Dịch: Elise | Biên tâp: Lily, Bút Lông
Trong phút chốc, tôi không thể tin nổi tai mình. Cái tên Yoo Junghyuk này… hắn vừa nói gì vậy?
[Tinh tọa "Ma tính Hỏa diệm Phán quan" đến trễ và ngó ngang xung quanh.]
[Tinh tọa "Mưu lược gia Bí mật" đang cười khúc khích kể lại tình hình.]
[Tinh tọa "Ma tính Hỏa diệm Phán quan" bị sốc.]
[Tinh tọa "Ma tính Hỏa diệm Phán quan" đang thành tâm cầu nguyện câu kia được lặp lại thêm lần nữa.]
Nirvana hỏi lại, dường như y không thể tin nổi, “Ngươi vừa mới nói…”
[Tinh tọa "Ma tính Hỏa diệm Phán quan" thích tam giác tình yêu này.]
[Tinh tọa "Ma tính Hỏa diệm Phán quan" đã tài trợ 2,000 xu.]
Tam giác tình yêu cái quần què.
Nhìn gương mặt tái nhợt của Nirvana, tôi nhận ra có gì đó không ổn. Đậu má tôi còn đang lên dở kế hoạch nữa chứ.
“Này, anh nói nhăng nói cuội gì thế? Chúng ta có phải đồng đội đâu?”
Yoo Jonghyuk trả lời với một khuôn mặt vô cảm, “Tôi không có nói anh...”
Nhưng dù mục đích của Yoo Junghyuk là gì đi chăng nữa, thì hiện tại tình hình càng lúc càng tệ. Nirvana run rẩy nói, “Tại sao không phải là ta…”
Vù vù!
Toàn thân Nirvana tỏa ra một luồng sát khí khủng hồn, một đóa mạn đà la khổng lồ nở rộ sau lưng y.
Tôi lùi về sau theo phản xạ. Tại sao những người xung quanh Yoo Jonghyuk luôn nhặng xị lên khi không được công nhận là “đồng đội” của hắn thế? Nếu là tôi thì cho thằng này một chiếc xe tải đã là nhượng bộ lắm rồi.
“Tại sao ngươi lại hòa làm một với người khác mà không phải ta?”
Một quầng sáng chói lòa bừng ra từ mạn đà la của Nirvana. Tôi vội vàng quay sang nói thầm với Yoo Junghyuk.
“Này, cứ nói đại là anh cũng thích y đi. Lẹ lên.”
“Tôi không thích.”
“Sao lại thế? Nè, cứ nhắm bừa mắt lại và nói…”
Thấy tôi cứ thì thầm với Yoo Junghyuk, Nirvana nổi điên lên, “Đừng có bày đặt to nhỏ trước mặt ta!”
Ngay sau đó, Yoo Jonghyuk lên tiếng, giọng to rõ ràng, “Ta không có hứng thú với đàn ông!”
[Tinh tọa “Ma tính Hỏa diệm Phán quan” hộc máu và bật khóc.]
[Đã nhận được 2,000 xu tài trợ.]
Trông Nirvana như thể cũng đang tức trào máu họng.
“Ta không phải là đàn ông!”
[Tinh tọa "Ma tính Hỏa diệm Phán quan" tỏ ra hoang mang.]
“Tất nhiên, ta cũng không phải phụ nữ!”
Ặc ặc!
Quả là một mớ hỗn độn. Nhận thấy làn sóng ma thuật đang mạnh dần lên theo mức độ cảm xúc của Nirvana, tôi bắt đầu bực mình.
“Anh đang làm cái gì vậy? Cứ nói mình thích y đi! Biết đâu sau này lại có việc cần tới y…”
“Y quá nguy hiểm.”
Lạy chuối trên cây, sĩ diện cái con khỉ. Theo tôi đoán thì khả năng chiến đấu của Nirvana bét cũng phải ngang tầm với Yoo Jonghyuk. Nếu như các giáo đồ khác của Cứu Thế Giáo cũng tham gia thì chúng tôi không có cách nào thắng nổi.
“Chờ đã!”
Cuối cùng, tôi bước lên trước và cất tiếng. Hoàn sinh giả sẽ là một con bài hữu dụng trong tương lai. Gây chiến với y vào thời điểm này là không cần thiết.
“Có vẻ anh đang hiểu lầm gì đó thì phải, chúng ta nói chuyện trước đã nhé.”
[Nhân vật "Nirvana Mobius" đã mất đi lý trí.]
