Giấc Mơ Của AutoDoll Trong Thế Giới Úa Tàn

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Toàn Tập - Chương 44: Tháng ngày hạnh phúc, Kết thúc hạnh phúc.

“Chào mừng đến với!”

“Lễ cưới của Lydia và Yuuyami!”

“Cùng tiệc sinh nhật của Shii-chan!”

Giọng của Lydia và Yuuyami vang qua mic.

Diện bộ váy cưới trắng tinh khôi, cả hai cùng nở nụ cười đầy hạnh phúc.

Ngày hôm nay cặp đôi đều búi tóc lên, nó làm họ trưởng thành lên trông thấy.

Hương thơm ngào ngạt dễ chịu từ vô số bông hoa trang trí lan rộng khắp thư viện.

Giá sách, cầu thang, cột trụ,...đều được thắp sáng lung linh.

“Cặp uyên ương này vẫn thắm thiết như ngày nào nhỉ.”

Rapha thì thầm, xem chừng cũng vui vẻ không kém.

Trang phục của Rapha vẫn như thường lệ. Một bộ Gothic Lolita bồng bềnh màu đen tuyền và đôi bốt đồng màu.

“Uyên ương? Dữ liệu không hề tồn tại.”

Ohan đứng bên Rapha lên tiếng.

Ohan là AD quân sự với bộ khung xương trần bằng kim loại sáng bóng. Bộ dạng bên ngoài của Ohan luôn tạo một ấn tượng ngầu và mạnh mẽ, nhưng đôi lúc cũng cực kỳ tàn nhẫn.

“Nhìn con bé hạnh phúc vậy mẹ cũng hạnh phúc thay. Nhưng chỉ buồn là Lydia bị cướp đi mất rồi.”

Mặt Hinagiku đỏ bừng khi uống đến chai sâm-panh thứ sáu.

Hinagiku vận trên mình một chiếc váy dạ tiệc đỏ thẫm, phần đuôi chiếc váy dài sát đất.

Mái tóc Hinagiku đã không còn lộn xộn như mọi khi nữa. Ngày hôm nay nó đã được uốn lại và để xõa ra.

“Hina~tan có Apricot rồi mà ~. Này Hina-tan~, hay là ngày mai chúng ta cũng cưới nhau luôn đi~”

Apricot ôm cánh tay của Hinagiku. Vì Hinagiku đã ngà ngà nên Apricot mới ở đấy để đỡ lấy Hinagiku.

Apricot hiện dang mặc bộ đồng phục hầu gái vốn chỉ dành cho dòng LM.

Không phải vì cô ấy bắt đầu có hứng thú trở thành dòng LM. Đây chỉ là sở thích của Hinagiku mà thôi.

“Chết tiệt, chỉ có mỗi mình là cô đơn thôi ư?”

Noah bốc đầu liên tục.

Đây là cách Noah thể hiện độ quạu của bản thân.

Bộ khung của Noah hôm nay cũng được đánh bóng sáng loáng, đến độ có thể dùng như tấm gương cũng được.

“Mà tụi con đã cưới nhau từ trước rồi!”

Lydia hạnh phúc nói.

“Đúng đó. Lydia cầu hôn con trong phòng tắm, và con đồng ý ngay lập tức.”

Yuuyami gật gù.

Lydia và Yuuyami đã trở thành người quản lý mới của thế giới. Nếu họ nói đã cưới nhau thì chắc chắn hôn ước của họ đã được công nhận.

“Yup. Chúng con tổ chức bữa tiệc này để ăn mừng vì đứa con mới tạo ra thôi ạ.”

“Vâng. Thực ra, Lydia chỉ đơn giản muốn tổ chức tiệc thôi à.”

“À, hiểu rồi.”

Rapha nhún vai.

“Những bữa tiệc rất tuyệt vời. Mẹ thích sự náo nhiệt của nó.”

Hinagiku khẽ lắc lư ly rượu, trông có chút cô đơn.

“Rồi? Con của Lydiyami đâu?”

Noah đánh đầu xe sang trái rồi sang phải, như thể đang ngó nghiêng xung quanh.

“Noah là loại thích ăn món chính ngon trước nhất à?”

“Đúng. Dĩ nhiên rồi. Ai mà lại không thích ăn món ngon trước chứ? Cơ mà, thứ duy nhất em tiêu thụ được chỉ có Power Cell thôi nhỉ?”

“Gì cơ? Nói thế là sai rồi. Món ngon phải dành sau cùng chứ? Đó là thường thức rồi.”

Rapha tiến lại gần Noah một bước.

Noah khẽ lùi lại về sau.

