Gia đình tôi đã vứt bỏ một thứ quan trọng đối với tôi và tôi…

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

16 107

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

35 312

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

(Đang ra)

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

람쥐썬더z

Năm học thứ 5 cứ thế lại bắt đầu, nhưng cuộc sống của Ariel người chỉ muốn tốt nghiệp lại từng chút một thay đổi.

37 405

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

(Đang ra)

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

Phấn Đấu Lão Cửu

Đây là tương lai của một cặp thanh mai trúc mã sau rất nhiều khó khăn gian khổ ...

189 1675

Web Novel - Chương 69

Tôi đã dốc hết sức mình cho lễ hội thể thao năm nay.

Mặc dù kết quả ở phần thi ném bóng ba điểm của tôi vẫn vậy, nhưng tôi đã cố gắng hết mình cho phần thi tiếp sức và mang về chiến thắng cho đội. Trong khi các bạn cùng lớp thất vọng, tôi lại cảm thấy rất vui vì đã đóng góp vào chiến thắng của đội và nhận được sự cổ vũ từ Yuki và quản lý.

___________________

"Ano, anh có phải là...Yuu-senpai không ạ?"

!!

Chà, bất ngờ thật. Đó là giọng nói của một người mà tôi chưa từng gặp mặt trước đây.

"Em là Nisato Marina, học sinh năm nhất ạ!"

Con bé nhìn thẳng vào tôi, không hề có chút thù địch nào.

"Em cũng là bạn thủa nhỏ của Yuki-kun!"

Mà kệ đi. Có vẻ như tôi cũng không cần tiếp chuyện với con bé làm gì. Tuy giờ Yuki cũng đã có vài người bạn rồi nhưng nghe nói hồi cấp hai em ấy là một người khá cô độc. Chẳng lẽ con bé muốn nhờ tôi giúp làm lành với Yuki hay gì đó sao?

"Huh...vậy sao?"

"Senpai, em nghe nói anh thân với Yuki lắm phải không?"

"Ừ, thế có chuyện gì?"

"Em cũng muốn được như vậy, muốn được thân thiết hơn với cậu ấy!"

"...Ờ, thế thì cố lên nhé."

Tôi lặng lẽ rời đi, chắc tôi sẽ kể cho Yuki về chuyện này sau vậy.

"Đ-đợi đã anh!"

Oh, con bé tóm lấy tôi. Chết tiệt, cái cảm giác deja vu này là sao đây?

"Ano...giúp em đi anh..."

"Ha... anh đây biết về hồi cấp hai của Yuki đấy, hiểu chưa em?"

"Vâng, em biết chứ. Anh là anh trai của Haruka-chan phải không?"

Chà, có lẽ tôi hiểu được phần nào rồi…

"Chỉ là đã từng thôi."

"Eh? Ý anh là sao?"

Tôi nhìn thấy sự ngạc nhiên trong mắt con bé. Chắc em ấy không hề biết chuyện bố mẹ tôi ly hôn. Hay là em ấy đang nghi ngờ về những gì tôi nói?

"Thế tại sao em lại muốn làm thân với Yuki?"

"Chuyện đó..."

"Tốt hơn là em nên trung thực đi, nếu không thì mọi chuyện kết thúc ở đây."

"…Senpai, anh khác xa với những tin đồn đấy nhỉ?"

Ý con bé là đã từng tin vào những lời đồn đó à?

"Thế, em muốn gì đây?"

Tôi muốn nhanh kết thúc chuyện này nên là làm ơn nhanh dùm đi.

"Anh có thể giữ bí mật chuyện này với mọi người và Yuki-kun không?"

Không, thật ra tôi cũng đã phần nào đoán ra được ý đồ của con bé rồi.

"Thực ra em yêu Yuki!"

Rõ rồi nhỉ, thôi tôi sẽ kể cho Yuki nghe sau vậy.