“Chúng tôi không có ý định đối địch với Cứu Thế Giáo. Tay kia chỉ là không giỏi biểu đạt thôi…”
Tôi cố tình vỗ vỗ vai Yoo Junghyuk cho tròn vai diễn.
“Thật ra chúng tôi cũng đang nghĩ tới chuyện theo dưới trướng giáo chủ. Mặc kệ tương lai và sống cho hiện tại! Như thế không phải tuyệt lắm sao? Anh cũng nghĩ vậy phải không Yoo Junghyuk?”
Tất nhiên là tôi không hề đồng tình với chủ nghĩa đó. Trong cái hệ thống Tinh Hà này, nếu bạn vứt bỏ tương lai và sống cho hiện tại, thì kiểu gì bạn cũng sẽ ngỏm ngay và luôn. Nên là dù có không được hạnh phúc bằng, thì tôi vẫn muốn được sống lâu hơn một chút. Đó là lý do vì sao tôi trở thành nô lệ của chủ nghĩa tư bản.
“... Có đúng vậy không? Trả lời ta đi, Yoo Junghyuk!”
Sát khí của Nirvana dần dần dịu xuống, dường như lời nói của tôi đã có tác dụng. Tuy nhiên, Yoo Junghyuk lại lấy đá đập chân tôi, “Nói hươu nói vượn.”
“Không, chờ đã!” Tôi hét lên nhưng đã muộn rồi.
Nirvana nghiến răng nghiến lợi, “Quả nhiên là thế. Vậy thì hãy cùng xuống địa ngục đi!”
Tôi lập tức kích hoạt thẻ dấu trang ngay khi Nirvana di chuyển.
[Kỹ năng “Thẻ dấu trang” đang được cập nhật.]
[Đang thay thế dấu trang cũ bằng dấu trang mới.]
[Còn 5 phút trước khi quá trình thay thế dấu trang hoàn tất.]
Cái gì? Sao lại ngay lúc này?
Trong khi đó, Nirvana đã tăng tốc lao thẳng tới trước mũi tôi. Y nhanh như thể vừa sử dụng “Con đường của Gió” vậy.
Vùn vụt!
… Không, đây đúng thật là “Con đường của Gió” nhỉ?
Giờ tôi mới chợt nhớ ra rằng kiếp trước Nirvana đã từng là một Imyuntar thuộc Chronos.
Uỳnh!
Yoo Junghyuk đứng chắn ngay trước mặt tôi. Mạn đà la của Nirvana và Chấn Thiên Bội Đao của Yoo Junghyuk va vào nhau, tạo nên thứ âm thanh khủng bố không khác gì tiếng một tòa nhà đang sụp đổ.
Nirvana nói, “Quả là tình bạn đẹp. Ngươi đặt đồng đội của mình lên hàng đầu sao?”
“Kim Dokja, lùi lại! Tên này…!”
“Muộn rồi.”
Thế nhưng, lời nói của Nirvana nhanh hơn. Không, không chỉ lời nói mà động tác của y cũng nhanh hơn, “Đồng đội của ngươi sẽ phải chết.”
Nirvana niệm một câu chú ngữ, cơ thể Yoo Junghyuk lập tức đông cứng như một pho tượng.
[Nhân vật “Nirvana Mobius" đã sử dụng tinh ấn “Ác mộng Vĩnh hằng” (Cấp 8).]
Tôi biết kỹ năng này. Đây là kỹ năng trí mạng đối với Yoo Junghyuk.
Phựt, phựt!
Từng chùm sáng lóe lên từ cơ thể đã bị đông cứng của Yoo Junghyuk. Tựa như một con robot bị hỏng, Yoo Junghyuk cố gắng xoay đầu mình hướng về phía tôi. Hắn đang nhìn tôi, nhưng lại không thật sự nhìn vào tôi.
Ch...ạy… đ...i.
Lúc này, Yoo Junghyuk đang mắc kẹt trong một ngục tù chứa đầy những nỗi ám ảnh khủng khiếp nhất của hắn. Một nhà tù với những ký ức kinh khủng, nơi mà cơn ác mộng cứ lặp đi lặp lại. Đây là một kỹ năng tâm lý cao cấp hơn kỹ năng mà boss của “Bí cảnh Rạp chiếu phim” sử dụng.
“Đến đây nào, thứ phàm nhân ngạo mạn.”