“Sao lại lùi vậy?”

“...Không, không có gì đâu.”

Noah đánh mắt - đánh đầu xe sang bên.

“Mà thôi kệ.”

Nói rồi, Hinagiku và Apricot trao nhau nụ hôn nồng cháy.

Thấy cảnh đó, Rapha

“L, Làm chuyện đó trước mặt con gái! Thực đáng xấu hổ mà!”

mặt mũi đỏ au và la lớn.

Chứng kiến nụ hôn đó, trong Yuuyami bỗng chốc nổi lên ham muốn so đo. Cô bất ngờ hôn Lydia.

Và khi Rapha nhìn vào,

“Ê, hai con uyên ương không biết xấu hổ kiaaaa!”

Nói rồi, cô bé bấu chặt chân Ohan và nhắm tịt mắt lại.

“Chết tiệt, thấy bao lần rồi mà sao mình vẫn ghen tỵ thế này! Nhanh nào, giới thiệu con của hai người nhanh lên nào! Em sẽ cưới đứa bé luôn!”

“Hở? Không đâu nhé.”

“Không được.”

Lydia và Yuuyami nghiêm mặt lại nói.

Noah khẽ lùi lại một chút.

“Phải đó, mẹ cũng muốn thấy cháu mình khỏa thân thật nhanh.”

“Không có khỏa thân gì ở đây hết! Và Hinagiku, đừng hòng có ý định nhốt con của tụi con lại đó.”

“Và tụi con vẫn chưa quyết định được giới tính cho đứa bé. Thế nên chẳng có gì mà nhìn đâu ạ.”

“Gì cơ? Chán thế.”

Hinagiku nuốt ực hết rượu trong ly rồi bắt đầu đi tìm chai rượu khác.

“Hina-tan~ Uống nhiều lắm rồi đó~”

Apricot đi theo đỡ lấy Hinagiku.

“Mama-Hina đúng là hình mẫu của người lớn sa đọa...”

Rapha thở dài, giọng điệu cô bé đầy khinh bỉ.

“Ừm-...” Lydia cũng thở dài. “Mà bỏ qua vụ đó đi. Shii-chan! Ra đây nào con-!”

Lydia nhìn về phía những giá sách.

Từ sau chúng, Shii khẽ hé đầu ra.

Thoạt nhìn, Shii tầm chừng tuổi Rapha. Cô bé sở hữu một mái tóc màu nâu ngắn. Lydia với Yuuyami đã điều chỉnh độ dài của tóc sao cho phù hợp cho cả trai lẫn gái.

Đôi mắt Shii to tròn đầy dễ thương. Khuôn mặt cô bé nhấn mạnh vào sự dễ thương hơn là xinh đẹp.

Cô bé vọt đến bên Lydia và Yuuyami.

Trang phục Shii đang mặc là áo phông trắng dài tay đi cùng với quần yếm demin. Chúng đều là loại quần áo trung tính.

Cô bé bấu lấy tà váy Lydia bằng tay phải và tà váy Yuuyami bằng tay trái.

Rồi,

“Rất...vui...được gặp mọi người, desu.”

Đôi mắt Shii khẽ nhìn xuống, như thể đang ngượng vậy.

“D-Dễ thương quá!”

Rapha ngạc nhiên mở do mắt.

“Xinh quá! Em không nghĩ con của hai chị có thể xinh đến vậy! Này em, làm vợ của anh nhé!”

“Em là Shii. Hiện tại là vậy. Và em, không muốn, làm vợ của anh, desu.”

Sau khi Shii tự giới thiệu xong, Lydia nhẹ nhàng xoa đầu cô bé.

Lydia vừa xong, đến lượt Yuuyami đưa tay ra xoa đầu cô bé tiếp.

“Hừm. Dễ thương đấy.” Hinagiku nhận xét. “Là con gái đi. Rồi khỏa thân cho ta nhìn.”

Hinagiku giờ không thể đứng vững được nữa và phải dựa hoàn toàn vào Apricot.

“Vậy là ước mơ chơi tập thể của chúng ta thành hiện thực được rồi nhỉ, Hina-tan!”

Apricot hào hứng nói.

“Không bao giờ.” Yuuyami nói với giọng điệu cực kỳ nghiêm túc.

“Đúng vậy-” Lydia đồng ý. “Một ngày nào đó khi Shii có ý thức, con sẽ để con bé tự tìm người mình yêu-”

“Không có gì đảm bảo đó không là mẹ cả!”

“EeeH-!?” Apricot la toáng lên. “ Không được đâu, Hina-tan, ngoại tình cũng được thôi, nhưng Apricot không thích đâu~!”

