Girlfriend’s Love Is Heavier Than Anyone

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nourin

(Đang ra)

Nourin

Shiirow Shiratori

Vào một ngày đẹp trời, vị thần tượng đó bỗng chuyển về trường của cậu. Và thế là hành trình đu idol đúng cách của cậu bắt đầu từ đây.

5 5

The Idiot, the Curse, and the Magic Academy: The Top Underachieving Student Who Knows Nothing About Magic

(Đang ra)

The Idiot, the Curse, and the Magic Academy: The Top Underachieving Student Who Knows Nothing About Magic

Izumo Daikichi

Và thế là, cuộc sống học đường vô lo vô nghĩ của cậu bắt đầu, nơi mà tài năng duy nhất cậu có là lượng ma lực khổng lồ và các kỹ năng võ thuật của mình.

7 23

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

35 241

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

(Đang ra)

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Ukiha Mayu

Dưới một mái nhà, câu chuyện tình yêu hài hước về sự chinh phục ngây ngô chính thức bắt đầu!

22 140

The Most Eccentric and Beautiful Girl in the School, [Himezaki-San], Confessed to Me!

(Đang ra)

The Most Eccentric and Beautiful Girl in the School, [Himezaki-San], Confessed to Me!

Koori Hoono; こおりほのお

Xin mọi người hãy tận hưởng tác phẩm này như một bộ manga 4koma!

28 640

Oneshot - Chương 07 :Hạnh phúc giả tạo

“Đúng rồi đấy Sato-kun. Hôm nay em sẽ hôn anh thêm lần nữa.”

Khi Yuna Shirakawa hỏi về việc hôn tôi, tôi cũng chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý mà thôi.

Cũng chẳng thể làm gì được, dù sao tôi cũng đang được hỗ trợ bởi cô ấy mà.

“Anh làm sao vậy? Cái khuôn mặt u ám gì vậy chứ? Cùng làm việc nào!”

“Không,…., anh chỉ đang tự hỏi rằng cuộc đời mình vậy liệu có ổn hay không thôi.”\

“Ổn thôi mà. Nó thực sự nguy hiểm khi ra ngoài đấy. Có rất nhiều kẻ nguy hiểm bên ngoài kia, chúng sẽ xâu xé cậu chứ chẳng đùa đâu.

Cô ấy nắm chặt vào bờ vai tôi và lẩm bẩm “Đó là lý do mà anh chỉ nên sống vì em thôi, Sato-kun.?”

“Anh có nên sống chỉ vì Shirakawa hay không…?”

“Đúng rồi đấy. Em sẽ kiếm tiền. Sato-kun chỉ cần sống vì em thôi. Mối quan hệ đó rất ổn mà. Ở với em mãi mãi đi.”

Tôi nên sống hết mình vì Shirakawa. Chỉ cho cô ấy thôi.

“Anh phải là một cậu bé ngoan, Sato-kun. Đừng bao giờ mở cửa nếu ai đó ngoài em gọi. Họ đều là người xấu cả đấy, anh hiểu không?”

Khi tôi gật đầu, cô ấy mỉm cười với tôi cùng cái khuôn mặt xinh đẹp ấy.

“Em sẽ cố gắng làm việc chăm chỉ trở lại. Nếu như anh thấy cô đơn, anh có thể gọi em bất cứ lúc nào, được chứ? Chào nhé, Sato-kun.”

Đã được nửa năm từ khi tôi nghỉ việc và bắt đầu được hỗ trợ bởi Yuna Shirakawa.

Để đổi lại cho việc đấy, tôi có một nhiệm vụ.

“Em sẽ khiến anh hạnh phúc, Sato-kun, vì vậy anh cũng phải khiến em hạnh phúc nữa.”

Tôi phải cho cô ấy tất cả những gì tôi có.

Ngược lại, cô ấy sẽ cho tôi mọi thứ cô ấy có.

Đây chính là lời hứa của tôi và cô ấy, và trên cả thế nữa, đây chính là thứ gắn kết quan hệ của chúng tôi.

“Chúng ta nên làm vậy hôm nay không đây? Eh?.....Anh không có quyền từ chối đâu, Sato-kun.”

Thứ sáu và thứ bảy hàng tuần chính là ngày “tạo em bé”.

Tôi không chắc mình phải làm gì với nó nữa.

Tôi chắc rằng bạn cũng có thể hiểu tại sao mà.

“Sao lại vậy chứ? Họ nên được bên nhau mà nhưng tại sao?

“Ả đàn bà đó lại can thiệp nữa sao. Cô ta đã chết rồi mà….”

Thật khó để thấy rằng Shirakawa đang ngày càng thất vọng.

Tôi muốn nhìn thấy nụ cười của cô ấy. Tôi nên làm gì bây giờ?

