nirvana. “Hãy cầu nguyện rằng lần này ngươi sẽ lại được đầu thai làm người đi.”
Xoẹtttt― Ầm!
Một cơn bão sấm sét đủ sức làm bốc hơi toàn bộ khu vực giáng xuống bên hông Nirvana. Y hét lên đầy kinh hoàng, các hóa thân xung quanh cũng gào thét theo. Vì cấp bậc của “Tí hon hóa” hiện khá thấp nên sức mạnh tôi đang dùng không thể sánh bằng khi đối đầu với Orochi, song nó vẫn gây ra thiệt hại đáng kể.
Khi lớp khói bụi tan đi, Nirvana đã bị thổi văng ra xa, bên hông thủng một lỗ lớn.
… Y vẫn còn sống á? Sau khi lãnh một cú như thế?
“Grừưưưưư!”
Máu trào ra từ miệng y. Có vẻ đòn vừa rồi cũng nặng phết, nhưng chừng này vẫn chưa đủ để tôi hài lòng. Co mà lạ thật. Dù có hoàn sinh bao nhiêu lần đi chăng nữa thì y cũng đâu thể sống sót sau một đợt tấn công như thế.
Ngay sau đó, tôi thấy những cánh hoa sen mọc lên từ cơ thể y. Trong phút chốc, tôi chợt hiểu ra tất cả. Tôi cứ tưởng tinh ấn này không thể được kích hoạt dưới ảnh hưởng của độ hợp lý chứ?
Chẳng lẽ tên khốn này?
“Sử dụng ký ức của ta ở một nơi như thế này…”
Một giọng nói khàn đặc vang lên.
Nhìn thấy vầng sáng quanh những cánh hoa sen, tôi đã hiểu ra cách để y sống sót khỏi đòn tấn công kia.
[Trả giá bằng giai thoại.]
Y đã vay mượn sức mạnh từ nhà bảo trợ bằng cách trao đổi những giai thoại của mình.
“...Chúng ta sẽ còn gặp lại.”
Cơ thể Nirvana được bao bọc trong những cánh sen khổng lồ. Tôi vội lao về phía y.
Xoẹt xoẹt xoẹt― Rầm!
Nắm đấm của tôi xuyên thẳng qua trái tim y, nhưng Nirvana vẫn ung dung mỉm cười. Gương mặt y lúc này nhăn nhó hệt như các vị Hộ Thế Tứ Vương. Y cất tiếng:
“Ngươi sẽ phải trả giá vì đã chống lại “hiện tại”, theo cách kinh khủng nhất.”
Bắt đầu từ trái tim nơi tôi vừa đấm trúng, cơ thể y dần tan ra và hóa thành ngàn cánh sen. Tôi duỗi tay cố bắt lấy cánh tay trái của tên khốn đang tẩu thoát kia.
“Chờ đã!”
Phựt!
Ngay sau đó, Nirvana biến mất, bỏ lại cánh tay trái bị giật đứt và những cánh hoa sen bay lả tả.
[Nhân vật “Nirvana Mobius” đã sử dụng tinh ấn “Vô Sở Hữu” (cấp 7).]
Vô Sở Hữu. Đây là tinh ấn cho phép y từ bỏ một số ký ức để đổi lấy cơ hội thoát khỏi hiểm nghèo. Y đã dùng những ký ức khi hoàn sinh và chạy thoát.
“G-Giáo chủ!”
“Giáo chủ! Ngài đâu mất rồi?”
Đoàn quân của Cứu Thế Giáo chẳng mấy chốc mà dần tan tác. Có vài kẻ đã nhanh chân chạy luôn rồi. Tận mắt chứng kiến người mình tôn thờ bị tôi đánh bại hẳn là sốc lắm.