“À rồi, ta yêu em, Apricot.”

Chu-, Hinagiku lại hôn Apricot lần nữa.

“Hinagiku đúng là sa đọa mà.”

Lydia hơi khó chịu cất tiếng.

“Không sao đâu Lydia. Có mình ở đây rồi. Chúng ta sẽ không thua họ đâu.”

Yuuyami lại hôn Lydia lần nữa. Không như bên của Hinagiku, nụ hôn đó thực sự dịu dàng, chỉ là môi khẽ chạm môi.

Shii nhìn hai người mẹ của mình với đôi mắt lấp lánh.

5 năm sau,

Shii đang hờ hững nghiên cứu những thông số kỹ thuật của hệ thống định vị mới cho chiếc mô tô.

Cô bé rất thông minh và hài hước.

Song Shii vẫn không có ý thức. Nói cách khác, cô bé chỉ là một AD.

Hay đơn giản hơn, cô bé chỉ là một cái vỏ rỗng hoạt động theo chương trình cài đặt sẵn. Như Ohan, Apricot và Noah vậy.

Điểm khác biệt duy nhất của Shii với những AD khác là chất lượng của những bộ phận trên cơ thể và trình độ của người lập trình.

Shii là tập hợp của những công nghệ tiên tiến nhất, những phần mềm và chương trình hệ thống tốt nhất và hoàn hảo nhất. Tóm lại, hiệu suất của Shii vượt trội hơn hẳn so với Yuuyami.

“Shii ơi, “ Lydia gọi Shii.

Vẫn nhìn vào máy tính, Shii đáp lại.

“Sao vậy ạ Mama-Lydi?”

“Mẹ có việc cần nhờ con tý. Con giúp mẹ được không?”

“Không. Con bận rồi ạ, desu.”

“Cái để sau cũng được mà. Làm việc này trước đi con.”

Yuuyami thiết đặt thứ tự ưu tiên nhiệm vụ.

Cô bé có thể tự mình quyết định thứ tự ưu tiên công việc. Nhưng nếu là từ hai đấng sinh thành, Lydia và Yuuyami, thì nhiệm vụ đó sẽ được ưu tiên lên hàng đầu.

“Vâng. Mama-Yuu.”

“Đây, thu thập mẫu thực vật này cho mẹ nhé. “ Lydia nói. “ Mẹ đã gửi dữ liệu đến máy tính bảng của con rồi đó, xem kỹ rồi mang về cho mẹ nha.”

Nghe thấy Lydia nói, Shii với tay trái cầm chiếc máy tính bảng lên.

“Con đi đây, desu.”

Rồi rời đi ngay lập tức.

Đặt vận tốc 100 km/ giờ, Shii cưỡi Noah băng băng đến địa điểm trên máy tính bảng.

Dĩ nhiên, cô bé chẳng màng đến những cơn gió hung bạo táp vào mình ở vận tốc này. Không cảm thấy chút gì cả.

Những miền đất hoang sơ cứ thế nối tiếp nhau, Shii chỉ thờ ơ quan sát chúng.

Song, cô bé vẫn có thể hành động như thể mình có cảm xúc.

Nhưng cuối cùng, không có gì kích thích được Shii cả. Thư viện, nhà để xe, Nhà Máy, hay Trung tâm phóng vệ tinh....chẳng thứ nào có thể cả.

Shii không có thuần trực cảm. Cô bé cũng không thể cảm nhận được kết cấu vật thể.

“Nói chuyện chút đi, nha?”

Noah mở lời.

“Ừm. Thế chuyện gì vậy?”

Shii nghiêng đầu đáp.

“Rapha đáng sợ nhỉ?”

“Dì Rapha à? Dì ấy, tốt bụng, lắm, desu”

“Ra vậy-. Hóa ra chỉ có mỗi mình thấy thế à?”

“Là sao, desu?”

“Mỗi khi cưỡi anh là Rapha-san đều tỏ ra khó chịu hết. Mà này, Shii-chan, sao em cứ “desu” ở cuối mỗi câu nói vậy? Bộ em muốn giết ai à?”

“Em...Em chỉ muốn lịch sự thôi.”

“À. Hình như em dùng nó có hơi sai rồi thì phải? Mà kệ đi, con người, mô tô và AD đều có thường thức riêng, nhỉ?”

Cả hai khúc khích rồi tiếp túc im lặng một lúc.

Và,

“Đây là địa điểm đó nhỉ?” Noah hỏi.

“Đúng rồi, desu.”

Noah giảm dần tốc độ và nói “Oke.”

Cho đến khi Noah dừng lại hoàn toàn, Shii trèo xuống.

Cô bé tiếp tục thực hiện nhiệm vụ của mình.

Shii chạm vào một loài thực vật có bông hoa màu tím.

Shii không biết tại sao mình lại chạm vào nó đầu tiên. Chẳng vì lý do sâu xa nào cả. Cô bé chỉ muốn thu thập vì nó gần trong tầm với nhất.

Chính lúc đó.

Một thứ cảm xúc nào đó sinh ra trong Shii.

Shii không hiểu được. Ngay từ đầu, Shii còn chẳng biết nó có phải cảm xúc không.

Nhưng,

“...đẹp quá, desu.”

Cô bé vô tình thốt ra vài từ.

Khoảnh khắc ấy,

một hình ảnh hiện lên trong tâm trí Shii - Một giọt nước rơi từ trên trời xuống.

Giọt nước rơi xuống mặt nước và tạo ra những gợn sóng.

Tức thì, Shii thức tỉnh ý thức.

Cô bé biết, cô bé hiểu được, ý thức đã xuất hiện.

Tất cả những loại thuần trực cảm lấp đầy Shii. Cô bé đã không còn là một con thây ma vô tri vô giác nữa rồi.

Shii lập tức khởi động thiết bị liên lạc tích hợp trong người.

Khoảng 5 giây sau, hai cửa sổ ảo hiện ra ở góc cảm biến của cô bé.

Lydia và Yuuyami, mỗi người một cửa sổ ảo.

“Có chuyện gì à con? Cần mẹ đến giúp không?”

Lydia nghiêng đầu.

Nhìn hành động này, một suy nghĩ nổi lên trong Shii. “Dễ thương quá! Siêu cấp dễ thương! Như thể mẹ được cả vũ trụ này yêu quý vậy.”

“Chắc là không phải vấn đề gì quá nghiêm trọng lắm nhỉ? Mẹ không thấy có tin hiệu cầu cứu nào cả. Cơ mà nếu con muốn, mẹ sẽ tới ngay lập tức.”

Yuuyami nói.

So với Shii, Yuuyami chỉ là AD dòng cũ. Ngay cả thiết bị liên lạc cũng không được tích hợp vào. Thế nên Yuuyami phải dùng máy tính bảng để nói chuyện với Shii như Lydia vậy.

Nhưng nhờ có thể mà mình mới cảm nhận được vẻ đẹp chói lóa và sự dịu dàng vô bờ bến của mẹ.

“Không, chuyện này rất quan trọng. Nhưng con không cần mẹ đến cứu-”

Shii đáp lại.

Lần đầu tiên thực sự nghe được giọng của bản thân. Cô bé chỉ nghĩ “Không tệ lắm nhỉ?”

“Nghiêm trọng?” Lydia nghiêng đầu sang hướng ngược lại.

“Và không cần giúp? Thế là chuyện gì vậy con?” Đến lượt Yuuyami cũng nghiêng đầu.

“Con nghĩ, con yêu hai người lắm.”

Shii dang hai cánh tay ra. Dĩ nhiên, Lydia và Yuuyami không hề thấy hành động đó.

Khoảng lặng.

Cặp đôi bắt đầu xử lý những gì Shii vừa nói.

Từ lúc được tạo ra đến giờ, Shii chưa một lần bày tỏ tình cảm với cả hai.

Thế nên, đó hẳn là điều bất ngờ cho họ.

“Và-” Shii bắt đầu mất kiên nhẫn và tiếp tục. “Con nghĩ mình đã có ý thức, desu.”

Lydia và Yuuyami như muốn nhảy qua cửa sổ ảo khi nghe thấy những lời này.

“Thật ư!?”

“Có đúng không!?”

Yuuyami và Lydia đồng thanh.

“Con không có chương trình con để nói dối, desu.”

Shii vừa nói xong, cặp đôi ôm nhau và cười đầy hạnh phúc.

Đã năm năm từ lúc Shii được tạo ra.

Và cuối cùng, mảnh ý thức từ Nó đã đến với Shii.

Bắt đầu với chỉ có một mình, Yuuyami tìm thấy Lydia, cứ thế, họ trở thành một cặp,

rồi, khoảnh khắc đứa bé được tạo ra, một cặp đã trở thành ba người.

Và giờ đây, khúc dạo đầu khi ấy đã trở thành lời truyền về một kỷ nguyên nọ.

Đấng Sáng Tạo mơ trong thế giới úa tàn.

Một ngày nọ trong bồn tắm, Lydia cầu mong giấc mơ tuyệt diệu sẽ kéo dài mãi mãi.

-HẾT-