Nirvana sở hữu kỹ năng tâm lý cao cấp nhất, đủ để xoáy sâu vào điểm yếu của Yoo Junghyuk. Đây quả là một thành tựu đáng kinh ngạc. Tuy nhiên, dù có là hoàn sinh giả thì vẫn sẽ bị ảnh hưởng bởi xác suất. Ở giai đoạn này thì không đời nào có chuyện một tồn tại được sở hữu ngần ấy sức mạnh. Tôi nhìn chằm chằm những thớ cơ khiêm tốn của Nirvana.
“Ta sẽ tự tay tiễn ngươi về với Phật.”
Lẽ nào y đã bỏ qua tất cả chỉ số thể chất để đầu tư vào hệ thống tâm lý và tốc độ? Nếu đúng là vậy thì mọi chuyện đã được lý giải rồi.
Nói cách khác, Nirvana chỉ phát triển những kỹ năng mà có thể khống chế được Yoo Junghyuk - kẻ sở hữu sức mạnh tinh thần của một con cá Mola Mola. Không biết so với những người khác như thế nào, nhưng y nhất định không thể thua Yoo Junghyuk. Thế nhưng làm cách nào y biết được chính xác cần phát triển những kỹ năng nào? Trừ khi có ai đó đã cho y thông tin...
“Chạy đi!” Min Jiwon và các hwarang lao ra chắn đường Nirvana. Cô không hề lùi bước trước một kẻ có thể khống chế được cả Yoo Junghyuk, “Nhanh lên! Nếu anh chết thì Seoul coi như chấm hết!”
“Mỹ Hí Vương.” Nirvana nở nụ cười hài lòng khi thấy Min Jiwon, “Lần trước ngươi đã chạy thoát, nhưng có vẻ bây giờ ngươi đã bị ý chí của ta ảnh hưởng rồi!”
Hình như hai người đó đã từng gặp mặt.
“Ngươi biết mình sẽ chết nhưng vẫn xông về phía ta, chẳng lẽ cuối cùng ngươi cũng đã giác ngộ ra điều gì chăng? Quả như mong đợi, con người vẫn phải sống với hiện tại. Hiện tại chính là tất cả của nhân loại. ”
Min Jiwon hét lên với tôi, “Đi nhanh lên! Một mình anh không chống cự nổi đâu! Nếu anh cùng với cô Yoo Sangah và Jung Heewon thì…”
Nirvana di chuyển trước khi Mỹ Hí Vương kịp dứt lời. Hàng chục hwarang vây lấy Nirvana, nhưng ngay từ đầu đây đã là cuộc chiến không cân sức. Nirvana nhẹ nhàng nhấc tay đặt lên trán các hwarang, họ liền ngã rạp xuống đất. “Xâm nhập Tâm trí” đã được kích hoạt.
“Gahhhhhh!”
Các Hwarang đã ngã xuống bắt đầu cào xé cơ thể mình trong đau đớn.
“......Cõi người là địa ngục!”
Cùng với tiếng gào thét, âm thanh hô hào của các giáo đồ Cứu Thế Giáo cũng vang lên từ phía sau.
“Hy sinh cho hiện tại!”
“Chúng ta chỉ sống vì hôm nay!”
Bọn họ liên tục hô to lời đe dọa, rồi xông lên tấn công đội quân hwarang. Khi tôi còn đang bận xử lý đám giáo đồ Cứu Thế Giáo thì Nirvana đã áp sát Mỹ Hí Vương, “Đừng lo lắng, Mỹ Hí vương. Ta thích những sinh vật xinh đẹp.”
“U-ưmmm…”
“Cho nên, ta sẽ không giết ngươi.”
[Nhân vật “Nirvana Mobius” đã sử dụng “Xâm nhập Tâm trí” (Cấp 9).]
Một luồng khí màu trắng sáng tuôn ra từ cơ thể Nirvana và bắt đầu trói lấy Mỹ Hí Vương. Nó đâm xuyên qua cơ thể cô như thể những xúc tu vậy.
“Hãy chấp nhận “thực tại” của ngươi đi.”
“Tôi không muốn! Tôi không muốn…!”
Những dục vọng ẩn giấu của Mỹ Hí Vương đang tuôn trào qua những ống dẫn kia. Nirvana bật cười trước ước muốn của cô ta.
“Ngươi muốn đi spa cao cấp trong lúc đồng đội của mình đang thập tử nhất sinh? Đúng là thứ đàn bà ngu ngốc.”
