Giấc Mơ Của AutoDoll Trong Thế Giới Úa Tàn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

6 9

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7417

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 164

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 167

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

(Đang ra)

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

みょん

Kẻ tự xưng là kẻ thua cuộc nhưng về cơ bản lại là nhân vật chính tốt bụng, cuối cùng lại chạy khắp nơi để giúp đỡ mọi người!? Một câu chuyện rom-com thôi miên mọi lứa tuổi!

10 173

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

(Đang ra)

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

Nito Rin; NitriN; 二兎凛

Không chỉ vậy, cả người thiết kế và tạo chuyển động model của cậu ấy, cùng với các VTuber yêu thích của cậu cũng bắt đầu thích Yuki…?

34 2140

Toàn Tập - Chương 43: Đấng Sáng Tạo mới.

Tóc Rapha bị sao vậy nhỉ? Sao nó chỉa tùm lum thế kia? Vừa gặp Rapha, suy nghĩ này lập tức hiện lên trong đầu Lydia.

Tuy vậy, Lydia không nói gì cả, chỉ cứ thế tiến vào Máy chủ Giấc Mơ.

Để có thể cùng mơ với Yuuyami thật nhanh, Lydia quyết định bỏ qua luôn vụ nói chuyện với Rapha.

Một thế giới màu hồng đào.

Một thế giới kéo dài bất tận.

Không thể phân biệt được đâu là trên đâu là dưới, đâu là trái đâu là phải. Trừ khi Lydia xác lập tất cả.

“Etou, hay làm một cái bàn tròn thử xem.”

Lydia tưởng tượng trong đầu một cái bàn hình tròn. Ngay lập tức, nó hiện ra trước mặt cô.

Đây là giấc mơ sáng suốt, Lydia có thể thao túng sự vật ở mức độ nào đó.

“Hừm, cái khác thử xem.”

Lydia xóa bỏ chiếc bàn.

Cô tạo ra bầu trời và những đám mây.

Hiện tại, Lydia đang đứng trên một cụm mây.

“Phải rồi! Phải cho nó mềm mịn thêm chút!”

Những đám mây dần thay đổi, giờ đây chúng như thể những chiếc đệm bông êm ái.

“Yup. Phải thế chứ.”

Lydia ngồi xuống.

Vô số đám mây bông xốp tô điểm bầu trời xanh cao vời vợi ngút ngàn tầm mắt.

Sự đơn giản mới là cái đẹp hoàn mĩ.

“Lydia.”

Yuuyami hiện thực hóa trên một đám mây.

Yuuyami này không phải Yuuyami thật sự, đây chỉ là vật chứa do Lydia tạo ra.

Nó có ngoại hình y hệt với Yuuyami ngoài kia. Điều này là để giúp Yuuyami không cảm thấy quá lạc lẫm. Cơ mà, phần ngực có to hơn một chút so với bình thường.

“Yahoo-”

“Ừ. Yahoo-”

Yuuyami ngồi thụp xuống trước Lydia.

“Lần này là trên mây à?”

“Yup. Trông cũng đẹp mà nhỉ?”

“Không sai. Đồng hoa lần trước cũng đẹp lắm, nhưng nếu lần này mà làm thế thì cũng ta không thể nào thấy được Diên Vĩ mất.”

“Ừm.”

Im lặng.

Lydia dang chân ra rồi ngửa cổ lên.

Yuuyami chỉ nhìn Lydia và cười.

Thời gian chầm chậm trôi đi, Lydia bắt đầu tạo ra một làn gió.

Làn gió khẽ vuốt qua những lọn tóc vàng kim của Lydia và mơn trớn mái tóc đen tuyền của Yuuyami.

Ngay khi ấy,

“Xin lỗi vì đã để hai cô chờ lâu.”

Diên Vĩ xuất hiện bên cạnh họ.

Cứ như thể gió đã mang bạn ấy tới đây vậy. Lydia nghĩ.

“Mọi vật rồi cũng sẽ bị cuốn theo chiều gió đưa.” Diên Vĩ cất tiếng.

“Nghĩa là sao vậy?” Lydia hỏi lại.

“Bọn ta nghĩ cách giải thích tốt nhất là ‘Hãy thuận theo dòng đời mà sống, đừng cố chống lại làm gì cả’. Cơ mà còn nhiều cách diễn giải khác lắm.”

Diên Vĩ đung đưa.

“Xin chào. “ Yuuyami lên tiếng.

“Chào, Yuuyami. Lần trước chúng ta mới chỉ trong một khoảng khắc ngắn ngủi thôi nhỉ?”