Tôi suy nghĩ thật kĩ và nói với cô ấy.

“Cưới anh đi.”

“Gì cơ?....? Anh muốn cưới em sao? Anh sẽ kết hôn với em sao….thật chứ? Anh có chắc về điều ấy không vậy?”

“Đây là điều duy nhất mà anh có thể làm bây giờ rồi.”

“Vâng, em cũng muốn cới anh. Em muốn cưới anh, Sato-kun.”

“Anh phải đi lấy chứng nhận kết hôn cho chúng ta đã.”

Ngay khi tôi nói xong, Shirakawa lôi nó ra đúng lúc tôi đang đợi.

“À thì, em có nó sắn rồi. Em muốn được cưới Sato-kun mà. Vì thể nên em đang nghĩ tới viêc chuyển sang bước tiếp theo.”

Khi viết tên mình vào giấy đăng kí kết hôn, cô ấy viết tên mình một cách đơn giản.

Cô ấy viết một cách rõ ràng và cẩn thận, Yuna Shirakawa.”

Nhưng ngay sau đó, cô ấy nói với tổi rằng cô ấy làm đổ cà phê vào nó mất rồi và kêu tôi phải viết lại cho cô ấy. Dù sao đi nữa, tôi có lẽ là người hạnh phúc nhất cái thế gian này rồi.

Một tháng trôi qua kể từ khi chúng tôi bắt đầu tiến tới hôn nhân.

Cuối cùng, một điều hạnh phúc đã tới. Người vợ yêu dấu của tôi đã có thai.

“Đây chính là em bé mà anh mong đợi đấy, Kazuki, em hạnh phúc lắm, đó của chúng ta mà.”

“Ôi,….Yuna. Cảm ơn em vì đã mang thai đứa trẻ này.”

Shirakawa và tôi bắt đầu gọi nhau bằng tên của mình.

Nhưng mà tại sao mỗi khi tôi gọi tên Yuna tôi lại cảm thấy hoài niệm như vậy?

“Em không chắc. Em không chắc phải nói gì nữa. Em đang rất mong nó. Em không thể đợi cho tới lúc gặp anh được.”

Tôi không chắc tôi có nên nói điều này hay không nhưng chắc vẫn phải nói thôi.

“Này…Em không tính báo cho gia đình mình à?”

“Em không nghĩ nó có nghĩa lí gì đâu. Em bé này là của chúng ta mà.”

“Không nhưng ít nhất em cũng phải cho họ biết mình có em bé chứ.”

“Anh chọn gia đình mà bỏ rơi em sao.”

“Không phải là…..bỏ rơi.”

“Vậy thì ổn rồi, anh chỉ cần nhìn em mãi mãi thôi.”

“Thực ra…mẹ anh đang gọi. Nên em hiểu rồi đấy-“

Tôi không biết Yuna Shirakawa có ý gì nữa, nhưng cô ấy lạnh lùng nói.

“Đưa em điện thoại của anh.”

“Gì cơ?.....?”

“Đưa em nhanh lên.”

Cô ấy trừng mắt với vẻ mặt đáng sợ và đưa tay ra.

Có vẻ như ý cô ấy là đưa điện thoại vào đây.

Tôi biết mình không thể làm gì cô ấy nên đành phải đưa cô ấy điện thoại thôi.

“Ngoan lắm, đúng là một cậu bé ngoan mà. Tất cả đều không phải lỗi của anh đâu, Sato-kun, đó là lỗi của mẹ anh.”

Sau khi xoa đầu tôi, Shirakawa ném thẳng cái điện thoại xuống đất.

“Gì thế?.....? Em đang làm gì vậy….., Shirakawa?”

Tôi cố gắng nói với cô ấy, nhưng cô ấy hoàn toàn bơ tôi đi.

Một khi đã tập trung, cô ấy sẽ không nghe ai nói gì cả.

“Được hạnh phúc”, cô ấy nói “Em sẽ được hạnh phúc….hạnh phúc với anh, Sato-kun.”

“Em sẽ không để bất cứ ai ngáng đường mình, em đã tiến xa tới mức này rồi, vì vậy nên không bao giờ.”

“Em sẽ không để bất cứ ai hủy hoại hạnh phúc của chúng ta”, cô ấy lẩm bẩm với giọng điệu trầm lắng.

Cô ấy cầm cái điện thoại lên, màn hình LCD của nó đã đã bị nứt.

Cô ấy cười một cách hồn nhiên, cười như thể mới hạ được kẻ địch lớn nhất của mình vậy.

“Đừng lo lắng. Em sẽ xóa bỏ tất cả những gì phá hủy hạnh phúc của đôi ta.”

Cảnh báo nhẹ là chương sau các bợn nhớ đội mũ bảo hiểm nha ( ‵▽′)ψ