Nhìn Cứu Thế Giáo rút lui, tôi mới nhẹ nhõm thở ra một hơi. Khói tản ra từ cơ thể tôi, “Tí hon hóa” và “Thẻ dấu trang” đã giải trừ tác dụng cùng lúc. Những cơ bắp làm việc quá sức của tôi đang kêu gào thảm thiết. Dù không giết được Nirvana nhưng tôi cũng thu hoạch được vài thứ.
[Tinh tọa “Tù nhân của Vòng kim cô” không thể giấu được vui sướng trước chiến thắng của bạn.]
[Đã nhận được 10,000 xu tài trợ.]
Những hóa thân chứng kiến chiến thắng của tôi đưa mắt nhìn nhau như thể không tin vào mắt mình.
“Thủ lĩnh của Cứu Thế Giáo đã bại trận!”
“Hóa thân đó là ai vậy?”
“Chờ đã, khuôn mặt đó, đó là…!”
Ai đó chỉ vào tôi và hét lên, “Vị vua xấu nhất!”
Tôi mặc kệ họ và đi tìm Yoo Junghyuk. Tuy đã được giải thoát khỏi trạng thái tê liệt nhưng hắn vẫn còn hơi đang loạng choạng. Cái con cá mola mola chết tiệt này, đến lúc quan trọng lại chả được cái tích sự gì.
“Này, anh không sao chứ?”
Yoo Junghyuk ôm đầu như thể đang đau nhức dữ lắm và hỏi, “Cái tên hoàn sinh giả kia?”
“Chạy mất rồi.”
“Thật thảm hại. Anh để y chạy thoát à?”
“Giúp được tôi đi đã rồi hẵng nói câu đó.”
Biểu cảm của Yoo Junghyuk trở nên nghiêm túc, “Chúng ta phải nhanh chóng đuổi theo y. Mục tiêu của y không phải là hoàn thành kịch bản này.”
“Tôi biết.”
“Anh biết mà còn để y chạy thoát? Nếu không bắt được hoàn sinh giả trước khi kịch bản thứ mười kết thúc, Seoul sẽ…”
[Tinh tọa “Ma tính Hỏa diệm Phán quan” giờ đây đã hồi phục tinh thần.]
[Tinh tọa “Ma tính Hỏa diệm Phán quan” muốn giải thích vì sao mình lại tới đây.]
Nghe thấy lời nhắn của Uriel, Yoo Junghyuk và tôi cùng nhìn lên bầu trời.
[Tinh tọa “Ma tính Hỏa diệm Phán quan” cần sự giúp đỡ của bạn.]
Vì hạn chế của tin nhắn gián tiếp nên khó có thể biết được chính xác tình huống, song tôi vẫn có thể đoán được đại khái chuyện gì đã xảy ra.
Uriel chính là nhà bảo trợ của Jung Heewon. Uriel, người lẽ ra phải ở cùng Jung Heewon, lại đến đây khi tín hiệu liên lạc với Jung Heewon bị cắt đứt. Điều này có nghĩa là...
“Cô Min Jiwon, cô có biết Jung Heewon ở đâu không?”
Tuy nhiên, Min Jiwon vẫn chưa tỉnh lại. Không được rồi.
“Yoo Junghyuk, canh giúp tôi.”
“Hả?”
Tôi lập tức nhắm mắt lại và tập trung tinh thần. Tôi đã luyện tập đi vào giấc ngủ nhiều lần nên cũng khá quen thuộc với việc này. Bóng tối từ bốn phương tám hướng ập đến, thân thể tôi như chìm xuống lòng đất. Ngay khi vừa cảm nhận được một tín hiệu rất nhỏ của giấc ngủ, tôi lập tức sử dụng “Góc nhìn của độc giả toàn tri.”
Tôi cần tìm một giọng nói. Một giọng nói cũng đang tìm kiếm tôi.
Song, không có giọng nói nào vang lên cả. Tôi bắt đầu thấy bất an. Tôi đã bảo bọn họ hãy nghĩ đến tôi khi có chuyện xảy ra mà… Không lẽ có trục trặc gì?