“K-không, tôi…”
“Ngươi chỉ muốn tận hưởng một cuộc sống xa hoa giống như bốn năm trước. Ngươi vẫn chưa tài nào quên đi được những tháng ngày làm diễn viên. Vậy nên ngươi mới quyết định làm một vị vua.”
Nirvana bật cười thích thú:
“Hãy chấp nhận dục vọng của mình đi. Hãy thừa nhận rằng ngươi có những suy nghĩ bệnh hoạn đó trong khi đồng đội đang chết dần chết mòn! Đó là bản chất của ngươi. Nếu cứ chối bỏ dục vọng của mình, ngươi sẽ không là gì cả.”
Ánh mắt Mỹ Hí Vương dần trở nên mờ mịt. Đây là loại kỹ năng cưỡng ép thuyết phục người khác chấp nhận dục vọng, đem thời gian của người đó khóa chặt ở “hiện tại”.
Đây là quy trình để gia nhập “Cứu Thế Giáo.” Chết tiệt, “Thẻ dấu trang” vẫn chưa sử dụng được.
[“Thẻ dấu trang” đã hoàn tất cập nhật.]
Đây rồi!
[Cập nhật lần này đã nâng tác dụng của các thẻ dấu trang lên 20%.]
Tôi kích hoạt “Thẻ dấu trang.”
[Kỹ năng đặc biệt “Con đường của Gió” (Cấp 9) đã được kích hoạt.]
Tôi đạp lên làn gió, và lao đi như một ngọn tên bắn. Có lẽ nhờ tác dụng của việc nâng cấp “Thẻ dấu trang”, cấp độ của “Con đường của Gió” cũng được tăng theo.
Được rồi, thế này thì mình sẽ có cơ hội chiến thắng. Tôi vung thanh Kiếm Tín Niệm về phía Nirvana còn đang bối rối.
Xoẹt!
Nirvana tránh được lưỡi kiếm của tôi trong gang tấc, nhưng vạt áo trước của y đã bị rạch rớt mất một mảng lớn.
Tôi đỡ Min Jiwon dậy, “Cô không sao chứ?”
“A, ư…”
Nirvana vốn đã lùi lại nay lại chuyển hướng và bay về phía tôi một lần nữa. Một luồng sáng từ mạn đà la tụ vào trong nắm đấm của y. Tôi liền vung Kiếm Tín Niệm lên.
Choang!
Tia lửa tóe ra. Tay tôi đau nhức âm ỉ, nhưng tôi đã cầm cự được tốt hơn mình tưởng.
Giống như “Truyền thừa” của Yoo Junghyuk, hoàn sinh giả như Nirvana cũng có kỹ năng “Kế thừa”. Nó cho phép y sở hữu các kỹ năng đã có ở tiền kiếp. Đúng như tôi dự đoán, người này tập trung vào các kỹ năng tâm lý và tốc độ hơn là cận chiến.
“Làm cách nào mà ngươi sử dụng được “Con đường của Gió”? Đừng nói với ta là…” Nirvana nhíu mày chặn đường kiếm của tôi, “Ngươi là kẻ mà cái tên “trung lập” kia nhắc tới?”
"Tôi nổi tiếng thế sao?"
“Láo xược!”
Nắm đấm Nirvana một lần nữa va chạm với Kiếm Tín Niệm. Sau đó, mạn đà la của y vẽ nên một hình thù kỳ lạ và tỏa ra một luồng sáng trắng.
[Nhân vật “Nirvana Mobius” đã sử dụng “Xâm nhập Tâm trí” (Cấp 9)]
Xuất hiện rồi!
“Sống cho hiện tại! Chấp nhận dục vọng của ngươi đi!”
Hào quang màu trắng của Nirvana lao về phía tôi, song tôi không hề tránh né nó.
“Con người không phải là nô lệ của dục vọng. Chúng là giống loài tranh đấu với dục vọng của bản thân.”
[Kỹ năng đặc biệt, “Bức tường thứ tư” đã kích hoạt.]
Luồng sáng đang găm vào người tôi tan biến trong tức khắc. Xin lỗi nha, lý tưởng của ngươi sẽ không bao giờ nuốt chửng được ta. Bởi lẽ “hiện tại” của ta không phải ở đây.
[“Bức tường thứ tư” đã hoàn toàn vô hiệu hóa hiệu ứng của “Xâm nhập tâm trí".]
Tôi lao vụt về phía Nirvana - kẻ vẫn còn đang kinh ngạc không thôi.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage