Geneki JK Idol-san wa Himajin no Ore ni Kyomi ga Arurashii

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

77 682

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

309 9275

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

(Đang ra)

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

Sakuragi Sakura

Nửa năm sau, Lily du học đến trường cấp ba của Sota, thậm chí còn chọn nhà cậu ấy để ở nhờ. Bối rối trước cuộc hội ngộ bất ngờ và cảnh sống chung, Sota thắc mắc: "Tại sao cậu lại đến Nhật Bản?" Mặt đỏ

8 93

Bạn thuở nhỏ trở thành thần tượng nổi tiếng ~ Những cô gái dễ thương đang ủng hộ tôi ~

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ trở thành thần tượng nổi tiếng ~ Những cô gái dễ thương đang ủng hộ tôi ~

Kuroneko Doragon

Đó là một tuyên bố ký sinh mà họ không nên đồng ý một chút nào. Thế nhưng, hiện tại, 10 năm sau, họ đã trở thành thần tượng nổi tiếng để có thể hỗ trợ cho cuộc đời tôi.

8 423

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

292 12279

Khát Vọng Trỗi Dậy

(Đang ra)

Khát Vọng Trỗi Dậy

Ro Yu Jin (로유진)

Kết quả là chết một cách thảm bại - nhưng một vị nữ thần đã gửi đi hình ảnh của tương lai khủng khiếp này cho chính anh trong quá khứ, có được kiến thức rằng mình sẽ trở nên như nào, liệu cậu ta có th

10 452

WN - Chương 06

“Quý khách cứ chọn chỗ ngồi mình thích ạ.”

Tôi và Sakurazaki ngồi đối diện nhau bên bàn.

Tôi chưa hề mong rằng chuyện kỳ lạ này xảy ra trong đời mình, như kiểu đến quán Gyudon cùng một thần tượng nào đó ý.

“Ơ, vậy ra Himahara-kun muốn đến Sukoya à?”

“Tuần nào chả đến đây. Có vấn đề gì hả?”

“Không, không có gì.”

Cô nàng này làm tôi thấy lo lắm luôn ý.

Trong lúc đang nhìn quanh quán ăn, Sakurazaki liền tỏ vẻ hào hứng với nhiều thứ như thể nó mới lạ lắm.

Đột dưng, cô liền mở to mắt như vừa mới nhớ ra chuyện gì đó.

“À đúng rồi! Himahara-kun nà. Nghe tớ nói cho rõ một xíu thôi ha.”

“Nghe? Làm gì?”

“Cứ trật tự đi. Giờ mới bắt đầu đây này.”

Theo chỉ dẫn, tôi liền chăm chú lắng nghe.

“Vâng và về buổi biểu diễn hợp tác giữa Sukoya và Razzhoi, mình sẽ phụ trách phát thanh về quán ăn Sukoya tuần tới nhé! Và mình là Sakurazaki Neko đến tử Raspberry Whip đây!”

Sau khi nghe chương trình phát sóng trong quán, Sakurazaki tự mãn nhìn tôi như muốn khoe khoang ấy.

…Khó chịu thật sự.

“Nè, cậu nghĩ sao? Tớ cũng phụ trách phát thanh về Sukoya đó!”

“Hừm, vất vả rồi. Thế, hồi trước có lui tới đây bao giờ không vậy?”

“Ừm, chưa hề nha.”

Chưa hề luôn hở.

“Vậy là dù chưa hề đến đây nhưng cậu vẫn nói về Sukoya à?”

“Ớ, thế tớ biết làm gì đây! Tớ toàn bị bố mẹ cấm ra quán ăn thôi.”

Vừa dứt lời, cô ấy liền mở thực đơn.

Ừ, tôi cũng đoán thế.

“Himahara-kun nè, có đề xuất gì không?”

“Đề xuất? Ừm, tôi nghĩ thưởng thức những món đơn giản hoặc thêm tí topping vào cũng ổn áp đấy. À, với lại lúc nào tôi cũng thêm phô mai vô gyudon bình thường đó.”

“Gyudon bình thường? Là gì thế?”

“Nè, không biết thật à? Ừm, Gyudon bình thường như kiểu size thường ấy, và có cả cỡ lớn với siêu cấp lớn luôn. Nhìn kìa, trên thực đơn cũng liệt kê đó, phải chưa?”

Tôi liền tìm trang thực đơn có liên quan rồi chỉ cho Sakurazaki thấy.

Trong thực đơn có hình cái bát dùng để biểu thị sự khác biệt về kích cỡ từ bình thường đến bự nhất.

“Uầy…nhưng,nè, không có cỡ “Hoàng đế” luôn hả?”

“Nghe ở đâu? Chỗ nào nói thế đấy?”

“Lần trước tớ có xem video về ai đó ăn uống vô độ lắm á.”

“À hiểu rồi. Ừm, cỡ “Hoàng đế” là thực đơn bí mật ở Sukoya, phần thịt tương đương với 6 phần cỡ thường đó. Là lượng thức ăn mà người bình thường không thể nuốt hết được đấy.”

“Nè! Mình cùng gọi món đó đi!”

“Có nghe những gì tôi nói hồi nãy không? Với người bình thường thì nó hơi bị nhiều đấy.”

“Xin hãy gọi món đi ạ.”

“À, vâng. Một Gyudon “Hoàng đế”, thế thôi ạ.”

“Vâng.”

Sakurazaki liền gọi món ngay mà không thèm đợi tôi cho phép.

“Mong chờ ghê á.”

“Tự đề cao bản thân quá rồi đấy.”

****************

“Cảm ơn vì đã đợi ạ!”

Đến thật rồi.

Gyudon “Hoàng đế”.

Phần cơm nhiều gấp ba khẩu phần bình thường, và thịt thì nhiều gấp sáu lần khẩu phần ăn nhiều nhất.

Hành tây với thịt bò thì chồng lên cao như núi, kèm theo đó là nước sốt bí truyền kích thích vị giác.

Cơ mà cũng tiết kiệm chi phí thật.

Trông thì ngon đấy, nhưng lượng thức ăn này thì nhiều quá rồi.

“Ừm, cho Himahara-kun bát nhỏ nè.”

Tôi liền nhận cái bát nhỏ nhắn mà Sakurazaki đưa cho.

“Nhìn ngon quá đi à. Ăn thôi!”

“Này, cậu ổn không thế?”

“Ể? Nếu thế thì tớ chỉ ăn nửa thôi nha.”

“Ý tôi không phải vậy!”

Sakurazaki bắt đầu cầm đũa ăn Gyudon.

Bà này phóng khoáng thế không biết.

Ừm, nếu chuyện tệ nhất xảy ra thì mình có thể mang về nhà à?

“Sao cứ đờ người ra thế Himahara-kun?”

Phần đồ ăn chất đống ở ngay trước mặt đang thu lại và dần trở thành kích thước giống đồi nhỏ.

“Không ăn nhanh thì Gyudon sẽ bay sạch đấy, biết chưa?”

Ý cô ấy là sao?