‘Anh Dokja.’
Cuối cùng cũng đã có ai đó đã gọi tên tôi. Tầm nhìn của tôi bị bóp méo và “Góc nhìn thứ ba” được kích hoạt. Giây tiếp theo, tôi bị những thứ trên màn hình dọa hoảng.
「Ầm ầm!」
Toàn bộ khung cảnh bị một ngọn lửa trắng chiếm trọn. Hẳn là tinh ấn của sự phán xét, thứ có thể thiêu cháy mọi vật trên thế gian. Khỏi phải hỏi. Đây chắc chắn là “Địa ngục viêm hỏa” của Jung Heewon.
May mắn thay, Jung Heewon vẫn còn sống. Tuy nhiên… nghĩ cũng lạ. Sao đây không phải là góc nhìn của Jung Heewon? Sau một lúc, từ trong biển lửa, tôi nhìn thấy họa tiết hoa sen trước trán cô.
...Chết tiệt, Nirvana đã ra tay với cô ấy.
Ừ thì, nếu đến Yoo Junghyuk còn trúng đòn thì Jung Heewon miễn nhiễm mới là lạ. Tuy nhiên, câu hỏi vẫn còn đó: Vậy rốt cuộc là ai đã gọi tôi?
「Cô Jung Heewon?」
Đó là giọng nói chất phác của một người lính. Là Lee Hyunsung.
「Đùnggg!」
Một âm thanh lớn vang lên, kéo theo đó là toàn khung cảnh rung lắc như vừa hứng chịu một vụ nổ. Các hóa thân xung quanh bị quật cho thịt nát xương tan, và mọi thứ đều chìm trong hỏa ngục.
Tôi đã xác định được vị trí của họ, nhưng có vẻ như nó nằm ở nơi tôi không thể đến và trợ giúp ngay được.
Với tình hình này thì tôi gần như đã đoán được hậu quả sẽ là gì. Jung Heewon, người đang bị ảnh hưởng bởi “Xâm nhập Tâm trí”, sẽ không do dự tấn công một Lee Hyunsung vô tội đang bất lực phơi bày trước lưỡi kiếm của cô ấy.
Đậu má, tôi phải làm gì đây?
“Khụ khụ!”
Đột nhiên bóng tối mau mắn thoái lui và màn hình vỡ tan ra thành từng mảnh. Tôi mở mắt ra, một cơn buồn nôn không thể tả kéo đến. Thứ hiện ra đầu tiên là khuôn mặt cau có của Yoo Junghyuk.
“Lúc này mà anh còn ngủ được?”
Nước bọt chảy dọc ra từ miệng tôi, còn lồng ngực thì đau nhói. Cái tên trời đánh thánh vật này, anh ta vừa mới đánh tôi để gọi tôi dậy đó hả?
...Chờ đã, đánh? Tôi bất chợt ngộ ra. Đúng vậy, chính là nó. Dù không thích chút nào nhưng tôi cũng đành chịu vậy.
Tôi bảo Yoo Junghyuk, “Này, tẩn tôi lần nữa đi. Mạnh vào.”
“...Gì cơ?”
Nói như vậy hơi dễ gây hiểu lầm nhỉ. Tôi bèn sửa lại, “À không, giết tôi đi.”
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage Bát Nhã Tâm Kinh nói: “Dĩ vô sở đắc cố, Bồ đề tát đỏa y Bát nhã Ba la mật đa cố, tâm vô quái ngại, vô quái ngại cố, vô hữu khủng bố, viễn ly điên đảo mộng tưởng, cứu cánh Niết bàn.” Dịch nghĩa là “Vì không có chỗ chứng đắc, nên Bồ Tát y theo Bát Nhã Ba La Mật Đa, tâm không ngăn ngại. Vì không ngăn ngại nên không sợ hãi, xa hẳn điên đảo, mộng tưởng, đạt tới cứu cánh Niết Bàn.”