Gia đình tôi đã vứt bỏ một thứ quan trọng đối với tôi và tôi…

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

16 107

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

35 312

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

(Đang ra)

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

람쥐썬더z

Năm học thứ 5 cứ thế lại bắt đầu, nhưng cuộc sống của Ariel người chỉ muốn tốt nghiệp lại từng chút một thay đổi.

37 405

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

(Đang ra)

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

Phấn Đấu Lão Cửu

Đây là tương lai của một cặp thanh mai trúc mã sau rất nhiều khó khăn gian khổ ...

189 1675

Web Novel - Chương 49

"Onii-chan, tại sao anh lại làm vậy?"

"Nếu em phạm phải sai lầm nào đó thì em phải trả giá cho nó đúng không?"

"Yuu...em làm chuyện đó từ khi nào vậy? Em không do dự chút nào sao?"

Fuyaka hỏi với giọng run rẩy. 

"Thật sao? Nhưng em chọn hành động theo con tim của mình, cuối cùng em vẫn không hề hối hận về điều đó."

Tôi đưa điện thoại cho họ xem.

Rồi tiếng chuông cửa reo lên.

"...Không thể nào..."

"Dù sao thì Haruka vẫn còn là một học sinh cấp hai và đó không phải là một 'tội nghiêm trọng'. Kể cả khi chúng ta báo cáo về hành vi tống tiền của con bé, số tiền đó cũng không hẳn là quá nhiều với một học sinh cấp hai. Trong trường hợp xấu nhất, con bé cùng lắm chỉ bị mắng thôi. Hoặc tệ hơn nữa thì Haruka sẽ được họ gửi tới một cơ sở cải tạo nào đó dành cho trẻ vị thành niên. Ít nhất chúng ta có thể chắc chắn một điều rằng cuộc sống học đường của em ấy sẽ chấm dứt. Từ giờ Haruka sẽ sống dưới ánh mắt coi khinh của người đời."

"...Em muốn học cùng trường cấp ba với Onii-chan."

Ồ, thật sao? Nghe tuyệt đấy!

"Haruka, có lẽ em không biết nhưng có những người đã phải bỏ học sau khi trở thành nạn nhân của sự bắt nạt. Và điều tương tự cũng có thể xảy đến trong tương lai của em đấy, Haruka."

Bố cúi đầu nhìn tôi với vẻ mặt đau khổ.

"Yuu-kun, đừng nói vậy."

Nhưng tôi đã nói rồi.

Fuyuka đặt tay lên vai mẹ.

"Mẹ...Con xin lỗi. Con cũng đã bắt nạt Yuu mà không hề cố gắng hiểu cảm giác của những nạn nhân. Mẹ chắc hẳn đã trải qua rất nhiều điều, chỉ nhìn cảnh đó mỗi ngày mà không thể làm gì vì sợ gia đình tan vỡ."

“...Fuyuka..”

“Haruka, nỗi đau của việc bị bắt nạt chỉ có nạn nhân mới hiểu được.”

Sau khi cảnh sát đến nhà, tôi giải thích tình hình và giao máy ghi âm lại cho phía họ. Tất cả mọi người trừ Fuyuka đều khá ngạc nhiên về điều đó.

Thấy Haruka bị bắt đi không khiến tôi cảm thấy sảng khoái như tôi nghĩ. Có lẽ phần nào đó trong tôi cảm thấy mình cũng có một phần trách nhiệm trong chuyện này.

Sau cùng, phía cảnh sát đã quyết định không gửi Haruka đi chỗ khác nhưng con bé phải trả lại tất cả số tiền đã ăn trộm và kế hoạch vào cấp ba cũng bị hủy bỏ. Em ấy sẽ không bao giờ có thể đi học lại một cách bình thường được nữa.

Và thật bất ngờ, chiếc dây đeo này cũng là đồ ăn trộm. Khi đến nhà nạn nhân để xin lỗi, tôi đã gặp một cậu bé đang chìm trong sự tuyệt vọng.