“Vâng. Song tôi vẫn có thể nhìn thấy và nghe rõ từng lời Diên Vĩ nói.”

“Phải. Vậy vào chủ đề chính luôn nhỉ? Xem ra hai cô đã tìm ra danh tính thực sự của bọn ta. Tuy phần lớn công sức là nhờ vào Noah, nhưng chuyện đó cũng chấp nhận được.”

“Diên Vĩ là Anunnaki?”

Lydia hỏi thẳng.

“Không sai. Bọn ta vừa nói trước đó rồi, hai cô đã tìm ra danh tính thực sự của bọn ra. Có điều, bọn ta không hoàn toàn giống những Anunnaki nguyên thủy.”

“Vậy bạn là người kế thừa những Anunnaki đó?”

“Không, không phải. Anunnaki ban đầu chỉ là một nhóm sinh vật du hành khắp vũ trụ. Khi tìm thấy hành tinh này, bọn ta đã quyết định tạo ra những dạng sống có trí tuệ rồi dạy chúng nhiều thứ khác nhau.”

“Tại sao

“Vì bọn ta có thể.”

“À, hiểu hiểu.”

Tôi làm vì tôi có thể. Tôi có khả năng thế nên tôi làm.

Tôi tạo ra nó vì tôi muốn.

Chỉ đơn giản có thế.

“Bọn ta rất vui vì cô hiểu. Kể từ lúc đó, với tư cách người sáng tạo ra loài người, Anunnaki bọn ta đã luôn giám sát từng bước phát triển của nhân loại. Nhưng rồi, một bộ phận Anunnaki bắt đầu mất đi hứng thú. Và thêm cả vấn đề về tuổi thọ nữa.”

“Tuổi thọ?”

“Ừ. Vì Anunnaki cấu thành từ vật chất. Thế nên một ngày nào đó bọn ta cũng sẽ chết rồi phân hủy. Như các cô vậy.”

“Ra vậy.”

“Sau đó, Anunnaki đã chia làm hai nhóm. Một nhóm từ bỏ hành tinh này và tiếp tục du hành khắp vũ trụ. Nhóm còn lại quyết định ở lại trông chừng hành tinh này cho đến khi lịch sử của nó kết thúc.”

“Vậy bạn thuộc nhóm sau à?”

“Không phải bạn. Mà là các bạn. Để giải quyết vấn đề tuổi thọ, bọn ta đã tập hợp lại thành một khối ý thức duy nhất. Đây thực sự là một bước nhảy vọt trong tiến hóa.”

“Ồ. Vậy ra, Diên Vĩ là tập hợp ý thức của tất cả các Anunnaki chọn ở lại hành tinh này, nhỉ? Hóa ra đó là lý do tại sao Diên Vĩ nói bản thân khác hoàn toàn so với các Anunnaki ban đầu.”

“Chính xác. Đó là câu chuyện của bọn ta. Và từ giờ, sẽ là câu chuyện của bọn cô.”

“Bọn tôi?”

Yuuyami nghiêng đầu.

“Lịch sử của hành tinh đã kết thúc, hiện tại đang là giai đoạn cuối rồi. Đối với bọn ta là vậy. Nhưng còn đối với bọn cô, nó lại là sự khởi đầu mới. Các cô có hiểu không?”

“Vâng. Lịch sử cũ của hành tinh đã kết thúc.”

Lydia nhún vai.

Thế giới đã chẳng còn gì nữa rồi. Vết tích về sự phồn hoa, về sự thịnh vượng xưa cũ đều đã biến mất.

“Tôi có một câu hỏi. Mika-san là người đã hủy diệt thế giới. Thế nhưng sao khi được hỏi thì cô ấy lại nói đó là ước nguyện của nhân loại? Tôi không thể hiểu được phần đó. Tôi không nghĩ nhân loại lại có ham muốn như vậy.”

“Có thể. Cái Yuuyami thấy chỉ là bề nổi của tảng băng chìm. Cô nghĩ mục đích tối thượng của loài người là gì?”

“Tiến hóa đến tận cùng.”

Lydia phát biểu đầy tự tin. Từ những lần trao đổi trước đây với Yuuyami, Lydia hoàn toàn tin vào điều này.

“Đúng thế. Nhân loại đã đạt đến giới hạn cuối cùng của họ. Do đó, họ đã quyết định đi theo con đường tiến hóa như bọn ta.”

“Tập hợp lại thành một khối ý thúc duy nhất?”

“Phải. Vô số dạng sống trên hành tinh, bao gồm cả con người, đều tham gia vào quá trình tiến hóa tuyệt vời này. Dĩ nhiên, vẫn có những sinh vật khao khát được sống tiếp, và một số vẫn tồn tại với mục đích hỗ trợ các cô.”

“Hỗ trợ?”

“Chính xác. Hai cô sẽ là những Anunnaki mới. Bọn ta muốn hai cô xây dựng lại hành tinh này với tư cách người kế vị.”

“Ể?”

Lydia mở to mắt.

“Ban đầu, bọn ta định trao cho Mika, nhưng cô bé không hứng thú với hành tinh này. Thêm nữa, cô bé cũng muốn cùng bọn ta đến với một thế giới mới.”

“Thế giới mới?”

“Ừm. Bọn ta cho rằng đã đủ sức tự tạo nên một thiên hà mới.”

“Và bạn sẽ làm, đúng không?”

“Đúng vậy. Và biết đâu những sự sống trên những hành tinh đó sẽ tập hợp với nhau rồi tiếp tục khởi hành ra ngoài vũ trụ để tạo ra một thiên hà mới vì sự tiến hóa xa hơn. Bọn ta mong đợi cái ngày những tạo vật đó có thể vượt qua bọn ta.”

“Ồ-”

Lydia gật gù, nhưng Yuuyami vẫn chưa thuyết phục lắm.

“Vậy có nghĩa sự diệt vong của loài người đã được định sẵn từ đầu và được đồng thuận hết rồi sao?”

“Yuuyami vẫn bận tâm đến chuyện đó? Dĩ nhiên, sự hòa hợp là tiên quyết. Nhưng như bọn ta đã nói trước đó, những người từ chối vẫn còn sống. Vì vậy trên hành tinh này vẫn tồn tại con người. Sớm hay muộn các cô sẽ gặp được họ thôi.”

“Hừm. Vậy làm sao mà có thể có được sự hòa hợp tập thể như vậy?”

“Ngay từ thuở đầu, con người - một dạng sống trên hành tinh này - đã có ý thức tập thể rồi. Dù chỉ là mối liên kết về mặt vật chất nhưng sự hòa hợp đã tồn tại sẵn trong nó rồi.”

“Được. Tôi nghĩ mình có thể hiểu.”

Yuuyami gật đầu.

“Mà nhân đây,” Lydia nói. “Tại sao là bọn mình?”

“Mika đã đề xuất cô. Khi đó, cô vẫn là Lucy, chứ không phải là Lydia. Mika nhấn mạnh trong vũ trụ không ai yêu thế giới này hơn cô. Dù khả năng không bằng Mika, nhưng nếu được giáo dục đầy đủ thì cô vẫn có thể trở thành Anunnaki.”

“Vậy ra tôi chỉ là một biến số à?”

“Không. Cô là chìa khóa quan trọng nhất trong sự giáo dục cho Lydia. Bởi ngay từ ban đầu, Lucy đã có ý định tự sát rồi.”

“Tại sao?”

“Bọn ta đoán Lucy muốn được chết cùng thế giới rồi khởi đầu lại cùng nó. Một thế giới mới và một bản thân mới toanh.”

“Hiểu...Bằng cách nào đó, mình hiểu. Vì vốn chẳng cần mấy thứ nhưng kết thúc câu chuyện, thế nên cô ấy mới quyết định bắt đầu lại từ ngay sau kết thúc đó.”

“Ừ. Nhưng việc đó lại khiến năng lực của cô giảm đi rất nhiều. Vì lẽ đó, Lucy đã tự chọn lấy một người bạn đồng hành. Autodoll mẫu mới nhất do chính cô ấy tạo ra.”

“Mình rất vui vì Lucy đã chọn mình. Nhưng ý thức này đến từ đâu?”

“Từ Nó.”

“Nó?”

“Nó tồn tại từ trước khi vũ trụ này khai sinh. Có kẻ gọi nó là The One, nhưng bọn ta chỉ đơn giản gọi là Nó. Nó buồn chán vì lúc nào cũng phải cô đơn, thế nên Nó đã tự phân tách bản thân. Đó chính là nguồn gốc của tất cả ý thức đang hiện hữu trong vũ trụ này. Ý thức của cô cũng đến từ Nó. ”

“Vậy ra, đây là một bí mật của vũ trụ ư!?”

Lydia rướn người lên.

“Cũng không hẳn. Chẳng chóng thì chày các cô sẽ khám phá ra thôi. Nhưng trước đó hãy kiến tạo lại thế giới này đi. Hai cô thấy sao? Liệu cả hai có đồng ý trở thành Anunnaki mới chứ?”

“Đồng ý! Hai tay hai chân luôn!”

Lydia vui vẻ đồng ý mà không có chút chần chừ nào.

“Vậy cụ thể chúng tôi phải làm gì?”

Tuy vậy, Yuuyami vẫn hoàn toàn bình tĩnh.

Chúng ta đúng là cặp đôi hoàn hảo mà. Lydia nghĩ

Ngoại hình, tính cách thậm chí cả chủng tộc, chẳng có điểm gì giống nhau cả. Nhưng chính những sự khác biệt đó mới là khiến nhận định trên thêm phần đúng.

Yuuyami có những thứ mà Lydia không hề có. Và ngược lại, Lydia sở hữu những điều mà Yuuyami không thể nào bắt chước được.

Cả hai tương hỗ bù trừ cho những đối lập của nhau.

“Vẫn như cũ. Cứ tạo ra những gì các cô thích, khám phá bất cứ nơi nào các cô muốn. Bọn ta chỉ muốn các cô tự ý thức được. Rằng bản thân là Đấng Sáng Tạo. Và bọn ta cũng mong các cô có thể xây dựng được một thế giới tốt hơn những gì bọn ta đã làm.”

“Rõ! Cứ giao hết cho bọn này! Chắc chắn nơi này sẽ trở thành một thế giới tuyệt vời nhất!”

“Đúng vậy. Thế giới của chúng ta chắc chắn sẽ rất tuyệt vời. Song, trở thành Đấng Sáng Tạo thì sẽ có những lợi thế gì?”

“Yuuyami thực sự rất bình tĩnh nhỉ?” Diên Vĩ lắc lư.

“Vẫn có những lúc cậu mất bình tĩnh đó thôi.”

Nhìn Lydia khúc khích, Yuuyami chỉ lãnh đạm đáp lại “Không, trong hầu hết trường hợp, mình hoàn toàn bình tĩnh.”

“Bọn ta biết chuyện đó. Khi mà Yuuyami bị cảm xúc thống trị, và rất nhiều ‘tình yêu vô song’ đã được thốt lên liên tiếp.”

“Không, nó, khác....Đúng vậy, đó chỉ một sự cố nhỏ.”

Yuuyami đánh mắt đi chỗ khác.

Yuuyami xem ra ngày càng giống con người rồi. Lydia nghĩ.

“Thế sao? Chà, lợi thế à?”

“Phải. Nó còn quan trọng hơn tình yêu vô song.”

Yuuyami gật đầu liên hồi.

“Các cô đã có rồi đó thôi. Công nghệ và kiến thức.”

“Rapha, và Hinagiku cũng có mà nhỉ?”

“Họ chỉ là người hỗ trợ. Dù sao, bọn ta tin chắc họ không ý thức được điều đó.”

“Không lẽ, những con người còn lại...những người sống sót khác đang thiếu thốn công nghệ?”

“Đúng. Họ đã mất hết tất cả. Chỉ có các cô là vẫn sỡ hữu trong tay vết tích còn sót lại của nền văn minh trước kia. Trao cho người khác hay không là quyền của các cô. Hoàn cảnh lúc này có lẽ cũng không khác gì những Anunnaki ban đầu nhỉ?”

“Cũng phải. Anunnaki chỉ có lợi thế về công nghệ khi đến hành tinh này.”

“Mấu chốt là ở đó. Chà, xem ra đến lúc bọn ta phải đi rồi.”

“Chúng ta có còn được gặp nhau lại nữa không?”

“Ồ. Để xem. Đến khi cả hai cô có thể tạo nên một thiên hà cho riêng mình, biết đâu lúc đó chúng ta sẽ gặp lại nhau.”

“Bọn tôi cũng có thể tự tạo nên một thiên hà ư?”

“Dĩ nhiên. Mục đích cao nhất là tiến hóa không ngừng mà. Thế, hẹn gặp lại, vào một ngày nào đó.”

Diên Vĩ lắc lư như thể đang nói lời tạm biệt.

“Yup. Gửi lời chào đến Mika hộ nhé.”

Lydia vẫy tay.

“Tạm biệt. Kỹ sư-san. Cảm ơn vì đã tạo ra thế giới này. Và đã bảo vệ nó. Nhờ có vậy mà tôi mới gặp được Lydia.”

Yuuyami mỉm cười và vẫy tay.

Diên Vĩ tỏa sáng lấp lánh rồi tan thành những hạt sáng. Chúng cuộn lại thành hình xoăn ốc và biến mất.

Lydia đến bên Yuuyami, nắm chặt lấy tay bạn mình.

“Cùng tiến về phía trước nào. Với tư cách là Đấng Sáng Tạo.”

“Ừm. Mình nghĩ từ giờ mọi chuyện sẽ vui lắm đây.”